Tiếng rồng ngâm vang lên, chín con ma long màu đen xuất hiện!
Chúng chia ra xông về phía chín lão già, một cổ uy áp vô địch bùng nổ!
Trong chớp mắt, chính lão già của gia tộc thái cổ hoảng sợ phát hiện, khí tức của mình lại bị chín con ma long trấn áp!
Giây.
Chín con ma long lao xuống, long thân quấn quanh!
"Làm sao có thể!"
"Đây là thế nào!"
"Chân nguyên của tôi không dùng được. . ."
Tròng mắt của chín lão già tràn đầy tia máu, cả người bị mồ hôi lạnh làm cho ướt đẫm!
Xong rồi. . .
Dưới con mắt nhìn trừng trừng của mọi người, Diệp Bắc Minh đi tới giống như thần chết: "Làm mẹ tôi bị thương, giết sư tỷ của tôi!"
"Ba gia tộc thái cổ nhà các người đều bị diệt!"
Giọng anh như truyền tới từ địa ngục Cửu U!
Không cho phép người ta nghi ngờ!
Anh giơ tay lên, hướng về phía chín lão già, nắm chặc!
Trên người mỗi người đều bay ra một giọt máu tươi!
Vù!
Máu tươi cháy!
Giây tiếp theo.
Lục Lâm Xuyên hoảng sợ phát hiện, trên người mình đột nhiên bốc cháy!
"A. . . Lão tổ, cứu con !"
Chỉ trong phút chốc, Lục Lâm Xuyên bị ngọn lửa cắn nuốt!
"Chuyện gì vậy?"
Mọi người trố mắt nhìn nhau!
Không ai ra tay với Lục Lâm Xuyên mà!
Đột nhiên.
Trong đại điện, những người khác của ba nhà Tần – Lâm – Lục cũng giống như vậy, trên người nổi lửa thiêu đốt cơ thể!
Trong tiếng kêu thảm thiết, bọn họ hóa thành một mảnh tro bụi!
Đồng thời, người chín lão già đều chảy và bốc cháy, trong ngọn lửa hiện lên hình vẽ!
Lại đều là người của tam đại gia tộc thái cổ!
Lúc này, lửa cháy trên người họ, bọn họ như rơi vào địa ngục Tu La!
Diệp Thương Thiên hít một ngụm khí lạnh: "Đây là Huyết Mạch Chú Sát !"
"Cái gì? Hắn dùng Huyết Mạch Chú Sát với các gia tộc thái cổ sao?"
Tất cả mọi người không hẹn mà cùng run rẩy!
Phải chết bao nhiêu người chứ !
"Hít !"
Tất cả khách ở đại điện đều sợ hãi cực độ!
Tất cả đều ý thức được, không ngừng lui về phía sau, mãi đến khi lưng dán vào vách đại điện!
Nỗi sợ hãi vô hình bao phủ tất cả mọi người!
Đôi môi của Diệp Thương Thiên run rẩy: "Hắn. . . Hắn thật muốn tiêu diệt tam đại gia tộc thái cổ sao?"
Cơ thể yêu kiều của Diệp Nguyệt Thiền run rẩy: "Lão tổ, đây. . . chuyện này chưa chắc không phải là chuyện tốt!"
"Sau này chỉ còn một gia tộc thái cổ là chúng ta thôi. . ."
"Nhưng mà. . . Nhưng mà. . ."
Diệp Thương Thiên không ngừng run rẩy.