Cũng không biết có phải do Phong Thần chi thư không, Triệu Thụy phát hiện linh lực hỏa hệ mình hấp thu được từ Hạn Bạt chi tâm hôm nay tỏ ra đặc biệt thuận lợi.
Hạn Bạt chi tâm ngưng tụ lực lượng ngàn năm của Hạn Bạt, linh lực hỏa hệ ẩn chứa trong đó cực kì to lớn và tinh túy.
Nếu như trước kia, mỗi lần Triệu Thụy rút từ trong Hạn Bạt chi tâm ra một bộ phận linh lực đều phải ngừng lại một lần, để khỏi phải hấp thu linh lực hỏa hệ quá nhiều, không cách nào hoàn toàn chuyển hóa hấp thu, trái lại gây tổn thương cho kinh mạch và đan điền.
Thế nhưng bây giờ, linh lực hỏa hệ cuồn cuộn không dứt từ Hạn Bạt chi tâm tràn vào người hắn, hắn lại không cảm thấy có chút khó chịu nào.
Triệu Thụy không khỏi hết sức kinh hỉ, không ngờ Phong Thần chi thư lại có trợ giúp to lớn cho hắn trên phương diện chuyển hóa linh lực như vậy!
Nếu có thể hút hết toàn bộ linh lực hỏa hệ trong Hạn Bạt chi tâm, chuyển hóa thành chân khí cho mình, Triệu Thụy cảm thấy, nói không chừng trên phương diện tu luyện Bát Hoang lục tiên quyết sẽ có đột phá cực lớn, tiến thẳng vào Luyện Thần hậu kì!
Nếu quả thật như vậy, hắn đã có đủ vốn liếng để chính diện đối quyết với Thanh Nguyên Bình Thành!
Triệu Thụy vội vàng bài trừ tất cả tạp niệm, án chiếu theo pháp môn của Bát Hoang lục tiên quyết, bắt đầu tĩnh tâm hấp thu linh lực hỏa hệ trong Hạn Bạt chi tâm.
Linh lực hỏa hệ nóng bỏng chảy trong kinh mạch của hắn, sau khi vận hành bảy chu thiên, chảy vào trong đan điền, chuyển hóa thành chân khí tinh thuần.
Chân khí lại từ đan điền chảy ra một lần nữa, tu bổ kinh mạch, xương cốt và cơ bắp bị trọng thương trong chiến đấu của hắn.
Triệu Thụy chỉ cảm thấy thân mình như đang ở trong lò lửa, bốn bên toàn là ngọn lửa bừng bừng, nhưng lại tịnh không cảm thấy nóng bức, toàn thân trên dưới lại là một cảm giác thoải mái khó nói ra lời.
Hắn quên đi tất cả, chỉ tham lam hấp thu linh lực hỏa hệ ẩn trong Hạn Bạt chi tâm.
Theo sự hấp thu linh lực không ngừng của Triệu Thụy, quang mang đỏ lửa do Hạn Bạt chi tâm tán phát ra càng lúc càng ảm đạm, mà chân khí bên trong đan điền của Triệu Thụy lại càng lúc càng cường đại.
Lúc này, dưới tình huống Triệu Thụy không chút hay biết, Đệ nhị nguyên thần từ trong đan điền bay ra ngoài, hóa thành hình dáng yêu ma cao hai mét, yên lặng đứng sau lưng hắn.
Toàn thân Đệ nhị nguyên thần trên dưới đều tán phát ánh sáng màu bạc, mà lại càng lúc càng sáng, càng lúc càng chói mắt.
Cứ như vậy không biết bao lâu, đột nhiên một tiếng “crack” giòn tan vang lên, Hạn Bạt chi tâm vỡ ra từng mảnh.
Tất cả linh lực hỏa hệ mà nó ẩn chứa đã bị Triệu Thụy hấp thu vào trong cơ thể toàn bộ.
Đồng thời, Đệ nhị nguyên thần lại hợp với thân thể Triệu Thụy, tán phát ra ánh sáng bạc rực rỡ hết cỡ.
Từ xa nhìn lại, giống như hóa thân của viễn cổ yêu ma lại giáng lâm trần thế!
Trong lòng Triệu Thụy tràn đầy vui vẻ, hắn có thể cảm giác được rõ ràng thương thế của hắn đã hoàn toàn khôi phục.
Trong thân thể hắn đầy lực lượng vô tận, trong kinh mạch, trong xương cốt, trong cơ bắp dường như đều có chân khí cường đại lưu động trong đó!
Thính lực, cảm giác lực của hắn càng thêm nhạy bén, càng thêm cường đại!
Lúc trước hắn đã gần đạt đỉnh của Luyện Thần trung kì, lại không cách nào vượt qua ngưỡng cửa cuối cùng.
Nhưng bây giờ, dưới sự trợ giúp của Phong Thần chi thư, sau khi trải qua tu luyện lâu dài mà gian khổ, hắn cuối cùng cũng xung phá ràng buộc của Luyện Thần trung kì, đạt đến cảnh giới Luyện Thần hậu kì!
Trong lúc Triệu Thụy đang vui vẻ, trong lòng bỗng có cảnh báo, dường như có loại nguy hiểm nào đó đang nhanh chóng tới gần!
Triệu Thụy mở mạnh mắt ra, cảm giác bắn ra từ mi tâm, giống như sóng nước lan ra, trải rộng ra bốn phương tám hướng.
Một bóng người quen thuộc lập tức xuất hiện trong cảm giác của hắn!
Lại là Thanh Nguyên Bình Thành!
Triệu Thụy đầu tiên là giật mình một cái, không biết Thanh Nguyên Bình Thành vì sao lại phát hiện ra vị trí của mình.
Bất quá hắn rất nhanh đã có phản ứng, vừa rồi mình trong lúc tu luyện vô ý tán phát ra linh lực cường đại, hấp dẫn sự chú ý của Thanh Nguyên Bình Thành!
Nếu như là lúc trước, Triệu Thụy tuyệt đối sẽ lựa chọn rời đi.
Nhưng bây giờ Bát Hoang lục tiên quyết của hắn đã tu luyện tới Luyện Thần hậu kì, đã có đủ thực lực để quyết một trận cao thấp với Thanh Nguyên Bình Thành!
Triệu Thụy bay ra khỏi ban công, bay thẳng lên cao vạn mét, rồi ngồi trên tầng mây, im lặng chờ Thanh Nguyên Bình Thành tới.
Triệu Thụy không phải chờ lâu, rất nhanh sau đó Thanh Nguyên Bình Thành đã hùng hùng hổ hổ bay tới gần hắn.
Ngừng lại cách Triệu Thụy khoảng trăm mét, Thanh Nguyên Bình Thành lơ lửng trên không, cảnh giác đánh giá Triệu Thụy, thần sắc kinh nghi bất định.
Hắn thật không thể tin người mang mặt nạ bạc này lại là cùng một người với người mà hắn gặp mười mấy tiếng đồng hồ trước!
Bởi vì khí thế hai người tỏa ra đúng là một trời một vực!
Hắn có thể hoàn toàn không đếm xỉa tới người trước, mặc sức giết mổ, nhưng đối mặt với người mang mặt nạ bạc lúc này, hắn lại cảm thấy một áp lực to lớn.
Thằng cha này đang làm bộ làm tịch hay quả thực có đề thăng thực lực một bước lớn?
Thanh Nguyên Bình Thành nghĩ bụng thế, sắc mặt âm trầm bất định.
Bất quá hắn rất nhanh đã phủ quyết ý nghĩ sau.
Bởi vì theo hắn thấy, trên thế giới này không có người chỉ trong một đêm đề thăng thực lực tới cảnh giới thế này!
“Thằng cha làm bộ làm tịch!” Thanh Nguyên Bình Thành hừ lạnh một tiếng, hắc sắc trường cung trong tay ngắm chuẩn Triệu Thụy, “Lần trước ngươi may mắn chạy thoát, nhưng sai lầm kiểu đó không lập lại lần thứ hai đâu!”
Thanh âm của hắn vừa dứt, trên hắc sắc trường cung đã bắt đầu không ngừng lấp lánh lên hắc quang kì dị.
Liền đó, Hoàng Tuyền thi vụ tiễn do vô số hắc sắc vụ khí hình thành bắn ra khỏi cung như mưa, bắn thẳng vào Triệu Thụy.
Nhất thời cả bầu trời đều li chi lít chít đầy mũi tên, che lấp cả bầu trời.
Tiếng phá không của vụ tiến lấp đầy cả tai, làm người ta cơ hồ không thể nghe được âm thanh nào khác!
Lần này Thanh Nguyên Bình Thành được dạy dỗ, vừa ra tay đã dốc toàn lực, không cho người mang mặt nạ bạc này một cơ hội chạy thoát nào!
Triệu Thụy không hoảng không gấp lấy ra Thị Huyết ma đao, trút chân khí vào.
Thị Huyết ma đao phát ra tiếng rít vù vù, bay lượn quanh người hắn như bươm bướm, kết thành một mảng lưới chắn màu đỏ sẫm.
Mọi mũi Thi vụ tiễn bắn về phía Triệu Thụy đều bị chặn ở bên ngoài tấm lưới, không có bất cứ ảnh hưởng nào đối với Triệu Thụy.
Sắc mặt Thanh Nguyên Bình Thành đại biến!
Hắn phát hiện dự liệu của mình đột nhiên sai lầm!
Người mang mặt nạ bạc này, trong một thời gian cực ngắn, thực lực lại tăng lên một bước dài! Hơn nữa còn tăng cả một tầng!
“Đáng chết thật! Sao lại có thể?”
Cơ bắp trên mặt Thanh Nguyên Bình Thành co rút lại một cái, lộ vẻ khó tin.
Thực lực tăng lên nhanh thế này làm hắn cảm thấy sợ hãi!
Thanh Nguyên Bình Thành cảm thấy một loại uy hiếp trước giờ chưa từng có.
Tốc độ đề thăng thực lực của người mang mặt nạ bạc này hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường, khiến người ta không có cách nào suy đoán!
Nếu như cứ để một địch nhân như vậy trưởng thành, đối với hắn, thậm chí đối với cả Thần Đạo giáo, đều sẽ là một tai nạn to lớn!
Phải trừ khử hắn!
Cho dù không tiếc tất cả cũng phải trừ khử hắn!
Thanh Nguyên Bình Thành chăm chăm nhìn người mang mặt nạ bạc, trong lòng nghĩ thế.
Hắn thu lại sự khinh thường, thần sắc trở nên nghiêm túc, trong miệng bắt đầu ngâm tụng chú văn kì dị.
Thanh Nguyên Bình Thành đã chuẩn bị liều mạng, thi triển ra chú pháp cấm kị của Thần Đạo giáo.
Thật ra, chú pháp này bản thân hắn không cách nào hoàn toàn nắm vững, một khi thi triển ra rồi sẽ có hậu quả thế nào, đến bản thân hắn cũng không thể xác định. Thế nhưng, hắn đã không còn lựa chọn nào khác.
Nếu không dùng chú pháp cấm kị này, lực lượng trước mắt của hắn không cách nào đánh chết đối thủ đáng sợ kia!
Cả bầu trời trở nên u ám, mây trắng trên trời liên tục tan đi, mây đen dày đặc từ bốn phương tám hướng tụ lại như hàng vạn con ngựa phi nhanh, che khuất cả ánh mặt trời!
Cuồng phong nổi dậy gào rít thổi qua, khiến người ta cơ hồ không thể lơ lửng trên không trung.
Gió rất lạnh lẽo, mang theo mùi hôi tanh nồng nặc như từ địa ngục thổi tới.
Sắc mặt Triệu Thụy trở nên ngưng trọng, hắn đã đánh hơi được khí tức nguy hiểm trong âm phong này.
Trong lòng hắn hết sức rõ ràng, Thanh Nguyên Bình Thành sắp phát ra một sát chiêu mạnh nhất.
Quả nhiên, cách nghĩ của hắn còn chưa tiêu tán trong đầu.
Thanh Nguyên Bình Thành điên cuồng rống lên một tiếng, quang mang trên cung bỗng nháy lên một cái.s
Một mũi vụ tiễn như một ngôi sao băng xẹt ngang bầu trời cấp tốc bắn về phía hắn!
Triệu Thụy khống chế Thị Huyết ma đao, chuẩn bị chém xuống mũi vụ tiễn đó.
Đúng lúc này, mũi vụ tiễn đó bỗng nhiên nổ tung, hình thành một cái Hoàng Tuyền môn to lớn.
Liền đó, vô số các loại yêu vật hình dạng quái dị xông ra từ trong Hoàng Tuyền môn, rít lên sắc nhọn, từ bốn phương tám hướng bổ tới Triệu Thụy như thủy triều!
“Đây là yêu vật gì vậy?” Cho dù Triệu Thụy kiến thức rộng rãi, lúc này cũng không khỏi mở to mắt.
Những yêu vật bổ về phía hắn đó hình trạng cực kì xấu xí ngụy dị, nhìn thấy muốn ói, khác xa một trời một vực với yêu ma quỷ quái trong tu chân giới Trung Quốc.
Trong chớp mắt khi Triệu Thụy ngẩn ra, những yêu vật đó đã gào rít lên, ào ào bổ tới, vây chặt lấy Triệu Thụy.