Mục lục
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Tiểu Tiểu Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Cả trang viên đều bận rộn hẳn lên.

Trác Lão không phải là người của trang viên, nhưng ở đây ông có sức ảnh hưởng lớn hơn tất cả những người khác, cho dù là tướng quân Thornton cũng là lớn lên dưới tay ông.

Bên ngoài đang bận rộn, nhưng lại không ảnh hưởng đến mấy người Lý Dương, sau khi quay về phòng, Lý Dương lại ngồi lại chỗ cũ.

Khuôn mặt Trác Lão trắng bạch, nụ cười ở khóe miệng cũng không còn nữa, bây giờ thậm chí người ta cảm thấy ông không còn sức sống nữa, Trác Lão lúc này giống như là đang hấp hối vậy.

Rất nhiều người, giống như là Cao Bá và Sang Dala đều không cầm được nước mắt.

Phỉ Thúy Vương ngồi một bên, vừa khóc lóc vừa kể lể.

Ông ta nói rất nhiều, nói hai người cùng bái sư, sư phụ không dạy cho bọn họ như thế nào, bọn họ phải đi học trộm như thế nào, rồi sau đó bị phát hiện như chuột bị đuổi ra nhà như thế nào.

Ông ta nói hai người không sống được ở trong nước, rồi kể chuyện đi ra nước ngoài khai thác mỏ.

Hai người lúc ở Ngọc khoáng Miến Điện, suýt mấy lần bị mất mạng, cuối cùng đã cùng nhau vượt qua mọi khó khan, rồi tạo dựng được chút tiếng tăm như ngày hôm nay.

Ông còn nói hai người ý kiến không gặp nhau, lại không phục nhau, nên mỗi người đi hai hướng khác nhau tìm cái lý cho mình, rồi kể về những chuyện hai người đi trên hai con đường khác nhau.

Tuy hai người đã tách ra, nhưng khi hội ngộ lại thì họ mới phát hiện trăm sông rồi cũng đổ về một biển, những ý kiến bất đồng của họ trước đây chỉ là phiến diện mà thôi, kết quả cuối cùng vẫn giống nhau.

Phỉ Thúy Vương càng nói càng khóc nhiều hơn, cuối cùng Mã Tuấn Đào phải lên đỡ ông, an ủi ông.

Tuy nhiên, tình cảm giữa hai ông lão đến cả Mã Tuấn Đào cũng không lý giải được, tình cảm vào sinh ra tử, cộng thêm mối giao tình mấy mươi năm, bỗng nhiên gặp cảnh chia ly như thế này, e rằng không có ai có thể bình tĩnh chấp nhận được.

Lý Dương ngồi đó, nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay Trác Lão.

Hắn không khóc, chỉ lặng lẽ ngồi nhìn ông lão đang nằm đó, tướng quân Thornton đã đi ra ngoài rồi, bác sỹ lại vừa thông báo tin xấu cho ông ấy.

Hiện tại Trác Lão đang dựa vào thuốc để cầm cự, không biết ra đi lúc nào.

Ông cần phải chuẩn bị những việc sau cùng cho Trác Lão, Trác Lão không có con trai, nên ông sẽ làm một người con có hiếu, một tướng quân Miến Điện đích thân làm đứa con có hiếu này, đủ để thấy được Trác Lão quan trọng như thế nào trong lòng họ.

- Đây là nguyên thạch cuối cùng mà ông xem, ông nói bên trong có thể xuất hiện Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, tiếc là giờ không có ai để giải nữa rồi!

Cao Bá cầm một khối nguyên thạch không to lắm bước đến, đặt nguyên thạch bên cạnh Trác Lão, đau đớn nói, khối nguyên thạch này là Trác Lão dự đoán hai ngày trước đây, lúc sờ vào nguyên thạch này ông rất phấn khích, rất vui mừng.

Ông nói khối nguyên thạch này rất có khả năng cho ra Phỉ Thúy đẳng cấp, ông phải tự mình giải khối nguyên thạch này, hơn nữa cần phải chọn ngày tốt để giải

Lời này nếu như người khác nói ra thì chắc chắn mọi người sẽ không tin, nhưng Trác Lão nói ra thì lại khác.

Trác Lão, cũng là một cao thủ đứng đầu như Phỉ Thúy Vương, ông nói có thể cho ra Phỉ Thúy đẳng cấp có nghĩa là chắc chắn có thể, nguyên thạch như thế này chọn ngày hoàng đạo để giải thì không ai có ý kiến gì cả, vốn dĩ nên như vậy rồi.

Nguyên thạch không lớn, là một nguyên thạch toàn đổ hắc ô, to bằng nửa quả bóng rổ, cho dù là giải ra được Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục thì cũng khó mà làm ra được vòng tay, sẽ ảnh hưởng đến giá trị của nó.

Tiếc là bây giờ nói những điều này cũng không còn ý nghĩa gì nữa, khối nguyên thạch này không đợi được đến ngày tốt, không đợi được đến ngày Trác Lão tự tay giải nó.

Nguyên thạch đặt bên giường, Cao Bá rơi nước mắt, ông vốn định cùng Trác Lão giải quyết nguyên thạch này, đây dù sao cũng là thứ mà Trác Lão quan tâm lúc sinh tiền.

Cho dù bên trong có Phỉ Thúy đẳng cấp, Cao Bá cũng sẽ không tiếc gì dùng nó làm vật tùy táng.



Trác Lão đáng để họ làm như vậy.

Nguyên thạch đặt bên tay Lý Dương, nghe Cao Bá nói như vậy, Lý Dương cũng hiểu được bảy tám phần.

Nguyên thạch này không có màu trứng muối, nhìn rất bình thường, tuy nhiên nó là hắc ô sa, khả năng cho ra Phỉ Thúy cáo cấp là rất cao, chỉ là Lý Dương không chắc chắn cho lắm.

Khả năng đặc biệt tự động mở, bên trong nguyên thạch được Lý Dương nhìn thấy hết.

Bên trong, một màu xanh biếc vô cùng đẹp, ánh sáng trong suốt, lượng nước rất cao, không có cái gì là không nói lên tính chất của Phỉ Thúy, lần này Trác Lão đoán không sai, đây đúng là khối nguyên thạch cho Phỉ Thúy đẳng cấp.

Thủy Tinh Chủng, Đế Vương Lục.

Lông mày Lý Dương chợt nhích lên một cái, sau khi sử dụng năng lực đặc biệt, tất cả mọi thứ đều hiện lên trong hình ảnh lập thể, bao gồm cả Trác Lão.

Khả năng đặc biệt của Lý Dương có thể nhìn xuyên thấu mọi thứ, kể cả cơ thể con người.

Chỉ là Lý Dương cố tình không sử dụng nó vào cơ thể con người, cho dù là một cô gái đẹp, có thể nhìn thấy hết mọi thứ trong con người cô ta thì còn gì thú vị nữa.

Tuy nhiên lần này hắn không che chắn, thực sự mà nói thì sau khi xem nguyên thạch xong, hắn tập trung sự chú ý vào nội tạng của Trác Lão.

Dưới hình ảnh lập thể, Lý Dương có thể nhìn thấy rõ ràng, Trác Lão có một khối máu tụ màu đen ở tim.

Là một thứ khiến cho tim bị nghẽn lại, từ đó dẫn đến bệnh suy tim, trước đây Trác Lão từng bị đau tim, cũng có lần bị suy tim, bệnh này rất thường gặp ở người già.

Lần này, thứ trước mặt chính là đầu sỏ gây ra tất cả.

Thậm chí Lý Dương có thể nhìn thấy, thuốc làm cho máu từ từ chảy qua, cố gắng làm thông nó, cũng chỉ là cố gắng thôi, cuối cùng làm cho sức khỏe Trác Lão mỗi ngày một yếu, gần như là không gắng gượng thêm được nữa.

Lý Dương lắc đầu, rồi lại thở dài.

Khả năng đặc biệt của hắn có thể tạo ra được thần khí vòng tay Hắc Long, ngoài ra thì không có khả năng gì nữa hết, bây giờ thì hắn cũng chỉ là có thể nhìn thấy, nhưng lại không biết cách giải quyết.

Nhìn thấy tim Trác Lão từ từ ngừng đập chi bằng đừng có nhìn thấy còn hơn.

Điều này chỉ càng làm cho hắn khó chịu hơn.

- Nếu có thể làm thông được cái này thì tốt rồi!

Lý Dương đau lòng nghĩ, hắn có thể nhìn thấy, biết được tình hình sức khỏe Trác Lão, nhưng cảm giác lực bất tòng tâm này làm hắn khó chịu vô cùng, tuy nhiên hắn cũng biết là trường hợp này đến kỹ thuật tiên tiến hiện nay cũng không làm tốt được.

Trác Lão tuổi cũng đã cao rồi, không làm được phẫu thuật, hơn nữa bây giờ không chỉ là tim bị tắc nghẽn mà còn bị suy tim trầm trọng, cái nào cũng ảnh hưởng đến tính mạng hết.

Đang nghĩ thì cả người Lý Dương chợt cứng lại một cái.

Sau khi hắn có ý nghĩ này, tuyến đen trong cánh tay bắt đầu lưu động, từ từ chạy ra ngoài thông qua đầu ngón trỏ.

Tuyến đen chạy ra từ trong cơ thể này không ra ngoài không khí như lúc trước mà lại chạy vào trong cơ thể Trác Lão.

Tuyến đen theo tay ls chạy vào cánh tay Trác Lão tự nhiên như đang chạy trong cánh tay hắn vậy, điều này làm Lý Dương đau đớn phải há miệng ra, cả người đứng sựng lại đó.

Tuyến đen có thể chạy ra ngoài cơ thể, điều này Lý Dương đã kiểm chứng, nhưng hắn không biết là tuyến đen có thể chạy sang cơ thể người khác.

Lúc này, Lý Dương vừa hi vọng vừa hoảng loạn.



Hắn sợ, sợ tuyến đen này sẽ bị người khác phát hiện, đồng thời cũng hi vọng nó có thể giúp Trác Lão vượt qua được cửa ải này.

Sự dao động trong lòng hắn đã trực tiếp ảnh hưởng đến tuyến đen này.

Tuyến đen lại từ từ quay lại, một lúc sau đã ở trong cơ thể Lý Dương, máu thịt trong cánh tay Trác Lão vẫn rất sạch sẽ, giống như không có chuyện gì vừa xảy ra vậy.

- Lý Dương!

Vương Giai Giai chợt kéo Lý Dương, lúc nãy khuôn mặt Lý Dương rất khó coi, làm cô hơi lo lắng.

- Anh không sao!

Lý Dương quay lại nói một câu, hắn lấy lại tinh thần, kiểm soát tuyến đen từ từ cho nó chạy ra ngoài.

Rất nhanh, tuyến đen lại chạy vào bên trong cánh tay Trác Lão.

Dưới hình ảnh lập thể, nhìn thấy tuyến đen liên kết cơ thể của hai con người lại, tim Lý Dương lại đập nhanh hơn, cái cảnh tượng kỳ dị này hắn chưa từng gặp bao giờ.

Tuyến đen tiếp tục chạy ra bên ngoài, một tuyến đen rất mỏng, giống như lần này Lý Dương không thay đổi như lần trước, tuy nhiên, tuyến đen chạy theo hướng vào cơ thể Trác Lão, không liên kết hai cánh tay lại như trong người Lý Dương.

Tuyến đen đã chạy đến phần tim Trác Lão.

Lý Dương hơi do dự, tuy nhiên rất nhanh sau đó hắn liền quyết định, tuyến đen chạy thẳng vào nơi bị tắc nghẽn, muốn đến nơi đó trước hết phải chạy qua tim Trác Lão.

Khi tuyến đen tiếp xúc với tim Trác Lão, đồng tử của Lý Dương chợt co lại một cái.

Sau khi tuyến đen tiếp xúc với tim Trác Lão, thì không trực tiếp xuyên qua như trước mà là phân giải ra, bao lấy toàn bộ tim Trác Lão, tim Trác Lão bỗng chốc biến thành màu đen.

May mà lúc này không ai có thể nhìn thấy, nếu không thì họ sẽ kêu lên thất thanh mất.

Tim Lý Dương càng đập nhanh hơn, lúc tuyến đen bao lấy tim Trác Lão, Lý Dương thấy rõ tuyến đen chuyển động càng nhanh hơn, thậm chí cái vật kỳ bí màu đen này có ít đi một chút.

Hắn cũng không để ý đến điều này.

Hít thở sâu một cái, Lý Dương tiếp tục điều khiển tuyến đen chạy đến chỗ bị tắc nghẽn.

Tuyến đen cuối cùng cũng đến chỗ có vật cản, Lý Dương dừng lại ở đây một chút, trong lòng không ngừng cầu nguyện, cầu nguyện tuyến đen có thể làm thông nó.

Sau đó Lý Dương lại mở to mắt ra.


Khối huyết tụ màu đen đã bị tuyến đen dung hòa, máu chảy qua mỗi lúc một nhanh hơn, tim Trác Lão cũng đập mỗi lúc một nhanh hơn, mạnh hơn.


Máy móc xung quanh lúc này cũng đã có sự thay đổi.


Tất cả điều này không ai nhìn thấy được hết, Lý Dương há miệng, ngơ ngác nhìn hình ảnh lập thể, tất cả điều này hắn không thể tượng tượng ra được.


Hắn không biết tuyến đen trong cơ thể mình có thể làm được như vậy.


- Lý Dương?


Một âm thanh rất nhỏ vang lên, mọi người trong phòng dồn mắt về người đang nằm trên giường, ánh mắt vừa kích động vừa kinh ngạc.


Trác Lão đã tỉnh lại rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK