Mục lục
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Tiểu Tiểu Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



-Lão đệ, cái giá này của tôi là tiện nghi nhiều lắm rồi, ở nơi khác nguyên thạch còn đắt hơn thế này nhiều.

Lão Cát không ngừng phe phẩy đầu, lúc nói còn nhỏ ra một chút nước bọt. Từ miệng của hắn căn bản không thể nhìn ra hắn là thương nhân nguyên thạch tài sản có tới mấy nghìn vạn.

-Lão Cát, chúng tôi biết nơi khác cũng không được tiện nghi như ở đây, nhưng mà mọi người đều là bạn bè cả. Người anh em của tôi cũng là lần đầu tiên tới đây, lão cũng phải cho cái giá nhẹ nhàng một chút chứ.

Trương Vĩ ở bên cạnh tiếp lời, kỳ thực giá của lão Cát dù cao hơn một chút, nhưng cũng không phải là thái quá. Nếu như Lý Dương đơn độc tới, cái khối đổ thạch hoàng lê bì xác này, lão Cát sẽ hô trực tiếp lên 500 vạn.

-Đổ thạch hoàng lê bì xác này tuyệt đối không đắt, những cái khác nếu muốn có thể thương lượng một chút.

Lão Cát lần thứ hai lắc đầu, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Lý Dương. Y phục trên người thanh niên này rất phổ thông, lão Cát liếc mắt nhìn đã nhận ra bộ y phục này cũng chỉ có mấy trăm đồng mà thôi. Hơn nữa từ các phương diện khác mà nhìn thì người thanh niên này không giống một người có tiền gì cả.

Nếu không phải Lý Dương là đi theo đám người Trương Vĩ vào đây. Lại thấy biểu hiện vừa rồi của Vương Hạo Dân, nếu không lão Cát đã hoài nghi sức mua của Lý Dương rồi. Đừng nói là mấy trăm vạn, hơn mười vạn đối với một thanh niên bình thường cũng là một con số không nhỏ rồi.

-Như vậy, khối thiết sa bì cùng hoàng sa bì này tôi muốn rồi, hai cái bao nhiêu tiền đây?

Lý Dương cúi đầu trầm tư một hồi, chỉ vào hai khối đổ thạch hỏi. Về phần đổ thạch nguyên thạch hoàng lê bì xác, đừng nói là 380 vạn, 180 vạn Lý Dương cũng sẽ không muốn. Về phần khối nguyên thạch hắc ô sa bì, đã định trước là không có gì, Lý Dương mua mới lạ.

-70 vạn.

Đối với việc Lý Dương không muốn lấy khối đổ thạch nguyên thạch hoàng lê bì xác lão Cát cũng không quá mức kinh ngạc. 380 vạn, không phải một người trẻ tuổi có thể tùy tiện lấy ra được.

-50 vạn.

Lý Dương ngẩng đầu nhìn lão Cát, thiết sa bì xác bên trong có Phù Dung Chủng Phỉ Thúy, là một khối tăng lớn rồi. Dùng 70 vạn mua hai khối này tuyệt đối là không lỗ, chỉ là ánh mắt của lão Cát nhìn Lý Dương làm Lý Dương có chút khó chịu, cho nên mới ép giá xuống.

-Lão đệ, tôi mặc kệ cậu cùng ông chủ Trương có quan hệ gì, nếu là lần đầu tiên tới đây mua hàng, lại là một vụ mua bán đầu tiên. Hai khối nguyên thạch này, tôi cũng chỉ thu tiền một khối, sáu mươi vạn. Còn khối kia đưa cho cậu, thế nào?

Lão Cát hơi chút do dự một lúc, chậm rãi nói rằng. Từ khi Lý Dương bắt đầu trả giá, lão Cát đã biết được thanh niên này tuyệt đối có thể mua được. Mấy trăm vạn thì không biết nhưng hơn chục vạn thì có khả năng mua được.

-Được, vậy theo lời của ông chủ Cát đi.

Trương Vĩ nháy mắt với Lý Dương, Lý Dương do dự một chút rồi đáp ứng. 60 vạn, cái giá này thật không tốt, thế nhưng Lý Dương tuyệt đối không lỗ. Từ một khối Phù Dung Chủng Phỉ Thúy có thể cho hắn thu nhập gấp mười lần rồi.

Lúc đưa chi phiếu sáu mươi vạn đi ra, mới có nửa ngày qua đi, tài khoản của Lý Dương đã thiếu đi hơn 360 vạn rồi. Hiện giờ còn cách vài ngày nữa mới tới đại hội giao dịch nguyên thạch. Lý Dương bắt đầu lo lắng vì số tiền mình gửi ngân hàng không biết có đủ cho việc chi tiêu lần này không nữa. Có lẽ phải giải ra vài khối đổ thạch rồi, trước tiên kiếm ít tiền rồi nói.

Lý Dương lựa được nguyên thạch, những người khác càng tích cực hơn rồi. Lúc buôn bán thành công, nụ cười trên mặt lão Cát cũng tươi hơn nhiều. Lão tự mình mang tới cho Lý Dương một cái hộp trúc, đưa đổ thạch vào bên trong.

Sau khi tuyển chọn được hai khối nguyên thạch, Lý Dương lại nhìn khối nguyên thạch khác một chút. Trong nhà kho này có tổng cộng mười đống nguyên thạch, cũng phải có tới hơn hai nghìn khối. Nhưng mà đổ thạch tốt như Đắc Nãi Tạp bì xác hay hoàng lê bì xác cũng không nhiều.



-Lý lão đệ, có thời gian không? Có thể tới nhìn dùm tôi khối nguyên thạch này thế nào?

Tư Mã Lâm đột nhiên hướng tới Lý Dương vẫy vẫy tay nói. Lúc này Tư Mã Lâm đang ở bên cạnh tường quan sát một đống đổ thạch nguyên thạch. Khối nguyên thạch này cao chừng một thước, nặng tới mấy trăm cân. Khối đổ thạch nguyên thạch nặng như vậy ở Nam Dương căn bản không thấy được. Nhưng trong nhà kho này thật ra cũng có vài khối.

Nguyên thạch lớn như vậy, dùng đèn pin chiếu vào mặt trên căn bản cũng không nhìn ra cái gì. Nhưng mà nơi này chỉ có thể dùng đèn pin để quan sát. Hiện giờ Tư Mã Lâm đang dí sát mặt vào khối đổ thạch nguyên thạch để quan sát rồi.

Nguyên thạch lớn như vậy chính là lần đầu tiên Lý Dương nhìn thấy. Khối này so với khối mà ba anh em đã giải ở Trịnh Châu chợ lớn còn lớn hơn nhiều. Khối nguyên thạch trước mắt này chính là hồng bì xác phổ thông. Dưới ánh đèn pin chiếu rọi, có thể thấy trên vỏ có một chút vụ sắc, còn có một chút trứng muối cùng mãng văn nhàn nhạt.

Khối đổ thạch lớn này trên mặt còn có một chút vết nứt, hơn nữa chung quanh mấy vết nứt này còn sinh ra một chút vụn. Những khối đổ thạch lớn thông thường đều có những đặc thù cơ bản. Nhưng mà đặc thù nhiều không có nghĩ là chuyện tốt, đặc thù càng nhiều, phỉ thúy bên trong càng phức tạp, tính mạo hiểm lại càng lớn.

Lý Dương cầm đèn pin chiếu trên dưới một vòng, lấy tay xoa một chút, lập tức phát động năng lực đặc thù.

Khối đổ thạch lớn như vậy, dưới ngọn đèn hôn ám như vậy chính là làm khổ mắt mình rồi, nhìn một hồi sợ rằng mắt sẽ nhức mỏi à.

Khối đổ thạch lớn lập tức hiện lên toàn bộ trong đầu Lý Dương, Lý Dương hơi sửng sốt một chút, lập tức lắc đầu cười khổ.

Đặc thù của khối đổ thạch này biểu hiện ra bên ngoài tương đối nhiều, nhưng mà bên trong một chút cũng không có, chỉ thuần túy là một khối đá mà thôi. Nhưng xuất hiện kiểu này, tỉ lệ so với ra Đế Vương Lục sợ rằng còn ít hơn nhiều.

-Thế nào, Lý lão đệ?

Thấy Lý Dương lộ ra sắc mặt cười khổ, Tư Mã Lâm có một loại cảm giác không tốt.

-Đặc thù nhiều lắm, quá tạp rồi, cho dù là ra Phỉ Thúy cũng có tính mạo hiểm rất cao, tôi không kiến nghị anh đánh cuộc.

Lý Dương lắc đầu, hắn tự nhiên sẽ không nói bên trong không có phỉ thúy. Lão Cát đứng bên cạnh hơi nhăn vùng lông mày lại một chút, lúc này lão đã hoàn toàn nhìn ra, vài người này lấy Lý Dương làm chủ. Chỉ có Lý Dương đồng ý đổ thạch, bọn họ mới thực sự mua.

-Quên đi, lão đệ đã xem không tốt tôi cũng sẽ không mua nữa, đi nhìn xem.

Tư Mã Lâm hơi có chút thất vọng, bắt chuyện một tiếng với Lý Dương rồi lại vòng qua một bên khác. Bên cạnh tường còn có một đống đổ thạch, chỉ có sáu bảy mươi khối, những khối đổ thạch này đều không lớn, nhưng mà đều có một đặc thù ở bên trên, cơ bản là nguyên thạch có tính mạo hiểm cao.

Ngồi xổm xuống nhìn thấy vài khối xong Tư Mã Lâm có chút mất hứng, những nguyên thạch này không giả, nhưng mà biểu hiện ở mặt phẳng bên ngoài cũng không tốt. Sau khi nhìn vài khối Tư Mã Lâm cho rằng đây là khu phế thải cũng mất hứng mà rời đi.

Lý Dương nhẹ nhàng lắc đầu, đổ thạch ở đây có biểu hiện tốt hơn ở Nam Dương không nhỏ. Nhưng tính mạo hiểm cũng lớn hơn. Hiện giờ xem ra đổ thạch có thể đổ trướng cũng không nhiều, khó trách bọn họ cố ý tạo hoàn cảnh hôn ám ở đây như vậy. Những đổ thạch này nếu ở nơi sáng, còn có thể nhìn ra được nhiều vấn đề hơn nữa.

Lý Dương đi theo sau Tư Mã Lâm, cũng đi tới đống nguyên thạch trước mặt, dùng đèn pin chiếu lên vài khối, Lý Dương cũng lộ ra vẻ mặt thất vọng.

Vừa định rời đi, đèn pin chiếu vào một mặt phẳng khiến cho Lý Dương chú ý.

Đây là một khối đổ thạch có hai mặt phẳng tiếp xúc với nhau, trên mặt có hắc vụ, ở giữa bì xác còn có một đoạn đuôi ngựa. Đổ thạch này nếu phóng ra bên ngoài căn bản là phế liệu, không dậy nổi hứng thú của bất kỳ ai cả.

Nhưng mà khối phế liệu này làm cho Lý Dương nhớ tới Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy Đế Vương Lục trên người hắn. Lúc tìm thấy khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục này, cũng ở trong nguyên thạch có biểu hiện như phế thải.



Lý Dương không nhịn được mà phát động năng lực đặc thù, một mảnh đổ thạch dưới bao phủ của năng lực đặc thù. Lý Dương đang ngồi chồm hổm bỗng nhiên ngẩn ngơ, trong mắt lộ ra thần sắc không dám tin tưởng. May mắn là ở chỗ này khá tối, Lý Dương lại cúi đầu cho nên cũng không ai nhìn thấy khác biệt của Lý Dương.

Khối đổ thạch hắc vụ có đuôi ngựa này là phế liệu, đổ thạch như vậy mà có thể xuất hiện ra Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục đã là vận khí vô cùng lớn rồi, muốn có lần thứ hai căn bản không có khả năng.

Nhưng mà trong khối phế liệu này, có khối đổ thạch chỉ có hơn mười cm lại làm cho Lý Dương kinh hỉ ngoài ý muốn. Khối đổ thạch này cũng không phải nguyên thạch. Phỉ Thúy bên trong, lại là loại phi thường phổ thông, loại Mã Nha. Phỉ thúy có màu lục, nhưng không đều, màu lục cũng không phải là chính.

Lý Dương không lên tiếng, từ bên trong đống nguyên thạch này lấy ra ba khối, đi tới trước mặt lão Cát.

Lão Cát cúi đầu nhìn hàng nguyên thạch Lý Dương lấy ra, kinh ngạc nhìn hắn một cái.

Những hàng nguyên thạch này biểu hiện đều rất giống nhau, kỳ thực đống nguyên thạch Lý Dương lấy ra này chẳng khác gì phế liệu, giá trị cũng không cao, bởi vì cũng không lớn, cũng không đặt ở nơi khác, cho nên ném hết ở đây.

-Ông chủ Cát, ba khối này bán thế nào?

Lý Dương ngẩng đầu hỏi, lúc này tâm tình của Lý Dương rất kích động, nhưng trên mặt không có bất luận biến hóa gì cả.

-Ba khối này không đắt, người anh em muốn lấy chơi thì cứ lấy đi.

Lão Cát cúi đầu suy nghĩ một chút, lần này biểu hiện rất là chuyên gia, những khối nguyên thạch này tối đa cũng chỉ để cho những người chơi phổ thông trên đường lôi ra giải vui mà thôi. Lý Dương muốn lấy lão cũng không cần phải giữ.

-Ông chủ Cát, nói một cái giá đi, dù sao ngài cũng là người buôn bán.

Lý Dương mỉm cười lắc đầu, tặng không hắn thật không dám lấy. Nếu khi giải ra bên trong có gì đó mà lão Cát lại đổi ý thì không thể nói cho rõ ràng rồi.

-Một khối hai nghìn, ba khối, tổng cộng năm nghìn đi.

Lão Cát lần này cũng không có cự tuyệt, thuận miệng đưa ra một cái giá. Kỳ thực ba khối nguyên thạch này nếu như đặt ở Chợ lớn trịnh Châu khả dĩ có thể bán được hơn vạn đồng. Lão Cát tùy ý đưa ra cái giá năm nghìn cũng có ý nhượng cho Lý Dương.


-Năm nghìn, được, tôi mua.


Lý Dương vỗ vỗ tay, lấy ra năm nghìn tiền mặt, chút tiền này thực sự không thích hợp viết chi phiếu. Lão Cát nhận tiền cũng không đếm mà nhét vào trong túi quần. Thuận tiện ném luôn ba khối đổ thạch Lý Dương mới mua vào trong hộp.


Lý Dương vì sao mua ba khối nguyên thạch như vậy, lão Cát cũng không hỏi. Lão là một thương nhân nguyên thạch, chỉ phụ trách bán nguyên thạch, khách nhân mua nguyên thạch thế nào cũng không quan hệ tới lão.


-Lý lão đệ.


Trương Vĩ đột nhiên vẫy vẫy tay với Lý Dương, lúc này Trương Vĩ, Vương Hạo Dân còn có Tư Mã Lâm đang ngồi xổm trước mặt một đống đổ thạch nguyên thạch. Đống nguyên thạch này có số lượng lớn nhất, ít nhất phải ba bốn trăm khối. Ba người đều tự mình lấy ra mỗi người vài khối nguyên thạch, đôi mắt đang ngóng trông Lý Dương.


-o0o-


:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK