Mục lục
[Dịch]Thần Ma Chi Mộ- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Du Mộc Chính Anh đột nhiên tới Tân Dương, lập tức tiến hành tìm kiếm khắp thành thị.

Cảm giác cường đại bao phủ cả thành thị, giống như một máy radar, quét qua thành thị hết lần này tới lần khác, đến chỗ hẻo lánh tối tăm nhất cũng không bỏ qua.

Triệu Thụy dưới sự uy áp cường đại của Du Mộc Chính Anh, cẩn thận ẩn tàng hết tất cả chân khí, nỗ lực làm ra vẻ không khác gì người bình thường, tiếp tục cuộc sống bình thường.

Triệu Thụy hết sức tin tưởng đối với bản lãnh ẩn giấu khí tức của mình.

Bất quá, sâu trong đáy lòng hắn vẫn lờ mờ có chút lo lắng.

Vạn nhất ngụy trang của hắn lộ ra, bị Du Mộc Chính Anh phát hiện tung tích, bất luận đối với hắn, hay đối với cả thành phố này cũng đều là một tai nạn to lớn!

Hắn bây giờ chỉ hi vọng có thể tiến vào Tiên Ma lăng viên nhanh nhất, càng nhanh càng tốt.

Triệu Thụy đi làm, tan sở như thường lệ.

Nhưng lại âm thầm bấm đầu ngón tay, tính ngày, chờ đêm trăng tròn tới.

Hắn lần đầu cảm thấy thời gian lại chậm chạp thế này.

Thời gian từ từ trôi qua, cuối cùng mười ngày trôi qua, ngày mười lăm âm lịch cũng đến, là đêm trăng tròn.

Triệu Thụy tan sở buổi chiều cũng không về nhà, trực tiếp lái xe ra khỏi thành phố, lặng lẽ đến một nơi hoang vắng cách Tân Dương trên một trăm cây số.

Chỗ này hoang vắng không người, tầm nhìn rộng rãi, cây cối ít ỏi, ngoại trừ cát sỏi đầy đất, thỉnh thoảng mới gặp vài bụi cây thấp nhỏ.

Triệu Thụy cảm thấy nơi này đã không cảm nhận được gợn sóng linh lực của Du Mộc Chính Anh, bèn yên lặng ở đó chờ đêm xuống.

Đợi như vậy năm sáu tiếng, chờ tới 12 giờ đêm.

Trăng tròn vằng vặc treo trên cao, rải ánh sáng bạc xuống mặt đất, bình nguyên vốn hoang vu dường như được khoác lên một tầng lụa mỏng, mang theo vài phần mĩ cảm mông lung.

Triệu Thụy duỗi tay, cẩn thận cảm thụ độ dày linh lực trong ánh trăng một lần, rồi lấy nhập mộ tiên bài ra hướng thẳng lên trời đêm.

Ánh trăng từ bốn phương tám hướng tụ tập lại, chiếu vào Nhập mộ tiên bài.

Mà sau khi nhập mộ tiên bài hấp thu đủ ánh trăng, bắt đầu tán phát ra quầng sáng mờ mờ.

Không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo, mặt đất cũng hơi hơi chấn động, kèm theo tiếng động ầm ầm, một tòa viễn cổ thạch môn quy mô to lớn, khí thế hùng hồn trồi lên khỏi mặt đất, xuất hiện trong tầm nhìn của Triệu Thụy.

Bậc thang màu bạc từ bậc cửa uốn lượn buông xuống, duỗi đến chân Triệu Thụy.

Trên mặt Triệu Thụy lộ ra nụ cười, hắn đi lên theo bậc thang, biến mất rất nhanh sau cửa đá.

Một luồng quang mang màu lam chớp qua, Triệu Thụy đã rời thế giới trước kia, tới Tiên Ma lăng viên sâu dưới đáy biển vạn mét.

Tiên Ma lăng viên dường như vĩnh viễn như vậy, kim sắc quang mang lấp lánh trong lăng viên, tiên âm như thiên lại không ngừng quanh quẩn bên tai, từng tòa băng mộ to lớn yên lặng đứng sừng sững trong lăng viên.

Tuy trong lăng viên khí lạnh ập vào người, bất quá Triệu Thụy vì vào lăng viên mà vui mừng không thôi, cũng coi nó như một loại hưởng thụ hiếm có.

Triệu Thụy chậm rãi bước trong lăng viên, tìm kiếm một tòa tiên mộ còn lưu viễn cổ bảo vật trong những tòa tiên mộ.

Bát Hoang lục tiên quyết của hắn đã tu luyện tới Luyện Thần hậu kì, chỉ có tiên mộ cấp 9 mới thỏa mãn yêu cầu của hắn.

Cửu cấp tiên mộ thuộc loại tiên mộ cao cấp trong lăng viên này.

Tiên ma chi mộ đẳng cấp càng cao càng hiếm có, xác suất có viễn cổ bảo vật lưu lại cũng theo đó mà càng nhỏ.

Muốn tìm ra một tòa tiên mộ như vậy tịnh không dễ dàng.

Cho dù như vậy, Triệu Thụy lòng đầy nhiệt huyết vẫn cẩn thận tìm kiếm trong lăng viên, không bỏ sót bất cứ tòa nào.

Tìm kiếm trong Tiên Ma lăng viên đại khái khoảng nửa tiếng đồng hồ, Triệu Thụy ngừng bước trước một tòa băng mộ đặc biệt cao lớn.

Nói cho chính xác, đây tịnh không phải một tòa băng mộ, mà là hai tòa.

Trước mộ hai bia đá, trong mộ đóng băng hai viễn cổ tiên ma uy nghiêm hung sát, chỉ là hai tòa băng mộ hợp thành một thể, mà tiên ma trong mộ cũng bảo trì trạng thái chiến đấu, không phân đây kia.

Triệu Thụy ngẩng đầu cẩn thận đánh giá tiên ma đóng băng trong mộ.

Bên trái băng mộ là một vị viễn cổ đông phương đại thần, đầu người thân rồng, da dẻ trên mặt màu chàm, trên người đầy vảy rồng lấp lánh.

Tứ chi nó thô tráng, giống như vuốt rồng, nắm một cây trường thương to lớn, mũi thương bén nhọn tuyệt luân, thân thương khắc đầy phù văn tinh mĩ màu lam, tuy trường thương này đóng băng trong mộ, nhưng Triệu Thụy vẫn cảm nhận được lực lượng cường đại mà nó truyền ra.

Vị bên phải băng mộ là ác ma phương tây, đầu sư tử mình người, dung mạo hung ác, trên đầu có một đôi sừng cong nhọn màu đen, trên thân phủ lông đen rất dài, trên lưng có một đôi cánh dơi to lớn.

Thể hình nó cực kì cường tráng, khắp người cơ bắp chằng chịt, cao tới mười mấy mét, cơ hồ cao gấp mười lần Triệu Thụy.

Triệu Thụy đứng trước băng mộ, thân hình tỏ ra hết sức nhỏ bé, phải ngẩng đầu nhìn lên mới thấy rõ hết mặt ác ma đó.

Tay trái ác ma đó nắm một quả cầu màu đen tuyền, tay phải nắm một trường đao đứt gãy, một nửa lưỡi đao cắm vào thân thể đại tiên đầu người thân rồng kia, mà trường thương của đại tiên kia lại đâm xuyên qua ngực tây phương ác ma này!

Triệu Thụy đánh giá hai vị tiên ma trong mộ một lúc, rồi lại gần bia đá, cẩn thận đọc lời giới thiệu liên quan tới hai tiên ma này trên bia đá.

Đông phương tiên nhân kia tên là Cửu Tiêu Lôi Thần Tích Hóa Thiên Tôn, còn có tên là Thần Lôi Chân Vương, chủ về tai phúc của trời, nắm giữ quyền cửu tiêu tam thập lục thiên lôi đình (sấm sét ở 36 khoảng trời trong 9 tầng trời), nắm quyền sinh sát, có quyền uy vô thượng.

Pháp khí chủ yếu là Cửu Tiêu Lôi Đình thương, uy lực vô cùng.

Thương này một khi xuất ra, có thể dẫn tới vạn đạo cửu thiên thần lôi, bất kì đối thủ nào dưới vạn đạo kinh lôi này cũng đều bị đánh cho tan xương nát thịt, thần hồn câu diệt.

Trong viễn cổ chiến tranh, vô số tây phương ma thần bị Cửu Tiêu Lôi Đình thương đánh thành bột mịn, đến mức tây phương ma thần một khi nghe đến danh hiệu thiên tôn, hai đùi phát run, tâm kinh đảm chiến.

Tây phương ác ma đóng băng bên phải là thủ lĩnh Địa Ngục cự ma tộc, Cự Ma Vương A Tư Đạc.

Cự ma tộc là một trong những chủng tộc cường đại nhất trong các loại ma tộc ở địa ngục phương tây.

Mỗi một người của Cự Ma tộc đều trải qua vô số chiến đấu máu tanh thảm liệt dưới hoàn cảnh cực kì ác liệt, từ từ trưởng thành nên.

Cự Ma Vương A Tư Đạc càng là siêu cấp ác ma uy chấn tây phương địa ngục, thực lực và địa vị hắn ngang hàng với bảy vị quân vương của địa ngục!

Pháp bảo quan trọng nhất của Cự Ma Vương A Tư Đạc là Ma Trọng Lực cầu có thể nắm giữ trọng lực.

Lúc Ma Trọng Lực cầu này phát huy lực lượng lớn nhất, có thể khiến một viên sỏi be bé biến thành nặng bằng một tinh cầu!

Cho dù là tiên thần tự do bay lượn trên chín tầng trời cũng sẽ bị lực hấp dẫn cường đại của Ma Trọng Lực cầu tán phát ra kéo từ trên trời xuống mặt đất, không động đậy được!

Chính nhờ vào kiện pháp bảo này, Cự Ma Vương A Tư Đạc mới tiến hành một trận chiến đấu kinh thiên động địa với Cửu Tiêu Lôi Thần Tích Hóa Thiên Tôn.

Hai người kịch chiến chín ngày mười đêm, đánh từ trên trời xuống dưới đáy biển.

Do lực lượng và pháp bảo không phân cao thấp, hai người sức cùng lực kiệt, đồng quy vu tận, cuối cùng bị đóng băng trong tiên mộ.

“Hai vị viễn cổ tiên ma thật lợi hại.”

Triệu Thụy nhẹ nhàng khen ngợi một tiếng, ánh mắt rơi trên pháp bảo của họ từ từ trở nên nóng rực.

Cửu Tiêu Lôi Đình thương và Ma Trọng Lực cầu!

Hai pháp khí thanh danh hiển hách thời kì viễn cổ ở ngay trước mắt hắn!

Đối với Triệu Thụy mà nói, đây đúng là đầy sức dụ hoặc không gì sánh nổi!

Triệu Thụy cơ hồ không chờ nổi, muốn đoạt hai kiện bảo vật ngay.

Hắn gấp rút trút chân khí vào băng mộ, bắt đầu mở băng mộ ra.

Theo chân khí không ngừng trút vào, cả khối băng mộ bắt đầu xuất hiện khe nứt như mạng nhện, không ngừng kéo dái ra xung quanh.

Khi cả tòa băng mộ đầy vết nứt, băng mộ to lớn ầm ầm vỡ ra, hai vị viễn cổ tiên ma bên trong lộ ra chân thân.

Hai thi thể viễn cổ tiên ma khi tiếp xúc với không khí bên ngoài liền biến thành hai luồng khói xanh, biến mất vô ảnh vô tung.

Hai kiện bảo vật Cửu Tiêu Lôi Đình thương và Ma Trọng Lực cầu thì rơi trên đất, phát ra tiếng va chạm trong trẻo.

Triệu Thụy vội vàng khom người nắm lấy hai kiện bảo vật, hai kiện bảo vật này trong tay nguyên chủ hết sức to lớn, nhưng vừa vào tay hắn lại tự động thu nhỏ, vừa khéo để hắn cầm.

Triệu Thụy biết viễn cổ tiên ma bảo vật thế này thông thường đều có linh tính đặc thù, cho nên cũng không kinh ngạc gì.

Tay trái hắn nắm Cửu Tiêu Lôi Đình thương, tay phải nắm Ma Trọng Lực cầu, trút một tia thần niệm vào trong, tiến hành thăm dò hai bảo vật này, xem rốt cuộc tình huống chúng thế nào.

Đại khái do trải qua viễn cổ đại chiến, tinh thần ấn kí do chủ trước lưu lại trong hai kiện bảo vật này đã hết sức yếu ớt.

Đây là chuyện tốt với Triệu Thụy.

Nếu không, tinh thần ấn kí vốn có quá cường liệt, với thực lực trước mắt của hắn chỉ sợ không cách nào nắm giữ, trái lại sẽ bị phản phệ.

Triệu Thụy không tốn nhiều khí lực đã xóa được hai đạo tinh thần ấn kí vốn có rồi khắc lên tinh thần ấn kí của mình.

Hai kiện viễn cổ bảo vật liền chính thức thuộc về hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK