Người khổng lồ đồng thau khôi ngô hùng tráng, trên người tán phát khí thế cường đại tuyệt luân, khiến người ta… (chỗ này bị mất chữ)
Thấy cánh hoa sen bắn về phía Triệu Thụy, người khổng lồ đồng thau vung tay trái một cái, chắn cái khiên to lớn bằng đồng thau trước người Triệu Thụy.
“Boong boong boong”
Cánh hoa sen trắng không ngừng đập lên chiếc khiên đồng thau của Sát Lục Chiến Kỳ, phát ra tiếng nổ trầm muộn.
Thân thể của Sát Lục Chiến Kỳ trong sự va đập của cuồng phong bão táp này lại vững như Thái Sơn, không hề ngã xuống.
Hai người Đôn Triệt và Thi Thận đều không khỏi mừng ngoài tưởng tượng, không ngờ Triệu Thụy lại có một kiện bảo vật như vậy, có thể ngăn chặn được Long Hổ Nghịch Thiên Đại Pháp của Trương Tụng Li.
Phải biết, uy lực của Long Hổ Nghịch Thiên đến Thiên Âm đại sư cũng khó ngăn chặn, thế nhưng người khổng lồ đồng thau này lại ngăn chặn được những cánh hoa sen này!
“Triệu Thụy huynh đệ, đó là bảo bối gì? Sao trước giờ ta chưa từng thấy ngươi dùng qua?” Đôn Triệt lớn giọng hỏi Triệu Thụy.
“Bởi vì… bởi vì ta mới vừa biết được cái bảo vật này phải dùng thế nào.!”
Triệu Thụy vừa sợ vừa mừng đáp lại, hắn vốn hơi thất vọng đối với Sát Lục Chiến Kỳ, nhưng tới lúc nguy cấp này, hắn cuối cùng mới làm rõ được Sát Lục Chiến Kỳ này có sức chiến đấu mạnh mẽ tới đâu.
Trong lòng hắn đầy hưng phấn, vạn vạn lần không ngờ, giữa lằn ranh sống chết này, Sát Lục Chiến Kỳ lại đột nhiên bạo phát ma lực ẩn giấu.
Nếu có thể sử dụng tốt, nói không chừng có thể xoay chuyển cục diện chiến đấu!
Triệu Thụy vội vàng tập trung tinh lực, đưa một tia thần niệm vào trong Sát Lục Chiến Kỳ, sau đó nỗ lực khống chế Sát Lục Chiến Kỳ giết tới Trương Tụng Li trên cao.
Sát Lục Chiến Kỳ giơ cao cây mâu đồng thau dài trong tay, chỉ lên bầu trời.
Một chùm sáng màu xanh chói mắt, giống như một thanh kiếm sắc bén từ trường mâu bắn lên trời xanh, khoét ra một cái lỗ lớn giữa tầng tầng mây phủ.
Sau đó, Sát Lục Chiến Kỳ gào một cái không phát ra tiếng, xông thẳng về phía Trương Tụng Li.
“Vù!”
Sát Lục Chiến Kỳ xông tới bên cạnh Trương Tụng Li, vung trường mâu đồng thau một cái, tức thì cuồng phong nổi lên, cuốn theo cát đá đâm về phía Trương Tụng Li.
Trương Tụng Li ỷ mình có màn sáng màu trắng hộ thân, không tránh không né, chỉ thúc đẩy Long Hổ Nghịch Thiên Đại Pháp, tập trung cánh sen trắng lại, bắn tất cả vào Sát Lục Chiến Kỳ.
“Ầm ầm ầm”
Tiếng nổ to lớn liền vang lên liên miên bất tuyệt.
Cánh sen tụ tập một chỗ uy lực cao hơn lúc phân tán nhiều, thân thể uy vũ của Sát Lục Chiến Kỳ cũng không khỏi lắc lư.
Thế nhưng, cùng lúc đó, trường mâu đồng thau của Sát Lục Chiến Kỳ mang theo uy thế sắc bén vô cùng đâm lên màn sáng hộ thân của Trương Tụng Li.
Điều người ta không ngờ tới là màn sáng phòng ngự mà Trương Tụng Li lấy làm tự hào nhất, dưới trường mâu đồng thau của Sát Lục Chiến Kỳ, lại dễ dàng bị đâm xuyên qua!
Thanh mâu dài bằng đồng thau đâm sâu vào thân thể Trương Tụng Li với uy thế sấm sét!
Trương Tụng Li đau đớn gào lên một tiếng, thân thể run rẩy, vội vàng lui lại, trong lòng lại hết sức giật mình.
Long Hổ Nghịch Thiên Đại Pháp này của hắn, uy lực cực kì to lớn, có thể dời núi lấp biển, nhưng pháp thuật công kích mạnh mẽ như vậy lại bị chiếc khiên lớn của người khổng lồ bằng đồng thau hoàn toàn chặn được!
Không chỉ như vậy, màn sáng phòng ngự màu trắng của hắn cũng bị người khổng lồ bằng đồng thau này hoàn toàn đột phá!
Phải biết, màn sáng phòng ngự của hắn có thể nói là cực kì kiên cố, lúc trước cả mười cường giả liên thủ cũng không thể công phá được.
Sau cùng do hắn tự mình tẩu hỏa nhập ma, chân khí tán loạn, năng lực phòng ngự của màn sáng giảm nhiều, nên Triệu Thụy mới thành công.
Nhưng bây giờ lại hoàn toàn khác, công lực của hắn đã gần như hoàn toàn khôi phục, sức phòng ngự của màn sáng hoàn hảo, gần như ở trong trạng thái cao nhất!
Thế nhưng, ngay dưới tình huống như vậy, màn sáng phòng ngự của hắn lại bị người khổng lồ bằng đồng thau dễ dàng đột phá!
Người khổng lồ bằng đồng thau đó rốt cuộc là pháp khí gì? Không ngờ lại có sức chiến đấu cường hãn như vậy, hơn nữa hình dáng lại cổ quái như vậy, đúng là thấy chưa từng thấy, nghe chưa từng nghe!
Trương Tụng Li kì quái có thừa, suy nghĩ mãi vẫn không ra.
Triệu Thụy đã có pháp khí cường đại mà cổ quái như vậy, lúc trước ở Long Hổ Sơn sao lại không sử dụng, mà khăng khăng chờ tới hiện tại?
Thật ra, không chỉ Trương Tụng Li cảm thấy kì quái, tới bản thân Triệu Thụy cũng kinh hỉ không thôi.
Thế là, hắn tiếp tục ra lệnh cho Sát Lục Chiến Kỳ, đánh mạnh vào Trương Tụng Li.
Mới bắt đầu, Sát Lục Chiến Kỳ đó còn cần Triệu Thụy trực tiếp khống chế, nhưng qua một lúc, Sát Lục Chiến Kỳ lại hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của Triệu Thụy, chủ động đại chiến với Trương Tụng Li trên không.
Thế công của Sát Lục Chiến Kỳ cực kì hung hãn, hoàn toàn không kể sống chết, cách đánh hết sức chặt chẽ, đúng là giống như một siêu cấp cường giả.
Nhất thời, cuồng phong nổi dậy, tiếng đánh nhau rung trời, khắp bầu trời đều là bóng mâu màu đồng thau, cùng với ánh sáng mờ mờ do cánh hoa sen phát ra.
Trương Tụng Li và Sát Lục Chiến Kỳ đánh nhau kịch liệt dị thường, khó phân ra được.
Triệu Thụy và Đôn Triệt cộng với Thi Thận ba người trái lại thành kẻ bàng quan.
Triệu Thụy ngẩng đầu nhìn Sát Lục Chiến Kỳ đang kịch chiến với Trương Tụng Li, âm thầm than thở: Sát Lục Chiến Kỳ này không hổ là quân tinh nhuệ đã trải qua vô số lần chém giết và huyết chiến, cho dù bị trọng thương trong chiến tranh viễn cổ, bị tổn thương cực lớn nhưng vẫn có sức công kích cường đại như vậy, không ngờ có thể đánh khó phân thắng bại với đỉnh phong cường giả như Trương Tụng Li.
Nếu trong trạng thái hoàn hảo trước kia, vậy không phải gặp thần giết thần, gặp Phật giết Phật?
Trong lòng Triệu Thụy không khỏi cảm thấy may mắn mình có thể kiếm được viễn cổ bảo vật như vậy trong Tiên Ma lăng viên.
Xem ra, những tiên gia pháp bảo đó trong Tiên Ma lăng viên, cho dù bề ngoài có khó coi tới đâu cũng vẫn có uy lực vô cùng.
Triệu Thụy quyết định, sau này phải nghiên cứu thật kĩ, xem có thể sửa chữa Sát Lục Chiến Kỳ này không, để Sát Lục Chiến Kỳ này từng bước khôi phục sức chiến đấu cường đại của thời kì viễn cổ.
Như vậy hắn lại có thêm một pháp bảo cực phẩm, sau này cho dù tiến vào Tiên Ma giới cũng đủ để tự vệ.
Triệu Thụy đang nghĩ vậy, Sát Lục Chiến Kỳ đó đột nhiên tăng tốc, chống lại uy lực cường đại của Long Hổ Nghịch Thiên, xông tới bên cạnh Trương Tụng Li, sau đó vung trường mâu một cái, quất mạnh lên lưng Trương Tụng Li.
Trương Tụng Li không kịp trở tay, không tránh né được, bị sức quất to lớn quất từ trên mây rơi nhanh xuống.
“Ầm”
Theo một tiếng nổ lớn, hắn từ trên cao vạn trượng rơi xuống mặt đất, đập ra trên mặt đất một cái hố sâu khổng lồ.
Cát bụi đá vụn từ trong một chu vi to lớn cuồn cuộn lan ra ngoài.
“Người khổng lồ đồng thau thật lợi hại!! Pháp bảo thật thần kì!” Thi Thận mừng ngoài tưởng tượng, không nhịn được khen.
Ông nằm mơ cũng không ngờ được, chưởng giáo Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo uy chấn bát phương lại bị một kiện pháp bảo đánh cho thảm hại như vậy!
Đôn Triệt thấy Trương Tụng Li bị đánh, càng huơ tay múa chân, lúc ở Long Hổ Sơn, hắn bị Trương Tụng Li đánh bị thương, thương thế mới vừa khỏi, thù này vẫn còn nhớ chứ, bây giờ hắn chỉ hận không thể xông lên thừa cơ đánh cho Trương Tụng Li một trận.
Bất quá, Đôn Triệt hết sức rõ ràng, Trương Tụng Li tuy bị Sát Lục Chiến Kỳ đánh rơi từ trên cao xuống, nhưng bị thương không nặng, với trình độ của hắn, không chiếm được tiện nghi gì.
Thế là hắn… (chỗ này bị mất chữ) một bên, tiếp tục làm một kẻ bàng quan, trong lòng suy nghĩ, chờ tới khi Trương Tụng Li thực sự… (chỗ này bị mất chữ) hãy tiến lên chiếm tiện nghi.
Triệu Thụy thấy Trương Tụng Li bị đánh rơi xuống đất, liền cảm thấy cơ hội đến rồi, hắn liền lấy A Tư Đạc Ma Cầu ra, rồi trút chân khí vào đó.
A Tư Đạc Ma Cầu tán phát ánh sáng đen chói mắt (?), sức hút to lớn từ A Tư Đạc Ma Cầu tán phát ra ép lên Trương Tụng Li.
Trương Tụng Li vừa sắp bò ra khỏi hố, đột nhiên cảm thấy như có dãy núi ngàn ngọn đè chết lên người hắn, không cách nào đứng lên được!
“Đáng chết thật! Đây là thứ lực quái quỷ gì? Một quả cầu đen nhỏ xíu như vậy, sao có thể sinh ra sức hút cường đại như vậy!” Trương Tụng Li biến sắc mặt, trong lòng âm thầm chửi rủa “Thằng khốn Triệu Thụy này đào đâu ra nhiều pháp bảo kì quái như vậy?”
Chửi thì chửi, Trương Tụng Li không thể không điều động chân khí toàn thân, đối kháng với sức hút từ ma cầu tỏa ra, thử giãy thoát khỏi sức hút to lớn này.
Bởi vì, Sát Lục Chiến Kỳ đã gào rít từ trên cao lao thẳng xuống, giết tới chỗ hắn.
Trương Tụng Li hết sức rõ ràng, bị Sát Lục Chiến Kỳ đập cho một cái là hết sức không dễ chịu, vừa rối hắn xém chút cả ngũ tạng lục phủ đều rời khỏi vị trí ban đầu.
Trương Tụng Li vừa rời khỏi cái hố sâu đó, Sát Lục Chiến Kỳ cầm trường mâu đồng thau đã đập tới.
“Ầm!”
Hố sâu vốn đã to lớn, lúc này lại càng sâu càng lớn hơn nhiều, cát bụi do sóng khí cuốn lên bay cao tới mấy chục mét.
Trương Tụng Li thầm kêu một tiếng may thật, nếu vừa rồi hắn còn đứng nguyên chỗ cũ, bị đánh trúng một cú, chỉ sợ rất khó chịu nổi.
Hắn ngưng tụ tinh thần, vừa kháng cự sức hút của A Tư Đạc Ma Cầu, vừa không ngừng di động, tiến hành chiến đấu với Sát Lục Chiến Kỳ.
Bất quá do A Tư Đạc Ma Cầu cản trở, tốc độ di động của hắn đã chậm đi nhiều, vừa không cẩn thận đã bị trường mâu đồng thau của Sát Lục Chiến Kỳ đâm trúng mấy cái.
Máu tươi từ trong cơ thể Trương Tụng Li tuôn ra, thấm ướt đạo bào của Trương Tụng Li.
Trương Tụng Li đau đớn la lên một tiếng, đột nhiên nổi giận, cánh hoa sen bắn ra bốn phương tám hướng, xoay tròn trên không, vạch ra mấy đường cong, từ mấy hướng khác nhau đập tới Sát Lục Chiến Kỳ.
Sát Lục Chiến Kỳ tuy có chiếc khiên đồng thau phòng ngự, nhưng diện tích phòng ngự có hạn, liền bị cánh hoa sen trắng đánh trúng.
Tiếng nổ to lớn vang lên, Sát Lục Chiến Kỳ bị đánh vào trong lòng đất, sâu cả chục mét.
Triệu Thụy, Đôn Triệt và Thi Thận ba người không khỏi căng thẳng trong lòng, không biết Sát Lục Chiến Kỳ bị cánh hoa sen trắng đánh một cú đó có bị hư hao gì không.
Đúng lúc đó, Sát Lục Chiến Kỳ đột nhiên nhảy ra từ trong hố sâu, dường như chẳng bị thương tổn gì, lại giết tới Trương Tụng Li.
Bất quá, quang mang màu đồng thau trên người Sát Lục Chiến Kỳ hơi ảm đạm hơn ban đầu một chút.
Hiển nhiên, một kích vừa rồi của Trương Tụng Li đã làm suy yếu linh lực của Sát Lục Chiến Kỳ.
Triệu Thụy đánh giá, khi quang mang trên Sát Lục Chiến Kỳ hoàn toàn tắt hẳn, khi đó Sát Lục Chiến Kỳ chỉ sợ sẽ khôi phục trạng thái ban đầu.
Hắn đột nhiên có một loại cảm giác gấp rút, không thể đứng bên cạnh nhìn xem như thế, mà phải tham gia vào trong chiến đấu, giúp Sát Lục Chiến Kỳ đánh bại Trương Tụng Li càng nhanh càng tốt.
Trương Tụng Li dường như cũng nhìn thấy điểm này, bắt đầu điên cuồng công kích Sát Lục Chiến Kỳ, thử làm suy giảm sức chiến đấu của Sát Lục Chiến Kỳ.
Tâm trạng mừng rỡ vừa rồi của ba người Triệu Thụy lúc này đã bay mất sạch.
Trương Tụng Li không hổ là cường giả Đại Thừa kì, thực sự quá cường hãn, vượt xa tưởng tượng của họ.
Dưới tình huống như vậy, Trương Tụng Li còn dũng mãnh như thế, một khi để Trương Tụng Li diệt được Sát Lục Chiến Kỳ, vậy ngày tàn của họ cũng đến luôn.
Làm sao mới đánh chết được Trương Tụng Li?
Thi Thận trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, quay lại hỏi Triệu Thụy: “La Hầu chi cung lần trước ngươi bắn Trương Tụng Li bị thương còn sử dụng được nữa không?”
“Dùng thì cũng được, nhưng chẳng có tác dụng gì. Bởi vì Trương Tụng Li đang có màn sáng hộ thân, với thực lực hiện tại của ta, không cách nào phát huy uy lực mạnh nhất của La Hầu chi cung, khó phá được bức màn ánh sáng đó. Chỉ có Sát Lục Chiến Kỳ mới làm được thôi.” Triệu Thụy cười khổ một cái.
Thi Thận không khỏi cảm thấy hết sức thất vọng, nếu không có La Hầu chi cung, bọn họ gần như không làm gì được Trương Tụng Li, chỉ có thể đứng xem.
Vạn nhất Trương Tụng Li thoát được khỏi Sát Lục Chiến Kỳ, vậy đại hạn của họ cũng tới.
Thi Thận đang lo lắng trùng trùng ở đó, bỗng nghe Triệu Thụy nói: “Tuy dựa vào sức một mình ta, không cách nào sử dụng La Hầu chi cung một lần nữa, nhưng nếu có hai người các ngươi chuyển giao chân khí cho ta, có thể ta sẽ phát huy được uy lực lớn hơn của La Hầu chi cung!”
“Tốt!”
Thi Thận cơ hồ không suy nghĩ, liền đáp ứng ngay. Chỉ cần có một hi vọng thủ thắng, ông ta sẽ không bỏ qua.
“Không thành vấn đề! Không thành vấn đề! Chân khí của ta, ngươi cứ mặc sức sử dụng.” Đôn Triệt nói không chút do dự.
Triệu Thụy bèn lấy La Hầu chi cung từ Càn Khôn giới chỉ ra, ngắm chuẩn vào Trương Tụng Li, Thi Thận và Đôn Triệt thì đứng sau lưng hắn, áp lòng bàn tay vào giữa lưng hắn, tập trung tất cả chân khí trút vào trong cơ thể Triệu Thụy.
Thi Thận là tu chân giả Phân Thần kì (lsqk: thằng này đột phá hồi nào vậy ta?), chân khí hết sức cường đại hùng hậu, so với chân khí của bản thân Triệu Thụy đều cường đại hơn nhiều (lsqk: thằng tác giả này có lộn không vậy, Triệu Thụy là Độ Kiếp kì đó!). Đôn Triệt là yêu linh ở Hoàng Tuyền Địa Cung, tu vi thâm hậu, chân khí cũng hoàn toàn không yếu.
Khi chân khí hai người trút vào trong thân thể Triệu Thụy, Triệu Thụy chỉ cảm thấy hai dòng ấm áp to lớn trút vào thân thể hắn như thủy triều.
Triệu Thụy phấn khởi tinh thần, chỉ cảm thấy chân khí trong cơ thể vốn sắp cạn kiệt bỗng tăng mạnh, nhanh chóng lấp đầy đan điền, thậm chí cơ hồ muốn tràn ra khỏi đan điền!
Cả người hắn dường như có lực lượng vô cùng!
Triệu Thụy hơi xòe năm ngón tay, tập trung một luồng chân khí trút vào trong A Tư Đạc Ma Cầu. Ma cầu được bổ sung chân khí, quang mang trong nháy mắt liền sáng hơn, càng thêm lóng lánh, khiến người ta cơ hồ không mở được mắt ra.
Sức ép to lớn từ trong ma cầu ép chặt lên người Trương Tụng Li.
Trương Tụng Li chỉ cảm thấy sức ép trên người càng lớn hơn, công kích của Sát Lục Chiến Kỳ cũng càng… (chỗ này bị mất chữ)!
Hắn nặng nề thở dốc, tốc độ không thể không chậm lại, tập trung nhiều chân khí hơn nữa để kháng cự sức ép vô hình, tiến hành chiến đấu với Sát Lục Chiến Kỳ.
Điều này đối với Triệu Thụy không nghi ngờ gì chính là cơ hội tốt nhất.
Triệu Thụy dung hợp ba luồng chân khí lại làm một, cùng trút vào trong La Hầu chi cung.
Dây cung của La Hầu chi cung bị từ từ kéo ra, mũi tên ánh sáng do chân khí tạo thành xuất hiện trên La Hầu chi cung.
Mũi tên ánh sáng này lúc đầu hết sức nhỏ bé, theo chân khí không ngừng trút vào cung, mũi tên bắt đầu to hơn, quang mang màu lam tán phát ra cũng càng lúc càng sáng chói hơn, đan xen với ánh sáng màu đen của A Tư Đạc Ma Cầu.
Hai nguồn sáng to lớn ở trước mắt, thật sự quá chói mắt, hai người Thi Thận và Đôn Triệt không thể không quay đầu đi, không dám nhìn thẳng.
Triệu Thụy trút hết tất cả chân khí vào trong La Hầu chi cung, kéo căng dây cung, sau đó buông năm ngón tay ra.
La Hầu chi tiễn phát ra tiếng phá không sắc nhọn, mang theo uy thế cường đại tuyệt luân bắn thẳng tới Trương Tụng Li đang không thể động đậy.