Tại cửa ra sân bay Quảng Châu.
Mấy ngày nay, những người yêu đổ thạch hoặc những công ty châu báu khắp cả nước cũng như ở các nước Đông Nam Á ùn ùn kéo đến đây, hàng ngày ở đây đều có đến trên trăm người xếp hàng chờ đón khách, vô cùng náo nhiệt.
Hôm nay trong số những người đến đón có một cô gái vóc dáng cao gầy rất nổi bật, tuy cô ta mang kính râm nhưng không che được dung nhan xinh đẹp của mình, khuôn mặt trắng mịn càng tôn thêm nét hấp dẫn.
- Bộ trưởng An, máy bay đã hạ cánh rồi!
Một người đàn ông đứng trước mặt cô gái nói nhỏ một câu, cô gái gật đầu, đưa ánh mắt nhìn xung quanh, cách bọn họ không xa còn có mấy người nữa.
Nhìn mấy người này, long mày cô chợt nhích lên một cái, khuôn mặt lộ vẻ lo lắng.
Cô gái là người quen của Lý Dương, là An Văn Quân, Bộ trưởng Bộ nguyên liệu ngọc khí của công ty châu báu An Thị, đứng bên cạnh cô là Trương Ưng, vì có quan hệ rất tốt với Lý Dương nên Trương Ưng được hưởng nhiều đãi ngộ ở công ty.
Lần này An Văn Quân dẫn Trương Ưng đến sân bay, là muốn đánh bài tình cảm, mời Lý Dương qua bên đó trước.
Cuộc khai mạc giao dịch Bình Châu sắp tới, là một thử thách có ảnh hưởng rất lớn đối với Châu Báu An Thị, tiếp theo đó bọn họ có thể tự mình cung cấp đủ nguyên thạch hay không, có thể thu được lợi lớn từ nguyên liệu hạng cao hay không chính là nhờ vào giao dịch lần này.
Giao dịch Miến Điện lần trước, An Văn Quân đã trả cho Lý Dương năm nghìn vạn phí cố vấn, chuyện này đã từng bị người ta hoài nghi.
Tuy nhiên, khi đợt hàng đó vừa về, mới giải được một nữa đã gỡ bỏ hoàn toàn hoài nghi rồi, nhờ chỉ đạo của Lý Dương mà năng suất giải trúng của đợt hàng đó rất cao. Mới chỉ có một nữa đã thu hồi lại được năm nghìn vạn tiền cố vấn, lượng mua hàng của công ty Châu báu An Thị ở Miến Điện rất lớn.
Lại cộng thêm việc Lý Dương thắng Phỉ Thúy Vương, nhận danh hiệu người đứng đầu trong giới đổ thạch, cho đến hôm nay thì toàn công ty cũng coi như đã thống nhất, bằng bất kỳ giá nào cũng phải kéo Lý Dương về.
Dù có trả bằng cổ phần cũng không tiếc.
Cứ nghĩ đến đây An Văn Quân lại thấy hơi chua xót, sớm biết thế này thì lúc trước đã làm rồi, giao dịch Bình Châu lần trước dùng cổ phần còn dễ, năm nay sao, An Văn Quân nhìn người thanh niên đẹp trai đứng cạnh mình rồi lắc đầu.
Hình như cảm thấy có người đang nhìn mình, người thanh niên quay lại nhìn An Văn Quân.
Cậu vẫn thản nhiên tươi cười, nếu Lý Dương ở đây, nhất định sẽ nhận ra cậu ta ngay, cậu cũng là người quen của Lý Dương, Sang Dala.
Sang Dala lịch sự cười chào An Văn Quân rồi lại nhìn về phía trước.
Ở cửa sắp có người bước ra, cậu ta xuất hiện ở đây chỉ có một mục đích duy nhất, giống như An Văn Quân, cậu đến đón Lý Dương.
Gia tộc Sang Dala vẫn đang hợp tác với An Thị, tuy nhiên điều này không có nghĩa là mối quan hệ giữa hai bên rất tốt, ít nhất là đối với việc lôi kéo Lý Dương, Sang Dala sẽ không có bất kỳ nhượng bộ nào.
Sang Dala hôm nay đã trở thành trụ cột vững chắc trong gia tộc mình, không ai có thể làm lung lay địa vị của hắn.
Gia tộc hornton liên tục thành lập lực lượng vũ trang mới, có một nữa là nằm trong tay Sang Dala, điều này cũng đã chứng minh cho mọi người thấy, hắn chính là người kế thừa của gia tộc.
Tất cả những điều này làm thế nào mà có được, Sang Dala hiểu rất rõ, vì vậy hắn càng coi trọng Lý Dương hơn, giao dịch Bình Châu lần này, dựa vào thân phận của hắn thì không cần phải đích thân đến, nhưng hắn cũng đến rồi, nguyên nhân là vì Lý Dương.
Hắn sớm đã biết tin, Lý Dương chắc chắn sẽ tham gia giao dịch Bình Châu lần này.
- Đến rồi!
Một người đứng bên Sang Dala chợt kêu lên một tiếng, Sang Dala lập tức quay đầu lại, mắt nhìn chằm chằm vào cửa ra.
Có người đi ra nhưng không phải là Lý Dương, bước gần ra đến cửa rồi, tuy nhiên đây là chuyến bay của Lý Dương, người này chắc là ngồi cùng chuyến bay đó.
Sang Dala lập tức dồn sự chú ý vào cửa ra, An Văn Quân bên cạnh cũng như vậy, lúc này bọn họ cũng không đi nghĩ những chuyện khác, chỉ nghĩ đến người sắp đi ra thôi.
Hai nhóm người đều cùng đến đón một người, còn người được đón sẽ đi cùng với ai thì cần phải xem bản lĩnh của hai bên rồi.
- Ra rồi!
Lần này là Trương Ưng lên tiếng, Trương Ưng hơi kích động, Vương Giai Giai đang khoác tay Lý Dương bước ra, lần này đúng là người mà bọn họ đang mong đợi.
- Đi!
An Văn Quân chợt vẫy tay, mấy người bên cạnh cô chợt đi về phía trước, An Văn Quân mang theo người đến không nhiều, chỉ có bốn người, nhưng đều là những người Lý Dương quen, Trương Ưng lại là cấp trên của Lý Dương.
- Chúng ta qua đó đi!
Sang Dala cũng đồng thời vẫy tay rồi bước về phía cửa, người hai bên cùng lúc chen đến.
Sang Dala không dẫn người quen của Lý Dương đến, nhưng bản thân hắn chính là người quen tốt nhất rồi, huống chi bọn họ lại hợp tác với nhau. Khu mạch khoáng lớn có một phần ba cổ phần của Lý Dương, gần đây việc khai thác ở khu mạch khoáng diễn ra rất thuận lợi, chỉ không lâu sau, cuộc đầu tư trước đã được thu hồi lại vốn.
Số tiền này kiếm được đồng nghĩa với việc Lý Dương lại có thêm một khối tài sản nữa, có được số tiền này Lý Dương có thể mua những vật mà mình thích, hoặc là giúp đỡ thêm nhiều đứa trẻ nữa, nhằm hoàn thiện kế hoạch gây quỹ từ thiện của hắn.
- Ông Lý!
Hai tiếng chào cùng cất lên, Sang Dala và An Văn Quân cùng gọi lớn, Lý Dương vừa mới bước ra cửa đã sững người lại, kinh ngạc nhìn bọn họ.
Sự xuất hiện của hai người đó làm Lý Dương rất ngạc nhiên.
- Hai, hai người sao lại ở đây, sao biết là hôm nay tôi sẽ đến?
Lý Dương hỏi liền hai câu, lần này hắn đến không nói cho ai biết cả, chỉ đơn thuần đến giờ là đến thôi, làm sao An Văn Quân và Sang Dala biết tin này chứ, còn biết đúng giờ này máy bay hạ cánh nữa?
An Văn Quân cười, chen đến trước mặt Sang Dala, cười hi hi nói với Lý Dương:
- Ông Lý, từ sau khi biết tin chố đại sư Trần, chúng ta đã liên tục để mắt đến ông, lần này ông đến Quảng Châu là do chúng tôi tìm hiểu thông tin từ sân bay mà có được.
Cô ta nói làm Lưu Cương chau mày lại, Lưu Cương quay nhìn xung quanh, rồi lại nói nhỏ với Triệu Khuê điều gì đó.
Triệu Khuê liên tục gật đầu, nhưng không nói gì, nhưng hắn hiểu ý Lưu Cương đưa ra.
Lý Dương dùng chứng minh thư của mình để đăng ký mua vé máy bay, nếu người ta muốn thì có thể thông qua tin tức cá nhân để biết được tung tích của Lý Dương, tuy nhiên điều này cũng lộ ra một vấn đề, sau này mỗi lần Lý Dương đi máy bay thì chẳng phải hành tông đều bị người ta biết hết sao?
Đây cũng chẳng phải là tin tốt lành gì, cũng may là lần này không có vấn đề gì, lúc về nhất định sẽ nghĩ cách giải quyết chuyện này.
Lý Dương hiện tại về nghiêm khăc mà nói thì đã không phải là một người bình thường rồi, bất kể chuyện gì gây nguy hiểm đến hắn đều cần phải xem xét, lần này là một sai sót nhỏ, tuy nhiên phát hiện sớm, sau này chú ý hơn một chút là được.
Sang Dala cũng chen đến cười nói:
- Ông Lý, tôi cũng nhờ sân bay mà biết được thông tin của ông, chạy đến đón ông thế này mong ông bỏ qua cho, chúng tôi đã đặt sẵn phòng ở khách sạn rồi, xin mời ông!
Hắn càng trực tiếp hơn, muốn nhanh một bước đón Lý Dương đi.
- Đợi chút, ông Lý, ông là cố vấn đổ thạch của công ty An Thị chúng tôi, chúng tôi đã chuẩn bị cho ông một ngôi biệt thự bên bờ biển phong cảnh rất đẹp, ông đến đó ở nhé?
An Văn Quân vội vàng nói một câu, hợp đồng cố vấn giữa Lý Dương và An Thị vẫn còn, hắn đúng là cố vấn của An Thị, An Văn Quân nói cũng không sai.
- Đúng thế, cố, cố vấn Lý, ông đến đó ở đi, để chúng tôi được phục vụ ông!
Trương Ưng cũng nói theo, lúc này Lý Dương mới để ý đến Trương Ưng đang đứng ở phía sau, nhìn thấy cấp trên cũ của mình, hắn hơi lay động một chút, định gật đầu đồng ý.
Lý Dương vẫn chưa gật đầu thì Sang Dala đã vội nói:
- Ông Lý, lần này chú bảo tôi đến đón ông, nhân tiện thông báo về thu hoạch của mạch khoáng gần đây, ông nghe tôi báo cáo xong đã rồi hãy đi!
Lý Dương quay đầu lại kinh ngạc nhìn hắn.
Lúc này Lý Dương coi như cũng đã hiểu, hai người này đều đến đón mình, bây giờ đang nghĩ cách để đón mình đi.
Điều này làm Lý Dương thấy hơi khó xử, hai bên quan hệ đều rất tốt, đi cùng ai cũng không được, có người đến đón cảm giác rất thoải mái, dù sao thì cũng cảm thấy người ta coi trọng mình.
Nhưng coi trọng quá mức cũng không được, bây giờ chọn bên này thì chắc chắn bên kia sẽ không vui.
Người của Sang Dala và An Văn Quân, lúc này cũng giương cung bạt kiếm, không ai nhường ai, bọn họ đều có nhiệm vụ và sứ mệnh của mình, nhất định phải đón cho được Lý Dương.
Mấy người đến đón nhìn bọn họ kinh ngạc, bọn họ nói rất lớn nên có một vài người đã nghe thấy hết.
Hai người cùng đến đón một người, còn muốn đón cho bằng được nữa, chuyện này rất ít khi xảy ra, rất nhiều người người mình đón vẫn chưa ra, nên đứng đó xem vậy.
Có vài người đón được người rồi, nhưng nhìn thấy có chuyện hay nên đều nán lại, xem xong rồi đi cũng chưa muộn.
Lúc này, ở chỗ Lý Dương người đứng rất đông, rất nhiều người còn chú ý qua đây.
- Nhường đường một chút, xin lỗi, nhường đường một chút!
Chợt có mấy người bước đến, những người này nhìn thấy Lý Dương chợt sững lại, chợt cầm món đồ trên tay lên xem rồi mới bước nhanh tới.
- Xin hỏi ông là Lý Dương phải không?
Người dẫn đầu khoảng hơn 30 tuổi, nhìn có vẻ rất nho nhã, dáng vóc cũng đẹp trai, ít nhất cũng làm cho người ta có cảm giác trung hậu, tuy nhiên, đối diện với người lạ, Lưu Cương và Triệu Khuê đều phải cảnh giác.
- Đúng vậy, các người là?
Lý Dương kinh ngạc ngẩng đầu lên, toàn là những người lạ, chắc chắn Lý Dương chưa gặp bao giờ, nếu gặp rồi thì phải có ấn tượng gì đó chứ.
Lý Dương thừa nhận thân phận của mình, người trung niên đó mừng rỡ nói lớn:
- Cố vấn Lý, chào ông, tôi là Chu Chi Minh, ở văn phòng hiệp hội Ngọc thạch tỉnh Quảng Đông, ông gọi tôi là Tiểu Chu được rồi, là chủ tịch Cao nói tôi đến đón ông, hôm nay ông ấy có việc bận, nếu không đã đích thân đến đón ông rồi, cố vấn Lý, xin mời!
Người đàn ông vừa nói vừa làm tư thế mời đi, An Văn Quân và Sang Dala sững sờ, bọn họ vẫn chưa tranh được thì nữa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim.
Người xem xung quanh càng sững sốt hơn, hai người cùng đến đón một người đã hiếm gặp rồi, bây giờ biến thành ba nhà tranh một, đây chẳng phải càng trở nên náo nhiệt sao?