Mục lục
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Tiểu Tiểu Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Giải được Thủy Tinh chủng, một nhà chơi đổ thạch đơn thương độc mã thách đấu với hai công ty châu báu lớn, cuối cùng lại giành được thắng lợi, cho dù hôm qua người ta không đến xem đại hội giao dịch nhưng cũng nghe rất nhiều tin đồn về Lý Dương, Sang Dala nói một câu rất đúng, đó là ở đây không ai là không biết Lý Dương cả.

-Anh quá khen rồi, bọn họ sẽ không sao chứ?

Lý Dương cười khổ lắc đầu, cũng may là hắn đã quen bị người ta chú ý rồi, hắn cũng không lạ lung gì ánh mắt hừng hực của những người xung quanh nữa.

-Không đâu, nhưng sẽ bị phạt một ít tiền, người bên phòng quản lý đã đồng ý với tôi là những thương gia Myanma chỉ thu tiền mặt, hắn ta vi phạm quy định còn muốn cưỡng mua cưỡng bán, cảnh cáo là không thể tránh khỏi, nếu có thái độ tốt thì sẽ không vấn đề gì.

Sang Dala cười, anh ta rất tự tin khi nói, Trác Oa đưa ánh mắt cảm kích nhìn anh ta, trong mắt cô hiện lên những ngôi sao lấp lánh.

-Cũng có chút đáng tiếc, may mà không để lại hậu quả gì nghiêm trọng

-Tôi thấy khối nguyên thạch này cũng không tồi, anh Lý không muốn mua sao?

Sang Dala không nhắc đến chuyện lúc nãy nữa, anh ta chỉ tay về khối đổ thạch vỏ màu vàng lê hỏi Lý Dương.

-Tốt thì cũng có tốt, nhưng tôi không có nhiều tiền mặt như thế

Khối nguyên thạch này nhìn bề ngoài thì rất tốt, tuy nhiên chỉ là tốt mã rẻ cùi thôi, giải ra chắc chắn sẽ lỗ vốn.

-Anh Lý nói buồn cười quá, nếu anh muốn thì cần tiền mặt gì chứ

Sang Dala cười lắc đầu, rồi anh ta quay sang nói với Trác Oa:

-Về bảo với người của chúng ta là lần sau nếu anh Lý muốn mua thì có thể trả bằng chi phiếu, tôi sẽ chịu trách nhiệm đi đổi tiền những chi phiếu đó

Trác Oa lập tức gật đầu, mắt vẫn không rời Sang Dala, có thể thấy là cô rất có cảm tình với anh ta, ở Myanma Sang Dala cũng thuộc vào dạng thanh niên tuấn kiệt.

-Sang, anh Sang Dala, làm như vậy có được không?

Lý Dương do dự một lúc, hắn tất nhiên là muốn giao dịch bằng chi phiếu với thương nhân Myanma rồi, như thế có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức, nhưng vì một mình hắn mà phá lệ, hắn thấy không thoải mái cho lắm.

-Thì ra anh Lý cũng biết tên tôi, có gì mà không được chứ, anh Lý có tư cách để được như thế

Sang Dala cười một tiếng, hắn cũng không mấy ngạc nhiên khi Lý Dương lại biết tên mình, gia tộc của hắn ở Myanma là một trong năm chủ mỏ lớn, hằng năm nhà hắn cung cấp không ít nguyên thạch cho Trung Quốc.

-Vậy thì tôi không khách sáo nữa, cám ơn anh Sang Dala, tôi lấy khối nguyên thạch này



Lý Dương cười gật đầu, khi biết là có thể dùng chi phiếu hắn bỗng thay đổi chủ ý, Sang Dala nói như vậy rõ ràng là có ý tốt đối với hắn. Trước mắt thì Thiệu Ngọc Cường là đối thủ của Lý Dương, cũng coi như là một kẻ địch, kẻ địch của kẻ địch chính là bạn, Sang Dala đã có ý như thế thì Lý Dương đương nhiên sẽ chấp thuận.

Huống chi Lý Dương lúc nãy cũng đã rõ, nếu hắn giải lỗ khối nguyên thạch này thì quầng sáng xung quanh hắn sẽ mờ đi một chút, mất một ít tiền cũng không sao, giải được khối Kim Ti chủng kia là có thể bù lại được rồi.

Một lúc sau, Lý Dương đã kí xong chi phiếu đưa cho Trác Oa, Trác Oa lần này không từ chối mà vui vẻ nhận lấy.

Nhiều người xung quanh có vẻ thất vọng, bọn họ vốn muốn đi rút tiền mặt về mua khối nguyên thạch này, nhưng giờ thì nguyên thạch đã nằm trong tay Lý Dương rồi.

Người ta không để ý lắm đến sự quan tâm đặc biệt của người Myanma dành cho Lý Dương, rất nhiều nhà chơi đổ thạch đều là những người giàu có, họ biết có một vài người sẽ được hưởng quyền lợi đặc biệt. Người ta không biết thân phận của Lý Dương thế nào, nhưng thành tựu của anh ta đủ để người Myanma dành sự quan tâm đặc biệt đó, ai bảo bọn họ không thể tỏa sáng như Lý Dương chứ.

-Anh Lý, anh có muốn giải ngay bây giờ không?

Giao dịch xong, Sang Dala càng cười tươi hơn, thực ra ở Myanma người ta cũng rất coi trọng những cao thủ đổ thạch, đồng thời các cao thủ lợi hại cũng tìm kiếm những chủ mỏ lợi hại. Ngành khoáng sản ở Myanma càng ngày càng phát triển, Thiệu gia có hai khu ngọc khoáng ở Miến Điện, ngoài quan hệ thông giai ra còn có một điểm cực kỳ quan trọng. Hai khu đó chính là do sư phụ của Thiệu Ngọc Cường đích thân dẫn chuyên gia địa chất đi tìm mà có được, vì vậy gia đình họ Thiệu mới có cổ phần ở trong đó.

-Không được, tôi còn có thêm mấy người bạn nữa, chúng tôi cùng chọn nguyên thạch đã, chiều giải cùng một lúc luôn

Lý Dương nghĩ một lúc rồi trực tiếp lắc đầu, giải thạch tốn thời gian quá, Lý Dương không gấp gáp như mấy người Trương Vĩ, chọn nguyên thạch xong rồi giải một lần cũng chưa muộn, nếu đến trễ nguyên thạch tốt bị người khác mua mất thì đến thuốc hối hận cũng không có chổ mà mua.

-Vậy cũng được, đợi tin tốt lành của anh Lý

Sang Dala cười nói, Lý Dương cũng không khách sáo, chào Sang Dala xong hắn quay người bước đi, những người xung quanh đứng nhìn theo, có một vài người chạy đi theo sau.

-Nói với Sang Pu Dun điều tra lý lịch của anh ta

Đợi Lý Dương đi xong, Sang Dala bỗng quay người lại dùng tiếng Myanma nói nhỏ với tên bảo vệ.

-Dạ

Tên bảo vệ lấy điện thoại ra gọi nói nhỏ vài câu, hắn vẫn dùng tiếng Myanma

Sau khi bước qua vài quầy hàng, Lý Dương lại chọn thêm ba khối nguyên thạch nữa, hai khối lời một khối lỗ, hai khối lời không có Băng chủng và Thủy Tinh chủng, Phỉ Thúy cao cấp như vậy muốn gặp cũng khó.

Tư Mã Lâm cũng chọn một khối lời nhỏ, rất nhiều khối đổ thạch lời lớn đều không dễ gì nhận ra, chỉ dựa vào cặp mắt của mấy người Tư Mã Lâm thì rất khó phát hiện, đành phải dựa vào sự may mắn thôi, nếu không thì cũng chẳng thu được gì như trước đây.

Lời nhỏ cũng không đến nỗi, Tư Mã Lâm bỏ 40 vạn mua khối bán nguyên thạch, giải xong chắc kiếm được gấp đôi, 40 vạn đối với Mã Lâm mà nói cũng là món tiền không nhỏ.

Trịnh Khải Đạt vẫn chưa chọn được nguyên thạch đã kéo Lưu Cương rời đi, Lưu Cương vốn không yên tâm nhưng sau khi Tư Mã Lâm bảo đảm xong hắn mới chịu đi, số Phỉ Thúy này giá cũng không ít, Trịnh Khải Đạt cũng không dám đi một mình, có Lưu Cương đi cùng hắn mới yên tâm, năng lực của Lưu Cương thì ai cũng biết rồi.

Trịnh Khải Đạt vừa đi, Trương Vĩ và Vương Hạo Dân đã chạy đến, Trương Vĩ vừa giải được Phỉ Thúy tốt, mặt mày hớn hở làm cho Vương Hạo Dân càng thấy sốt ruột.



Thời gian chầm chậm trôi, chỉ một lúc mà đã 11h trưa, mặt trời càng trở nên gay gắt hơn, ai cũng đều che dù tránh nắng, từ trên cao nhìn xuống quảng trường trở thành thế giới của những chiếc dù.

Trịnh Khải Đạt và Lưu Cương đã quay trở về, Trịnh Khải Đạt cứ mỉm cười mãi, lúc đi hắn có nhận một cuộc điện thoại, quả nhiên là phó tổng tập đoàn Thiệu Thị-Thiệu Ngọc Hóa muốn hẹn gặp hắn. Chưa xong việc hắn đã nhận được hai cuộc điện thoại, đều toàn là những người phụ trách quan trọng của các công ty châu báu cả, điều này chứng tỏ công ty hắn đã bắt đầu được coi trọng.

Ngoài Trịnh Khải Đạt và Lưu Cương ra, bên cạnh Lý Dương còn xuất hiện thêm một người nữa, lúc 9h hơn An Văn Bình đã tìm thấy Lý Dương, nói thế nào cô ta cũng không chịu đi, cứ đòi đi theo bọn họ.

Trong một buổi sáng Lý Dương mua được 9 khối nguyên thạch, 5 khối có thể lời, còn có thêm một khối Băng chủng nhỏ, tổng giá trị cũng lên đến trăm vạn, tuy nhiên không được nhiều như hôm qua.

Tư Mã Lâm thì chọn 4 khối, ngoài khối lời nhỏ ra còn có khối lời lớn, hai lời hai lỗ, thành tích cũng tàm tạm,, nói chung là có thể kiếm được ít tiền.

Trương Vĩ và Vương Hạo Dân chọn được nhiều nguyên thạch nhất, đặc biệt là Vương Hạo Dân, chỉ cần Lý Dương rộng rãi một tí là hắn mua liền, cuối cùng hắn là người mua nhiều nhất, nhiều hơn cả Lý Dương nữa, tất cả là 11 khối.

Trong 11 khối đó có hai khối tốt và 3 khối lời bình thường, số còn lại đều lỗ cả. Lý Dương chỉ có thể lắc đầu, nếu Vương Hạo Dân không mua nhiều như thế này thì hôm nay hắn cũng kiếm được kha khá rồi, số tiền bị lỗ lúc trước giờ có thể thu về được, nhưng như thế thì tính lại hôm nay hắn cũng không kiếm được bao nhiêu.

Cố Lão, Trịnh Khải Đạt và cả Ngô Hiểu Lỵ cũng đã mua đổ thạch, Ngô Hiểu Lỵ vẫn không hỏi ý kiến Lý Dương mua khối toàn nguyên thạch trị giá 5 vạn, lần này cô không gặp may mắn như những lần trước, Lý Dương xem một lúc, khối này hoàn toàn lỗ.

Trời cũng đã trưa, mọi người thu dọn đổ thạch lại rồi đi ăn cơm, ngồi tính lại, bọn họ mua những hơn 30 khối nguyên liệu, còn nhiều hơn cả ngày hôm qua nữa.

Lý Dương vì bận giúp mấy người kia chọn nguyên thạch nên bản thân cũng có ít thời gian để mua nên thành tích của hắn sáng nay cũng bình thường, đương nhiên là bình thường với bản thân hắn, cái bình thường này người khác có mơ cũng khó.

-Ha ha, 5 công ty rồi, cậu Lý, cậu biết không? Đã có 5 công ty châu báu cử người đến liên hệ với tôi, muốn cùng tôi nói chuyện riêng, họ đều là những công ty tầm cỡ cả.

Trên đường trở về, Trịnh Khải Đạt phấn khích cười nói với Lý Dương, trong số 5 người đại diện của 5 công ty có một người là tổng giám đốc, trước đây Trịnh Khải Đạt chưa từng được hưởng sự đãi ngộ đặc biệt như thế.

-Nói chuyện thì nói chuyện, nói với bọn họ là sau này chúng ta sẽ còn nhiều Phỉ Thúy xuất hiện nữa.


Lý Dương cười, bây giờ hắn cảm thấy rất tự tin, 30 khối nguyên thạch hôm nay còn có thể giải thêm được mấy khối Phỉ Thúy nữa, ngoài ra còn bán đấu giá Minh Tiêu. Lý Dương định chiều này đến khu trưng bày Minh Tiêu, xem hết tất cả các nguyên thạch ở đó, như vậy sau này có thể lựa chọn tham gia bán đấu giá Minh Tiêu rồi.


-Cậu yên tâm, nhất định tôi sẽ nói như thế, trưa nay tôi có hẹn không đi ăn cùng mọi người được.


Trịnh Khải Đạt cười hi hi, hắn liếc nhìn An Văn Bình một cái, trưa nay hắn có hẹn với Thiệu Ngọc Hóa, tốt nhất là không nói điều đó ra ở đây.


-Được, anh đi đi, chiều nhớ về sớm, anh không về là chúng tôi không giúp anh giải thạch đâu đó.


Tư Mã Lâm cười nói một câu, hắn cũng thấy vui vì công ty gặp được cơ hội tốt, công ty này là của cả ba người mà.


An Văn Bình cúi đầu, cô hơi lo lắng, cô không biết là có nên nói chuyện này với ba và chị hay không, dù sao thì bây giờ hai người họ cũng đang vất vả vì công ty.


-o0o-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK