Mục lục
[Dịch]Thần Ma Chi Mộ- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chẳng lẽ tới vong linh cũng bị mùi thịt nướng hấp dẫn tới?

Trong lòng Triệu Thụy lầm bầm như vậy, nhưng lại cảm thấy, tựa hồ không có khả năng lắm.

Vong linh hứng thú với bản thân của hắn xem ra còn nhiều hơn với thịt nướng.

Hắn đang nghĩ vậy, bầy xương khô đó lại tới gần hơn không tí.

Triệu Thụy tịnh không thèm để ý tới những vong linh hạ cấp này, vẫn há họng ăn thịt nướng, vạn nhất những vong linh này dám động thủ với hắn, hắn cũng có đủ thực lực diệt trừ những vong linh này.

Thế nhưng, hắn cảm thấy bất thường rất nhanh.

Bởi vì, hắn cảm thấy mặt đất tựa hồ hơi chấn động.

Hắn tán phát cảm giác ra, phát hiện tựa hồ có mấy luồng gợn sóng linh lực cực mạnh đang nhanh chóng tới gần!

Hắn cuối cùng cũng rõ, những bộ xương này tịnh không bị hắn hấp dẫn, mà bị kinh hãi, đang liều mạng bỏ chạy.

Quả nhiên, qua một lúc, mấy sinh vật kì dị đầu trâu thân người, tay cầm cự phủ đã xuất hiện trước mặt Triệu Thụy.

Những quái vật này thân cao ba mét, tròng mắt đỏ rực, trong lỗ mũi to lớn không ngừng phun ra hơi trắng, sát khí đằng đằng.

“Đây chẳng lẽ là Ngưu đầu trong truyền thuyết Ngưu đầu Mã diện?” Trong miệng Triệu Thụy lầm bầm một câu, hơi boăn khoăn suy nghĩ.

Lúc này, một quái vật đầu trâu trong đó vung vẩy cự phủ, chém một cái vào hư không.

Một luồng hắc quang từ trong cự phủ bắn ra, chia một bầy xương khô ra làm hai.

Nơi hắc quang đi qua, minh hỏa trong mắt xương khô tắt phụt trong chớp mắt, toàn bộ đều bị hắc quang hút lấy. Trái lại, hồng mang trong mắt quái vật đầu trâu lại thịnh vượng thêm vài phần.

Triệu Thụy vừa thấy, không khỏi bị dọa nhảy dựng lên.

Ngưu đầu quái này không ngờ lại có thể hấp thu hồn phách, gia tăng thực lực của mình!

Triệu Thụy vốn tính tiêu diệt một con ngưu đầu quái, tích trữ thêm một ít thức ăn, nhưng bây giờ đã hoàn toàn gạt bỏ cách nghĩ đó.

Bởi vì thực lực của ngưu đầu quái này hết sức cường hãn, không yếu hơn hắn bao nhiêu, mà còn biết thi triển pháp thuật ngụy dị!

Nếu đồng thời tác chiến với bốn ngưu đầu quái, hắn trộm gà không thành, trái lại còn mất nắm thóc.

Thế là, Triệu Thụy không thèm nói nhiều, cầm mấy miếng thịt nướng, xoay người chạy đi.

Những ngưu đầu quái đó cũng phát hiện ra Triệu Thụy.

Đối với bọn chúng, đại khái là sức hấp dẫn của Triệu Thụy lớn hơn bọn xương khô, bèn bắt đầu đuổi riết Triệu Thụy không tha.

Triệu Thụy vốn cho rằng mình có thể cắt đuôi những ngưu đầu quái này rất nhanh, ai biết ngưu đầu quái lại thể hiện sự kiên trì và cố chấp khiến người ta khó tin, không ngờ lại đuổi suốt hai ngày hai đêm mới bỏ qua!

Trong nguy hiểm và kích thích như vậy, Triệu Thụy ở trong Hoàng Tuyền Địa Cung đã ba tháng.

Hắn từ từ có hiểu biết đại khái về Hoàng Tuyền Địa Cung, nơi này không đâu không phải sát cơ, không đâu không phải cạm bẫy, ở chỗ yêu quái giết nhau này, các loại kì chiêu dị thức thi triển lớp lớp không dứt.

Hắn từng tận mắt chứng kiến, có một loại yêu quái hình dáng hẹp dài như dây mây, màu da giống y như màu bức tường Hoàng Tuyền Địa Cung, khi ấy Triệu Thụy đang định săn giết một con minh lộc, hơi không phát hiện ra sự tồn tại của yêu quái đó, kết quả yêu quái đó ra tay trước Triệu Thụy, dùng tốc độ nhanh tới mức Triệu Thụy nhìn không rõ cuốn lấy minh lộc, quấn quanh, rồi bắt đầu há miệng cắn nuốt, khi cái miệng hình ống tròn đó há ra, Triệu Thụy nhìn thấy bên trong từng vòng răng bén nhọn, có tới mấy chục vòng, khi minh lộc còn chưa chết đã bắt đầu nuốt, Triệu Thụy thậm chí thấy cái chân duy nhất thò ra ngoài run rẩy co giật khi lộc yêu gần bị nuốt hết.

Triệu Thụy nhìn tới mức dựng tóc gáy, từ đó đặc biệt cảnh giác với bức tường của Hoàng Tuyền Địa Cung, bởi vì hắn tự hỏi, nếu như lúc đó yêu quái đó công kích mình, mình có thể thoát ra kịp không? Đáp án vẫn còn chưa biết! Có lẽ hắn đã trở thành món ngon của yêu quái đó rồi!

Những sinh vật hoàng tuyền khủng bố trung địa cung thật quá nhiều, không chỉ là yêu vật vong linh to lớn, cón có một số rất nhỏ, như minh trùng to cỡ con côn trùng.

Có lần Triệu Thụy vô ý cảm thấy mình giống như bị muỗi cắn một cái, do vết thương rất nhỏ, càng không chú ý, kết quả rất nhanh sau đó trung tâm vết thương bắt đầu mọc ra những hoa văn màu đen như con rắn, Triệu Thụy vội vã dùng chân khí bức độc tố ra ngoài, mới coi như giữ được một cái mạng.

Bất quá, không lúc nào không nguy hiểm, cũng khiến Triệu Thụy lĩnh ngộ không ít.

Hắn phải luôn giữ gìn trạng thái tốt nhất, có thể vận dụng chân khí bất cứ lúc nào trong hoàn cảnh ác liệt này.

Hắn phát hiện, không ngờ chân khí của Bát Hoang lục tiên quyết lại tăng lên rất nhiều, kì thực cũng không có gì kì quái, cho dù một tu chân giả cần cù tới đâu, cũng không thể mỗi ngày tu luyện 24 tiếng đồng hồ. Mà Triệu Thụy bây giờ chính là như thế, nghĩ xem, người ngủ cũng có thể phải mở mắt, chân khí khẳng định sẽ luôn không ngừng lưu chuyển.

Khi con người ta ở giữa lằn ranh sinh tử, thông thường có thể đột phá cực hạn.

Điều khiến Triệu Thụy cảm thấy vui mừng là, nơi này tuy là chỗ giáp ranh giữa hai giới âm dương, hung hiểm vô cùng, như dẫu sao cũng không phải là suối vàng, vẫn cò thể ăn con mồi săn được.

Minh lộc mà hắn từng săn bắn, là một trong những loài thú săn ít nguy hiểm nhất.

Hôm nay lại là ngày săn minh lộc, số lượng của minh lộc rất lớn, cho nên Triệu Thụy cũng không lo không tìm được minh lộc, chỉ cần là chỗ có măng đá và nhũ dịch khẳng định sẽ thấy bóng dáng của minh lộc, đại bộ phận minh lộc đều có phạm vi sinh hoạt cố định của mình, những yêu quái này tuy không có trí tuệ, nhưng bản năng rất mạnh, bình thường sẽ không rời nguồn nước quá xa.

Triệu Thụy tìm được một nơi có măng đá và nhũ dịch rất nhanh, măng đá và nhũ dịch phân bố rất kì quái, hơi giống với thế giới nguyên bản, chỗ có nhiều măng đá và nhũ dịch, yêu quái nhiều, ở chỗ măng đá và nhũ dịch ít, yêu quái cũng ít. Thậm chí chỗ không có măng đá và nhũ dịch, thì cũng giống như sa mạc, ngoại trừ một số yêu quái đẳng cấp cao lưu lãng đến, còn lại cơ hồ không có yêu quái nào, Hoàng Tuyền Địa Cung cũng có quy luật của nó.

Triệu Thụy từ từ mò đến cạnh nguồn nước, quả nhiên phát hiện ra mấy chục con minh lộc đang uống, măng đá cứng rắn bị chúng nhai như đậu phộng, tới mức Triệu Thụy nhìn cũng hơi thèm, bất quá Triệu Thụy rất nhanh liền phát hiện ra trong bầy minh lộc có một con khác với những con khác, đừng nói gì khác, chỉ cần thể hình của nó cũng lớn hơn những con minh lộc khác hơn một lần, mà da lông trên mình tỏ ra rất trơn láng sạch sẽ, không giống với những da lông dơ dáy khác của minh lộc, Triệu Thụy suy đoán, đây có lẽ là thủ lĩnh trong bầy minh lộc.

Triệu Thụy đặt mục tiêu trên mình nó, Triệu Thụy lúc này đã lên tới Nguyên Anh kì muốn bắt một con minh lộc bình thường, khẳng định sẽ không phí sức như lúc đầu, cho nên cũng không lo lắng chuyện đói bụng, Triệu Thụy muốn thử bắt con thử lĩnh của minh lộc này.

Thính giác của đám minh lộc rất linh mẫn, Triệu Thụy vừa động đậy, minh lộc đã phát hiện, lập tức chạy tản ra xung quanh, Triệu Thụy không để ý những con minh lộc khác, chăm chăm nhắm vào con minh lộc thủ lĩnh, quyết tâm bắt giết nó cho được. Tốc độ của minh lộc thủ lĩnh vượt xa lắc những minh lộc khác, nhảy hai ba cái đã bỏ Triệu Thụy lại xa lắc phía sau. Triệu Thụy hơi ngẩn ra một cái, tốc độ của minh lộc thủ lĩnh này cũng nhanh hơn bình thường một chút nhỉ?

Tốc độ thân pháp của Triệu Thụy không đuổi kịp minh lộc thủ lĩnh, bèn khởi động không gian thần trạc, bây giờ chân khí của hắn rất hùng hậu, tu vi cũng tinh thâm, sử dụng không gian thần trạc tương đối thuận tay, bất kể là cự li hay là số lần đều có nâng cao rất lớn, sau hai lần thuấn gian di động đã đuổi kịp minh lộc thủ lĩnh, hắn ngưng tụ chân khí thành quang kiếm vô thanh vô tức chém về phía minh lộc thủ lĩnh.

Minh lộc thủ lĩnh dường như cảm nhận được khí tức của nguy hiểm, bỗng gia tăng tốc độ, làm một kiếm của Triệu Thụy chém vào khoảng không. Triệu Thụy phát giác, con minh lộc thủ lĩnh này cũng rất khó đối phó, không dám buông lỏng, bèn dùng Không Gian Thần Trạc đuổi sát theo phía sau minh lộc thủ lĩnh, tuy không đuổi kịp tốc độ cực nhanh của nó, nhưng cũng sẽ không bị bỏ rơi.

Một người một yêu đuổi nhau chạy nhảy hơn nửa tiếng đồng hồ, tuy chân khí của Triệu Thụy hùng hậu, lúc này cũng có hơi thiếu hụt, tim đập thở dốc, chân khí từ từ suy yếu, mà con minh lộc thủ lĩnh đó vẫn thoải mái bình thường, tốc độ không có dấu hiệu giảm sút chút nào. Triệu Thụy lo lắng trong lòng, binh hành hiểm chiêu, cường hành đột phá cực hạn của thuấn gian di động, sau mấy lần thuấn di, cuối cùng cũng đuổi kịp minh lộc thủ lĩnh, bất quá loại thuấn di cự li xa này cực kì hao chân khí, không thể kéo dài, Triệu Thụy bình thường không dám sử dụng.

Con minh lộc thủ lĩnh đó thấy Triệu Thụy đuổi tới mình, kinh hoảng kêu lên một tiếng, muốn đổi chạy hướng khác, Triệu Thụy cười lạnh, đúng với ý hắn, bèn dùng quang kiếm chặn hết đường chạy khác của minh lộc thủ lĩnh, bức nó tới góc tường, không còn đường lui, minh lộc thủ lĩnh đã thành ba ba trong chậu.

Triệu Thụy tịnh không buông lỏng, loại minh lộc này cũng có năng lực phản kích, nếu bị cái chân thô to của nó đạp trúng, tu chân giả bình thường cũng chịu không nổi, mà bị răng cứng như thép của nó cắn một cái, mất một miếng thịt cũng là chuyện bình thường.

Minh lộc thủ lĩnh bị Triệu Thụy dồn tới góc thường, không còn đường chạy, kêu lên những tiếng bi thương nho nhỏ, ánh mắt nhìn về phía Triệu Thụy lại lờ mờ có nước mắt, dường như đang cầu xin hắn, điều này khiến Triệu Thụy không khỏi ngẩn ra một cái: “Kì quái, con minh lộc này sao lại giống như có trí tuệ vậy?”

Triệu Thụy nhìn minh lộc thủ lĩnh, minh lộc thủ lĩnh cũng nhìn Triệu Thụy, minh lộc thủ lĩnh dường như cảm thấy sát khí của Triệu Thụy tiêu giảm, hai chân trước hơi khuỵu xuống, tiếng kêu càng thêm bi thương, nước mắt từng giọt lớn lăn ra khỏi mắt, cuối cùng nhỏ xuống mặt đất.

Triệu Thụy cuối cùng xác định, con minh lộc thủ lĩnh này có trí tuệ! Tịnh không phải là loại yêu quái sinh tồn dựa vào bản năng! Triệu Thụy cười lớn, hắn luôn cảm thấy mình ở Hoàng Tuyền Địa Cung quá cô đơn, ở đây ngoại trừ yêu quái ra chỉ có hắn là sinh vật có trí tuệ, không ngờ hôm nay lại gặp một con!

Triệu Thụy rất sảng khoái thu quang kiếm lại, từ từ lại gần minh lộc thủ lĩnh, đặt tay lên đỉnh đầu nó, minh lộc thủ lĩnh rất ôn thuận, rất có linh tính không hề động đậy, để mặc Triệu Thụy sờ mó, qua một lúc, dường như cảm thấy Triệu Thụy sờ rất dễ chịu, còn ngẩng đầu lên, đón lấy tay Triệu Thụy sờ tới, cảm giác đó giống như thú cưng được con người nuôi vậy.

Một người một hưu liền lập nên niềm tin với nhau, Triệu Thụy sờ đầu minh lộc thủ lĩnh nói: “Ngươi cũng có trí tuệ à, chúng ta làm bạn đi, ngươi có thể nghe hiểu lời ta không?”

Minh lộc thủ lĩnh ngơ ngác nhìn Triệu Thụy, hiển nhiên không hiểu lời hắn chút nào. Triệu Thụy thở dài, mình đang làm gì thế này, minh lộc thủ lĩnh luôn sinh hoạt ở Hoàng Tuyền Địa Cung, mình chỉ sợ là người đầu tiên mà nó thấy, làm sao có thể nghe hiểu mình được? Mà chỉ số thông minh của minh lộc tuy không thấp, nhưng cũng không cao tới mức như con người.

Triệu Thụy đuổi theo minh lộc nửa ngày, rất mệt nhọc, bèn ngồi tựa vào minh lộc thủ lĩnh, minh lộc thủ lĩnh không chút sợ hãi hay chống đối, còn dùng đầu cọ vào cánh tay Triệu Thụy, Triệu Thụy cười nói: “Từ hôm nay, ngươi là tiểu đệ của ta. Chúng ta hai người xông xáo trong Hoàng Tuyền Địa Cung, xem thử có thể tìm được đường ra không, đến lúc đó ta mang ngươi đi, rời khỏi chỗ máu me này.”

Nghe lời Triệu Thụy, minh lộc thủ lĩnh mở to mắt, dường như muốn tìm cách hiểu, nhưng không cách nào hiểu được, bộ dạng giống như đứa trẻ mới sinh chưa lâu, đang ê a học nói, rất là đáng yêu, khiến Triệu Thụy phì cười lên, nói: “Từ hôm nay trở đi, tên của ngươi là Thứ Sáu.”

“Thứ Sáu” là nhân vật trong “Robinson phiêu lưu kí”, là thổ dân được Robinson cứu, bởi vì trong tiếng Anh, Thứ sáu và bạn bè phát âm gần giống, cho nên Robinson mới đặt tên cho hắn như vậy.

Triệu Thụy lúc này ở trong hoàn cảnh gần giống như Robinson, đều cô đơn một mình, đều không có bạn bè, thậm chí đồng loại, nhưng hoàn cảnh của Triệu Thụy còn khó khăn hơn Robinson nhiều.

Robinson dù cò thảm, nhưng còn ăn được đồ ăn chín, còn có chỗ ở, có thể ngủ được, Triệu Thụy cười khổ một cái, mình đang nghĩ gì thế.

Có Thứ Sáu bên cạnh, Triệu Thụy được an ủi rất lớn, thỉnh thoảng nói chuyện với Thứ Sáu, tán gẫu, cả hai tháng trời không nói chuyện với người ta, cho dù với tính cách kiên cường của Triệu Thụy cũng không chịu nổi, bây giờ có bạn bè có linh tính như Thứ Sáu, Triệu Thụy coi như tìm được đối tượng nói chuyện, hơn nữa Triệu Thụy phát hiện, linh tính của Thứ Sáu rất cao, sau khi nghe Triệu Thụy nói nhiều lần, thậm chí còn có thể hiểu một số ý tứ đơn giản, và một số từ ngữ đơn giản!

Kì thực điều này cũng không kì quái, bởi vì yêu quái tu chân giả cũng không phải thứ gì hiếm hoi, trong Vạn Yêu Môn toàn bộ đều là yêu quái tu chân giả, những yêu quái này đều là từng bước đề cao linh tính, sau đó từ từ phát triển trí tuệ, dần dần tu luyện tự thân, hóa thành hình người, miệng nói tiếng người.

Có Thứ Sáu bên cạnh, Triệu Thụy phát hiện rất nhiều chỗ tốt, Thứ Sáu lớn hơn minh lộc bình thường một lần, có thể nói là khổng lồ, hơn nữa tốc độ đặc biệt nhanh, có nó theo bên mình, Triệu Thụy gặp yêu quái cường đại, chỉ cần cưỡi lên Thứ Sáu, cơ hồ đều có thể chạy thoát khỏi tay đối thủ trong chớp mắt, điều này khiến Triệu Thụy tiết kiệm được rất nhiều phiền phức và chân khí, bất quá tốc độ của Thứ Sáu tuy nhanh, nhưng cưỡi bên trên lắc lư rất lợi hại, nếu không phải Triệu Thụy thân thủ cao siêu, căn bản không cách nào ngồi vững trên lưng Thứ Sáu.

Còn nhờ tính cảnh giác của Thứ Sáu rất cao, Triệu Thụy rất thích gối trên mình nó ngủ, bây giờ Triệu Thụy không cần phải ngủ mở mắt, bởi vì khi Thứ Sáu ngủ tai của nó cũng động đậy không ngừng, bất cứ gió lay cỏ động gì xung quanh đều không thoát khỏi thính giác của nó, cho nên khi nghỉ ngơi mà có yêu quái tới gần Triệu Thụy, Thứ Sáu sẽ dùng tiếng kêu hoặc động tác nhắc nhở Triệu Thụy, Triệu Thụy tỉnh lại rồi, xem thử yêu quái vong linh là thứ gì, nếu dễ giải quyết, thì tiện tay trừ diệt, nếu khó giải quyết, thì cưỡi Thứ Sáu mà chạy.

Triệu Thụy chỉ cô đơn một mình, mà yêu quái vong linh của Hoàng Tuyền Địa Cung vô cùng vô tận, hắn có thể diệt được một con hai con, thậm chí mười con tám con, nhưng vĩnh viễn không thể nào quét sách hết yêu quái trong Hoàng Tuyền Địa Cung. Hắn tiêu diệt một yêu quái đã hao phí khí lực rất lớn, nhưng khi chân khí không khôi phục kịp, lại gặp phải yêu quái cường đại khác, thì phải làm sao?

Cho nên Triệu Thụy đối với những yêu quái cường đại đó, chạy được thì chạy, tới nay vẫn chưa gặp được yêu quái nào đuổi kịp Thứ Sáu.

Ngoài ra cũng phải nhắc tới thu hoạch của Triệu Thụy trong Hoàng Tuyền Địa Cung, Triệu Thụy lúc đầu từng muốn tới Hoàng Tuyền Địa Cung giết yêu quái lấy nội đan, sau đó dùng Ngũ Phương luyện thần lô luyện chế đan dược nâng cao thực lực, chỉ là lúc đó thực lực không đủ. Bây giờ Triệu Thụy thân ở trong Hoàng Tuyền Địa Cung, yêu quái giết được không ít, cũng có được một số nôi đan tương đối trân quý kì dị, có thể để dành sau này luyện đan.

Sau khi có được Thứ Sáu, cuộc sống của Triệu Thụy ở Hoàng Tuyền Địa Cung trở nên tương đối nhẹ nhàng, thường tương đối thong dong cưỡi Thứ Sáu lưu lãng trong Hoàng Tuyền Địa Cung, Hoàng Tuyền Địa Cung thực sự quá lớn, đường lối ngang dọc đan xen nhau, giống như mê cung, cho dù là yêu quái bản địa như Thứ Sáu, cũng chỉ biệt một khu vực nhỏ xíu trong đó, không thể giúp mang Triệu Thụy ra khỏi mê cung. Triệu Thụy chỉ đành cưỡi Thứ Sáu, từ từ đi trong Hoàng Tuyền Địa Cung, hi vọng vận may của mình bạo phát lớn, quờ quạng phát hiện được cửa ra.

Triệu Thụy cực kì yêu chuộng người bạn duy nhất giao lưu được với hắn là Thứ Sáu này, Thứ Sáu cũng quả thật không giống những yêu quái khác, nó thích sạch sẽ, thường nhảy vào trong ao nhũ dịch tắm rửa, Triệu Thụy tuy không thích nhũ dịch đó, nhưng cũng tiện tay giúp nó cọ rửa da lông.

Khi tắm rửa cho Thứ Sáu, Triệu Thụy tính thử xem mình tới Hoàng Tuyền Địa Cung này đã bao lâu, bởi vì ở đây không có mặt trời mọc lặn, điện thoại của Triệu Thụy bởi vì thời gian quá lâu, không có điện, cho nên Triệu Thụy tính toán nửa ngày cũng không tính được chính xác thời gian, chỉ có thể tính được đại khái rằng mình rời thế giới trước kia khoảng bốn năm tháng.

Mình mất tích lâu như vậy, Tiểu Lan tỉ nhất định sẽ lo lắng chứ?

Triệu Thụy không khỏi cảm khái trong lòng, bỗng nghe đằng xa truyền lại tiếng vang lớn, dưới chân cảm thấy hơi chấn động, nếu tại thế giới cũ, Triệu Thụy khẳng định sẽ cảnh giác, bởi vì đây là dấu hiệu hai tu chân giả cường đại đang giao chiến, bất quá trong Hoàng Tuyền Địa Cung, chuyện này tương đối bình thường, yêu quái săn bắt lẫn nhau, Triệu Thụy nhìn đã thấy nhàm rồi, thế nhưng hôm nay có hơi không giống.

Bởi vì từ thanh âm cho tới áp suất linh lực truyền tới, đều rất là cường đại, khiến Triệu Thụy cảm thấy lờ mờ có một cỗ uy hiếp, nói rằng hai yêu quái đang giao chiến thực lực rất không tầm thường!

Thứ Sáu bị thanh âm và áp suất linh lực dọa cho linh mẫn, từ trong hồ nhũ dịch nhảy ra, Triệu Thụy vỗ vỗ lên lưng nó, tung mình cưỡi lên, chạy về hướng linh áp truyền tới.

Theo tiếng đánh nhau bay thật xa, Triệu Thụy cuối cùng cũng thấy hai yêu quái đang giết nhau.

“Mạnh thật nha!”

Triệu Thụy cau mày lại, một yêu quái trong đó cơ hồ hoàn toàn là hình người, bất quá trên đầu mọc hai cái sứng quỷ cong cong lượn lượn, thân hình cường tráng săn chắc, thân thể không giống với yêu quái bình thường, chỉ hơn hai mét, xem ra rất thấp bé.

Đối thủ của hắn tới năm mét, thuần túy là hình dạng yêu quái, trên cái đầu to lớn lại có tới bốn khuôn mặt trước sau trái phải, mỗi cái đều có bộ dạng cổ quái, không thể nói rõ là thứ gì.

Hình dạng hai yêu quái cũng nên bỏ qua, điều chân chính khiến Triệu Thụy giật mình là thực lực của chúng, yêu quái nhỏ bé đó chí ít là Hợp Thể kì.

Nếu không có viễn cổ pháp bảo, Triệu Thụy không biết mình có thể thắng được yêu quái tương đối nhỏ bé đó không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK