Mục lục
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Tiểu Tiểu Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh vạn vật.

Trong lòng của Lý Dương đột nhiên có một tia tỉnh ngộ, trong hình ảnh lập thể, Phỉ Thúy hắc bạch vô thường được Lý Dương dùng ý niệm mạnh mẽ chia cắt hai màu đen trắng từ từ xoay tròn, đen là đen, trắng là trắng, cũng hợp thành một hình ảnh Thái cực.

Thái cực vốn thuộc Đạo gia, kinh dịch có nói:

- Dịch hữu thái cực, thị sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái.

Trong hình ảnh lập thể, hình ảnh thái cực được hình thành từ hắc bạch vô thường mang theo cảm giác sáng chói mê hoặc người. Mê hoặc này khiến Lý Dương bất giác đứng dậy, tại chỗ múa lên Thái cực quyền quen thuộc nhất của mình.

Cơ thể Lý Dương từ từ chuyển động, hình ảnh Thái cực trong hình ảnh lập thể cũng chuyển động, hai màu đen trắng, theo quyền pháp của Lý Dương, không ngừng chuyển động.

Còn Lý Dương lúc này, căn bản không nghĩ đến động tác của hắn mang đến chấn đông lớn bao nhiêu cho người khác.

Hắn lúc này như đến trước một cánh cửa lớn, chỉ cần đẩy cánh cửa này ra, liền có thể mang lại của cải vô hạn cho hắn,. Lý Dương hiện nay đã đứng ở cánh cửa này rồi, kém đẩy cửa cuối cùng.

Bất kỳ ai, lúc này cũng không thể ngăn Lý Dương đi dò tất cả các cái này.

Theo biến hoá của Thái cực quyền của Lý Dương, hắn hình như vươn tay ra, từ từ đẩy cửa lớn ra. Hình ảnh Thái cực trong hình ảnh lập thể bắt đầu chầm chậm triển hiện thay đổi. do hình dạnh của thái cực ban đầu, dần dần ra âm dương lưỡng nghi, âm dương không ngừng chia cắt, bên cạnh Thái cực thầm xuất hiện Tứ tượng.

Cửa lớn phải mở ra rồi, Lý Dương hiểu, hắn chỉ cần trong hình ảnh lập thể bát quái cũng triển hiện ra. Võ công thái cực của hắn đạt đến trình độ cao hắn cũng không thể tưởng tượng được.

Điểm này, đối với hắn mà nói đơn thuần là vui mừng ngoài ý muốn.

Tứ tượng chầm chậm tách ra, hình thức ban đầu của Tứ tượng xuất hiện trong hình ảnh lập thể, Lý Dương nhắm mắt, lúc này Thái cực cũng đánh ngày càng chậm, động tác tuy chậm, nhưng mang lại cho người khác cảm giác áo trời chăng như mắc cửi. Tất cả mọi người trông thấy động tác của Lý Dương, cho dù đối với Thái cực không hiểu gì, lúc này đều cảm thấy động tác của Lý Dương có ý nghĩa rất sâu.

- Thành rồi!

Mắt của Trần Vô Cực khẽ sáng lên, trên mặt

Vừa nãy trong quyền pháp của Lý Dương chỉ là ẩn hiện ý nghĩa Thái cực, hiện nay đã triển hiện nội hàm sâu nhất. Trần Vô Cực hiểu, Lý Dương đấy là hoàn toàn lĩnh ngộ được hàm nghĩa này.

Đây hình như cánh cửa đó đã được Lý Dương mở ra hoàn toàn, tất cả mọi thứ bên trong, đều trở thành tài sản sở hữu của Lý Dương.

Những tài sản này vẫn là người khác đều nhìn không thấy, càng không thể lấy đi được.

Bọn người Hồng Lão, Tống lão lại nhìn Trần Vô Cực với ánh nhìn phức tạp.

Trần Vô Cực có một chút nói vừa nãy rất đúng, cho dù Lý Dương bỏ trận thi đấu này, hôm nay người thu hoạch lớn nhất cũng là hắn. Thái cực có đột phá hoàn toàn không dễ, có thể đột phá đến trình độ mạnh hơn Trần Vô Cực , đó là bọn họ không thể tưởng tượng được.

Cho dù nói thế nào, có một điểm bọn họ rất rõ, Trần Vô Cực ở Thái cực có người kế thừa, còn hậu sinh khả uý.

Một điểm quan trọng nhất, hiện nay Lý Dương còn chưa đến ba mươi. Vô cùng trẻ tuổi, cho dù bỏ thi đấu đại sư hôm nay, sau này thi đấu đại sư vẫn có thể tham gia, nhất định có thể giành được thành tích tốt.

Không ai sẽ nghi ngờ tiềm lực của Lý Dương, chỉ tiếp một hơn một năm liền có thể có thành tích như vậy. Cho dù bọn người Hồng Lão cũng không thể không thừa nhận. Bọn họ tin rằng Lý Dương có một ngày chắc chắn đạt được trình độ đó.

Là chắc chắn đạt được. Lòng tin như thế trước đây bọn họ đều không có đối với chính mình. Lúc này xuất hiện cảm giác ở một người khác, mấy người đều nhìn nhau, gần như đều hiểu suy nghĩ của đối thủ già, bạn xưa.

Thiên tài như vậy, chính bọn họ cũng đố kỵ.



- Phù!

Thở hắt ra, Lý Dương mở mắt, hắn đầu tiên nhìn thấy Phỉ Thúy cực phẩm hắc bạch vô thường trên tay mình.

Khoé miệng Lý Dương dần dần nổi lên một ý cười. Khối Phỉ Thuý này trước đây hắn quan sát rất nhiều lần. Nhưng không giống như lần này, không ngờ mang đến thu hoạch lớn như vậy.

Đây là may mắn của hắn, cũng là cơ duyên của hắn.

Thời gian là 11:30: Am, Lý Dương còn chưa động thủ, tuy nhiên lúc này Trần Vô Cực đối với động thủ của Lý Dương làm hay không làm chạm ngọc đã không có quan tâm gì. Đột phá của Lý Dương trong thái cực mới là quan trọng.

Phương pháp khắc dao của bọn họ, đối với yêu cầu thái cực thật sự rất cao, trình độ thái cực càng mạnh, tiềm lực khắc dao cũng càng lớn. Trần Vô Cực gần như đã nhìn thấy rồi. Lý Dương trong tương lai rất nhanh đạt được đại sư đỉnh cấp, thậm chí một ngày nào đó đột phá ràng buộc cuối cùng, trở thành vạn thế kính ngưỡng tông sư.

Trở thành tông sư, đó chính là hai tông sư thầy trò.

Vừa có suy nghĩ này trong lòng Trần Vô Cực khẽ rung động. Vinh dự như thế mãi mãi lưu vào trong sử sách. Chỉ cần văn minh nhân loại, văn minh Hoa Hạ chưa kết thúc, tất nhiên sẽ mãi mãi lưu truyền việc của bọn họ.

Đối mặt với vinh dự như vậy, tự hào như thế chính Trần Vô Cực cũng kích động.

- Vừa xong đó là Thái cực sao. Sao khác hẳn với tôi biết?

- Lý đại sư sao lại múa quyền. tuy nhiên quyền này thật đẹp, hiện nay còn muốn xem lại!

- Không ngờ Thái cực quyền của Lý đại sư cũng múa đẹp như vậy!

Ghế khán giả bên đó đến lúc Lý Dương hoàn toàn đứng thẳng ở đó, mọi người mới bắt đầu phát biểu suy nghĩ của mình.

Mỗi một người trông thấy quyền pháp của Lý Dương, đều hết lòng ca ngợi. Quyền pháp này là bọn họ trước đây chưa từng thấy. Rất nhiều người sau khi thấy Thái cực quyền này của Lý Dương, mới phát hiện Thái cực cũng hoàn mỹ như vậy.

Đương nhiên, những người này hoàn toàn không biết, nhìn thấy bộ quyền pháp như thế rất khó, boa nhiêu năm lịch sử Trung Quốc như vậy cũng chưa xuất hiện bao nhiêu người như vậy. Số lần công khai càng ít.

Rất nhiều người sau đó đều chuyên tâm học Thái cực. Đặc biệt là Yết Dương, các chi nhánh Thái cực của câu lạc bộ võ thuật bỗng chốc trở thành ngành hót nhất. Đây chính là ảnh hưởng của bộ quyền pháp của Lý Dương mang lại. Điểm này chính Lý Dương cũng không ngờ được.

Nhìn Phỉ Thúy trên tay, nụ cười của Lý Dương càng ngày càng rõ.

Ghế khán giả đang bàn luận, một động tác của Lý Dương khiến tất cả mọi người đều sửng sốt. Cả hội trường trong nháy mắt cũng yên lặng lại.

Không thể không nói có kim rơi xuống có thể nghe được. Nhưng yên lặng này so với huyên náo trước đấy không thể nghi ngờ yên lặng đáng sợ. Thậm chí có người có thể nghe được thanh âm vặn người của người bên cạnh.

Lý Dương, hắn khẽ đập bàn phía dưới. Trên bàn đang đặt hộp Ngô Côn Đao bỗng chốc bay ra.

Thanh gỗ, thanh dao đều bay ra ngoài. Lý Dương đem Phỉ Thúy hắc bạch vô thường trên cánh tay vừa ném, Phỉ Thúy thần kỳ bám trên cánh tay Lý Dương, như thế nào cũng không rơi xuống.

Sau đó, hai tay hắn nhanh chóng múa, đợi miếng gỗ rơi xuống, sau đó, trên tay hắn đã cố định xong con dao nhỏ.

Các miếng gỗ rơi trên bàn, cũng để rất có quy củ.

- Trời của ta, đây là gì, diễn xiếc sao?

Một khán giả ngạc nhiên kêu lên một tiếng. Thanh âm của anh ta phá vỡ yên lặng của hội trường. Rất nhiều người bên cạnh anh ta đều bất mãn nhìn anh ta một cái.

Tuy nhiên mọi người đối với lời của anh ta đều rất đồng ý. Bọn họ nhìn thấy màn này quá thần kỳ. Cho dù là diễn xiếc cũng không nhất định có thể làm được tốt như vậy.



Lý Dương lúc này càng như là một cao thủ võ lâm.

- Thị trưởng Hà, cậu ta luôn luôn lợi hại như vậy sao?

Vương Đức quay đầu, lẳng lặng hỏi Hà Kiệt một câu. Hiện nay Hà Kiệt là Phó thị trưởng thường vụ thành phố cấp 3, Vương Đức gọi là chức quan của anh ta.

Tuy hai người quen biết, Tuy nhiên quan hệ trước đây hoàn toàn không được tốt lắm. vẫn là Lý Dương liên kết chặt chẽ quan hệ hai nhà Vương Hà lại.

- Lão Vương, không cần khách khí với ta nữa,. Hơn nữa, chúng ta hiện nay không phải ở trong trường hợp làm việc!

Hà kiệt nhếch miệng cười, không trả lời vấn đề của Vương Đức mà là nhìn anh ta một cái thật sâu.

Vương Đức cũng cười. khẽ gật đầu, lời này của Hà Kiệt, có nghĩa để hai nhà Vương Hà tiến thêm một bước. Anh ta và Vương Đức là nhân vật đại diện của thế hệ mới hai nhà Vương Hà. Nếu hai ngươi thiết lập quan hệ tốt, vậy có nghĩa mấy chục năm nữa hai nhà Hà Vương đều là đồng minh.

Theo sự phát triển của thời gian, ngoài ra cộng thêm cái khuy Lý Dương này, quan hệ đồng minh này sẽ ngày càng củng cố.

Vương Đức khẽ cười:

- Lão Hà, anh hiểu cậu ta nhiều nhất, có thể nói cho tôi một chút, nói thực lòng, tôi đối với cậu em rể này rất hiếu kỳ!

- Khà khà, sớm như vậy không tốt rồi, tôi nói với anh, em rể này của anh….

Hà Kiệt cười to một tiếng, chậm dãi nói lên, vừa nói một câu, anh ta lại ngừng ở đó, mắt mở to nhìn trước.

Trên sân thi đấu trước mặt, cánh tay của Lý Dương đột nhiên động đậy, Phỉ Thúy hắc bạch vô thường dính trên cánh tay của hắn bay lên cao 20 cận minh, bỗng chốc được Lý Dương đón vào trong tay.

Lý Dương cầm lấy Phỉ Thúy, nhìn đều không nhìn một cái, trực tiếp dùng một tay còn lại cầm Ngô Côn Đao tạo hình trên Phỉ Thúy.

Không có hình vẽ, không có bất kỳ mở màn nào, Lý Dương đột nhiên như vậy bắt đầu công việc.

Vừa lên đến còn dùng dao khắc trực tiếp tiếp xúc Phỉ Thúy. Một phiến ngọc, bắt đầu như vậy rơi xuống trên tay Lý Dương.

- Đây không đúng quy định bình thường!

Trương Ưng há miệng, sửng sốt kêu lên một tiếng, Anh ta ở tổng bộ An thị cũng thời gian rất dài rồi.Gặp rất nhiều công việc của thợ chạm ngọc. Cho dù lức đại sư chạm ngọc làm việc anh ta cũng xem qua.

Lý Dương bắt đầu đột ngột như vậy, trong mắt anh ta chỉ là qua loa.


Không chỉ anh ta, các đại sư bị loại đang quan sát chung kết trong ghế khán giả cũng đều mở to hai mắt. Lý Dương hoàn toàn không theo quy định thông thường.


Cái gì cũng đều không chuẩn bị, gì cũng đều không làm. Như vậy rất có khả năng tạo thành lãng phí nguyên liệu.


Nguyên liệu bình thường cũng chưa tính. Trong tay Lý Dương là tất cả bọn họ đều muốn, Hắc bạch vô thường cầu mà không được. Có những đại sư thật thà, lúc này đều có kích động lên đài bóp chết Lý Dương.


Bọn họ nhìn ra, Lý Dương làm như vậy nhất định làm không tốt. Cuối cùng chỉ lãng phí nguyên liệu cực phẩm dị thường khó có được.


- Bình!


Trần Vô Cực đột nhiên lại đứng dậy, lần này mắt của Trần Vô Cực trừng to nhất. Tròng mắt đều sắp bay ra, trên mặt ông, so với lúc vừa nãy trông thấy Lý Dương múa Thái cực còn rung động.


Bọn người Hồng Lão , Tống lão bên cạnh ông cũng đều vội vàng đứng dậy. Có chút lo lắng nhìn Trần Vô Cực, môi của Trần Vô Cực đều bắt đầu hơi run.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK