Triệu Thụy cho rằng tin tức mà Vân Hùng gửi đến hẳn là thật
Từ lần trước hắn ở Vân gia thi triển một chút sức mạnh, Vân gia bắt đầu hoặc minh hoặc ám cùng hắn tiếp xúc, hy vọng cùng hắn tăng cường liên hệ, tăng tiến cảm tình giữa hai bên.
Do vậy, tin tức trọng yếu như thế, Vân Hùng nếu như không có mười phần nắm chắc, khẳng định sẽ không tự mình gửi tin nhắn thông báo.
Hắn chỉ là không ngờ, Tra thị gia tộc đã hoài nghi tới hắn nhanh như vậy, đã bắt đầu tiến hành điều tra về hắn. Hắn còn tưởng rằng mình đã làm được thiên y vô phùng, không bị người khác phát hiện.
Rốt cuộc là chỗ nào khiến Tra gia chú ý, điều này đã không còn trọng yếu nữa, quan trọng là nhờ vậy có thể thấy được năng lực tổ chức , động viên và hiệu quả làm việc của Tra gia khá cường đại, không thể khinh thường.
“Tiểu Thụy, ngươi sao vậy? Sao sắc mặt trở nên quái đản vậy?” Tôn Tiểu Lan đã nhận ra được sự khác thường của hắn, tay cầm pháo hoa, nhìn hắn với vẻ kỳ quái.
“Không có gì.” Triệu Thụy cười cười, tay cho điện thoại vào trong túi.
“Thật sự không có việc gì?”
“Thật mà!” Triệu Thụy gật đầu một cách chắc chắn, thần sắc lại trở lại nguyên trạng.
Nếu là một ngày trước hắn nhận được tin tức này, có lẽ sẽ như là gặp đại địch, rất là phiền não.
Bởi vì tộc trưởng của Tra thị gia tộc đã đạt tới cổ võ giả tiên thiên tam cấp đỉnh cao, lại có nhiều năm kinh nghiệm chiến đấu, hơn nữa Tra thị gia tộc thực lực cường đại, trong gia tộc cường giả như mây, nếu như Tra gia dựa vào chiến thuật biển người trực tiếp xung đột với hắn, sợ rằn hắn sẽ chịu thiệt.
Nhưng hiện tại tình huống đã hoàn toàn khác, hắn đã đột phá Đoạt Linh hậu kỳ, tiến nhập cảnh giới Sinh Tức tiền kỳ.
Nếu như dựa vào tiêu chuẩn của tu chân giới hiện đại mà nói thì Sinh Tức tiền kỳ và Ngưng Đan kỳ cùng một cấp bậc.
Nói cách khác hắn đã trở thành Ngưng Đan kỳ tu chân giả. Mà Ngưng Đan kỳ là một dấu hiệu trọng yếu của việc chính thức trở thành một tu chân giả.
Cái gọi là Ngưng Đan, chính là đem chân khí trong đan điền ngưng tụ thành đan, hiện đại tu chân giả đều tu luyện như vậy.
Thứ Triệu Thụy tu luyện chính là viễn cổ yêu quyết, không giống với phương thức tu luyện hiện đại. Đan điền hắn ngưng kết không phải thành đan mà là dòng xoáy tinh vân có thể sinh ra chân khí.
Một võ giả, bất luận thực lực mạnh thế nào, cho dù đạt tới tiên thiên tam cấp đỉnh cao, chân khí trong đan điền hắn vẫn phiêu tán khắp nơi.
Tuyệt đại đa số võ giả, cả đời cuối cùng cũng không có cách nào đem chân khí trong cơ thể ngưng kết thành đan. Chỉ có một số ít võ giả thiên tư tuyệt đỉnh, mới có thể đột phá được cái trở ngại lớn này, trở thành tu chân giả chính thức, thoát khỏi thân phận võ giả.
Vô luận là Tra Trung Hoành, hay Vân Hùng nằm mơ cũng mong muốn đột phá cái cửa ải này, nhưng bọn họ không có tư chất và năng lực đó.
Võ giả tiên thiên tam cấp cùng với tu chân giả Ngưng Đan kỳ mặc dù chỉ là cách biệt có một giới tuyến nhưng thực lực chênh lệch lại cực lớn.
Chính vì nguyên nhân như thế nên sau khi Triệu Thụy nhận được tin nhắn cảnh báo của Vân Hùng, đã bình tĩnh lại rất nhanh, không có lộ ra bất kỳ thần sắc sợ hãi nào.
Hai người ở lại vui chơi một lát, ngó qua đồng hồ đã hơn một giờ sáng, quanh đó ngoại trừ ba người trẻ tuổi co đầu rụt cổ đi tới thì không còn ai khác nữa.
Triệu Thụy sợ mẹ Tiểu Lan lo lắng vì vậy đề nghị: “Tiểu Lan tỷ, chúng ta có nên trở về không? Trời đã khuya rồi.”
Mặt của Tiểu Lan đã đỏ bừng như táo chín do gió đông lạnh thổi vào, nhưng niềm vui chưa dứt, nàng kéo tay Triệu Thụy năn nỉ nói: “Tiểu Thụy, ta chơi tiếp một lúc nữa được không? Cơ hội ra ngoài chơi đêm ba mươi tết thế này một năm mới có một lần mà.”
“Nếu tỷ không sợ mẹ la mắng thì ta cũng không có ý kiến gì.” Triệu Thụy nhún vai.
Tiểu Lan mặt mày nhăn nhó, không lên tiếng nữa, mặc dù nàng đã hai mốt tuổi, nhưng đối với mẹ vẫn tôn kính cùng sợ hãi như lúc trước.
“Biết rồi. Vậy chúng ta về đi.” Nàng đốt que pháo trong tay, sau đó tiện tay quăng đi.
Đùng!
Que pháo nổ tung, tiếng nổ vang dội phá vỡ sự yên tĩnh của màn đêm.
“Tao đ**! Con mẹ bọn mày không có mắt à! Sao lại ném pháo loạn như thế.” Ba thanh niên đang đi ngược lại giống như bị giật mình, một người mở miệng chửi bới.
“Xin lỗi, xin lỗi.” Tôn tiểu lan vội vàng cúi người xin lỗi liên tục.
Triệu Thụy liếc nhìn bọn chúng một cái, hơi nhíu mày nhưng cũng không có lên tiếng.
Tôn Tiểu Lan ném que pháo cách ba người này vẫn rất xa, nếu như thế mà cũng hù dọa được thì đích thị gan của ba tên này thật là quá nhỏ đi.
Mặt khác ba người này ánh mắt hung ác, khí thế hung hăng, không hề giống người tốt, như là chuyên môn đi gây chuyện.
Chẳng lẽ mấy tên côn đồ này cả tết cũng không nghỉ ngơi? Làm việc cũng thật là nỗ lực a!
Triệu Thụy trong lòng nghĩ vậy, khóe miệng không nhịn được lộ ra một tia cười trào phúng.
Đúng như hắn sở liệu,Tôn Tiểu Lan có xin lỗi cũng không dẹp được sự phẫn nộ của mấy tên này, ngược lại càng khiến chúng thêm kiêu căng.
Ba tên côn đồ đó nghênh ngang vây tới, vẻ mặt bất thiện.
“Nói cho mày biết, vừa rồi que pháo của ngươi đã làm ta bị thương. Nói thế nào cũng phải bồi thường một vạn tám nghìn, nếu không tao sẽ không để yên đâu.” Một tên cầm đầu, lộ ra vẻ vô lại, bắt đầu buông lời thô lỗ.
“Que pháo cách anh rất xa, căn bản là nó không có nổ tới.” Tôn Tiểu Lan vẫn cố gắng thanh minh cho bản thân.
“ Ai nói là không nổ tới, rõ ràng là nổ tới. Hơn nữa tao còn bị thương rất nghiêm trọng. Nói cho mày hay, nêu không đem tiền ra cùng đừng hòng đi.”
“ Đúng, đừng hòng đi khỏi đây.”
Hai tên còn lại cũng lên tiếng phụ họa.
“ Nếu chúng ta không đưa thì sao?” Triệu Thụy lạnh lùng hỏi.
“Không đưa?” Tên cầm đầu hung hăng nhìn hắn nói: “Không đưa, tao sẽ đập gẫy chân chúng mày! Lột sạch chúng mày vứt trên đường. Hôm nay lạnh như vậy, nếu mà không chết thì coi như chúng mày may mắn.”
“ Không được, không được! Chúng ta phải phân biệt đối đãi”
Tên côn đồ say mê nhìn Tôn Tiểu Lan, nói: “Nếu nữ nhân xinh đẹp như vậy mà bị đánh gẫy chân thì thật là đáng tiếc. Các ngươi nếu thật sự không có tiền cũng không sao. Hắc hắc, muội muội xinh đẹp như vậy, theo ba người bọn anh cả đêm nay, món nợ này có thể cân nhắc giảm 20% đó, thế nào? ”
Hai tên đồng bọn của hắn nghe vậy lập tức cười dâm đãng, luôn miệng nói hay.
Triệu Thụy thấy ba tên này ngang ngược như vậy, mở miệng thốt ra lời thô tục, trong lòng không khỏi giận dữ.
Hắn cười lạnh một tiếng, không hề báo hiệu một quyền xuất ra nện vào mặt tên thứ nhất.
Mặc dù Triệu Thụy đã tận lực không chế lực đạo, nhưng thiết quyền của hắn không phải người bình thường có thể đỡ được.
Mặt tên côn đồ giống như là bán nước tương, máu bắn tung tóe khắp nơi. Hắn thảm thiết kêu lên một tiếng, rồi nằm lăn ra đất, ngất đi.
Hai tên kia không nghĩ tới Triệu Thụy đột nhiên động thủ, hơn nữa còn tàn nhẫn như vậy, không khỏi vừa giận vừa sợ, móc dao trong túi ra, miệng thì chửi, đâm tới Triệu Thụy.
“Cẩn thận!”
Tiểu Lan giật mình kêu lên, tim nhảy lên đến cổ, sợ Triệu Thụy không phải là đối thủ của chúng, bị chúng đánh bị thương.
Nhưng Triệu Thụy hoàn toàn không sợ, nhẹ nhàng lách tránh, sau khi tránh công kích của chúng thì quyền đầu đã hung hăng nện vào xương sườn chúng.
Thanh âm xương cốt vỡ vụn vang lên rõ ràng.
Hai tên côn đồ này thân thể cong như con tôm, không ngừng co quắp trên mặt đất, đau đến mức hận không thể ngất xỉu đi.
Ba giây đồng hồ, chỉ đúng ba giây, ba tên côn đồ này đã bị giải quyết xong, chẳng còn uy phong như lúc trước.
Đây còn là do Triệu Thụy không muốn biểu hiện quá mức cường đại trước mặt Tôn Tiểu Lan, đã hết sức không chế lực đạo, nếu không thì chỉ cần trong tích tắc là hắn đã đủ tiêu diệt ba tên này rồi.
Tôn Tiểu Lan thấy Triệu Thụy bình yên vô sự, trái tim đang treo lơ lửng lại hạ xuống, sau đó có chút kinh ngạc hỏi: ”Tiểu Thụy, ngươi từ lúc nào lại trở nên lợi hại như vậy?”
Triệu Thụy cười cười, thuận tiện tìm một cái lý do: “Học kỳ này ta tranh thủ học chút công phu, ngay cả nghỉ đông cũng học đó. Hôm nay vừa vặn lại có tác dụng.”
“Thật không ? Như vậy thật sự là tốt quá.” Tôn Tiểu Lan lộ vẻ tươi cười sáng lạng, ôm lấy cánh tay hắn, “Sau này Tiểu Thụy có thể bảo vệ ta rồi.”
Triệu Thụy chỉ cảm thấy một thân thể ấm áp mềm mại, mang theo mùi hương thiếu nữ nhàn nhạt dựa vào mình. Tâm tình hắn không khỏi rung động, lại có chút hoảng hốt.
Hít sâu một hơi, ổn định lại tâm thần, hắn vừa cười nói: “Tiểu Lan tỷ, chúng ta hiện tại nên trở về chưa?”
Tôn Tiểu Lan ôn thuận gật đầu, tựa đầu vào cánh tay Triệu Thụy quay trở về nhà.
Ngay khi Triệu Thụy và Tôn Tiểu Lan đi không bao lâu, trong một cái ngõ nhỏ cách đó hơn trăm mét, hai thân hình một cao một thấp chậm rãi đi ra. Bốn ánh mắt âm lãnh chăm chú nhìn về phương hướng Triệu Thụy và Tôn Tiểu Lan biến mất.
“Tra thiếu gia, tiểu tử Triệu Thụy này ra tay vừa nhanh lại vừa tàn nhẫn, vừa rồi chúng ta phái mấy tên côn đồ dò xét, hoàn toàn không có cách nào hoàn thủ. Mặc dù Triệu Thụy không có hoàn toàn hiển lộ thực lực, nhưng căn cứ lúc hắn ra tay, tuyệt đối có thể khẳng định, hắn là một võ đạo cường giả. Hung thủ ám sát Tra nhị thiếu gia, tám chính phần khẳng định là hắn.” Bóng người hơi lùn thấp giọng lên tiếng, thanh âm mang theo vài phần cung kính và ý tứ nịnh nọt.
Tra Nãi Võ chậm rãi gật đầu nhưng không có mở miệng.
Tên lùn còn nói thêm “Tra thiếu gia, chúng ta có nên lập tức triệu tập cường giả của gia tộc không, ngay đêm nay giết chết hắn?”
“Không được, tuyệt đối không thể đánh rắn động cỏ!” Tra Nãi Vũ nhấc tay lên, lạnh lùng bác bỏ đề xuất này, “Nhiệm vụ của chúng ta tối nay chỉ là dò xét và xác nhận. Hiện tại nhiệm vụ đã hoàn thành, chúng ta nên trở về. Về phần bước tiếp theo nên làm thế nào là do cha ta quyết định.”
Nói xong hắn bước ra hẻm nhỏ, quay đầu đi trước, tên lùn miệng đáp, vội vàng theo sau.
Về phần ba tên côn đồ nằm rên rỉ trên mặt đất, thì để mặc bọn chúng nằm đó, chẳng thèm để ý tới.