Đêm đã khuya, chiếc đồng hồ treo tường cổ đã chỉ 0h30.
Vân Hùng ngồi ở trong đại sảnh biệt thự, tay trái đặt trên bàn trà, tay phải cầm một chiếc điện thoại di động, không có chút nào vẻ buồn ngủ.
Chén trà trên tay lạnh rồi đổi, đổi rồi lại lạnh, không biết đây là chén thứ mấy rồì.
Nhưng lão cũng không có tâm trí nào để uống trà, chỉ cau mày, tâm sự nặng nề chờ đợi việc gì đó.
Lão quản gia đã phục vụ cho Vân gia mấy chục năm, lẳng lặng đứng bên cạnh bồi bạn với lão, trong lòng cũng rất bối rồi. Hắn từ trước tới giờ chưa bao giờ thấy Vân Hùng thất thố như vậy. Làm người lãnh đạo gia tộc, Thái Sơn có sụp trước mắt cùng không biến sắc, đây là tố chất cơ bản nhất.
Nhưng lão quản gia tịnh không cho rằng biểu hiện này của Vân Hùng có gì bất thường.
Bởi vì đêm nay phát sinh một đại sự, mà việc đại sự này rất có thể quan hệ đến sự hưng tồn suy vong của hai đại gia tộc tại Đông An .
Vân Hùng đang đợi tin tức này.
Nội gian phải hao phí vô số tâm lực mới sắp đặt được trong Tra gia, sẽ thông qua chiếc điện thoại chuyên dụng, báo cáo tin tức này.
Hai người trong đại sảnh một đứng một ngồi, lẳng lặng cùng đợi tin tức, trong đại sảnh hết sức yên tĩnh, thậm chí yên tĩnh đến mức làm cho người ta cảm giác có chút áp lực. Chỉ có thanh âm của chiếc đồng hồ quả lắc cổ, làm cho thời gian trong đại sảnh có vẻ dài dằng dặc.
Đột nhiên chuông điện thoại của Vân Hùng vang lên. Trong phòng khách yên tĩnh thì đó là âm thanh vô cùng chói tai.
Vân Hùng cùng lão quản gia nhìn nhau, đều nhìn ra sự nóng lòng trong mắt đối phương.
Đợi đến tiếng chuông thứ ba vang lên, Vân Hùng cầm điện thoại lên nghe, dùng thanh âm uy nghiêm thường thấy hỏi: ”Có tin tức rồi sao?”
Thanh âm bên kia điện thoại truyền đến run lập cập, thậm chí có chút thần kinh: “Đều… đều chết hết rồi, mọi người đều chết hết rồi!”
“Cái gì? Ngươi rốt cục đang nói cái gì? Nói rõ ràng chút!” Vân Hùng nhíu mày, quát khẽ một tiếng.
“Đều chết hết rồi! Tra thị gia tộc tộc trưởng Tra Trung Hoành cùng mấy chục tên võ giả tinh anh ,tòan bộ đều bị giết chết! Không có người nào sống sót! Tra thị gia tộc cường giả cơ hồ toàn bộ chết sạch!” Nội gián tại đầu kia điện thoại dồn dập nói, trong thanh âm tràn ngập sợ hãi.
“Cái gì! Tra Trung Hoành chết rồi! Cường giả dưới tay hắn cũng đều chết sạch!” Vân Hùng nghe tin tức này, quả thực giống như sấm nổ bên tai.
Lão hoảng sợ biến sắc, đứng bật dậy, trong lúc kinh hãi đã khiến cho mấy chén trà trên bàn đổ hết, dây cả lên người lão. Nhưng lão lại không cảm thấy chút gì.
“Tra Trung Hoành cùng Tra gia võ giả đều bị giết!” Vân lão quản gia nghe tin tức đó trên mặt cũng không khỏi lộ ra thần sắc kinh ngạc, đứng ngây người.
Thực lực của Tra thị gia tộc hắn vô cùng rõ ràng.
Những năm gần đây cùng Tra gia tranh đấu gay gắt, Vân gia mặc dù có thể ngăn chặn Tra gia nhưng cũng chiếm không được tiện nghi quá lớn, bởi vì trong các võ giả của Tra thị gia tộc có không ít cường giả, phi thường khó đối phó. Song ngay tối nay, Tra gia trên dưới cơ hồ tất cả cường giả đều bị giết chết. Điều này thật sự khiến bọn họ không thể nào tin được!
“Ngươi chắc chắn chứ!” Vân Hùng miễn cưỡng chế trụ nỗi khiếp sợ cùng kích động trong lòng, trầm giọng hỏi một câu
“Chắc chắn! Tuyệt đối… Tuyệt đối chắc chắn!” Nội gián bên kia đầu dây khẳng định” Bởi vì tôi ở ngay hiện trường!Thật là đáng sợ! Quả thực rất là đáng sợ! Nơi đây quả thực là địa ngục nhân gian!”
“Vậy ngươi nhanh tay chụp ảnh, gửi qua cho ta!” Vân Hùng vội vàng ra lệnh.
Tấm ảnh chụp hiện trường truyền tới chiếc điện thoại di động trong tay Vân Hùng, Vân Hùng vội vàng mở ra, cùng lão quản gia cẩn thận xem xét.
Ánh trăng lãnh lẽo, đại lâu đổ nát, máu loang khắp nới, thi thể đầy đất. Từng bức ảnh hiện ra trước mắt hai người.
Cảnh tượng trong vài tấm ảnh này đả kích rất lớn Vân Hùng, khiến cho tâm thần lão vô cùng kích động, chỉ thì thào nói một câu: “Đã chết! Bọn chúng thật sự đều chết hết rồi!”
“Đúng vậy! Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thật sự khó có thể tin nhiều cường giả như vậy lại bị giết toàn bộ!” Lão quản gia lắc đầu với vẻ không thể tin được, vô cùng cảm khái
“Ai làm vậy? Triệu Thụy? Chỉ mình hắn?” Vân Hùng xem hết ảnh chụp, vội gọi điển lại cho nội gián hỏi.
“Tôi chỉ biết có người tập kích phòng làm việc của Tra Nãi Vũ ở tòa nhà Central Building, giết chết Tra Nãi Vũ. Kết quả là chọc giận toàn bộ cường giả nhất đẳng củaTra gia, bị chúng đuổi giết. Người đó rốt cục là ai, tôi cũng không biết. Bởi vì tôi cũng không phải là nhân viên thủ vệ nòng cốt. Người biết chuyện đều bị giết chết, biến thành thi thể lạnh băng. Bất quá, tôi đoán rằng người đó có thể là Triệu Thụy.”
Vân Hùng cúp điện thoại, cúi đầu chắp tay sau lưng, đi đi lại lại mấy vòng, nét mặt cương nghi của lão toát ra sự sợ hãi mơ hồ. “Nếu như thực sự là Triệu Thụy một người làm thì thực lực của hắn cũng thật sự quá đáng sợ! Dựa vào sức một người mà đã tiêu diệt toàn bộ cường giả mũi nhọn của Tra thị gia tộc! Khó trách lúc đầu ta muốn ra tay tương trợ lại bị hắn cự tuyệt, thì ra hắn đã sớm có lòng tin!”
Lão quản gia trầm ngâm một lúc rồi mở miệng nói: “Thực lực của Triệu Thụy chỉ sợ đã vượt xa cảnh giới tiên thiên võ giả, bước vào Tu chân giới, trở thành một tu chân giả chính thức! Sức mạnh của hắn đã vượt qua tưởng tượng của chúng ta. Chúng ta chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của hắn! Lão gia à, ta cảm thấy rằng chúng ta cùng Triêu Thụy duy trì quan hệ tốt đẹp sẽ đem lại cho Vân gia chúng ta lợi ích lớn lao.”
Vân Hùng đồng ý gật gật đầu: “Quả thật như vậy. Tuy nhiên Triệu Thụy thực lực cường hãn, vừa lại không thiếu tiền. Muốn gia tăng lên quan hệ giữa chúng ta và hắn thật sự khó khăn!”
Lão quản gia khẽ cười nói: ”Chỉ cần chú ý, chúng ta sẽ có lúc giúp đỡ được.”
“Ồ? Người đã có chủ ý?” Vân Hùng nhìn hắn, thản nhiên hỏi một câu. Lão quản gia vuốt râu đáp: “Triệu Thụy lần này đánh chết Tra gia trên dưới mấy chục người, động tĩnh không thể không lớn. Hơn nữa việc Tôn Tiểu Lan bị bắt cóc một bộ phận Tra gia biết. Bởi vậy để lại một ít dấu vết để người ta hoài nghi.
Mà chút dấu vết đủ để cho cảnh sát và báo chí chú ý, điều tra đến cùng.
Dựa vào quan sát của tôi, Triệu Thụy dường như không muốn thân phận mình bại lộ, làm việc từ trước đến nay đều vô danh. Cho nên nếu như chúng có thể giúp hắn che giấu, Hắn nhất định sẽ tâm lĩnh nhân tình này của chúng ta.”
Vân Hùng vừa nghe, cười ha hả nói: “Không tồi. Không tồi. Dựa vào sự hùng mạnh của Tra gia chúng ta muốn đem chuyên này ép xuống cũng không phải là quá mức khó khăn. Ừm, không chỉ như vậy, hễ là người của Tra thị gia tộc, nếu biết thân phận của Triệu Thụy đều phải lập tức diệt trừ, tuyệt đối không để thân phận Triệu Thụy lộ ra ngoài!”
Lão quản gia khom người đáp: “Lão gia, chuyện này giao cho tôi đi.Tôi sẽ xử lí thỏa đáng.”
“Được! Giao cho ngươi đi làm!” Vân Hùng không chút do dự đáp ứng.-
Trong lúc hai người họp kín, Cảnh sát Đông An nhận được điện báo là tại một công trường bỏ hoang có nhiều người bị giết.
Nhận được tin báo không lâu, rất nhiều cảnh sát liền chạy tới hiện trường, phong tỏa khu vực phụ cận, bắt đầu tiến hành điều tra khẩn trương.
Nữ cảnh Trương Hân cũng nằm trong số đó.
Song trải qua một phen bận rộn, sau khi xác nhận thân phận người chết, cơ hồ tất cả cảnh sát ở đây đều chút nữa thì chết đứng tại chỗ!
Người chết ở công trường hoang phế này đều là thành viên cao cấp của Tra thị gia tộc. Mỗi một người đều thuộc giới thượng lưu Đông An, đều là nhân vật nổi danh.
Song những đại nhân vật khó ai bì được này đã bị người đánh chết tại công trường hoang phế này!
Đây chính là đại án! Đại án vô cùng nghiêm trọng!
Nếu như tin tức này truyền ra ngoài không biết sẽ gây ảnh hưởng lớn đến như thế nào.
Một trận gió lạnh thức tỉnh Trương Hân, nàng đột nhiên phát hiện lưng mình đã thấm đẫm mồ hôi!
Chuyện gì đã xảy ra?
Rốt cục là ai làm? Ai có bản lĩnh như vậy, giết chết toàn bộ tinh anh của Tra thị gia tộc!
Hắn có phải là điên rồi không!
Trương Hân chỉ cảm thấy trống ngực đập thình thịch.
Nàng đã phá rất nhiều vụ án lớn, nhưng vụ án lớn như thế này quả thực là lần đầu gặp phải!
Tuy nàng là tài năng triển vọng của cảnh sát, tổ trưởng tổ trọng án nhưng vụ án này không phải là việc nàng có thể phục trách được
Đang ở trong lúc bối rối, cục trưởng tự mình lên xe, vội vàng chạy đến đây
Trương Hân vội vàng chạy tới, báo cáo tóm tắt vụ án với cục trưởng.
“Không cần điều tra quá sâu, chuyện này đã được cấp trên định là do xã hội đen báo thù.” Cục trưởng nhẹ nhàng nói một câu.
“A? Cấp trên? Tại sao?” Trương Hần có chút bất ngờ.
“Bởi vì Tra gia vốn cùng hắc đạo Tây bắc tam tỉnh có liên hệ rất lớn, cô cũng không phải là không biết. Xác định là xã hội đen, rất hợp tình hợp lý.”
“Có phải là còn nguyên nhân khác không?” Trương hân nhỏ giọng hỏi.
Cục trưởng trầm mặc một hồi rồi thản nhiên nói: “Đánh kẻ ngã ngựa thôi. (tường đảo chúng nhân thôi= một người đã gục ngã mà còn bị mọi người quây vào đánh). Tra thị gia tộc không biết trêu chọc ai khiến cho tinh anh toàn tộc hầu như toàn diệt, trở nên vộ cùng suy yếu. Tra gia mấy năm nay địch nhân vô số, bọn họ lãm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt đẹp này, đương nhiên muốn dựa vào cơ hội này khiến cho Tra gia hòan toàn suy sụp, chẳng lẽ còn chờ Tra gia nghỉ ngơi lấy lại sức, sống lại mạnh mẽ sao?”
Trương Hân im lặng. Tra thị gia tộc tại Đông An hoành hành nhiều năm, quả thực cừu gia khắp nơi, huống chi bên cạnh còn có Vân gia như hổ rình mồi, chỉ sợ hành động lần này có Vân gia ở bên cạnh ra sức.
Dù thế nào đi nữa, Tra gia lúc này chỉ sợ sẽ lụn bại, không có biện pháp trở mình nữa.