Sau khi đánh bại miêu yêu, Triệu Thụy về thẳng khu nhà trọ nghỉ ngơi.
Hắn vừa rời khỏi hiện trường, một bóng đen mang yêu khí nồng đạm, từ xa xa nhẹ nhàng xuất hiện, sau đó chậm rãi đi vào con hẻm nhỏ.
Yêu khí từ bóng đen qua tỏa ra vô cùng nồng nặc, cả người đều được yêu khí bao bọc nghiêm mật, không thể nhìn rõ dung mạo.
Trong hẻm nhỏ, máu thịt nát bét của miêu yêu vẫn vương vãi khắp nơi, tạo thành một mùi ác xú khó ngửi.
Bóng đen đậm đặc sương mù bao quanh, ngửi ngửi không khí bên trong con hẻm nhỏ, trầm thấp phát ra âm thanh.
“Hừ, tiểu hắc miêu yêu lại bị người khác giết chết à? Kẻ đó còn lưu lại yêu khí nồng nặc mà tinh thuần. Trong yêu tộc chúng ta khi nào xuất hiện một đại yêu vô danh như vậy! Hắc miêu thi triển huyết bạo cũng không thể giết chết hắn. Không lẽ tên yêu vật này tu vi đến kim đan kì rồi sao?”
Bóng đen kia lầm bẩm trong miệng một hồi, đột nhiên vung tay lên .
Một làn sương mù đậm đặc tản ra ngoài, cuốn lấy toàn bộ đám máu thịt bầy nhầy kia vào.
Trên mặt đất lại sạch bóng trở lại, dường như vừa được lau chùi cẩn thận sạch sẽ.
Sau khi dọn sạch sẽ, bóng đen không đứng lại lâu, liền bay lên trời, biến mất trong đêm tối.
Bốn phía lại khôi phục vẻ tĩnh lặng, dường như nơi này chưa từng phát sinh việc gì cả.
Triệu Thụy không biết rằng trong hẻm nhỏ vừa rồi có một yêu vật xuất hiện để xem xét hiện trường một cách cẩn thận.
Hắn về khu nhà trọ xinh đẹp ngủ một giấc. Sáng sớm thứ hai, hắn lại đên công ty, còn về phần biệt thự của Lương Gia Tuệ ở tiểu uyển Ngân hải, chắc buổi chiều hắn sẽ ghé qua xem một chút.
Vừa đến công ty không lâu, Lâm Tuyết Di cũng tới, lập tức gọi hắn vào phòng làm việc, sau ôn hòa hỏi hắn: “Ngày hôm qua có chuyện gì xảy ra với ngươi? Trưa hôm qua, Chu tiên sinh gọi điện đến đây nói ngươi làm cho bằng hữu của hắn không vui?”
“Công ty chúng ta chủ yếu là kiếm tiền, còn nếu để phục vụ khiến bọn họ cao hứng, thì tốt nhất không làm.” Hắn mang mọi chuyện chứng kiến hôm qua tại biệt thự của Lương Gia Tuệ kể đầu đuôi lại.
“Ra vậy.” Lâm Tuyết Di gật gật đầu, “Nhưng theo như ngươi nói, ta cảm thấy hai gã kỹ sư cao cấp của công ty Vũ Sang phán đoán cũng không sai lầm a! Quả thật rất giống như hệ thống đường dây xảy ra vấn đề. Những camera chúng ta mới thay thế nếu cũng bị hư hỏng thì sao?”
“Chắc chắn không sao đâu.” Triệu Thụy khoát khoát tay, khẳng định, “Tuyệt đối hệ thống đường dây không có vấn đề gì.”
Lâm Tuyết Di nghe xong vấn đề này, không nhịn được cười khúc khích, “Nếu dựa vào kinh nghiệm của ngươi mà nói, đúng là làm cho người ta có cảm giác không yên tâm lắm. Ngươi mới vào đây làm việc chưa tới hai tháng đấy.”
Triệu Thụy không cảm thấy xấu hổ, vừa cười vừa nói: “Lâm tỷ, ta nhớ rõ ràng hôm qua, ngươi thổi phồng ta nhiều lắm mà, thực sự ở đây không có nhân vật tài cán như vậy a! Sao chưa đến một ngày đã đổi giọng vậy?”
“Ngày hôm qua là bất đắc dĩ mà!” Lâm Tuyết Di mím môi, nhịn cười nói, “Hôm qua trong công ty có mỗi mình người. Nếu không nói quá một chút, ánh mắt Chu tiên sinh bắt bẻ như vậy, thì làm sao tiếp được mối sinh ý này chứ? Hiện giờ chỉ hy vọng đám camera kia không có vấn đề gì xảy ra, khiến bọn họ không bắt chúng ta bồi thường tiền.”
Triệu Thụy cười cười, nói: “Nếu hỏng, không cần lấy tiền ra bồi thường cho họ, cứ trực tiếp trừ vào tiền lương của ta là được.”
Lâm Tuyết Di hơi kì quái đánh giá hắn, cảm thấy Triệu Thụy này có một điểm dựa rất tự tin.
Buổi trưa, công ty cũng không có việc gì, sau khi ăn cơm, Triệu Thụy mang túi dụng cụ, rồi lên xe buýt đến tiểu uyển Ngân Hải.
Đến biệt thự của Lương Gia Tuệ, phát hiện Lương Gia Tuệ và người quản lý của nàng là Chu tiên sinh đang đứng một chỗ nói chuyện gì đó với hai gã kỹ sư cao cấp của công ty Vũ Sang.
Nhìn thấy Triệu Thụy đến, sắc mặt hai gã kỹ sư nhất thời trở nên cổ quái, mang vẻ rất xấu hổ.
Triệu Thụy trong lòng biết rõ chuyện gì xảy ra, vì thế đi qua hỏi: “Thế nào rồi? Hệ thống giám sát có xảy ra vấn đề gì không? Camera có bị cháy cái nào không?”
Chu tiên sinh cười, tranh nói trước: “Không có, không có. Hệ thống giám sát vẫn chạy rất tốt, các camera đều hoàn hảo, không có cái nào bị cháy hỏng cả. Tiểu Triệu, tay nghề của ngươi cũng rất giỏi a! Hôm qua lúc lão bản của các ngươi đề cử ngươi, ta còn không tin tưởng cho lắm đấy!”
Mặc dù hôm qua Triệu Thụy chống đối hắn, nhưng chuyện Triệu Thụy làm rất tốt, giúp hắn vãn hồi chút mặt mũi trước Lương Gia Tuệ, cho nên cũng không so đo với hắn nữa.
Hai gã kỹ sư công ty Vũ Sang cảm thấy xấu hổ, nghe lời này xong sắc mặt mỗi lúc càng tái đi, lúc trắng lúc xanh, thay đổi không ngừng.
Phải biết rằng bọn họ là kỹ sư của một công ty chuyên về hệ thông an phòng, đứng nhất nhì trong quốc nội, bất kể là về kỹ thuật hai lai lịch đều rất cao. Ở giới thiết bị an phòng, giám sát, họ là những nhân vật đứng đầu.
Trong khi đó Triệu Thụy chỉ là một cậu bé mới tập tễnh vào nghề
Không bằng không cấp, là một tiểu nhân vật thuộc tầng chót của giới an phòng.
Không ngờ, một tiêu nhân vật như vậy,dùng một biện pháp thô thiển nhất, bừa bãi nhất, dưới mắt bọn họ chỉ là thủ pháp bậy bạ, lại giải quyết triệt để vấn đề nan giải trong biệt thự của tiểu thư Lương Gia Tuệ.
Điều này không đề lại cho bọn họ chút mặt mũi nào.
Trọng yếu hơn là ngày hôm qua bọn họ tuyên bố, nếu như đám camera này không bị hỏng hóc gì, bọn họ phải rời khỏi Nam Phổ.
Hiện tại chẳng chiếc camera nào bị hỏng cả.
Chẳng khác nào bọn họ đành chán chường rời đi.
Đương đường là kỹ sư cao cấp của một long đầu xí nghiệp về hệ thống an phòng, vừa tiến hành công việc chưa bao lâu đã bị một kẻ mới vào nghề làm cho chật vật thế này.
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, thật là dọa người khác a! Quả thực chẳng khác nào chuyện mỗ mỗ mất.
Hai người cảm thấy vô cùng xấu hổ, hận không có một vết nứt trên mặt đất mà chui vào.
Lương Gia Tuệ không biết suy nghĩ trong lòng hai người này, nàng nhìn Triệu Thụy một cái, sau đó nói: “Hệ thống an phòng này vận hành bình thường, ta cảm thấy rất hài lòng, đồng thời cũng rất cảm ơn. Chuyện hôm qua ta hoài nghi tay nghề của ngươi, cho ta xin lỗi. Nhưng đây mới là ngày thứ nhất, cũng không thể khẳng định chắc chắn được là hệ thống đường dây không có vấn đề. Ta hiện giờ lo lắng rằng đến ngày thứ hai, camera đột nhiên bị cháy, như thế không biết giải quyết thế nào. Ta hy vọng hệ thống an phòng trong nhà của ta vận hành một cách ổn định.”
Triệu Thụy có chút không ngờ tới, hắn cảm thấy, ngôi sao vốn dĩ là kiêu ngạo phách lối kiểu cách, mà Lương Gia Tuệ này lại rất thẳng thắn.
“Lo lắng của ngươi không cần thiết. Ta cảm thấy hệ thống đường dây không có vấn đề gì cả, camera hoạt động tốt, không dễ bị cháy hỏng đâu. Nếu như xảy ra vấn đề gì, cứ trực tiếp gọi điện thoại cho ta, những camera của chúng ta, nếu bị hỏng, trong vòng bảy ngày sẽ được thay mới, bảo hành trong một tháng.” Triệu Thụy vừa nói vừa đưa danh thiếp của mình ra.
Lương Gia Tuệ cầm danh thiếp trong tay, xem kỹ, rồi dời ánh mắt lên trên mặt Triệu Thụy, cẩn thận đánh giá một phen.
Nàng đột nhiên phát hiện, gã thanh niên này này mặc dù chỉ là một nhân viên kỹ thuật thấp kém, mặc dù ban đầu khiến người ta cảm thấy vô cùng bình thường, nhưng nếu cẩn thận nhìn kĩ, dung mạo thật ra vô cùng anh tuấn, khí chất thần bí, ánh mắt ôn hòa, không hề giống một công nhân viên chức nhỏ bé của một công ty an phòng.
Loại thần thái không kiêu ngạo, không siểm nịnh này, ngay cả những doanh nhân thành đạt cũng không nhiều người có được.
Hơi hơi giật minh, Lương Gia Tuệ lập tức khôi phục tinh thần, mỉm cười nói: “Tốt, nếu có vấn đề gì, ta sẽ trực tiếp gọi điện thoại cho ngươi.”
“Tốt.” Triệu THụy gật gật đầu, sau đó nói, “Nếu như không còn việc gì nữa, ta quay về công ty trước vậy”
“Tốt lắm! Ta cũng không tiễn nữa!” Lương Gia Tuệ vừa nói, vừa đưa tay ra/
Cổ tay Lương Gia Tuệ trắng như ngọc, mang một chuỗi phật châu hộ thân.
Triệu Thụy bắt tay nàng, chỉ cảm thấy một mảnh ôn nhuận dịu dàng mà mềm mại không xương.
Nhưng tâm tư của hắn cũng không xao động, hắn đem cảm giác của mình tản mát ra, giống như một làn sóng, tỏa ra dò xét cẩn thận khắp người Lương Gia Tuệ xem có chỗ nào đặc biệt hay không.
Tuy nhiên, Triệu Thụy cũng không phát hiện bất cứ chỗ nào đặc biệt trên cơ thể Lương Gia Tuệ, đây chỉ là một nữ tử nhu nhuyễn rất binh thường. Không hiểu tại sao một miêu yêu lại chủ ý đánh lén nàng từ phía sau.
Trong lòng mặc dù có chút kì quái, nhưng Triệu Thụy không biểu lộ trên mặt, trực tiếp xoay lưng rời khỏi biệt thự.
Triệu Thụy cũng không trở lại công ty, Lâm Tuyết Di nhận được điện thoại của Chu tiên sinh, khen Triệu Thụy làm việc rất chuyên nghiệp, tay nghề rất cao, hiện giờ hệ thống an phòng làm việc bình thường, về phần tiền công, trước mắt trả tạm hai vạn rưỡi, đợi sau nửa tháng, nếu không có vấn đề gì xảy ra, sẽ trả nốt hai vạn rưỡi còn lại.
Lâm Tuyết Di vừa nghe, cảm thấy vừa bất ngờ vừa vui mừng.
Bất ngờ chình là một vấn đề ngay cả hai gã kỹ sư cao cấp thuộc công ty Vũ Sang không có biện pháp giải quyết, mà Triệu Thụy lại làm được, khiến cho người ta không thể không ngước đầu lên nhìn hắn.
Vui mừng chính là công ty thu được một khoảng tiền vào trong sổ sách. Mặc dù năm vạn không phải nhiều, nhưng đối với một công ty nhỏ như bọn họ, mỗi một đồng tiền đều rất quan trọng.
Chỗ tiền này ít nhất cũng đủ tiền vật tư và tiền lương cho nhân viên trong mấy tháng.
Còn nữa, với mấy sản phẩm camera của bọn họ cùng với sức lao động của Triệu Thụy, tính tất cả lại mới có mấy ngàn, thù lao lại đến năm vạn, đây quả thật là một sinh ý rất lớn.
Lâm Tuyết Di sau khi cúp điên thoại xuống, không khỏi mỉm cười, hy vọng sau này, loại sinh ý này càng nhiều càng tốt.
Nàng đột nhiên cảm thấy, từ khi Triệu Thụy đến công ty này, dường như sinh ý của công ty trở nên thuận lợi hơn nhiều.
Triệu Thụy đúng là ngôi sao may mắn a! Tối nay có lẽ nên mới hắn ăn một bữa khen ngợi hắn.
Lâm Tuyết Di hai tay chống cằm, nhìn về phía trước, trong lòng nghĩ như vậy.