Mục lục
[Dịch]Thần Ma Chi Mộ- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôn Tiểu Lan được Lý Lăng Phong thu làm đệ tử, tự nhiên lưu lại Thục Sơn.

Triệu Thụy cũng tạm thời ở lại Thục Sơn, một là thể chất của Tôn Tiểu Lan muốn cải thiện cần phải có mấy tháng thời gian nguy hiểm, hắn phải ở một bên, chiếu cố cho tốt, ngoài ra hắn dù sao cũng chẳng có chuyện gì, không bằng ở lại Thục Sơn với Tôn Tiểu Lan, để cô khỏi bị người ta gạt bỏ, khi phụ.

Triệu Thụy lưu lại, Đôn Triệt tự nhiên cũng lưu lại theo.

Đôn Triệt vẫn rất thích chỗ Thục Sơn này, ngoại trừ phong cảnh đẹp đẽ ra, linh khí nơi này sung túc, là một động thiên phúc địa hết sức thích hợp để tu luyện.

Triệu Thụy đoạn thời gian này trái lại không gấp tu luyện, bởi vì Bát Hoang lục tiên quyết của hắn mới vừa tiến vào Phân Thể trung kì, muốn tiến vào Phân Thể hậu kì, vậy phải cần một thời gian tu luyện tương đối dài, nhất thời cũng không gấp.

Chuyện cấp thiết nhất của hắn lúc này là muốn tiến vào Tiên Ma lăng viên, mở tiên mộ cấp 11.

Do đột phá trên tu luyện, hắn đã có năng lực mở tiên mộ cao hơn một tầng!

Hắn gấp rút muốn biết trong viễn cổ tiên mộ cấp 11 có chứa bảo vật thần kì gì! Có thể khiến hắn nâng cao bao nhiêu thực lực!

Loáng cái đã hai mươi mấy ngày trôi qua, lại đến ngày mười lăm âm lịch, là đêm trăng tròn.

Triệu Thụy vào lúc đêm khuya người vắng, né khỏi Thục Sơn đệ tử, đi tới một đỉnh núi hẻo lánh nhất, lấy nhập mộ tiên bài ra, để nó hấp thu ánh trăng.

Theo kinh nghiệm quá khứ, nhập mộ tiên bài hấp thu đủ ánh trăng, sẽ khởi động viễn cổ thạch môn để hắn tiến vào viễn cổ tiên mộ.

Thế nhưng, ánh trăng đêm nay tựa hồ đặc biệt ảm đạm, tinh hoa ánh trăng dường như cũng đặc biệt mỏng manh, nhập mộ tiên bài đắm chìm trong ánh trăng cả đêm, mãi tới khi gà vàng báo sáng, sắc trời hơi sáng lên, vẫn không thu đủ năng lượng để khởi động viễn cổ thạch môn.

Triệu Thụy không khỏi hết sức kinh ngạc, trước giờ hắn chưa từng gặp tình trạng này.

Mấy lần trước, nhập mộ tiên bài chẳng mất bao lâu đã có thể hấp thu đủ tinh hoa ánh trăng, nhưng lần này hấp thu cả đêm vẫn chưa đủ!

Đây là chuyện gì?

Ánh trăng vì sao trở nên ảm đạm như vậy? Nồng độ tinh hoa ánh trăng vì sao trở nên mỏng manh như vậy?

Lăng Độ Vũ ngoại trừ kì quái ra, không khỏi cảm thấy hơi thất vọng.

Hắn chẳng dễ dàng gì mới tu luyện Bát Hoang lục tiên quyết tới Phân Thể trung kì, hi vọng có thể tiến vào Tiên Ma lăng viên, kiếm được viễn cổ bảo vật cường đại hơn.

Ai biết, đêm nay lại vì tinh hoa ánh trăng không đủ mà thất bại!

Cũng may đêm trăng tròn không phải đợi quá lâu, trung tuần tháng sau lại xuất hiện một lần.

Vì vậy, Triệu Thụy tịnh không cảm thấy chán nản, nhiều nhất là đợi một tháng, đối với tu chân giả mà nói, một tháng thời gian loáng cái trôi qua, chẳng tính là gì cả.

Thế nhưng, điều khiến hắn không ngờ được là liên tiếp mấy tháng, ánh trăng vẫn ảm đạm như vậy, tinh hoa ánh trăng vẫn mỏng manh như vậy, không cách nào mở viễn cổ thạch môn ra.

Triệu Thụy không khỏi bắt đầu cảm thấy loại tình huống này dường như hơi trái với lẽ thường, nhưng hắn tịnh không biết vì sao lại xảy ra tình trạng kì quái này.

Thế là, hắn bắt đầu nghe ngóng bốn bên, liền phát hiện, tình huống này trước giờ chưa từng xuất hiện, đến Lý Lăng Phong thân là đỉnh phong cường giả cũng không cách gì giải thích.

Triệu Thụy trong lòng nghi vấn trùng trùng, không biết loại tình huống quái dị này xuất hiện là hiện tượng tự nhiên hay do con người gây ra.

Nếu như thời gian không kéo dài thì không ảnh hưởng gì, nếu như thời gian rất dài, vậy thì hết sức phiền phức. Bởi vì, không đủ tinh hoa ánh trăng, hắn cũng không cách nào tiến vào Tiên Ma lăng viên!

Triệu Thụy cảm thấy mình phải hoàn toàn làm rõ hiện tượng này vì sao xuất hiện, bao giờ kết thúc.

Triệu Thụy ban đêm ngồi trên đỉnh núi, ngẩng đầu nhìn lên mặt trăng tròn ảm đạm trên trời, đang suy nghĩ phải điều tra ra sao.

Trong tai hắn bỗng nghe hàng tràng tiếng phá không, hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Huyền Linh đại sư đang vội vội vàng vàng ngự phong bay tới.

“Huyền Linh đại sư, xảy ra chuyện gì mà khiến ông gấp vậy?” Triệu Thụy hơi kinh ngạc hỏi.

Huyền Linh đại sư bay tới trước mặt Triệu Thụy, cũng không đáp xuống đất, cứ lơ lửng trên không, đáp: “Triệu Thụy đạo hữu, ta tới cáo từ ngươi, ta phải gấp rút trở về Luyện Khí Tông.”

“Chẳng lẽ Luyện Khí Tông xảy ra chuyên gì?” Trong lòng Triệu Thụy càng kinh ngạc, Huyền Linh đại sư đạm bạc với danh lợi, tính cách cổ quái, trước giờ không mấy quản chuyện trong Luyện Khí Tông.

Thế nhưng bây giờ lại gấp rút vội vã trở về, hiển nhiên là bên trong Luyện Khí Tông xảy ra đại sự.

Huyền Linh đại sư trầm mặt: “Đúng vậy! Trong đoạn thời gian gần đây, rất nhiều đệ tử Luyện Khí Tông bị tập kích, thậm chí còn có người xâm nhập vào Luyện Khí Tông, trộm một lượng lớn linh khí trân quý và thiên tài địa bảo. Đến sư điệt của ta, tông chủ Luyện Khí Tông, cũng thụ trọng thương trong khi giao thủ với kẻ trộm, ta phải chạy về chủ trì đại cục.”

Triệu Thụy cau mày, người của Luyện Khí Tông, tuy tu vi không quá mạnh, nhưng pháp bảo linh khí luyện chế ra lại có uy lực cực mạnh, đủ để bù đắp cho tu vi, lại thêm, Luyện Khí Tông thường bán linh khí cho các tu chân giả và yêu ma quỷ quái khác, có quan hệ rất tốt, được các phương tôn trọng sâu sắc.

Bây giờ lại có người tập kích đệ tử Luyện Khí Tông, trộm lấy linh khí của Luyện Khí Tông!

Ai lại to gan như vậy, chẳng lẽ không sợ mọi người nổi giận?

Hắn hỏi: “Huyền Linh đại sư, ngài biết ai làm không?”

Huyền Linh đại sư lắc lắc đầu.

“Tạm thời chưa tra rõ ràng, nhưng theo lời đồn trên tu chân giới, có thể là Ma tông. Bây giờ người của Ma Tông từ sau vụ đoạt bảo ở Long Cung, từ từ hoạt động mạnh trên tu chân giới, dường như đã có không ít môn phái xung đột với người của Ma tông, bị Ma tông tập kích, tử thương thảm trọng. Hừ, chẳng lẽ dã tâm của Ma Đế đời này còn chưa tắt, muốn dấy lên một lần gió tanh mưa máu nữa trên tu chân giới?

Được rồi, Triệu Thụy đạo hữu, ta gấp rút trở về Luyện Khí Tông, không nói chuyện đó nữa, cáo từ.”

Nói xong, Huyền Linh đại sư ôm quyền với Triệu Thụy, sau đó xoay người rời đi.

Triệu Thụy nhìn theo bóng lưng Huyền Linh đại sư từ từ xa khuất, rơi vào trầm tư.

Ma tông có thể xưng là tông phái thần bí nhất trên tu chân giới, không chỉ công pháp tu luyện ngụy dị đáng sợ, thế lực lại càng hết sức to lớn.

Dưới sự lãnh đạo mạnh mẽ của Ma Đế đời trước, Ma Tông từng trở thành thế lực mạnh nhất tu chân giới, cơ hồ xưng bá cả tu chân giới, khiến tất cả môn phái tu chân giả khác đều nghe danh biến sắc.

Sau này, các môn phái khác trên tu chân giới bị Ma tông bức bách không còn đường lui, không thể chịu được, thế là, dưới sự lãnh đạo của Thục Sơn Kiếm Phái, Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo, Long Âm Tự ba đại môn phái, phát động công kích.

Hai bên trải qua một loạt trận đại chiến, cuối cùng đánh lui Ma tông.

Bất quá, các đại môn phái cũng đều trả giá lớn.

Không chỉ tu chân giả các phái các tông tổn thất thảm trọng, đến chưởng giáo của ba đại danh môn cũng đồng quy ư tận với Ma Đế.

Mà cuộc chiến tranh bá năm đó đã gây nên cục diện của tu chân giới bây giờ.

Trương Tụng Li của Thiên Sư đạo, Lý Lăng Phong của Thục Sơn Kiếm Phái, cho tới Thiên Âm đại sư của Long Âm tự, sau khi chưởng giáo hi sinh, kế thừa địa vị, chống đỡ thế nguy, cuối cùng khiến từng môn phái chuyển nguy thành an, lại phát dương quang đại lần nữa, trở thành đỉnh phong cường giả đời sau.

Ma tông thì sau khi nguyên khí đại thương, lui về giữ Vân Trung Sơn, ẩn nấp tới nay, cực ít đi lại trên tu chân giới.

Đại khái là tiếp thu lần dạy dỗ trước đó, cũng có thể là tổn thất của Ma Tông thực quá thảm trọng, Ma Đế đời này hết sức trầm lắng, không dễ gì cho môn nhân Ma Tông đi lại bên ngoài. Mãi đến hiện tại, đại đa số tu chân giả trên tu chân giới đều không biết Ma Đế hiện tại là nam hay nữ, tu vi rốt cuộc tới cảnh giới gì.

Bất quá, Ma Đế đời trước cường hoành như vậy, thực lực của Ma Đế đời này tuyệt đối sẽ không yếu tới đâu, nếu không, những cường giả đó của Ma Tông tuyệt đối sẽ không tín nhiệm.

Bây giờ Ma Tông ẩn nấp đã lâu bắt đầu ngo ngoe muốn dậy.

Điều này phải chăng có nghĩa là, Ma tông trải qua gần ngàn năm nghỉ ngơi dưỡng sức, nguyên khí đã khôi phục, chuẩn bị tranh hùng trên tu chân giới lần nữa?

Nếu quả thật như vậy, chỉ sợ tu chân giới sẽ lại dấy lên một màn gió tanh mưa máu.

Triệu Thụy đã từng tiếp xúc với Ma Tông trong di tích Long Cung, cũng đã thấy Lục đạo Ma sư của Ma Tông.

Ấn tượng của hắn đối Ma tông không thể gọi là xấu lắm, nhưng vì Tra Trung Hành(1) cũng là một trong Lục đạo Ma sư, ấn tượng của hắn đối với Ma tông cũng không thể gọi là tốt lắm. Chỉ là cảm thấy, Ma tông dường như tịnh không máu tanh như trong lời đồn, giống như Lý ma sư đó, cũng tương đối lý trí, xem ra cũng khá ôn hòa.

Chỗ này chắc tác giả nhầm, vốn là Tra Phi Hùng mới đúng.

Đương nhiên, Tra Trung Hành là ngoại lệ rồi, thằng cha đó giống như con chó điên, thấy người là cắn.

Triệu Thụy nhớ lại một lần tình huống của Ma tông, đột nhiên nghĩ đến, ánh trăng ảm đạm này có liên hệ gì với Ma Tông không?

Nếu không, sao lại trùng hợp như vậy?

Đúng lúc ánh trăng ảm đạm, vừa khéo là lúc đệ tử Ma tông hoạt động tới tấp?

Đương nhiên, ánh trăng ảm đạm cũng có thể là do nguyên nhân khác, nhưng khả năng này tịnh không phải hoàn toàn không có.

Triệu Thụy tiến vào tu chân giới một thời gian dài như vậy, sớm đã hiểu rõ một đạo lý, trong tu chân giới, cho dù là chuyện bất khả tư nghị tới đâu vẫn có thể xảy ra.

Hắn bắt đầu suy nghĩ, có cần phải cẩn thận điều tra, xem thử Ma tông rốt cuộc có liên hệ gì với chuyện tinh hoa ánh trăng không đủ không.

Ma tông cho dù lay sông dốc bể trong tu chân giới, hắn có thể không nghe không hỏi, nhưng đụng chạm tới lợi ích của mình, hắn không thể cứ trầm mặc mãi như vậy.

Triệu Thụy cân nhắc thật lâu, mãi tới khi trời sáng, mới cưỡi gió trở về nơi ở.

Khi đi qua Kim Liên điện, hắn phát hiện trên quảng trường đá xanh to lớn bên ngoài Kim Liên điện, Tôn Tiểu Lan đang múa kiếm, tu tập kiếm quyết sơ cấp nhất của Thục Sơn Kiếm Phái.

Kiếm quang lấp lánh, kiếm ảnh trùng trùng, Tôn Tiểu Lan được bao phủ trong kiếm quang, từ xa nhìn lại, giống như một quả cầu màu xanh thẫm.

Chưởng giáo Lý Lăng Phong của Thục Sơn Kiếm Phái thì đứng một bên, đôn đốc chỉ đạo.

Lúc này đã qua ba tháng, Tôn Tiểu Lan đã dịch kinh tẩy tủy, kinh mạch được khai thông, thể chất đã cải biến thành công.

Tuy không so được với những tu chân giả trời sinh đã có thiên phú cực cao, nhưng tu luện công pháp của Thục Sơn Kiếm Phái đã không có vấn đề gì, chỉ có vấn đề về tiến độ nhanh chậm thôi.

Thể chất của Tôn Tiểu Lan được cải thiện xong, Lý Lăng Phong bắt đầu tự thân truyền thụ kiếm quyết của Thục Sơn, mỗi ngày vào sáng sớm đều tự thân chỉ đạo cô tiến hành tu luyện.

Hôm nay tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Triệu Thụy thấy Tôn Tiểu Lan đang tu luyện chăm chỉ, không muốn tới làm phiền, chỉ chào hỏi Lý Lăng Phong từ xa, rồi trở về thẳng chỗ ở.

Lý Lăng Phong mỉm cười gật gật đầu với Triệu Thụy, coi như đáp lễ, nhưng ông ta tịnh không nói với Tôn Tiểu Lan, để khỏi làm Tôn Tiểu Lan phân tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK