Mục lục
[Dịch]Thần Ma Chi Mộ- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai mẹ con Tiêu Phương rời khỏi bệnh viện, gọi điện cho Triệu Thụy, đem chuyện xảy ra ở bệnh viện hôm nay, thêm mắm dặm muối, vừa nói vừa cười, tỏ ra thập phần đắc ý.

Triệu Thụy cảm thấy có chút buồn cười, nhưng tịnh không cảm thấy Tiêu Phương làm vậy có gì không đúng.

Xa phó viện trưởng lang băm như vậy, cho hắn khó xử một lần cũng là phải đạo.

Ngắt điện thoại, Triệu Thụy ở trong cục cảnh sát tới khi tan sở mới về nhà.

Ăn cơm xong, hắn rảnh rồi buồn chán, bèn lấy ra Cửu Cung Xuyên Không Lệnh, tiến vào thiên phúc ảo cảnh xem thử ở đó gần đây có phát sinh chuyện gì hứng thú không.

Đáp xuống Huyền Không Đảo bị biển mây mênh mông bao vây, Triệu Thụy men theo thềm đá uốn lượn, tới quảng trường bằng đá trắng, phát hiện trên quảng trường vẫn người đông tấp nập, các lộ tu chân giả và yêu ma đều tụ tập ở đây.

Ngoại trừ những người làm giao dịch ra, những người khác tụ lại một chỗ, mồm năm miệng mười bàn tán gì đó.

Triệu Thụy biết đoạn thời gian này khẳng định Tu chân giới phát sinh chuyện gì đó, hắn không khỏi có chút kì quái, bèn lách qua đám người, xuyên qua quảng trường đá trắng, tới cửa hàng của Luyện Khí Tông tìm Huyền Linh đại sư thăm dò tin tức.

Huyền Linh đại sư lúc này vừa khéo ở trong cửa hàng, thấy Triệu Thụy tới bèn bước lên cười nói: “Minh Linh đạo hữu, ngươi lại tới rồi.”

Triệu Thụy gật gật đầu, cười hàn huyên với Huyền Linh đại sư mấy câu rồi hỏi: “Mấy ngày nay lại xảy ra chuyện gì? Sao bên ngoài loạn xà cào lên vậy?”

Huyền Linh đại sư nhìn về quảng trường đá trắng một cái, rồi thở dài một hơi: “Thanh Thành sơn Bái Thủy chân nhân bị Phù Tang Thần Đạo giáo cường giả Du Mộc Chính Anh đánh bại. Bây giờ Phân Thần kì đệ nhất cường giả thuộc về đại thần quan của Xuất Vân đại xã Du Mộc Chính Anh. Tuy nói chúng ta là người tu hành, không nên quá chú ý đến hư danh, nhưng bị một tu hành giả đảo quốc hải ngoại đánh bại mọi cường giả Phân Thần kì, vẫn khiến người ta cảm thấy mất sạch thể diện à.”

“Mấy thằng cha đó đúng là hết sức đáng hận!” Triệu Thụy nhớ lại cừu oán của mình với Thần Đạo giáo, không khỏi nặng nề gật đầu phụ họa.

Hai người đang nói tới đó, đột nhiên nghe một giọng quen thuộc vang từ quảng trường đá trắng rộng lớn lại: “Tin tức lớn! Tin tức lớn! Ta có tin tức lớn…”

Tuy trên quảng trường đá trắng tiếng người ầm ĩ, náo nhiệt phi phàm, nhưng giọng này lại ép tất cả thanh âm khác xuống!

Huyền Linh đại sư cười cười với Triệu Thụy nói: “Âm Phong lão tổ không biết nghe được tin tức hành lang từ đâu, chúng ta đừng ngại nghe thử.”

Triệu Thụy cũng cười, nhìn về quảng trường đá trắng, chỉ thấy Âm Phong lão tổ mang theo mấy điểm quỷ hỏa màu đen, bay qua bay lại trên quảng trường đá trắng như một trận âm phong, đồng thời trong miệng vẫn không ngừng gào lớn, thử hấp dẫn sức chú ý của nhiều người hơn.

“Nè, rốt cuộc là tin tức gì, mau nói đi!”

“Đúng đó, đừng có hô hào suông, mau nói nội dung cho chúng ta đi!”

“Mau nói! Mau nói!”

Rất nhiều tu chân giả và yêu ma quỷ quái trên quảng trường có chút nóng nảy gào lên.

Âm Phong lão tổ nhìn khắp xung quanh, thấy ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người lão mới ngừng lại, e hèm nói: “Theo tin tức mới nhất mà ta nhận được Phù Tang Thần Đạo giáo đệ nhất cường giả Du Mộc Chính Anh, chính thức phát thư khiêu chiến, muốn quyết đấu với Ngân diện yêu ma của tu chân giới!”

“A? Du Mộc Chính Anh tự thân phát thư khiêu chiến, muốn quyết đấu với Ngân diện yêu ma?”

“Ngân Diện yêu ma là ai? Sao chưa từng nghe qua?”

“Thằng cha đó lợi hại lắm hả? Lại có thể khiến Du Mộc Chính Anh phát thư khiêu chiến chính thức?”

“Sao trước giờ chưa từng nghe qua danh hiệu Ngân Diện yêu ma?”

Rất nhiều tu chân giả và yêu ma quỷ quái trên quảng trường liền nhao nhao lên như nước sôi.

Triệu Thụy nghe tin tức này cũng rất lấy làm kinh ngạc.

Hắn không thể nào ngờ, Du Mộc Chính Anh lại công nhiên khiêu chiến với hắn!

Hắn và Du Mộc Chính Anh vốn không quen biết, cũng không thù oán, thậm chí tên hắn cũng không cho tu chân giới biết, mà đệ nhất cường giả Phân Thần kì đó lại phát thư khiêu chiến với hắn!

Hắn muốn không kinh ngạc cũng không được.

Bất quá, Triệu Thụy hơi nghĩ lại, liền hiểu rõ nguyên nhân bên trong.

Lúc trước, Y Thế thần cung đấu với hắn, tổn thất thảm trọng, khẳng định muốn lấy lại mặt mũi, bèn mời Du Mộc Chính Anh ra tay, thành lựa chọn duy nhất.

Mà Du Mộc Chính Anh là đệ nhất cường giả Thần Đạo giáo Nhật Bản, là đại thần quan của Xuất Vân đại xã, quan hệ với Y Thế thần cung không phải bình thường, tự nhiên sẽ không thoái thác.

Triệu Thụy tịnh không định tiếp thư khiêu chiến của Du Mộc Chính Anh, chí ít bây giờ không có dự định đó.

Dẫu sao Du Mộc Chính Anh mới vừa đánh bại Phân Thần kì đệ nhất cường giả Bái Thủy chân nhân, là vị cường giả đứng đầu trong rất nhiều Phân Thần kì Tu chân giả, mà mình bất quá mới vừa tiến vào Phân Thần kì thôi.

Giữa hai người còn có chênh lệch thực lực nhất định, bây giờ tiếp nhận quyết đấu, cơ hội thắng lợi không lớn, chẳng khác gì tự đi tìm chết suông.

Đương nhiên, Triệu Thụy biết, mình không thể vĩnh viễn tránh né, đó không khỏi quá hèn nhát rồi.

Hắn chuẩn bị nắm bắt thời gian tu luyện, chờ đêm trăng tròn, tiến vào Tiên Ma lăng viên, thu được viễn cổ bảo vật xong lại phân cao thấp một trận với Du Mộc Chính Anh.

Theo kinh nghiệm vào Tiên Ma lăng viên trước đây, bảo vật hắn lấy ra từ trong tiên mộ hẳn có thể tăng mạnh lực lượng của mình, có lẽ bù đắp được chênh lệch với Du Mộc Chính Anh!

Trong lòng Triệu Thụy đang tính toán vậy, Huyền Linh đại sư bên cạnh hắn đã vuốt vuốt chòm râu bạc, lầm bầm nói: “Du Mộc Chính Anh này dù trong tu chân giới Trung Quốc cũng là Phân Thần kì đệ nhất cường giả, uy thế mạnh mẽ. Thế nhưng, một vị cường giả như vậy lại phát lời khiêu chiến với Ngân Diện yêu ma, Ngân Diện yêu ma đó lại là thần thánh phương nào? Du Mộc Chính Anh vì sao phải quyết đấu với Ngân Diện yêu ma?”

Triệu Thụy cười khổ một cái, hắn rõ ràng hơn ai hết vì sao Du Mộc Chính Anh phát lời khiêu chiến với mình, bất quá bí mật đó chỉ có thể chôn sâu trong lòng, không thể nói cho ai biết. Huyền Linh đại sư thật ra cũng chỉ tự nói một mình, cũng không mong muốn ai trả lời, ông ta ngừng lại, xoay đầu nhìn Triệu Thụy, dường như có chút xúc động: “Tu chân giới hiện giờ đúng là rất náo nhiệt nha! Ngươi thấy sao? Minh Linh đạo hữu?”

“Đúng là náo nhiệt phi thường, kịch hay liên tiếp.” Triệu Thụy mỉm cười gật đầu phụ họa “Chúng ta chỉ là người ngoài cuộc, không ngại yên lặng quan sát thay đổi.”

“Đúng đó! Chúng ta chỉ cần tọa sơn quan hổ đấu là được rồi.” Huyền Linh đại sư cười ha ha, gật đầu nói “Bất quá, ta lại có vài phần kì vọng, vài phần hiếu kì với Ngân Diện yêu ma đó nha! Có thể khiến một cường giả như Du Mộc Chính Anh trịnh trọng phát lời khiêu chiến, không biết Ngân Diện yêu ma đó rốt cuộc có bộ dạng gì?”

“Đến lúc đó thì biết thôi.”

Triệu Thụy thuận miệng nói bừa một câu, rồi đổi đề tài, không muốn tiếp tục nói chuyện này nữa.

Lại nói chuyện tràng giang đại hải với Huyền Linh đại sư một lúc, Triệu Thụy bèn cáo từ rời đi.

Khiêu chiến của Du Mộc Chính Anh quả thật khiến hắn không có bao nhiêu hứng thú nói chuyện phiếm.

Rời khỏi Thiên Phúc ảo cảnh, trở về nhà trọ, Triệu Thụy nửa nằm nửa ngồi trên sofa, nhìn cảnh hoàng hôn ngoài cửa sổ, ngơ ngẩn xuất thần.

Du Mộc Chính Anh hạ chiến thư với hắn, đây là một tin tức rất xấu không phải nghi ngờ, nhưng nếu như nhìn từ một góc độ khác, cũng là một loại khẳng định đối với hắn.

Dẫu sao Du Mộc Chính Anh cũng là Phân Thần kì đệ nhất cường giả, trong đông đảo Tu chân giả Phân Thần kì, người có tư cách tiếp nhận thư khiêu chiến của Du Mộc Chính Anh đã không còn nhiều. Nếu là trước đây, với sự cường hãn của Du Mộc Chính Anh, sẽ không thèm để hắn vào mắt.

Du Mộc Chính Anh đã hạ chiến thư, Triệu Thụy đánh giá, không bao lâu nữa Du Mộc Chính Anh sẽ tới Tân Dương.

Hắn đang nghĩ vậy, đột nhiên, một gợn sóng linh lực cường đại xuất hiện ở hướng đông bắc, hơn nữa còn đáp xuống Tân Dương với tốc độ rất nhanh!

Linh lực ba động cường đại này chói mắt như mặt trời trong đêm đen.

Tuy cách rất xa, nhưng Triệu Thụy tựa hồ vẫn cảm giác được từ gợn sóng linh lực đó phát ra áp bách to lớn khiến người ta nghẹt thở!

Du Mộc Chính Anh!

Khẳng định là Du Mộc Chính Anh!

Sắc mặt Triệu Thụy hơi biến đổi, không ngờ thực lực Du Mộc Chính Anh lại mạnh mẽ như vậy!

Thanh Nguyên Bình Thành của Y Thế thần cung căn bản không thể so sánh!

“Đây là thực lực của Phân Thần kì đệ nhất cường giả?” Triệu Thụy sắc mặt ngưng trọng nhìn về hướng đông bắc, nhẹ giọng nói một mình “Chẳng trách hắn quét sạch cả 32 chân nhân, đúng là tiếng tăm không giả! Tu vi của hắn chỉ sợ đã đạt tới đỉnh điểm của Phân Thần kì rồi! Không ngờ trước khi ta rời khỏi thành thị này còn phải giao thủ với cường giả cỡ này.”

Triệu Thụy thu hết khí tức yêu ma tán phát vào cơ thể, hơi cau mày lại.

Du Mộc Chính Anh là cường giả đỉnh điểm của Phân Thần kì, mà hắn bất quá là tu chân giả bình thường mới tiến vào Phân Thần kì, chênh lệch thực lực quá lớn.

Dưới tình huống bình thường, đối quyết chính diện không có phần thắng.

Trừ phi tiến vào Tiên Ma lăng viên, có lẽ sẽ khác đi.

Đêm trăng tròn à!

Triệu Thụy ngẩng đầu, trong lòng mặc niệm.

Còn mười ngày nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK