Mục lục
[Dịch]Thần Ma Chi Mộ- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thị huyết ma đao tản mát hấp huyết hoa quang làm cho Bá Đức cảm thấy sợ hãi sâu sắc.

Hắn trực tiếp bay lên không phía trên nhà xưởng, hoàn toàn thoát ly khỏi phạm vi công kích của đạo hấp huyết quang hoa rồi mới dừng lại.

Là một cao đẳng Huyết tộc, hắn từng hút vô số máu tươi của loài người, máu tươi nóng ấm có thể làm hắn thoả mãn, thư sướng.

Thế nhưng, máu tươi của hắn bị hút, đây mới là lần đầu tiên trong mấy trăm năm qua!

Bá Đức cúi đầu nhìn đôi tay da hơi có chút nhăn nheo, lòng vẫn còn sợ hãi.

Hắn phi thường rõ ràng, nếu như máu tươi bị hút hết sẽ là thảm trạng gì, cho dù hắn là Huyết tộc Đại công tước, cũng sẽ biến thành một cái xác khô!

Bá Đức sống qua năm tháng dài đằng đẵng, đã từng biết đến không ít bảo vật, bất luận là ma khí của hắc ám thế giới, hay thánh khí của tây phương giáo hội, hắn đều từng tận mắt thấy qua.

Nhưng vũ khí cường đại ngụy dị như ma đao này, hắn vẫn mới gặp lần đầu!

Bá Đức lúc này rốt cuộc cũng rõ ràng, vì sao Triệu Thụy chỉ ngắn ngủi một tiếng đồng hồ đã dám quay lại khiêu chiến với hắn.

Tịnh không phải vì Triệu Thụy cố ý đi tìm chết, mà là Triệu Thụy có nắm chắc, có thể cùng hắn quyết thắng bại!

Nghĩ lại mới vừa rồi còn cho Triệu Thụy là đồ đần không biết sống chết, chính mình mới giống một thằng đần hơn.

Một nghi vấn từ đáy lòng Bá Đức bốc lên, vì sao chỉ ngắn ngủi một tiếng đồng hồ, ma đao vốn tịnh không mười phần lợi hại trong tay Triệu Thụy, đột nhiên biến thành cường đại như vầy?

Bá Đức dám khẳng định, trong một tiếng đồng hồ qua, khẳng định đã phát sinh biến cố to lớn nào đó không có người biết, mới khiến ma đao thoát thai hoán cốt. Nhưng rốt cuộc là biến cố gì, hắn vô luận làm sao cũng không đoán ra được.

Vì khinh địch, Bá Đức một lần giao phong đã ăn phải thiệt thòi lớn.

Bất quá, hắn dẫu sao cũng là Huyết tinh công tước, có kinh nghiệm chiến đấu phong phú và thực lực cường đại.

Rất nhanh, hắn đã điều chỉnh chiến thuật của mình, một lần nữa phát công kích về phía Triệu Thụy.

Bá Đức cẩn thận tính toán phạm vi che phủ của hấp huyết quang hoa, sau đó hắn không ngừng vận động ở ngoài phạm vi đó.

Đồng thời, hắn tụ tập hết mức năng lượng hắc ám trong cơ thể, chế tạo ra đại lượng ô quang điện cầu, bắn về phía Triệu Thụy.

Triệu Thụy chỉ nhìn thấy vô số điện cầu màu đen, lấp lóe tia chớp lốp bốp, mang theo từng trận tiếng phá không thê lương, đập về phía mình, li chi lít chít, phô thiên cái địa, cơ hồ dày đặc như mưa, không có chỗ trốn!

Bất quá, Triệu Thụy tịnh không muốn trốn, hắn chập hai ngón tay lại, ngưng tụ một cổ chân khí, trút vào Thị Huyết Ma Đao.

Hấp huyết quang hoa do Thị Huyết Ma Đao tán phát, từ trạng thái phát tán, dần dần ngưng tụ lại cuối cùng ngưng tụ thành một cự nhận hình bán nguyệt dài đến mười mét, đứng thẳng giữa không trung.

Tiếp đó, Triệu Thụy lăng không vẫy một cái, ma đao to lớn đến khiến người ta kinh ngạc, mang theo uy thế cuồng mãnh tuyệt luân, từ không trung chém thẳng xuống!

“Ầm! Ầm! Ầm!”

Tiếng nổ bắt đầu liên tiếp vang lên, liên miên bất tuyệt.

Cự nhận màu đỏ ấy, dễ dàng trong đám ô quang điện cầu đông đúc, bổ ra một cái kẽ hở.

Ô quang điện cầu bị một đao này dẫn nổ toàn bộ, tia chớp chói mắt nối thành một mảng trước mắt Triệu Thụy.

Triệu Thụy giải trừ nguy cơ cho mình xong, không dừng lại ở đó, mà khống chế Thị Huyết Ma Đao, lăng không múa một cái, mang theo một cổ cuồng phong, chém qua phía Bá Đức!

Bá Đức thấy một đao cương mãnh nhanh nhẹn như vậy, không khỏi đại kinh thất sắc, vội vàng tụ tập hắc ám năng lượng toàn thân, ngưng tụ trong tay thành một cái điện thuẫn do những tia chớp đen tạo thành, tựa hồ muốn phòng ngự.

“Ầm!”

Thị Huyết Ma Đao sau khi được hấp huyết quang hoa mở rộng, mang theo uy thế to lớn, nặng nề đập lên người Bá Đức.

Bá Đức tuy chống lại một cái, nhưng sự chống cự yếu ớt ấy hoàn toàn không thể ngăn trở thế đao của Triệu Thụy!

Cơ hồ trong chớp mắt, Thị Huyết Ma Đao đã phá vỡ phòng ngự của Bá Đức, cắt vào thân thể hắn, sau đó từ trên không trung chém xuống mặt đất.

Một nhà xưởng của công xưởng, bị đao quang của Triệu Thụy lan đến, sụp xuống như gỗ mục, triệt để chôn vùi lấy Bá Đức.

Chiến đấu giữa Triệu Thụy và Bá Đức cực kì kịch liệt, trong đêm khuya yên tĩnh càng tỏ ra kinh thiên động địa.

Đến cư dân trên những tòa nhà ở ngoài xa cũng bị những tiếng nổ liên tiếp đánh thức, nhao nhao dụi cặp mắt kèm nhèm, chạy lên sân thượng, kì quái nhìn về công xưởng bỏ hoang ở phía xa, thì thào nói nhỏ với nhau.

“Xảy ra chuyện gì rồi?”

“Công xưởng bên đó làm sao mà tiếng nổ không ngừng vậy?”

“Là đang cho chất nổ phá đi à?”

“Sao lại có chuyện nửa đêm nửa hôm đi cho nổ phá chứ?”

“Không phải phá bằng chất nổ thì là cái gì? Quá dọa người rồi!”

“…”

“…”

Trong lúc mọi người đang nghi hoặc không hiểu, chiến đấu giữa Triệu Thụy và Bá Đức lại mới biến hóa.

Bá Đức bị đống gạch vụn chôn vùi ấy, hất tung gạch đá đè trên người, bò ra ngoài, trên khuôn mặt vốn tuấn tú, đầy sự phẫn nộ khó kiềm chế, thậm chí đến hai mắt cũng biến thành màu đỏ!

“Triệu Thụy! Mấy trăm năm qua, ngươi là nhân loại đầu tiên trong chiến đấu đánh ta thành nhếch nhác như vầy! Đây là vinh diệu của ngươi!” Bá Đức trầm giọng gầm lên, khí tức hắc ám dày đặc từ trong thân thể hắn tán phát ra bao quanh, tóc vàng của hắn cũng không có gió mà tự động, sừng sững đứng lộn ngược.

“Thế nhưng, ngươi cũng triệt để kích nộ ta, đã vậy, ngươi hãy chuẩn bị đón cơn thịnh nộ lôi đình của ta!”

Tiếng nói vừa dứt, khí tức hắc ám trên người hắn đã mạnh mẽ phình ra, năng lượng hắc ám cũng biến thành cường đại hơn.

Rất nhanh, Bá Đức kịch liệt biến đổi, thân thể hắn bành trướng lên, biến thành đôi cánh cực kì to lớn vươn ra, khóe miệng thò ra đôi răng nanh thật dài.

Thoạt nhìn, giống như con dơi hình người to siêu cấp!

Triệu Thụy thấy thế, trong lòng liền phát lạnh, Bá Đức đến bản thể cũng hiển lộ ra, xem bộ dạng chắc muốn liều mạng rồi.

Quả nhiên, Bá Đức ngẩng đầu lên, điên cuồng gầm mạnh một tiếng, vươn móng ra, chụp vào hư không một cáim tia chớp màu đen nhanh chóng ngưng tụ trong móng vuốt của hắn, cuối cùng hình thành một điện chùy to lớn.

Bá Đức dẫm chân xuống mặt đất một cái, hất tung mấy khối đá, cả người bay lên, giống như một đám mây đen, nâng cao điện chùy, đập xuống Triệu Thụy.

Bá Đức sau khi biến thân, có thể hình cực kì to lớn, có chiều cao tới hai tầng lầu, Triệu Thụy bên cạnh hắn, thể hình nhỏ đến đơn giản là không thành tỉ lệ!

Bất quá, Triệu Thụy hai mắt lạnh băng như tuyết, không có chút nào hoảng loạn, hắn lãnh tĩnh tránh sang bên cạnh, điện chùy to lớn với thế nhanh như sấm sét, trực tiếp đập xuống vị trí hắn vừa đứng.

Một tiếng cự hưởng, mặt đất rung rung, đá vụn tung bay, một cái hố sâu đường kính đến mấy mét, lập tức xuất hiện trước mắt hai người.

Chính vào lúc này, thừa lúc Bá Đức còn chưa thu hồi điện chùy, Triệu Thụy nắm lấy cơ hội, khống chế Thị Huyết Ma Đao, đối chuẩn eo Bá Đức, chém ngang qua.

Thị Huyết Ma Đao lúc này đã biến thành cực kì to lớn, thế nhưng dưới sự khống chế của Triệu Thụy, cũng vẫn khinh linh như vậy.

Bá Đức toàn lực tránh né, vẫn bị Thị Huyết Ma Đao vạch một đường ở eo.

Hắn lập tức cảm thấy, máu tươi trong cơ thể mình giống như bị máy bơm hút đi, trong chớp mắt đã mất đi không ít, lực lượng liền có chút suy nhược, mà Thị Huyết Ma Đao này, sau khi hút máu, quang hoa trên thân đao, lại hơi sáng hơn một chút, uy lực tựa hồ cũng có chút tăng lên!

Một kích không trúng, Bá Đức phát ra một tiếng rống giận giữ, lại bổ tới lần nữa.

Triệu Thụy lần này không né không tránh, mà điều khiển Thị Huyết Ma Đao, chính diện giao phong với Bá Đức!

Điện chùy và ma đao mãnh liệt va chạm vào nhau, tiếng va chạm cự đại vang lên, trong đêm đen truyền đi thật xa.

Chiến đấu giữa hai người càng lúc càng kịch liệt, càng lúc càng hung hiểm, nhưng dù sao cũng phải nói, Triệu Thụy chiếm ưu thế, Thị Huyết Ma Đao của hắn, mỗi lần chém trúng Bá Đức, máu tươi của Bá Đức lại bị hút đi một phần, lực lượng cũng bị suy yếu đi một phần.

Bên này giảm bên kia tăng, Bá Đức càng lúc càng hư nhược, mà quang hoa màu đỏ sẫm của Thị Huyết Ma Đao, lại càng lúc càng sáng hơn.

Hai người đánh nhau kịch liệt một trận, cái công xưởng bỏ hoang, nhà xưởng sụp đổ, đại thụ chẻ vỡ, cơ hồ bị hai người phá hoại gần hết.

Mắt thấy tốc độ của Bá Đức càng lúc càng chậm chạp, lực lượng càng lúc càng nhỏ, Triệu Thụy biết thời khắc cuối cùng đã đến.

Hắn quát lạnh một tiếng, đem toàn bộ chân khí trút vào trong Thị Huyết Ma Đao, sau đó vung mạnh một cái.

Thị Huyết Ma Đao toát ra ánh sáng lóa mắt, giống như huyết nguyệt từ trên trời rơi xuống, kéo theo cái đuôi sáng thật dài, mang tiếng rít lăng lệ, chém thẳng tới Bá Đức.

“Ầm!”

Thị Huyết Ma Đao vô cùng tinh chuẩn chém lên thân Huyết tinh công tước Bá Đức.

Bá Đức một lần nữa không chịu nổi công kích mãnh liệt như vậy, hắn phát ra tiếng kêu thảm thê thiết, điện chùy trong tay chớp mắt vỡ tan, thân hình to lớn ầm ầm sụp đổ, cắm vào mặt đất, đến mặt đất cũng không khỏi rung lên dữ dội một hồi.

“Trời ạ! Nhà xưởng của công xưởng dường như sập rồi!” Cư dân trong tòa nhà ở đằng xa, nhìn một màn này nhịn không được sợ hãi la lên.

“Với lại, dường như không chỉ sập một cái! Mà là sập một mảng!”

“Rốt cuộc là chuyện gì? Tuy đó là công xưởng bỏ hoang, những cũng rất kiên cố a! Làm sao bỗng đột nhiên sụp đổ!”

“Nổ tung!”

Cư dân trong tòa nhà hỏi nhau.

“Không đúng! Không phải nổ!” Một cư dân cầm kính viễn vọng hồng ngoại, đột nhiên kinh hãi kêu thét lên “Thượng đế của tui a! Ở đó lại có một con dơi to vô cùng! So với con người còn to hơn!”

“A! Không phải chứ!”

“Chuyện này sao có thể?”

“Ngươi có nhìn lầm không!”

Những người khác không kìm được có chút không tin nổi.

“Tuyệt đối không lầm! Con dơi đó đã bị đánh ngã! Hiện tại đang nằm thẳng cẳng trên đất!”

“Ai đánh ngã nó vậy?” Những người khác lớn giọng nhao nhao hỏi.

“Nhìn không rõ, dường như là một người, nhưng bên người trôi nổi một cây loan đao cự đại, phát ra ánh sáng!”

“Ồ? Cây đao đó có phải là màu đỏ tươi không? Trời của tui! Tui còn tưởng đó là mặt trăng chứ! Vừa rồi còn kì quái, làm sao mà có thể xuất hiện mặt trăng màu máu chớ!”

“Người đó khẳng định là thần tiên, đặc ý trảm yêu trừ ma! Giải quyết con dơi tinh ấy!”

“Nói không chừng người đó cũng là yêu quái! Hai yêu quái đánh nhau!”

“Quá khủng bố rồi! Lực lượng bọn chúng quá khủng bố rồi, sáng sớm ngày mai phải qua đó coi mới được, công xưởng đó chỉ sợ đã không còn nữa rồi!” Bọn họ đưa ánh mắt sợ sệt về phía xa, đều phỏng đoán trong lòng như vậy.

“Chúng ta hay là đừng nhìn nữa, mau mau ngủ đi, vạn nhất bị yêu quái phát hiện, chúng ta mấy tòa nhà này, chỉ sợ cũng bị san thành bình địa.” Không biết ai bỗng nhiên la lên một câu.

Mọi người nghe được, không khỏi run cầm cập, ào ào về phòng, thấp thỏm không yên lên giường trùm đầu ngủ.

Đương nhiên, trước khi lên giường, bọn họ còn phải gọi 110, bất quá, bọn họ đều không biết, cảnh sát chạy đến, ở trước mặt yêu quái cường đại, có thể làm nên tác dụng bao lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK