Mục lục
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Tiểu Tiểu Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Sáng ngày hôm sau, không cần Trương Vĩ nhắc nhở thì tất cả hội viên của hiệp hội Ngọc Thạch Minh Dương đã tập trung đầy đủ, hoạt động của ngày hôm nay mới là thứ mà bọn họ thích nhất, hơn nữa hiện tại bọn họ lại có một người vô cùng mai mắn đi theo nên mọi người đều vô cùng chờ mong.

Nói tới người chờ mong nhất thì không ai ngoài Trương Vĩ, hôm nay nếu khởi đầu tốt đẹp thì sẽ rất có lợi với hiệp hội, Trương Vĩ lần này cố ý mang đến một khối nguyên thạch bảo bối mà từ trước tới nay hắn vẫn không nở dùng, lần nya mang nó đến chính là để mở đầu thật tốt đẹp.

Sau khi mọi người tập trung, người của hiệp hội ngọc thạch Khai Phong tiến lên trước, nơi tổ chức hoạt động ngày hôm nay chính là quảng trường văn hóa Ngọc Thạch, ngày hôm nay người tụ tập ở nơi này rất nhiều.

Hiệp hội ngọc thạch Nam Dương sẽ cử người dùng xe riêng để đón mỗi nhóm tùy theo nhân số, việc này làm cho mọi người khá hài lòng, hiện tại bên torng có rất nhiều người không tiện để láy xe vào.

Quản trường văn hóa Ngọc thạch nằm một mình dưới chân núi, nó cách khu phố trung tâm cũng không xa, nhưng mà xe phải mất nữa giờ mới đi tới vì dọc theo con đường có rất nhiều xe, có xe taxi cũng có xe riêng, hơn nữa cững có không ít xe biển số hải ngoại, vừa thấy những chiếc xe này là mọi người liền biết lần này có cả người ở bên ngoài tới dự.

Quản trường văn hóa Ngọc Thạch cũng có thể xe là một khu chợ hật lớn với hơn một trăm mẫu đất trống, khi bọn người Lý Dương tới thì ở nơi này đã có vô số người, khu vực hoạt động của hiệp hội ngọc thạch tỉnh là ở trung tâm nơi này.

Ở bên ngoài khu vực trung tâm có hơn một trăm công ty kinh doanh nguyên thạh tới bán hàng, sở dĩ họ bán ở đây thay vì bên trong vì ở bên ngoài thì người qua lại đông hơn và dễ bán hơn nhiều. Nhưng mà do bán bên ngoài nên không ai cam đoan những thứ này không phải hàng giả cả trong hki ở bên trong chỉ cần phát hiện có hàng giả thì người bán sẽ bị phạt ngay, nếu so sánh sự nghiêm khắc trong việc này thì những người quản lý ở Nam Dương nghiêm khắc nhất.

Bên ngoài đã tụ tập rất nhiều người, khi bọn họ đi qua thì có không ít người liếc mắt nhìn. Ánh mắt lóe ra sự không phục thuộc về thành viên của các hiệp hội tỉnh khác, mà ánh mắt tò mò khiêu khích thì thuộc về những người tới đây đổ thạch giúp vui.

Người của Minh Dương và Khai Phong vừa tới thì mọi người nhanh chóng nhường ra một con đường, ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn Lý Dương. Trong hai ngày này, Lý Dương chính là đề tài mà mọi người thường xuyên nhắc tới, đặc biệt là từ sau khi Lý Dương vạch trần việc vòng cổ giả Cương Ngọc, việc này đã truyền ra khắp tỉnh, người của hiệp hội ngọc thạch không ai không hay không ai không biết.

Bị nhiều người nhìn như vậy làm cho Lý Dương có chút đỏ mặt, Trương Vĩ thì chạy tới chỗ những hội trưởng khác để nói chuyện phiếm, lần hoạt động này lãnh đạo của hiêp hội ngọc thạch tĩnh sẽ không tham dự, cũng không có chính phủ tham dự nên mọi người đều rất vui vẻ.

-Lão Đặng, Thẩm Hạo của các người đâu?

Nhìn thấy hội trưởng hiệp hội ngọc thạch Trịnh Châu, Trương Vĩ lập tức cười lớn đi tới, Lý Dương và Ngô Hiểu Lỵ vừa rồi đã nhìn xung quanh rất kỹ nhưng không hề thấy Thẩm Hạo, người nầy có lẽ là đã rời khỏi Nam Dương rồi.

Sắc mặt lão Đặng vô cùng khó coi, ngày hôm qua dọa người không chỉ có Thẩm Hạo mà ngay cả hiệp hội châu báu Trịnh Châu cũng đã đánh mất cơ hội, hội trưởng hắn vô cùng mất mặt.

-Lão Trương, tiểu tử cậu thật may mắn, lại có được một tướng tài như vậy, thế nào, năm nay có nắm chắc không, hay vẫn là tốp 3 từ dưới đếm lên

Lời của lão Đặng làm cho nụ cười trên mặt Trương Vĩ cứng lại, lão Đặng này cũng thật là ác độc, không ngờ cứ xoi mói vào nỗi đau của Trương Vĩ, nhưng mà Trương Vĩ cũng không hơn lão Đặng bao nhiêu, chuyện ngày hôm qua quả thật là đã trở thành kiên kỵ lớn nhất của lão Đặng.

-Hai người các cậu đừng có tranh cải nữa, bây giờ khắp nơi đều có người nhìn chằm chằm vào chúng ta, sau khi chúng ta có khởi đầu tốt đẹp thì hai người muốn làm gì cũng được, nhưng thế nào đi nữa thì cũng không thể bị bại bởi người từ bên ngoài được



Hội trưởng hiệp hội Lạc Dương-lão Hầu nói, trong những hội trưởng thì ông có tiếng là hiền lành, Trương Vĩ và lão Đặng đều gật gật đầu, hai người trừng mắt nhìn nhau một cái rồi không ai nói gì nữa.

Kỳ thật châm chọc nhau như vậy cũng là chuyện thường xãy ra, mỗi lần tụ hội lại thì thường có so tài, mỗi lần so tài thì có xích mích với nhau, tích tụ nhiều năm nên thành ra như vậy, nhưng mà đây cũng chỉ là đấu tranh nội bộ thôi, khi đối mặt với người ngoài thì bọn họ vẫn rất đồng lòng, đây cũng coi là một nét đặc sắc của hiệp hội ngọc thạch.

Khởi đầu tốt đẹp, mọi hội trưởng đều mong muốn như vậy, ai cũng mong muốn mình có khởi đầu tốt đẹp cả. Có vài hội trưởng thậm chí không tiếc chạy tới Tụy Lệ hoặc Bình Giang để tìm kiếm nguyên thạch, thậm chí còn có người trực tiếp tới Myanmar để mua nguyên thạch, hết thảy những sự chuẩn bị đó cũng chỉ là để cho ngày hôm nay có một khởi đầu tốt đẹp mà thôi.

Năm trước, hiệp hội ngọc thạch tỉnh Hà Nam khởi đầu tốt nhất, họ có một gã hội viên mang một khối nguyên thạch từ Vân Nam tới, sau khi cắt thì ra được một khối Thủy Tinh Chủng, làm cho lần tụ hội đó hiệp hội ngọc thạch Hà Nam tiếng tăm vang dội.

Nhưng mà đáng tiếc là năm ngoái có một người bên ngoài cắt ra một khối Phỉ Thúy còn tốt hơn, làm cho hiệp hội ngọc thạch phải nhịn đau nhường lại chức quán quân.

Mặt trời càng ngày càng lên cao, cũng may hiện nay mới đầu xuân nên không khí rất ấm áp, vô cùng thích hợp cho những hoạt dộng bên ngoài.

Chỉ một lát sau là đã hơn chín giờ, một lượt năm máy cắt đá cùng lúc được đưa ra, đây là sự chuẩn bị của hiệp hội ngọc thạch Nam Dương, họ có ưu thế địa lợi, lại giàu có, một lần lấy ra năm máy cắt đá cũng chẵng là gì.

Lý Dương nhìn một chút, năm máy cắt này giống hệt với cái của hắn nhưng mới hơn một chút.

-Cố lão, đem thứ mà chúng ta chuẩn bị đưa lên thôi

Máy cắt đá đã xuất hiện chứng tỏ mọi việc chuẩn bị bắt đầu, bên ngoài lập tức tụ tập lại một đám người giúp vui, trong đó có người Nam Dương cũng có người đến từ nơi khác, nhưng họ có một điểm chung là tất cả đều hứng thú xem các hội trưởng giải thạch.

Cố lão vẫn luôn mang theo một cái thùng, khi nghe thấy Trương Vĩ nói vậy ông liền bắt đầu mở thùng ra, Trương Vĩ từ bên trong lấy ra một khối nguyên thạch rồi đặt xuống đất, hắn rất tự tin nhìn thoáng qua những hội trưởng đang ở xung quanh.

Trương Vĩ lấy ra chính là khối có biểu hiện tốt nhất của hắn-khối nguyên thạch có giá trị một trăm năm mươi vạn, khó trách Trương Vĩ lại tin tưởng như vậy, khối nguyên thạch này cắt ra không phải là Băng Chủng thì cũng là Thủy Tinh Chủng.

Khối nguyên thạch của Trương Vĩ vừa mới xuất hiện thì ngay lập tức thu hút sự chú ý của những hội trưởng khác, lão Đặng nhìn qua khối nguyên thạch của Trương Vỉ rồi liên tục gật đầu. Nếu khối nguyên thạch này mà cắt ra được Thủy Tinh Chủng thì chức quán quân sẽ thuộc về Minh Dương, cho dù ra Băng Chủng thì cơ hội thắng cũng sẽ rất lớn, Thủy Tinh Chủng không dễ gì có được, cho dù có thì cũng phải rất may mắn mới được.

-Lão Trương lần này chơi lớn rồi, ngay cả bảo bối như vậy cũng đem ra

Tư Mã Lâm gật đầu cười cười, Trịnh Khải Đạt cũng có biểu hiện như vậy, Lý Dương thì ngơ ngác nhìn khối nguyên thạch dưới chân Trương Vĩ, khuôn mặt có chút kỳ lạ.

Chỉ có Lý Dương là biết rõ nhất bên trong khối nguyên thạch này không hề có cái gì, hiện tại khôn ngờ lại có nhiều người xem nó là bảo bối như thế. Đặc biệt là Trương Vĩ, ở nhà tự mình cắt cũng được đi, tại sao lại đem tới một buổi hoạt động quan trọng như thế này chứ, Lý Dương có thể tưởng tượng cảnh Trương Vĩ sau khi cắt không ra cái gì thì ngay lập tức tìm một cái lỗ để chui xuống.

-Không tồi, lão Trương, không bằng anh cứ giải trước đi

Hội trưởng hiệp hội Nam Dương sau khi nhìn thấy khối nguyên thạch của Trương Vĩ thì ngay lập tức cười nói, khuôn mặt có chút kỳ quái.



Mấy vị hội trưởng khác cũng có sắc mặt giống với hội trưởng Nam Dương, cho dù là hội trưởng hiệp hội Nam Dương không đề nghị thì bọn họ cũng sẽ đề nghị. Nếu như Trương Vĩ giải ra Thủy Tinh Chủng thì bọn họ sẽ cất khối nguyên thạch mà mình đã chuẩn bị vào. Nếu biết rõ chắc chắn sẽ thua thì không bằng cứ tạm thời nhượng bộ chừa khối nguyên thạch tốt để ngày mai hoặc ngày kia dùng, ít nhất thì cũng tốt hơn là dùng trong ngày hôm nay.

Trương Vĩ đão mắt nhìn mọi người, ý của những hội trưởng này hắn rất rõ ràng, nhưng mà lần này đến đây hắn chỉ mang theo có khối nguyên thạch này thôi, nếu muốn tiếp tục đổ thạch thì phải đến thị trường thử vận may, như vậy thì giải trước cũng chẳng sao.

-Tốt, nếu mọi người đã nói vậy thì tôi sẽ giải trước

Trương Vĩ thầm nghĩ vài giây rồi đưa ra quyết định, khi nào giải thì cũng vậy thôi, không bằng cứ giải ngay bây giờ làm cho mọi người rung động cũng tốt, khối nguyên thạch này có biểu hiện rất tốt, cho dù bên trong không có Thủy Tinh Chủng thì cũng có Băng Chủng, cơ hội đoạt giải quán quân của hắn trong ngày hôm nay là rất lớn.

-Trương tổng, nếu không thì chúng ta nhìn một chút đi, không nên là người giải thạch đầu tiên

Lý Dương vội vàng đi lên kéo Trương Vĩ rồi nhỏ giọng nói, nếu người đầu tiên giải thạch mà chẳng có gì thì quả thật rất dọa người, nó không chỉ ảnh hưởng tới Trương Vĩ mà còn ảnh hưởng tới Minh Dương, Lý Dương dù sao cũng là người sinh ra và lớn lên ở Minh Dương, vinh dự tập thể hắn cũng có.

Trương Vĩ kinh ngạc trừng mắt Lý Dương, hỏi:

-Vì cái gì?

-Không, không có gì, tôi chỉ cảm thấy chúng ta không nên là người đầu tiên giải thạch, việc này dường như có chút hơi quá

Lý Dương gãi gãi đầu, hắn không có cách nào nói sự thật với Trương Vĩ.


Trương Vĩ cười cười rồi lắc đầu nhìn Lý Dương nói:


-Không có việc gì, năm trước vì tôi ích kỷ không chịu dùng khối nguyên thạch này nên thành tích của Minh Dương là đếm ngược từ dưới lên. Lần này cho dù thế nào thì tôi cũng không thể ích kỹ được, khối nguyên thạch này có biểu hiện rất không tệ, ít nhất thì Minh Dương chúng ta cũng sẽ thoát khỏi tốp năm từ dưới lên, nếu muốn có thứ hạng cao hơn thì phải dựa vào cậu


Trương Vĩ sau khi nói xong lập tức ôm khối đá để lên máy, Lý Dương ngơ ngác nhìn Trương Vĩ, hắn không ngờ Trương Vĩ lại có một mặt như thế.


Giờ khắc này, có thể nói Trương Vĩ cũng không phải vì vinh quang của một mình hắn, hắn bây giờ đang vì vinh quang của toàn bộ hiệp hội ngọc thạch Minh Dương mà cố gắng, khó trách lần trước hắn lại không muốn bán khối đá này, chỉ sợ là lúc đó hắn đã hạ quyết tâm cắt nó ở lần này.


Biết thì biết nhưng Lý Dương hiện tại đã không thể thay đổi được kết cục của nó mà chỉ có thể yên lặng nhìn Trương Vĩ, hy vọng một hồi hắn sẽ không bị quá mức đã kích.


Tư Mã Lâm đột nhiên vỗ vỗ vai của Lý Dương rồi tiến lên giúp đỡ, giải thạch mà có người giúp thì sẽ nhanh hơn nhiều, bình thường đều là hai ba người cùng nhau giải, có nhiều người thì thời gian sẽ rút ngắn đi rất nhiều.


:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK