Địa điểm kiểm tra ngọc chính là ở Quang Vinh Bảo Trai, khó trách ngày hôm qua Đường Xaun6 Minh lại có thái độ tốt như thế, phải tới sáng hôm nay Lý Dương mới biết được điều này.
Hôm nay có không ít công ty đi tới nhà đấu giá, chuyên gia kiểm nghiệm ngọc hôm nay cũng không chỉ có một mình Lý Dương, nhưng mà Lý Dương lại là vai chính, sau khi Lý Dương phát hiện đồ giả thì phải cần những chuyên gia kia kiểm tra lại một lần nữa, Lý Dương dù sao vẫn còn rất trẻ, để hắn làm một mình mọi người cũng không yên tâm.
Lúc Lý Dương đến là gần chín giờ, người láy xe vẫn như cũ ở lại trên xe, người đi vào với Lý Dương là Lưu Cương, tuy Lưu Cương chưa từng cho Lý Dương biết thân phận của mình nhưng Lý Dương cũng đã đoán được đại khái.
-Lý lão đệ, bọn tôi ở đây
Lý Dương vừa mới xuống xe thì Trịnh Khải Đạt liền ra đón, cùng đi với Trịnh Khải Đạt còn có hai người Tần Dũng và Triệu Dân, hai người này không biết có được tin tức này từ đâu mà bây giờ cũng chạy tới góp vui.
-Buổi sáng tốt lành nhé anh Trịnh, ông chủ Tần, ông chủ Triệu, hai người cũng ở đây à.
Lý Dương mỉm cười bước lên chào đón, Lưu Cương thì gắt gao bám sát phía sau.
Mấy người trò truyện một hồi Lý Dương mới bắt đầu đi tới Quang Vinh Bảo Trai.
Còn chưa tới Quang Vinh Bảo Trai thì Lý Dương đã thấy có không ít người rồi, khi đến gần, Lý Dương liền nhìn thấy Dường Xuân Minh, hắn đang đứng ngay giữa tốp người.
-Lý tiên sinh, hoan nghênh, hoan nghênh, ngài đến làm cho kẻ hèn này rất vinh dự
Lý Dương mới vừa mới tới gần tới gần thì Dường Xuân Minh đã bước lên chào hỏi, những người đi theo Đường Xuân Minh thầm mắng một tiếng rối cũng chạy theo.
Những người này đều là người phụ trách của những công ty bán đấu giá ở Bắc Kinh, bọn họ bước lên không bắt một tay thì cũng bắt hai tay, từ điều này có thể thấy mức độ coi trọng Lý Dương của bọn họ.
Đặc biệt là mấy công ty được mời, nếu như không nhanh chóng giải quyết vấn đề cổ ngọc thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến việc làm ăn của bọn họ, tuy rằng định mức của cổ ngọc không lớn, nhưng trên cơ bản đều là những thứ không thể thiếu, trừ phi đây là buổi đấu giá những mặt hàng khác.
Nơi kiểm tra ngọc là ở lấu ba, khi tới lầu ba Lý Dương có chút sững sốt, hắn cẩn thận nhìn thoáng qua bốn phía. Lầu ba không có những gian phòng riêng biệt nhưng ở đại sảnh lại giống như ở trong những căn phòng ở lầu hai, trong đại sảnh có trưng bài rất nhiều thứ, những thứ được trưng bài rất ít, nhưng phần lớn đều là hàng tinh phẩm, thậm chí còn trưng bài không ít hàng cực phẩm nữa, nếu tình sơ sơ thì mỗi món ở đây đều có giá trên trăm vạn.
Lý Dương yên lặng gật gật đầu rồi đi theo Đường Xuân Minh vào phòng họp.
Ngày hôm qua Lý Dương cũng chưa có lên lầu ba, hiện tại khi nhìn thấy những thứ được trưng bài bên trong thì hắn mới biết được sự chênh lệnh giữa những tiệm đồ cổ và Quang Vinh Bảo Trai có lịch sử trăm năm này, Quang Vinh Bảo Trai bây giờ chính là tồn tại có một không hai.
Trong phòng hội nghị đã có ba vị chuyên gia đang ngồi, trong đó có Liễu lão mà Lý Dương gặp được ngày hôm qua, ngoài trừ ba ông lão còn có năm người trẻ tuổi, từ quần áo có thể thấy được họ là nhân viên của Quang Vinh Bảo Trai.
Những ông chủ đi theo Lý Dương đã ngồi xuống, phần lớn mỗi người đều dẫn theo hai người khác, trong hai người đi theo thì có một người cầm theo một cái rương tinh xảo, nếu không có gì bất ngờ thì thứ phải nghiệm chứng đều đặt trong những chiếc hộp đó.
Những cổ ngọc được mang đến đây để kiểm tra trên cơ bản đều là những khối ngọc quý báu, những khối ngọc này mà để cùng một chỗ đấu giá thì ít nhất cũng được năm sáu nghìn vạn.
-Tiểu Lý, tôi giới thiệu với cậu một chút, vị này chính là phó hội trưởng hiệp hội sưu tầm đồ cổ, Chu lão
Liễu lão vẫy tay về phí Lý Dương, vị trí của Lý Dương ngay bên cạnh ông, chờ khi Lý Dương tới gần thì ông bắt đầu giới thiệu.
-Chào Chu lão
Lý Dương vội vàng cúi người chào, đối phương là một ông lão, lại là phó hội trưởng hiệp hội sưu tầm đồ cổ, người như vậy cần phải kính trọng.
Chu lão dường như không có bất kỳ quan tâm gì tới Lý Dương, nhưng khi thấy thái độ của Lý Dương thì ông vẫn gật đầu chào, Lý Dương cũng không để ý tới việc này.
Kỳ thật Lý Dương có thể hiểu được tâm trạng của ông, một chuyên gia tuổi tá lớn như thế lại phài đến phối hợp với một người trẻ tuổi để kiểm tra cổ ngọc, đổi lại là người khác thì thái độ cũng sẽ giống như ông thôi. Tất nhiên là ngoài trừ Liễu lão, Liễu lão đã biết được thực lực của Lý Dương, hơn nữa ông cũng là người của viện bảo tàng Cố Cung, cho nên ông vẫn ủng hộ Lý Dương.
-Vị này chính là chuyên gia của cục văn vật Bắc Kinh, Hướng lão
Liễu lão tiếp tục giới thiệu người còn lại cho Lý Dương, Lý Dương có chút sửng sốt rồi ngay lập tức cúi đầu chào.
Hôm nay ba vị chuyên gia đều là người có thứ bậc cả, Lý Dương lúc này cũng đã có chút kích động, đừng nói là để cho ba vị chuyên gia này làm trợ thủ cho mình, chỉ cần đi cùng với ba người này thì hắn đã rất vui mừng rời.
Trịnh Khải Đạt ở phía sau lúc này cũng đang vô cùng kích động, Lý Dương càng ngày càng lợi hại, ba vị huyên gia chỉ cần có một người thôi cũng đủ để mọi người kính ngưỡng, không ngờ hôm nay cả ba lại đi làm trợ thủ cho Lý Dương, việc này nếu truyền ra thì thanh danh của Lý Dương càng thêm vang dội, thanh danh của Lý Dương càng vang dội thì công ty bán đấu giá của họ càng có lợi.
Sau khi Lý Dương và ba vị chuyên gia làm quen xong thì việc kiểm tra ngọc chính thức bắt đầu, một nhân viên trẻ tuổi đặt một tá giấy chứng nhận trước mặt mấy vị chuyên gia và Lý Dương, sau khi kiểm tra ngọc xong thì bọn họ phải ký tên xác nhận nên bọn họ sẽ rất cẩn thận.
Lý Dương phát hiện những nhân viên kia có người luôn nhìn chằm chằm vào mình, hắn không giống người khác luôn tò mò hay ghen tỵ, Lý Dương cảm giác hắn đang khiêu chiến mình vậy.
Lý Dương cũng nhìn vài lần người đó nhưng người đó cũng không có thu liễm thái độ khiêu khích của mình, mỗi lần Lý Dương nhìn hắn thì hắn liền trừng mắt nhìn lại, trên người đều tràn ngập một cỗ chiến ý, việc này làm cho Lý Dương không biết tại sao.
-Hướng lão, Chu lão, Liễu lão, Lý tiên sinh, Quang Vinh Bảo Trai chúng tôi trong hai năm nay thu thập tổng cộng bảy món ngọc cổ, có ba món chờ được giám định, nhưng mà chúng tôi đã đem hết cả bảy món đế để cho mọi người kiểm tra
Là chủ nhà nên Dương Xuân Minh lên tiếng trước, tổng cộng có bảy món được đặt lên bàn để những vị chuyên gia kiểm tra.
Người thứ nhất cầm lấy ngọc cổ là Lý Dương, lúc chào hỏi thì hỏi Lý Dương cuối cùng chính là vì tôn trọng những chuyên gia lớn tuổi, nhưng mà kiềm tra ngọc thì phải đặt ở chỗ Lý Dương trước vì hôm nay Lý Dương mới là nhân vật chính.
Lý Dương cẩn thận đánh giá khối ngọc cổ trên tay, đây là Bạch Ngọc thời Hán, là một khối ngọc được khắc hình đầu rồng vô cùng tinh xảo, màu sắc bên ngoài rất tự nhiên hài hòa, khi nhìn thấy nó mọi người đều thích không muốn buôn.
Lý Dương nhìn nữa phút rồi mới dùng năng lực đặc thù xem xét, trong nháy mắt, khuôn mặt đang mĩm cười của Lý Dương trong nháy mắt cứng lại, khối ngọc này không ngờ chỉ có một tầng màu vàng nhạt.
Lý Dương thế nào cũng không ngờ là thứ đầu tiên được kiểm nghiệm không ngờ lại là đồ giả cổ.
-Lý tiên sinh, có vấn đề gì sao?
Đường Xuân Minh có chút nhíu mày, biểu hiện của Lý Dương rất không thích hợp, lòng Đường Xuân Minh có chút không yên, bên cạnh hắn có không ít oan gia, nếu như khối ngọc đầu tiên được kiểm tra lại là đồ giả thì thể diện của Quang Vinh Bảo Trai sẽ mất hết.
Nhưng mà Đường Xuân Minh rất có tin tưởng với khối ngọc này, hắn đã từng xem qua, chuyên gia của công ty hắn cũng đã xem qua, tất cả đều cho rằng nó không có vấn đề gì, ngay cả Liễu lão cũng nhận xét như vậy.
-Trước tiên đừng hỏi vội, Liễu lão, Chu lão, Hướng lão, mọi người thấy sao?
Nhớ tới Hà lão căn dặn, Lý Dương trước hết đem khối ngọc này để một bên, nhưng mà đã xác định nó là đồ phản cổ thì Lý Dương chắc chắn sẽ không thể nào công nhận nó là hàng thật rồi.
Liễu lão cũng có chút nhíu mày, hắn có chút hiểu ý của Lý Dương, ông nhận lấy khối ngọc rồi xem xét một chút sau đó lắc lắc đầu.
Chu lão và Hướng lão xem xét một chút rồi hai người nhìn thoáng qua sau đó cùng nhau lắc lắc đầu, ba người cũng không nhìn ra khối ngọc này có gì khác lạ.
Nhìn thấy sắc mặt của ba người Lý Dương cũng hiểu được tại sao, đồng thời hắn càng thêm cảm thán, khối ngọc này được làm giả quá lợi hại, khó trách Hà lão nói trên thế giới này người có thể nhận ra những thứ phản cổ như thế này không quá mười người, ba người trước mặt này đều là chuyên gia có danh tiếng nhưng không ai có thể phát hiện được gì.
Lý Dương cũng không giải thích mà trước tiên đặt khối ngọc này sang một bên rồi tiếp tục xem xét khối ngọc thứ hai.
Đây là khối ngọc bội thời Tống, là tinh phẩm Hòa Điền Dương Chi Ngọc, ngọc bội có khắc hình Long Phụng, là đồ Hoàng Cung năm đó sử dụng, tinh phẩm như thế này thời đó cũng là đồ vô giá chứ không nói tới thời này, Lý Dương dùng năng lực đặc thù xem xét thấy nó là hàng thật.
Năm khối ngọc sau đó Lý Dương đều xem xét qua một lần, cuối cùng hắn cũng cảm thấy thoải máy, cả sáu khối đều không có vấn đề, cho dù là niên đại hay chất lượng đề là loại một, Lý Dương đã có thể yên tâm ký tên.
Sáu tấm giấy chứng nhận của sáu khối ngọc sau Lý Dương đều ký tên, chỉ có khối ngọc đầu tiên là vẫn được đặt ở chỗ củ, mọi người đều nghi hoặc nhìn Lý Dương, sắc mặt của Đường Xuân Minh cũng đang rất nghiêm nghị.
Người thứ hai chờ để được kiểm tra ngọc chính là phó tổng của công ty bán đấu giá Gia Đức cũng có chút sững sờ, hắn không biết là nên lấy ngọc ra để cho Lý Dương kiểm tra hay là vẫn chờ Đường Xuân Minh hỏi xong về khối ngọc kia.
-Khụ
Lý Dương đột nhiên ho nhẹ một tiếng, không khí có chút không đúng, việc như vậy có chút thoát khỏi sự khống chế của Lý Dương, hiện trường làm cho Lý Dương có chút bị động, Hà lão cũng không ngờ là bọn họ lại ký giấy xác nhận ngay lập tức, lúc trước đều là xem xét hết rồi mới ký tên.
-Liễu lão, Chu lão, Hướng lão, chúng ta có thể bàn bạc riêng một chút không?
Lý Dương nhìn ba vị chuyên gia rồi nói ra ý của mình, khối ngọc kia là giả không thể nghi ngờ, Lý Dương không không chỉ nhìn ra niên đại thật sự của nó mà còn nhìn ra cả ám ký, nhưng mà ở đây quá nhiều người hắn cũng không tiện nói.
"Tốt "
Ba người Liễu lão thương lượng một hồi rồi nhất trí gật đầu, bọn họ cũng rất là tò mò, đồng thời cũng không tin là cả ba người đều nhận sai.
Bốn người Lý Dương đi vào một căn phòng, hơn nữa cũng đem khối ngọc hình đầu rồng theo, bốn người vừa mới đi khỏi thì trong phòng lập tức náo nhiệt lên. Mọi người đều liên tục thảo luận, bọn họ cũng là người trong nghề nên cũng có nhãn lực nhất định, mọi người đều nhất trí nhận định khối ngọc kia đều là thật không có vấn đề gì, nhưng mà khi thấy thái độ của Lý Dương thì mọi người cũng có chút nghi ngờ với nhận định của mình.
:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: