Mục lục
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Tiểu Tiểu Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Đi qua khu Đại Bằng, coi như đến khu Phan Gia Viên. Đường phố không rộng, hai bên đều là những cửa hàng lớn nhỏ. Điều là Lý Dương kinh ngạc là vừa bước vào chợ bỗng nhìn thấy một cửa hàng đổ thạch, trước cửa hàng còn những khối nguyên thạch.

Nhìn thấy cửa hàng đổ thạch này, Lý Dương hứng thú hơn nhiều. Tần Dũng và Triệu Dân cũng nhìn khắp bốn phương, hai người đều là những ông chủ kinh doanh ngọc thạch, cảm nhận về những đồ ngọc cổ thường mạnh hơn người bình thường.

- Tăng giá, ông chủ Ngưu lại tăng giá!

Trong cửa hàng đồ ngọc đột nhiên xuất hiện một chàng thanh niên hơn hai mươi tuổi, đứng đối mặt với những cửa hàng đối diện hô lớn, hô xong liền chạy vào. Sau đó những cửa hàng đối diện và những cửa hàng bên cạnh đều có người đi ra, lần lượt xông vào cửa hàng đồ ngọc này.

- Giải thạch?

Lý Dương và Trịnh Khải Đạt nhìn nhau. Cách nói này bọn họ rất quen thuộc. Lúc ở Nam Dương nghe qua không ít. Đã lâu không gặp phải cược thạch, hai người nghe thấy âm thanh này đều có cảm giác thân thiết.

- Đi, chúng ta cũng vào xem.

Lý Dương vừa đưa ra ý kiến lập tức được mọi người ủng hộ. Bốn người đi về hướng của hàng đồ ngọc đó.

Cửa hàng đồ ngọc không nhỏ, không giống với những cửa hàng đồ ngọc khác. Phía sau cửa hàng này còn có một cửa sau, từ bên ngoài có thể nhìn rõ sân bên trong. Lúc này sân bên trong đã có không ít người.

Trong cửa tiệm có một cô gái mười tám đôi mươi trông tiệm, quan sát từng người đi qua cửa tiệm đến sân sau.

Bốn người Lý Dương cũng không chào hỏi, đi thẳng vào sân. Cô gái đó há to miệng định hỏi, cuối cùng lại không hỏi mà để bọn người Lý Dương đi vào.

Sân sau của cửa tiệm không nhỏ, gần sánh với sân sau của Thúy Ngọc Hiên ở Bắc Kinh. Ở Phan Gia Viên có sân như thế này là không dễ dàng gì.

Cũng như Thúy Ngọc Hiên, bên trong sân bày một số cược thạch, chỉ có điều chất lượng ngọc thạch ở đây tốt hơn nhiều Thúy Ngọc Hiên. Đều là nguyên thạch có chất luông, không giống như Trương Vĩ có chút tân trang lừa gạt lính mới.

Ở giữa sân bày một giải thạch bán tự động, có 3 người đang bận rộn cạnh chiếc máy, xung quanh có 20 người đến vây quanh. Bọn người Lý Dương đến sau, đứng sau cùng xem, người không nhiều, tình hình bên trong chiếc máy nhìn rất rõ.

Đứng trong 3 người trước chiếc máy có một người trung niên tầm 50 tuổi, lúc này người đàn ông trung niên đang thao tác dao, cắt viên cược thạch. Còn bên kia chiếc máy bày một khối nguyên thạch đã được cắt, từ mặt cắt có thể biết được hai khối này là cùng một khối nguyên thạch, cũng chính là nói bây giờ đang cắt ít nhất cũng là nhát dao thứ hai.

Khối nguyên thạch đặt bên cạnh lộ ra Phỉ Thúy, là loại không tồi, màu sắc thật, là màu xanh nhạt.

Nhìn thấy mấy thứ đó, Lý Dương không khỏi gật gật đầu, chẳng trách vừa rồi người đó hô “tăng giá”, loại màu sắc này nếu cắt toàn bộ khối nguyên thạch ra thì chắc chắn là tăng giá.

Sau khi nhìn xong các nét trên mặt cắt cược thạch, Lý Dương dùng năng lực đặc thù của mình. Chỗ hắn đứng cách chiếc máy đó nhiều nhất là 2m, lúc các mặt hiện lên rõ ràng, hai khối nguyên thạch cắt ra đều bị Lý Dương bao phủ.

Lý Dương hơi sững người lại, trên mặt có chút kì quái.

Không biết có phải là do trình độ cược thạch của người đàn ông trung niên này cao hay không. Hai khối nguyên thạch bị cắt đôi lại cực kì tốt. Mặt bên trong khối nguyên thạch đang đặt trên chiếc máy có Phỉ Thúy, cái đặt phía dưới cũng có, cũng chính là nói, vừa rồi nhát dao thứ nhất may mắn cắt ra một Phỉ Thúy. Tính tổng thể thì vết cắt này không hề có ảnh hưởng gì tới giá trị của viên Phỉ Thúy bên trong.

Nhìn động tác cắt của người trung niên, Lý Dương không khỏi lắc lắc đầu. Người này không phải tay nghề cao mà là do may mắn, thoáng cái đã cắt xong Phỉ Thúy, hơn nữa còn không ảnh hưởng đến tính hoàn chỉnh của Phỉ Thúy.

- Rầm

Lý Dương đang nghĩ thì nửa khối nguyên thạch trên chiếc máy đó đã bị cắt đôi, tẩy sạch mặt cắt, ba người thợ bên chiếc máy đều ngây ra, những người xung quanh lập tức đều to nhỏ bàn luận. Bọn họ có một nửa là do nghe tin có giải thạch mà chạy đến, nhưng không ngờ khi chạy đến thì nhát dao thứ hai lại không ra gì.



Sau khi khối nguyên liệu bị cắt đôi, toàn bộ lộ ra là lớp bụi thạch. Bất kì ai cũng biết đã đi quá giới hạn, ít nhất thì giá của khối nguyên thạch này đã giảm mạnh.

Người trung niên giải thạch sắc mặt tái nhợt, tức giận nhìn chàng thanh niên vừa đi ra hô lớn, người thanh niên đó cúi thấp đầu, dường như không dám nhìn y.

- Ông chủ Ngưu tiếp tục cắt, bây giờ biểu hiện của những người đến xem nguyên thạch rất tốt, trước mặt chưa phải là lúc đưa ra kết luận.

Trong đám đông có một người đàn ông mập khoảng hơn 40 tuổi nói. Người trung niên giải thạch gật gật đầu, bày khối ngọc màu xanh vừa cắt lên, xem ra là định tiếp tục giải thạch.

Lý Dương khẽ lắc lắc đầu. Tiếp tục cắt nửa khối nguyên thạch này sẽ chẳng có ý nghĩa gì, chỉ lãng phí thời gian.

Tuy nhiên mấy người trước mặt hắn đều không quen, nên cũng không nói gì. Nếu hắn là người giải thạch thì hắn sẽ bỏ qua cho nửa khối nguyên thạch này để đi cắt nữa khối còn lại kia.

- Két két

Khối nguyên thạch bị cắt xong trong không mấy thời gian, sau vài phút khối nguyên thạch này bị cắt đôi, sau khi nhìn xong mặt cắt, ông chủ Ngưu nét mặt càng khó coi.

Lại thế!

Bây giờ xem ra, nửa khối nguyên thạch đã hỏng triệt để, bằng với việc nửa khối nguyên thạch này sẽ không còn hi vọng gì.

- Ông chủ Ngưu, bên kia vẫn còn nửa khối xem có vẻ được, đừng vội tức giận!

Người mà lúc trước khuyên lại lên tiếng. Nửa khối nguyên thạch mà y ám chỉ có vẻ tốt chính là nửa khối đang đặt trên chiếc máy gia công. Nửa khối này thật sự là rất được, bên trong có là Phỉ Thúy, cắt đôi sẽ ok.

Điều khiến Lý Dương không ngờ tới chính là ông chủ Ngưu này lại lắc lắc đầu, nửa khối ngọc thạch đó y không định tiếp tục cắt nữa.

- Các vị, nửa khối ngọc thạch có vẻ tốt nhất này tôi sẽ bán, giá ban đầu là 100 nghìn tệ, ai trả giá cao người đó có thể đem đi!

Lý Dương ngơ ngác nhìn ông chủ Ngưu, còn những người khác có vẻ như là không ngạc nhiên gì với quyết định của ông chủ Ngưu, đều cúi đầu đắn đo, có người còn không ngừng nén nhìn người bên cạnh.

- Ông chủ Ngưu, 101 nghìn tệ.

Chưa đến một phút, đám đông đã có người ra giá, người ra giá tầm hơn 40 tuổi, Lý Dương để ý thấy, người này chỉ vào cửa hàng sớm hơn hắn vài bước, còn là từ một cửa hàng khác chạy đến.

- Ông chủ Ngưu, tôi trả 102 nghìn tệ.

Vừa dứt lời, bên cạnh liền có người ra giá, giá hai người đưa ra dường như khuấy động mọi người xung quanh, rất nhiều người đều tiếp tục ra giá, chẳng bao lâu giá của khối phỉ thúy đó đã lên tới 130 nghìn tệ.

Sau khi có giá 130 nghìn tệ, giá đưa ra dần dần ít một chút, Lý Dương nghi hoặc nhìn xung quanh một lượt, vẻ mặt khó hiểu.

Những người này tăng giá, cơ bản đều là thêm 1 nghìn, rất ít người một lần cho giá cao luôn, còn dựa vào vẻ ngoài của khối nguyên thạch này mà nói thì 130 nghìn tệ cũng chưa đạt được giá trị bình thường của nó, người ra giá trái lại còn bắt đầu ít đi.

- 136 nghìn tệ!

Sau khi giá này được đưa ra, xung quanh lập tức trầm lặng, hơn nữa người ra giá đang bắt đầu khuyên người bên ông chủ Ngưu, lúc này trên mặt y có một vẻ vô cùng nghi ngờ.



- Hả?

Ông chủ Ngưu đột nhiên thở dài, đưa tay cầm khối nguyên thạch bất động, khóe mắt Lý Dương chớp động, tự đánh thức mình khỏi sự mơ hồ, vội chen lên một bước.

- 140 nghìn tệ.

Bên tay cầm nửa khối nguyên thạch của ông chủ Ngưu dừng lại một lúc, mọi người xung quanh lần lượt quay đầu nhìn Lý Dương, sau khi thấy Lý Dương là một người trẻ và lạ lẫm như vậy, trên mặt ai cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Vị tiểu huynh đệ này, xin hỏi cậu là?

Ông chủ Ngưu đó không nói về chuyện khối nguyên thạch mà trước tiên hỏi thân phận của Lý Dương. Lúc này ông chủ Ngưu cũng để ý thấy, ngoài Lý Dương ra vẫn còn mấy người lạ nữa.

- Chúng tôi là người đi đường, nghe tin có người cắt ngọc thạch nên vào xem sao, thấy ông chủ có ý muốn bán nửa khối nguyên thạch này, liền muốn thử vận may.

Lý Dương khẽ cười nói, vừa rồi Lý Dương đã hiểu vì sao mấy người này không đưa ra giá thật trên thị trường của nửa khối nguyên thạch này.

Lý Dương đã nhìn thấy tình hình bên trong khối nguyên thạch và hơi hiểu nhân tố mạo hiểm. Vừa rồi, nửa khối đó đã bị cắt hỏng, mọi người tự nhiên sẽ không xem trọng nửa khối nguyên thạch này, nghĩ thông điều này, Lý Dương lập tức ra giá. Nửa khối này đều là phỉ thúy, có cơ hội mua nếu bỏ qua thì thật là ngốc.

Ông chủ Ngưu gật gật đầu, không còn thấy lạ nữa. Thực ra những người xung quanh đều là gần gũi với ông chủ, bọn họ đều biết, nhưng ngẫu nhiên nghe tin cắt ngọc thạch nên khách khí vào tham quan. Chỉ có điều những vị khách này đại đa số đều là chỉ xem thôi, rất ít tham dự, trừ phi là cố ý đến mua cược thạch mới tham dự vào.

- 142 nghìn tệ

Ông chủ Ngưu chưa đồng ý thì người vừa đưa ra giá 136 nghìn tệ vừa rồi lại đưa ra giá, hơn nữa lần này trực tiếp thêm 2 nghìn tệ nữa, chỉ có điều vẻ mặt lại càng đáng nghi hơn.

Ông chủ Ngưu lại gật gật đầu, nhìn sang Lý Dương, bất luận là khách hàng hay người đi đường, ai đưa ra giá cao y rất nhiên sẽ bán cho người đó, kiếm thêm được chút nào hay chút đó.

- 145 nghìn tệ

Lý Dương nghĩ một chút lại thêm 3 nghìn nữa. Hắn định trực tiếp thêm đến 150 nghìn tệ, nhưng vừa nghĩ đến những người vừa rồi đều do dự tăng từng nghìn một, hắn lại không hiểu rõ nơi này nên khiêm tốn một chút sẽ tốt hơn.

Người ganh đua giá với Lý Dương ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng thở dài, bọn họ đều là người kinh doanh, mua cược thạch là vì kếm lời, nếu không chắc chắn họ sẽ không tranh nữa.

Ông chủ Ngưu nhìn thần sắc của người đó liền đoán được kết quả thế nào, gói cược thạch lại, gật đầu với Lý Dương nói:


- Chàng trai trẻ này, 145 nghìn tệ, khối nguyên thạch này là của cậu, nhưng cậu sẽ trả tiền mặt hay là chi phiếu?


Lý Dương trông rất trẻ, lại ăn mặc bình thường, khiến ông chủ Ngưu cũng có chút lo lắng, không biết hắn có phải muốn mua thực sự không.


- Chi phiếu được chứ?


Lý Dương rút ví ra, nếu chi phiếu không được thì dùng thẻ, sau khi có thói quen dùng chi phiếu, Lý Dương luôn trả tiền bằng nó, lúc nào cần ít thì mới trả trực tiếp bằng tiền mặt.


- Chi phiếu đương nhiên được rồi.


Ông chủ Ngưu ngẩn người một lúc, lập tức trên mặt lộ ra niềm vui mừng kinh ngạc, người có thể dùng chi phiếu mua khối nguyên thạch của y thì không còn vấn đề gì nữa. Khối nguyên thạch này cuối cùng cũng lời một chút, ít nhất so với toàn khối cược thạch y cũng không bị lỗ.


:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK