Mục lục
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Tiểu Tiểu Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



- Ông Lý, chào mừng ông đến với Hàn Quốc!

Tại sân bay, đoàn chuyên gia Kim Xương Cửu của Viện bảo tàng Quốc gia đến đón tiếp, sau khi nhìn thấy một vài thanh niên đi ra liền chạy đến.

- Cảm ơn chuyên gia Kim!

Lý Dương cười bắt tay với Kim Xương Cửu.

Đây là một chuyên gia nổi tiếng của Viện bảo tàng quốc gia Hàn Quốc, người cần đón ở sân bay là Lý Dương, ngày thứ năm khi quyết định sẽ đến Hàn Quốc thì Lý Dương nhận được lời mời đến Hàn Quốc tham dự hoạt động, đợi sau khi triển lãm của Bạch Minh hoàn toàn kết thúc, Lý Dương liền đến Hàn Quốc.

Trong vòng mười mấy ngày, thông tin tình báo ông điều tra được càng cụ thể.

Ông chủ Hàn Quốc Cụ Đông Thành đó đúng là không yêu thích Phỉ Thúy bằng cổ ngọc, cái mà ông ta thích nhất vẫn là cao cổ ngọc, trong tay Lý Dương cho dù là có bảo bối như vậy nhưng cũng không thể đổi được.

Một bảo bối đạt được một thời gian nhất định, đừng nói là nhà nước không cho xuất cảnh, Lý Dương cũng không cho phép một món đồ như vậy từ tay mình để thất lạc ra nước ngoài, bảo bối mà cha ông để lại đã không còn nhiều nữa, mất đi một cái là thiếu một cái.

Tuy nhiên người này cũng có một đặc điểm giống với những người trong ngành khác, đó chính là nhìn thấy đồ tốt thì chân bước không đành.

Điểm này đối với Cụ Đông Thành lại rất nghiêm trọng, nhìn thấy bảo bối mà mình thích thì sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để lấy về tay mình, mấy ngày nay ông đã điều tra ra được một món đồ đang làm ông ta phải sầu não.

Từng vì một vật gia truyền của nhà người ta mà ông ta đã làm cho cả nhà họ phải đi vào đường cùng, tiếc là chỉ biết điều này chứ không có bằng chứng gì, nếu không thì có thể lợi dụng điểm này để mưu tính rồi.

- Ông Lý, khách sạn chúng tôi đã chuẩn bị xong rồi, xin mời ông!

Kim Xương Cửu cúi người cười nói, vị chuyên gia Kim này đã từng tham gia đại hộ giám bảo ở Canada, ông biết Lý Dương nên mới để ông ta đến đây đón.

Tuy nhiên cũng vì đã từng tham gia hoạt động đó mà ông càng quen và hiểu Lý Dương hơn.

Ông không như những chuyên gia tự đại trong nước, coi thường Lý Dương, cho rằng Lý Dương còn trẻ, tất cả những thành tích đó đều là do thổi phồng lên thôi.

Ông hiểu hơn ai hết, thực lực của Lý Dương lớn như thế nào, những vị chuyên gia đến từ trên khắp thế giới, nhiều bảo bối như vậy, cũng chỉ có bốn người giám định tất cả món đồ đúng nhất.

Mà trong bốn người này, Lý Dương lại thể hiện tốt nhất.

- Cảm ơn!

Lý Dương gật đầu, Vương Giai Giai vẫn khoác lấy cánh tay hắn, còn Lưu Cương thì đứng bên cạnh.

Hải Đông và Triệu Vĩnh đứng đằng sau lưng hắn, hai bảo vệ lớn này rất xứng đáng với chức vụ của mình, sau khi triển lãm ở Viện bảo tàng kết thúc, thì cũng đã giải phóng cho họ, để họ có thể đi khắp nơi cùng Lý Dương.

So với việc bảo về những bảo bối kia thì bọn họ muốn đi the oLý Dương hơn, đi cùng Lý Dương sẽ có càng nhiều chuyện hấp dẫn hơn nữa xảy ra.

Khách sạn cũng không xa, người Hàn Quốc lần này cũng không keo kiệt, chuẩn bị cho Lý Dương một phòng lớn trong khách sạn năm sao, thực ra Lý Dương có thể đến tham gia hoạt động lần này, thì bên vui nhất vẫn là Hàn Quốc.

Dù sao thì Lý Dương vẫn là một nhân vật nổi tiếng ở Trung Quốc và cả trên thế giới.

Lần này là Viện bảo tàng quốc gia Hàn Quốc tổ chức Hội giao lưu quốc tế, thời gian gần đây do chịu ảnh hưởng của Đại hội giám bảo quốc tế ở Canada, rất nhiều quốc gia đều tổ chức những hoạt động tương tự như thế.

Ví dụ như hoạt động ở tỉnh Vân Nam lần trước cũng là một hoạt động mang tính quốc tế.

Tuy nhiên những hoạt động này đều không thể sánh với hoạt động ở Canada, bây giờ người Hàn Quốc cũng không chịu cô đơn nên đã chuẩn bị tổ chức một hoạt động như thế, gửi giấy mời đến các chuyên gia trên khắp thế giới.



Là một chuyên gia mới đỉnh cấp trên thế giới, Lý Dương tất nhiên sẽ nhận được lời mời, chỉ là người Hàn Quốc cũng không ngờ Lý Dương vừa nhận được lời mời đã lập tức đồng ý, hơn nữa còn đến sớm hơn vài ngày.

Cho dù là một số người còn hoài nghi hay không tin tưởng Lý Dương nhưng lần này cũng cảm thấy vui mừng, cho rằng đây là một chuyện rất có thể diện.

- Ông Lý, tối ngày hôm sau còn có một vài bữa tiệc rượu tiếp đón nữa, hi vọng ông có thể tham gia!

Đưa Lý Dương về phòng xong, Kim Xương Cửu còn cung kính nói một câu.

Sự tôn kính này là xuất phát từ đáy lòng ông, chỉ là những người bên cạnh nhìn thấy Lý Dương trẻ như vậy thì ánh mắt tỏ vẻ xem thường.

Trong giới thu tàng, tuổi tác cũng là tài sản, Lý Dương trẻ hơn tất cả bọn họ, tất nhiên sẽ khó có được sự tôn trọng từ phía họ.

- Xin yên tâm, tôi sẽ đến!

Lý Dương cười, nhận được sự đồng ý của Lý Dương xong, Kim Xương Cửu vui vẻ ra về.

Hắn không biết là cho dù mình không đưa ra lời mời thì Lý Dương cũng sẽ đến tham gia tiệc rượu, sỡ dĩ đến Hàn Quốc sớm cũng là vì tiệc rượu lần này.

Tiệc rượu này Cụ Đông Thành cũng sẽ tham gia, hơn nữa còn trưng bày một vài bảo bối mà ông ta có, ông cũng đã hỏi thăm trước nên biết được trong lần trưng bày này có thanh kiếm Truy Tinh.

- Anh Lý, phòng không có vấn đề gì!

Hải Đông cẩn thận quan sát bên trong một vòng rồi nói với Lý Dương.

Lần này không phải là Lý Dương giả vờ thanh cao, cố tình đề cao an toàn lên đầu, lần này hắn đến là có nhiệm vụ, hơn nữa trên người hắn có không ít bí mật, điều cần làm vẫn là đề phòng người khác.

Trưa hôm sau, Lý Dương lại có mặt ở sân bay.

Lần này đến sân bay là Viện trưởng Ngô của Viện bảo tàng quốc gia, tuy nhiên vị Viện trưởng này uy lực cũng không cao lắm, ở Hàn Quốc có rất nhiều người như ông ta, ông ta so với Viện trưởng Hoàng của cố cung thì còn kém xa nhiều.

Viện trưởng Ngô không biết Lý Dương, nhưng người bên cạnh ông ta lại biết, nhìn thấy Lý Dương cũng đến sân bay, vị Viện trưởng này hơi ngạc nhiên, nhưng cũng không để ý lắm.

Ông ta chỉ chào Lý Dương một tiếng rồi đứng một bên đợi.

Nếu không phải vì bên họ tổ chức, gặp mà không nói gì thì thật mất lịch sự, đoán chắc là vị đại nhân này nhìn thấy Lý Dương cũng giả vờ là không thấy, điểm này có thể thấy được trong ngữ khí chào hỏi của ông ta.

- Viện trưởng, ông Lâm đến rồi!

Một người đứng bên cạnh Viện trưởng Ngô chợt đưa tay chỉ rồi nói, người dẫn đầu là một người đàn ông trung niên.

Nhìn thấy người trung niên này, Lý Dương cũng mỉm cười.

Hôm nay Lý Dương xuất hiện ở đây cũng là vì đón khách, người đòn chính là vị khách trước mặt, Lâm Lang.

Lâm Lang vẫn chưa đến cửa ra đã đưa mắt nhìn xung quanh, sau khi nhìn thấy Lý Dương liền bước nhanh đến, cũng lúc này, Lý Dương và Viện trưởng cùng theo hướng cửa ra bước đến.

- Ông Lâm, chào mừng ông đến Hàn Quốc, sự hiện diện của ông là niềm vinh hạnh cho chúng tôi!

Viện trưởng Ngô bước trước một bước, ông cười ha ha chuẩn bị bắt tay với Lâm Lang, trong mắt ông ta, Lâm Lang đến từ Canada quan trọng hơn Lý Dương đến từ Trung Quốc nhiều.

- Cảm ơn!

Lâm Lang lịch sự cười bắt tay với ông ta. Nói vài câu rồi lại đưa mắt nhìn về phía sau.

Lúc này Lý Dương đang đứng sau lưng ông, nhìn thấy Lý Dương, Lâm Lang cười rạng rỡ.



Nói câu xin lỗi với Viện trưởng rồi Lâm Lang liền đi về phái sau, ôm chầm Lý Dương một cái rồi hai người vui vẻ đứng ở đó nói chuyện.

- Tiểu tử cậu, bây giờ lại bày trò gì vậy, đừng nói với tôi là quan hệ giữa cậu với bọn họ rất tốt mới giúp họ lộ diện, tôi biết là từ trước tới giờ cậu với họ chưa hề có qua lại gì cả!

Lâm Lang thắc mắc ghé sát tai Lý Dương nói một câu.

Sỡ dĩ lần này Lâm Lang đến Hàn Quốc tham gia hoạt động này đơn thuần là vì Lý Dương, sau khi ông nhận được giấy mời thì vứt qua một bên, chuẩn bị bảo người lịch sự từ chối.

Nhưng đúng lúc này thì ông nhận được điện thoại của Lý Dương, là Lý Dương bảo ông cùng đến tham dự hoạt động này.

Điều này mới làm cho ông thay đổi chủ ý, cuối cùng nhận lời mời của Hàn Quốc.

Cũng có thể nói, ông xuất hiện ở đây là vì có Lý Dương, chứ không phải vì ông Viện trưởng Ngô gì đó, thái độ của ông dành cho hai người này rõ ràng là có sự khác biệt.

Hai người đứng đó vui vẻ nói chuyện, Viện trưởng Ngô và mấy người đi cùng ông thì lại thấy bối rối và khó chịu vô cùng.

Người mà bọn họ đến đón lại coi bọn họ như không khí, vui vẻ đi nói chuyện với người khác, còn là người lúc trước bị bọn họ coi thường nữa chứ. Sắc mặt của Viện trưởng Ngô thậm chí còn thấy nóng bừng bừng nữa.

Nên nhớ là bọn họ mới là người tổ chức, lần này là đến tham dự hoạt động của bọn họ.

Giận thì giận nhưng bọn họ cũng không dám làm gì Lâm Lang.

Ảnh hưởng của Lâm Lang đối với quốc tế còn lớn hơn Lý Dương nhiều, đặc biệt là trong ngành này, từ thành công của Đại hội giám bảo Canada thì biết.

Nếu chỉ là chính phủ Canada đơn phương tổ chức thì sẽ không bao giờ có nhiều người đi như vậy, huống hồ chi là nhiều chuyên gia đỉnh cấp.

Rất nhiều người vì Lâm Lang mà đến, kể cả Lý Dương.

- Ông Lâm, khách sạn đã chuẩn bị xong rồi, chúng tôi đã sắp xếp cho ông ở phòng Tổng thống!

Viện trưởng Ngô ra hiệu cho một người đứng bên cạnh mình, người đó liền lập tức đến bên cạnh Lâm Lang nói.

- Phòng Tổng thống?

Lâm Lang hỏi lại một câu, Lý Dương thì từ từ quay đầu lại.

Đến sân bay đón hắn chỉ là một chuyên gia, nhưng đến san bây đón Lâm Lang lại một Viện trưởng, phòng hắn ở chỉ là phòng bình thường, còn Lâm Lang thì được phòng Tổng Thống.

Điều này có thể cho thấy Hàn Quốc không mấy coi trọng sự xuất hiện của hắn, bọn họ chỉ là cần danh tiếng của hắn thôi.


Đã như vậy thì Lý Dương không thể nhiệt tình làm những chuyện mà bọn họ không thấy cảm kích được.


Dù sao thì mục đích đến lần này của hắn không phải là Hội giao lưu gì cả, chỉ cần có thể lấy kiếm Truy Tinh về là được rồi.


Gọi Lâm Lang cùng đến chính là chủ ý của ông.


Người Hàn Quốc bài ngoại, đặc biệt là đối với người Trung Quốc, rất nhiều người xem thường người Trung Quốc, đất nước phụ thuộc vào Trung Quốc mấy nghìn năm này luôn muốn chứng minh với bên ngoài rằng mình mạnh hơn Trung Quốc, về cách làm khó tránh khỏi có phần cực đoan.


Tuy nhiên có Lâm Lang đi theo thì lại khác, Lâm Lang là người Hoa Kiều, nhưng sang Canada đã rất lâu rồi, thậm chí là từ mấy đời trước kia.


Ngoài Lâm Lang ra, lần này cũng có một vài người nữa sẽ đến, bọn họ đơn thuần là đến vì Lý Dương, đơn giản mà nói là đến đỡ lưng, để cho Lý Dương có thể dễ bề thực hiện kế hoạch.


Bây giờ xem ra, ông suy nghĩ rất có lý, buổi đón khách đơn giản thôi cũng có thể thấy được rất nhiều vấn đề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK