Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - FULL
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu ở trong lĩnh vực tuyệt đối một ngày, một năm, mười năm, thì bên ngoài cũng chỉ trôi qua có một giây!”

Giọng nói uy nghiêm của Huyết Long vang lên: “Diệp Thanh Lam, chúng ta lại gặp nhau rồi”.

“Hai mươi bốn năm trước để cô chạy mất, hôm nay cô vẫn không thể thoát khỏi lòng bàn tay của bổn tọa!”

Ánh mắt Diệp Thanh Lam lạnh như băng: “Bắt được tôi thì sao?”

“Người nhà họ Diệp sẽ không bao giờ chịu cúi đầu!”

“Muốn giết cứ giết, không cần nói những lời vô nghĩa!”

Bà ngước cổ lên, chuẩn bị chết!

“Giết? Thế thì đơn giản quá rồi”.

Huyết Long nở nụ cười: “Còn nhà họ Diệp ấy hả? Ha ha ha, năm đó khi nhà họ Diệp sở hữu chín ngọn Thần Sơn này đã nở mày nở mặt biết bao nhiêu!”

“Đáng tiếc, nhà họ Diệp lại đắc tội với người ở Cao Võ, còn hại cả đại lục Chân Võ cùng chịu xui xẻo theo!”

Sắc mặt Diệp Thanh Lam hết sức bình tĩnh: “Đằng sau chuyện đó có uẩn khúc khác, chắc chắn không phải là tổ tiên nhà họ Diệp gây họa!”

Huyết Long lắc đầu: “Có phải hay không thì cũng không còn quan trọng nữa”.

“Quan trọng là, con trai cô tên Diệp Bắc Minh đúng chứ?”

Huyết Long ngưng tụ lại một vầng sáng, hóa thành một hình người!

Đó chính là dáng vẻ Diệp Bắc Minh.

Con ngươi Diệp Thanh Lam co rụt lại: “Ông…”

Giọng nói của Huyết Long lạnh như băng, khiến con người ta không rét vẫn run: “Yên tâm, sau khi đại lục Chân Võ vỡ nát, thì cả Hoa tộc đều bị diệt và dẫn đầu chính là nhà họ Diệp!”

“Cả núi Côn Luân cũng sụp đổ, trở thành một đống hoang tàn!”

“Đỉnh Côn Luân mấy trăm ngàn năm qua cũng không thấy xuất hiện một cảnh giới Thần Vương nào!”

“Nhưng con trai cô cũng không tệ, lại có thể trưởng thành đến tận hôm nay!”

“Bổn tọa vẫn luôn chú ý đến nó, cả chuyện tháp Trấn Giới lần này cũng liên quan tới nó!”

“Tốc độ trưởng thành của nó thật sự khiến con người ta phải kinh ngạc!”

Thở dài một tiếng.

“Xem ra huyết mạch Tề Thiên Ma Tôn mà cô mang thật sự rất tinh khiết!”

“Chờ đến khi bắt được Diệp Bắc Minh, ta sẽ luyện hóa thành ma huyết, ngưng thành chân thân!”

“Một đại lục Chân Võ không thể vây khốn được bản tôn!”

“Thế giới cấp cao hơn mới là nơi bổn tọa thuộc về!”

Diệp Thanh Lam cắn răng: “Ông không được đụng tới Minh nhi!”

Huyết Long cười trêu tức: “Bổn tọa đã muốn đụng tới, thì không kẻ nào ở đại lục Chân Võ có thể ngăn cản được”.

“Trừ khi Tề Thiên Ma Tôn có thể thoát ra khỏi Ma Uyên, nhưng mà cô nghĩ nó có thể xảy ra không?”

“Sau khi luyện hóa hết máu tươi của Diệp Bắc Thần rồi, ta sẽ cho mẹ con cô đoàn tụ!”

“Ném cô ta vào ngục giam Trấn Hồn đi!”

Sau khi Diệp Thanh Lam bị mang đi.

Hư ảnh của Huyết Long nhanh chóng thu nhỏ lại, hóa thành một huyết ảnh loài người mơ hồ.

Giọng nói uy nghiêm vang lên: “Thứ nhất, các ngươi phải tìm ra Long Châu cho bổn tọa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK