Triệu Thụy thấy Thạch Hổ chính diện chịu một kích toàn lực của Đôn Triệt lại không chút hề hấn nào không khỏi giật mình. Tu vi của Đôn Triệt tương đương với Hợp Thể kì tu chân giả, mà uy lực của Yêu Hồn thiểm lại tương đối đáng sợ, nếu ở nhân gian, một kích vừa rồi dễ dàng san bằng một ngọn núi!
Thế nhưng, hung linh Thạch Hổ chịu một kích, chỉ vẻn vẹn bị vỡ khôi giáp, bản thân không chịu bất cứ thương tích gì.
Có thể thấy sức phòng ngự của Thạch Hổ cường hãn thế nào!
Triệu Thụy tự hỏi chính mình, nếu hắn chính diện chịu một chiêu Yêu Hồn thiểm của Đôn Triệt, không chết cũng phải trọng thương!
Thực lực của Thạch Hổ này chỉ sợ đã tiến vào cảnh giới Độ Kiếp kì! (lsqk: tác giả câu giờ cả buổi, ai chả biết thằng Thạch Hổ này tiến vào Độ Kiếp kì rồi!)
Trong đầu Triệu Thụy đột nhiên chớp lên một ý niệm như vậy.
Mà ý niệm này lại khiến hắn cảm thấy lạnh lẽo sâu sắc!
Độ Kiếp kì!
Đó là một cảnh giới mà biết bao tu chân giả muốn đạt tới, cuối cùng lại không cách gì đạt tới được.
Cho dù ở tu chân giới nhân gian, trong hàng vạn tu chân giả và yêu ma quỷ quái, những người đạt tới Độ Kiếp kì cũng chỉ lác đác vài người.
Mỗi người bọn họ đều là bá chủ một phương, chưởng môn một phái, được tôn sùng trên tu chân giới, địa vị chỉ thua có tứ đại đỉnh phong cường giả.
Cơ hồ không ai muốn chính diện xung đột với Độ Kiếp kì cường giả!
Thế nhưng, trong Hoàng Tuyền Địa Cung ngụy bí mạc trắc này, trước mặt hắn lại có một hung linh cường đại đã đạt tới Độ Kiếp kì!
Điều này làm sao không khiến trong lòng Triệu Thụy đầy cảm giác nguy hiểm.
Triệu Thụy tu luyện Bát Hoang lục tiên quyết đã đạt tới cảnh giới Phân Thể tiền kì, cho dù ở trong tu chân giới cũng tính là cường giả nhất lưu.
Thế nhưng, so sánh với tu chân giả Độ Kiếp kì, hắn vẫn thua cả một cảnh giới!
Trên tu chân giới, đặc biệt là tới giai đoạn tu luyện sau này, khác biệt giữa một cảnh giới cơ hồ khó lòng bù đắp.
Cho dù có viễn cổ thần khí như La Hầu chi cung, dưới tình huống không thể hoàn toàn phát huy uy lực của ma cung, Triệu Thụy cũng không biết mình có thể đánh bại Thạch Hổ không!
Đôn Triệt đã bị lửa giận nuốt mất lý trí, thấy Yêu Hồn thiểm không làm tổn thương được Thạch Hổ, không cảm thấy kinh dị, mà càng thêm phẫn nộ!
Hắn tức giận rống lên một tiếng, tụ tập chân khí, chuẩn bị thi triển Yêu Hồn thiểm lần nữa.
Ánh sáng lạnh lẽo lóe lên trong hai mắt Thạch Hổ, hai tay nắm hắc sắc đại kiếm, rồi vung mạnh một cái, kiếm mang lấp lóe mang theo uy thế cực kì lăng lệ phá tan không gian, chém thẳng vào Đôn Triệt!
Kiếm mang của Thạch Hổ nhanh như vậy, nhanh tới mức Đôn Triệt không kịp phản ứng!
Mắt thấy Đôn Triệt sắp bị chém thành hai nửa, Triệu Thụy đột nhiên khởi động Không Gian Thần Trạc, thuấn gian di động tới phía sau Đôn Triệt, nắm lấy gáy hắn rồi lại thuấn di sang trái.
“Ầm!”
Kiếm mang đi sát qua thân thể Đôn Triệt, nặng nề chém xuống mặt đất.
Trong tiếng nổ to lớn và chấn động mãnh liệt, mặt đất xuất hiện một vết nứt dài tới hai ba trăm mét, sâu tới mười mấy mét!
Đôn Triệt tuy vì phẫn nộ mà gần như điên cuồng.
Nhưng, uy thế một kiếm này của Thạch Hổ khiến hắn từ trong điên cuồng tỉnh lại, khiến hắn khôi phục lý trí.
Hắn nhớ lại tình hình vừa rồi, không khỏi sợ toát mồ hôi.
Nếu không phải Triệu Thụy kịp thời giải cứu, một kiếm đó của Thạch Hổ chỉ sợ đá chém hắn vào sâu trong lòng đất, khiến hắn biến thành một đống thịt vụn!
“Triệu Thụy huynh đệ, đa tạ ngươi.” Đôn Triệt dùng sức nắm cánh tay Triệu Thụy, nhỏ giọng cảm ơn.
“Giữa huynh đệ chúng ta, khách khí thế làm gì.” Triệu Thụy hơi không vui “Bất quá Đôn Triệt, nếu ngươi muốn tiêu diệt Thạch Hổ thì không thể để phẫn nộ làm mờ lý trí, phải bình tĩnh lại mới được.”
“Ta biết.” Đôn Triệt dùng sức gật gật đầu, bộ dạng ngoan ngoãn “Đúng rồi, Triệu Thụy huynh đệ, không phải ngươi có La Hầu chi cung sao? Lấy nó ra, tiêu diệt tên khốn Thạch Hổ đó đi!”
Triệu Thụy trầm giọng nói: “Lực lượng hiện tại của ta chỉ có thể bắn ra một mũi tên. Một mũi tên này hao hết chân khí của ta, phải trong mấy ngày mới khôi phục lại được. Nếu một mũi tên không thể bắn chết Thạch Hổ, ta sẽ không cách nào ứng phó công kích tiếp theo của Thạch Hổ, cho nên ta phải tìm cơ hội tốt nhất.”
Đôn Triệt không thèm suy nghĩ, nói ngay: “Vậy ta đi hấp dẫn sức chú ý của Thạch Hổ, ngươi dùng La Hầu chi tiễn tiêu diệt Thạch Hổ!”
“Nhưng làm như vậy, ngươi quá nguy hiểm!”
Đôn Triệt nghiến răng nói: “Chỉ cần có thể tiêu diệt Thạch Hổ, có nguy hiểm bao nhiêu ta cũng chịu. Ta phải báo thù cho đường tỉ! Ta phải báo thù cho đồng bạn!”
Triệu Thụy thấy Đôn Triệt quyết tâm như vậy, chỉ đành nói: “Đã như vậy, chúng ta chia ra.”
Hai người nhanh chóng thương lượng xong, cấp tốc bay ra hai bên, sau đó vạch hai đường cong trên không, một trái một phải lao về phía Thạch Hổ.
Trong khi Đôn Triệt phi hành, bắn Yêu Hồn thiểm về phía Thạch Hổ.
Triệu Thụy lại trút một luồng chân khí vào A Tư Đạc Ma Cầu, làm A Tư Đạc Ma Cầu phát ra sức hút cường đại hơn, thử gây cản trở cho Thạch Hổ.
Đồng thời, Triệu Thụy cũng đem toàn bộ chân khí trút vào trong Cửu Tiêu Lôi Đình thương, thi triển Tử Điện Lôi Xà.
Tử Điện Cự Mãng to lớn từ trong Cửu Tiêu Lôi Đình thương bắn ra, mang theo dòng điện to lớn, hung ác bổ thẳng tới Thạch Hổ.
Thạch Hổ lơ lửng ở chỗ cũ, ngạo mạn ngẩng đầu, tựa hồ hoàn toàn không để hai người vòa mắt.
Mãi tới khi Yêu Hồn thiểm và Tử Điện Lôi Xà bắn tới trước mắt, hắn mới không nhanh không chậm dựng thanh kiếm lên, múa lên trên không.
Kiếm mang màu đen vạch qua không trung, lưu lại quỹ tích kỳ dị.
Quỹ tích do hắc quang hình thành này thật lâu không tan, trái lại càng lúc càng sáng, sau cùng hóa thành một chú văn ngụy dị.
Chính vào lúc chú văn hình thành, Thạch Hổ quát lạnh một tiếng: “Vạn hồn phệ thân!”
“Thịch!”
Đại kiếm màu đen trong tay Thạch Hổ đột nhiên tuôn ra sương mù màu đen dày đặc, sương mù màu đen nhanh chóng bốc lên, hình thành một tầng mây đen như mực.
Trong mây đen này, vô số hung hồn ác quỷ sắc mặt dữ tợn, lúc ẩn lúc hiện, đưa ánh mắt khát máu nhìn về phía Triệu Thụy và Đôn Triệt.
“Đi!”
Thạch Hổ rung hắc sắc đại kiếm một cái mây đen chia ra làm hai, lúc nhúc ép tới Triệu Thụy và Đôn Triệt.
Yêu Hồn thiểm và Tử Điện Lôi Xà đánh lên hai đám mây đen này, giống như bị hút vào cái động không đáy, biến mất chẳng thấy đâu.
Trái lại những hung hồn ác quỷ đó càng thêm hung dữ, gào lên sắc nhọn bổ về phía Triệu Thụy và Đôn Triệt.
Đôn Triệt thấy thế đến của những hung hồn lệ quỷ này hung mãnh, không dám xung đột chính diện, vội vàng triển động thân hình, thử tránh né.
Thế nhưng những hung hồn lệ quỷ đó đột nhiên từ trong mây đen xông ra, li chi lít chít như một tấm lưới màu đen, bao vây chặt lấy Đôn Triệt.
Đôn Triệt thấy mình đã bị bao vây, biết không cách nào chạy thoát, dứt khoát không chạy nữa, mà xông thẳng về phía Thạch Hổ, đồng thời truyền âm cho Triệu Thụy: “Đừng để ý tới ta! Tiêu diệt Thạch Hổ! Nhất định phải tiêu diệt Thạch Hổ!”
Triệu Thụy run rẩy trong lòng, biết Đôn Triệt đã hoàn toàn vứt bỏ tất cả.
Nếu bây giờ hắn cứu Đôn Triệt vẫn còn kịp, nhưng hắn lại mất đi cơ hội duy nhất để đánh chết Thạch Hổ!
Cân nhắc trong đầu như chớp, Triệu Thụy nghiến chặt răng, làm ra quyết định khó khăn nhất.
Hắn nhân sát na sức chú ý của Thạch Hổ bị Đôn Triệt hấp dẫn, khởi động Không Gian Thần Trạc, thuấn di tới sau lưng Thạch Hổ.
Sau đó, rút ra La Hầu chi cung, trút chân khí vào.
Động tác này của Triệu Thụy như nước chảy mây trôi, thuận tiện lưu loát, không chút vướng mắc, càng không lãng phí chút thời gian nào.
La Hầu chi tiễn màu xanh thẳm hình thành trên La Hầu chi cung, sau đó như lưu tinh lóng lánh, mang theo quang mang chói mắt, bay về phía Thạch Hổ.
Sức chú ý của Thạch Hổ bị Đôn Triệt hấp dẫn trong khoảnh khắc ngắn ngủi.
Thế nhưng chính trong khoảnh khắc này, khiến cho hắn không kịp tránh né, bị La Hầu chi tiễn bắn thẳng vào lưng!
Khôi giáp phòng ngự của Thạch Hổ đã bị Đôn Triệt đánh nát, vì vậy, Thạch Hổ cơ hồ không có phòng ngự gì, hoàn toàn dùng nhục thân chịu một mũi tên này!
La Hầu chi tiễn là viễn cổ ma khí, một mũi tên này ngưng tụ tất cả chân khí của Triệu Thụy, uy lực cực kì to lớn, so với Yêu Hồn thiểm của Đôn Triệt còn cường đại hơn không biết bao nhiêu lần!
Thạch Hổ tuy tu vi tinh thâm, thực lực đáng sợ, nhưng bất ngờ không kịp phòng bị, không cách nào chịu nổi ma tiễn cường đại như vậy!
“Ầm!”
La Hầu chi tiễn mãnh liệt nổ tung sau lưng Thạch Hổ, quang mang màu lam chói mắt như vô số mũi gai nhọn bắn ra xung quanh, từ sau lưng tới trước ngực Thạch Hổ bị nổ ra một cái hố rỗng!
Thạch Hổ gào thảm một tiếng thê lương, bị La Hầu chi tiễn đánh cho bay thẳng về phía Đôn Triệt.
Đôn Triệt thừa cơ hội đánh chó rơi xuống nước.
Hắn ngưng tụ chân khí toàn thân, rồi toàn lực thi triển Yêu Hồn thiểm.
Cột sáng to lớn màu trắng từ trong miệng hắn phun ra, vừa khéo đánh lên chỗ bị thương của Thạch Hổ.
Thạch Hổ không kịp phòng bị, thương chồng lên thương, liền bị đập rơi thẳng xuống đất, lún sâu vào một hố to trong đất.
“Thạch Hổ bị diệt rồi?”
Trên tế đài, những yêu linh sống sót, trên mặt đều lộ ra vẻ mong chờ và hưng phấn.
Tuy bọn họ không thể tự mắt thấy cảnh Thạch Hổ hồn phi phách tán.
Thế nhưng, bị La Hầu chi tiễn uy lực khủng bố như vậy đánh ra một lỗ to trên thân thể, lại bị Yêu Hồn thiểm của Đôn Triệt đánh trúng vết thương.
Cho dù Thạch Hổ có cường hãn tới đâu cũng khó mà chịu đựng.
Trong lòng những yêu linh đều hi vọng Thạch Hổ bị tiêu diệt như vậy là tốt nhất.
Bởi vì bọn họ không muốn một hung linh cường đại như Thạch Hổ này lại xuất hiện trước mắt họ một lần nữa.
Đối với bọn họ, chuyện trải qua ngày hôm nay, đúng là một cơn ác mộng!
Thế nhưng, thủ lĩnh khô lâu pháp sư Lý Cư thấy Thạch Hổ bị đánh trúng, không khỏi sợ hãi kinh hô, hai đốm lửa trong mắt không khỏi hoảng loạn nhảy múa lên.
Làm lão thần trung tâm cảnh cảnh của Thạch Hổ, khi hắn còn là một con người, đã theo bên cạnh Thạch Hổ, giúp Thạch Hổ bày mưu tính kế.
Sau khi chết vào Hoàng Tuyền U Minh, cũng dưới kế sách của hắn, bọn chúng mới từ trong địa ngục lửa nóng chạy ra, chạy tới Hoàng Tuyền Địa Cung cư trú.
Lý Cư hết sức rõ ràng, tuy hắn đầu óc nhanh nhẹn, ngụy kế đa đoan, nhưng lực lượng tự thân hết sức nhỏ yếu, phải bám vào hung linh cường hãn như Thạch Hổ đây mới sống sót nổi.
Một khi Thạch Hổ bị đánh chết, ngày tàn của hắn cũng tới luôn!
Lý Cư hoảng hốt vội vã, kéo hắc bào rách nát, bổ tới cái hố sâu bị Đôn Triệt đánh ra, thò cái cổ dài dòm xuống, thăm dò tình huống của Thạch Hổ.
Sau đó hắn liền nhìn thấy Thạch Hổ nằm dài dưới đáy hố, nhục thân khó khăn lắm mới có được bị đánh nát bét, một bên thân người cơ hồ không nhìn thấy.
Thảo luận về Thần Ma Chi Mộ: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=31328
Báo lỗi Thần Ma Chi Mộ: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=46719
Đăng kí dịch Thần Ma Chi Mộ: Bây giờ bận rồi, không nhận đăng kí nữa!
Nếu các bạn đang đọc Thần Ma Chi Mộ mà Tàng Thư Viện chẳng may gặp lỗi không vào được, bạn có thể truy cập vào đây để đọc Thần Ma Chi Mộ: http://lamsonthucac.0lx/