Mục lục
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Tiểu Tiểu Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Ngày hôm sau Lý Dương dậy sớm, tối hôm trước khi ăn cơm anh có ý định nói cách nghĩ của mình về việc mua nhà cho Hà lão.

Ngày từ đầu Lý Dương còn có chút không yên tâm, sợ ông hiểu lầm, Hà lão cúi đầu nghĩ một lúc rồi rất nhanh đồng ý với ý tưởng của Lý Dương, còn rất ủng hộ anh.

Lần này nhà ở Lý Dương muốn mua không giống lần trước, lần này có thể nói là nhà tân hôn, đối với những người trẻ hiện nay phòng cưới là không thể thiếu.

Nếu Lý Dương ngay cả phòng cưới cũng không mua đựơc thì bố mẹ Vương Giai Giai cũng không thể đồng ý cho bọn họ ở với nhau, ngay cả người bình thường cũng không có chuyện này chứ đừng nói bố mẹ Vương Giai Giai lại là cấp bậc quan lớn.

May mà Lý Dương mua phòng rồi không lo, anh bây giờ chỉ tích luỹ nữa thôi.

Ăn sáng xong, Lý Dương và Hà lão chia tay, vui vẻ mang theo Lưu Cương ra ngoài, Vương Giai Giai thì đang chờ bọn họ. Vợ chồng Vương Toàn Minh được biết hôm nay họ được đi xem phòng thì cũng rất ủng hộ, đặc biệt là mẹ Vương Giai Giai Lương Phụng Anh còn cho Vương Giai Giai không ít lời khuyên và ý kiến.

Đối với Lương Phụng Anh căn phòng nhỏ hai người ở thì giá cả không phải là vấn đề cần quan tâm, con rễ tương lai không thiếu tiền, giá trị trên người hắn bao nhiêu họ cũng biết được, không nói tiền mặt, chỉ giá trị những món đồ cổ này cũng đã đến tỷ rồi.

- Giai Giai, em ở Bắc Kinh hôm nay đi đâu do em sắp xếp nhé.

Ngồi trên xe, Lý Dương ôm Vương Giai Giai vào lòng, Vương Giai Gia hơi từ chối nhưng không từ chối được đành để vậy, dù sao trong xe cũng không có người ngoài.

- Em cũng không rõ lắm, em ở Bắc Kinh thời gian dài nhưng không chú ý đến vấn đề nhà cửa.

Nghĩ một lúc Vương Giai Giai lắc đầu, cô sống ở Bắc Kinh hơn hai mươi năm, nhưng rất tiếc ít ra ngoài chẳng cần nói đến nhà cửa điểm này cô cũng không hơn nhiều Lý Dương.

- Anh tài xế, anh ở Bắc Kinh, chúng tôi hôm nay muốn đi xem phòng ở anh có thể đưa chúng tôi đến mấy nơi đẹp một chút không?

Lý Dương nghĩ ngợi rồi đột nhiên nói với anh tài xế một câu, đây có thể là tài xế của sở cảnh vệ trung ương phái tới, đã vòng quanh Bắc Kinh không biết bao nhiêu để anh ta dẫn đường là hợp nhất.

Tài xế hơi ngạc nhiên rồi gật đầu ngay nói :

- Được, anh thích phòng như thế nào, kiểu Âu hay kiểu Mỹ hay kiểu cổ điển?

- Cổ điển đi, Giai Giai em xem thế nào?

- Cổ điển cũng được.

Vương Giai Giai gật đầu, cô không có yêu cầu cao với phòng ở, thoải mái là được.

- Tôi nhớ dưới chân núi Ngọc Tuyền có một khu biệt thự cổ điển hay kiểu Âu cũng đều có, hay bây giờ chúng ta đi xem?

Lái xe quay lại nhìn một cái rồi nói một câu, núi Ngọc Tuyền hiện bây giờ cách họ gần nhất.



- Đươc, Lý Dương hay chúng ta đến đó xem một chút.

Vương Giai Giai mắt sáng lên, nếu mua được nhà ở gần chân núi Ngọc Tuyền thì không gì bằng, nhà vừa ý lại gần bố mẹ, đi lại thuận tiện, cho dù sau này kết hôn rồi cũng vô cùng thuận tiện.

- Được, đi đến nơi anh vừa nói đi.

Lý Dương cười gật đầu, đối với Lý Dương mà nói mua được nhà ở bất kỳ nơi nào đều không thành vấn đề, núi Ngọc Tuyền không tồi, chí ít quang cảnh núi Ngọc Tuyền là khu nổi tiếng của Bắc Kinh.

Tài xế không nói nữa, quay xe đi hướng ngược lại.

Khu biệt thự núi Ngọc Tuyền là khu biệt thự được khai phá sớm ở Bắc Kinh, cũng là nơi có giá khá đắt, hiện tại đa phần tiêu thụ đều là biệt thự của mấy năm trước khai phá, những năm gần đây Bắc Kinh đã dừng khai phá, căn bản không còn biệt thự xây dựng nữa.

Chiếc Hồng Kỳ dừng ở của trung tâm thụ lầu, Lý Dương và Vương Giai Giai cùng dắt nhau xuống xe.

Trung tâm tiêu thụ nhà ở rất lớn, trang trí rất xa hoa, người tới đây mua nhà đều là những người giàu có, trung tâm Thụ Lầu không làm tốt một chút thì làm sao có được lòng tin của mọi người, môi trường không tốt họ sẽ không có ấn tượng với những sản phẩm của trung tâm.

Sau khi Lý Dương và Vương Giai Giai vào đến nơi liền có ánh mắt của mười mấy người nhìn vào nhưng cuối cùng chỉ có một cô gái trẻ chạy lại tiếp đón họ, còn ai lại vào việc đó, không còn nhìn bọn Lý Dương.

Nhân viên ở đây bán biệt thự ánh mắt rất tinh, người vào mua họ không xem tuổi tác cũng không xem giới tính thứ họ nhìn đó là trang phục, cái khác là đồng hồ trên tay đàn ông và ví trên tay phụ nữ.

Phòng ở đây thấp nhất cũng mấy nghìn vạn, có thể mua được phòng ở đây đều là những người có giá trị nhất định, những người như vậy thường có hương vị riêng của mình.

Dần dần lâu ngày, nhân viên ở đâyđã thành quen, mỗi người khách đến đây đều phân loại một cách rõ ràng, đâu là khách quan trọng, đâu là khách có tiềm năng, đâu là khách có khả năng mua.

Lý Dương hôm nay ra ngoài ăn mặc rất tuỳ tiện, trang phục chỉ là quần áo bình thường đáng giá mấy trăm đồng. trên tay mang đồng hồ nhưng đáng tiếc lại là đồng hồ bình thường giá chỉ hơn hai nghìn đồng trang phục như vậy căn bản không được những nhân viên ở đây chú ý đến.

Vương Giai Giai ăn mặc sạch sẽ nhưng trang phục không phải là hàng hiệu, giá trị trên thân cao hơn Lý Dương không nhiều, hai người đương nhiên không thu hút được ánh mắt của nhân viên ở đây. Cô gái trẻ tuổi này là nhân viên mới tới cũng không nhìn kỹ bọn Lý Dương lại còn thể hiện đối đãi với bọn Lý Dương như khách có tiềm năng, đơn giản là rèn luyện năng lực của mình.

- Quý ông, quý bà, không biết không biết hai người muốn xem biệt thự như thế nào?

Cô gái trẻ rất lễ phép mang đến hai cốc nước ngọt, sau đó đứng bên cạnh Lý Dương nhỏ nhẹ hỏi một câu.

Cô hỏi Lý Dương là muốn xem phòng như thế nào, không phải là muốn mua phòng như thế nào, từ câu hỏi nàycó thể hiểu được ý của cô gái trẻ Thụ Lầu.

- Có biệt thự cổ điển nào không, sân tốt nhất là rộng một chút, diện tích kiến trúc lớn một chút, càng lớn càng tốt.

Lý Dương không để ý nhiều, anh không có kinh nghiệm mua những biệt thự xa hoa, bộ Minh Dương đó chỉ là lão gia tử giúp mua cho canh căn bản không có lo lắng gì.

- Biệt thự cổ điển, lại còn rất lớn?



Cô gái Thụ Lầu trẻ có chút ngạc nhiên, xung quanh những nhân viên khác có không ít người nghe thấy lời nói của Lý Dương, đều nhìn Lý Dương với một ánh mắt khinh thường.

Họ ở đây là nơi biệt thự xa hoa cao cấp, bình thường cũng có người dáng to mập mạp đưa phụ nữ đến đây để cố ý khoe khoang, lúc này những nhân viên ở đây đều xem Lý Dương là những kiểu người như thế này, họ không xem Lý Dương như những người có thể mua được phòng ở đây.

Do dự một chút, cô gái Thụ Lâu trẻ gật đầu, nhẹ nhàng nói với Lý Dương: - Biệt thự loại cổ điển chúng tôi còn không nhiều, trước mắt chỉ còn hai cái, một cái là kiến trúc hai tầng với 360 mét vuông, còn có sân riêng và hoa viên, giá là bốn nghìn hai trăm vạn.

Cái khác là kiến trúc với diện tích 830 mét vuông, sân một nghìn sáu trăm mét vuông, có một sân gôn nhỏ và hai bể bơi. Biệt thự này trước có người dùng, nguyên chủ nhân đã di dân tới Australia nên bán lại cho chúng tôi, nhưng giá biệt thự này không thấp, một trăm sáu mươi triệu.

Cô gái trẻ Thụ Lâu cũng không xem trọng bọn Lý Dương nhưng muốn rèn luyện kỹ năng cho bản thân nên diễn đến cuối cùng, từ đầu tới cuối đều đối đãi với bọn Lý Dương như những khách có tiềm năng.

Lý Dương hơi cau mày, cô gái Thụ Lâu hơi lắc đầu, người trẻ tuổi này đã bị giá của hai biệt thự doạ đến kinh ngạc, hơn trăm triệu, thật không thể tưởng tượng được.

- Giai Giai, em thấy thế nào?

Lý Dương quay đầu, đột nhiên hỏi Vương Giai Giai một câu, anh lại cảm thán giá nhà ở Bắc Kinh thật không rẻ, giá nhà ở Minh Dương nếu so với biệt thự thứ hai mà cô gái giới thiệu còn tốt hơn mà chỉ khoảng một nghìn vạn là mua được, đến Bắc Kinh lại là một trăm sáu mươi triệu, chênh lệch quá lớn.

- Chúng ta hai người, thêm bố mẹ anh nữa là bốn người, anh em đến nữa cũng không đến mười người, anh xem hay là xem phòng hơn ba trăm mét vuông kia xem thế nào. Vương Giai Giai do dự một chút cuối cùng mới từ từ nói.

Nghe Vương Giai Giai nói, cô gái Thụ Lâu hơi ngạc nhiên, lại lắc đầu lần nữa.

Theo cô nghĩ, chắc Vương Giai Giai tính toán là lừa Lý Dương chứ nhìn quần áo của bọn họ đâu có chút nào giống như là có thể mua được biệt thự hơn nghìn vạn, Biệt thự này cho dù giảm giá đến cuổi cùng cũng không thể dưới bốn nghìn vạn.

Những nhân viên xung quanh nghe thấy Vương Giai Giai nói vậy họ cũng nhưn cô gái kia đều nghĩ rằng lại là một cô gái đáng thương bị lừa.

Theo kinh nghiệm của họ, tiếp theo Lý Dương sẽ chê bai phòng đó đủ thứ, chỗ này không tốt, chỗ kia cũng không tốt, sau đó nếu đi mua phòng khác sẽ tốt hơn, cái kiểu này họ đã gặp không chỉ một lần.

- Không được.


Lý Dương lắc đầu, cô gái Thụ Lâu nhìn Lý Dương một cách coi thường, vẫn chưa xem nhà mà đã bắt đầu phản đối, anh chàng này quả nhiên đang lừa phỉnh cô gái đáng thương này.


- Ba trăm mét vuông đâu đủ dùng, bây giờ người không nhiều nhưng không có nghĩa là sau này không nhiều, không thể căn cứ vào tình hình hiện tại để lên kế hoạch được, nếu mua được nhà ngay thì tốt nhất đây chính là nhà của chúng ta ở Bắc Kinh sau này.


Lý Dương chầm chậm nói, trên thực tế sau khi cô gái Thụ Lâu giới thiệu qua anh đã loại bỏ căn bốn nghìn hai trăm vạn rồi, căn một trăm sáu mươi triệu rất đắt nhưng giá cả ở Bắc Kinh là như vậy, mua biệt thự như vậy cũng là một cách đầu tư, không gọi là lãng phí, số tiền này Lý Dương có thể bỏ ra.


Huống hồ đại hội giao dịch I-an-gon sắp mở rồi, đây có thể là cơ hội để Lý Dương kiếm tiền, cái khác không nói, tiền mua một biệt thự đẹp một chút Lý Dương thừa sức có.


Nhưng trong lòng Lý Dương cũng không chắc chắn muốn biệt thự này, anh còn muốn xem kỹ một chút, biệt thự này dù sao cũng có người khác ở qua rồi, nếu không hài lòng sẽ không chọn biệt thự cổ điển nữa mà chọn kiểu khác.


-o0o-


:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK