Thái lão và Mao lão đều rất gọn nhẹ.
Thái lão còn mang theo một bộ kính râm, Mao lão thì mang theo mũ thật to, hiện giờ hai người coi như là danh nhân quốc nội, cùng nhau đi, chắc sẽ bị người ta nhận ra, khó tránh khỏi lại gặp phiền phức.
- Bạch Minh, mang không ít đồ nhỉ?
Thái lão nhìn Tiêu Nham cầm bao lớn bao nhỏ, cười ha ha nhìn Bạch Minh, Mao lão cũng mang vẻ mặt tươi cười, ánh mắt đều sắp nhìn không thấy gì .
- Đều là của tiểu tử thúi này !
Bạch Minh tức giận trừng mắt nhìn Tiêu Nham một cái, bọn họ xuất ngoại cũng không phải chuyển nhà, lần này đi ra ngoài cũng không lâu lắm, mang theo rất nhiều đồ vật như Tiêu Nham sẽ chỉ rườm rà.
Tiêu Nham ngượng ngùng cúi đầu, hắn là một người cẩn thận, thích gì đều chuẩn bị tốt, kỳ thật điểm ấy Bạch Minh biết, ngoài miệng Bạch Minh nói hắn, nhưng trong lòng cũng không trách nhiều.
- Thái lão, nghe nói lần này ông cùng đi với Cao tổng mà?
Lý Dương cười nói, Tiêu Nham lập tức ngẩng đầu, cảm kích nhìn hắn.
Lý Dương đang cố ý nói sang chuyện khác, tránh bọn hắn tiếp tục chú ý đống đồ vật kia, quả nhiên, giọng điệu cứng rắn của Lý Dương hỏi xong, Thái lão và Mao lão đều gật đầu theo.
- Đúng, đại hội đấu giá lớn như vậy, từ trước đến nay đều là các phú hào giải trí tham gia, chúng ta chỉ là theo chân đi cho có thêm kiến thức, không giống cậu và Bạch Minh, đều là trực tiếp đi tham gia!
Thái lão nói xong, còn có chút hâm mộ nhìn Bạch Minh.
Bạch Minh lập tức bĩu môi, nói :
- Đừng nhìn tôi như vậy, tôi có chút tiền, theo giúp vui, còn không bằng các ông, có người lo ăn lo ở, lại có thể kiếm được một số không nhỏ!
- Lời này của cậu không đúng, Cao tổng cũng mời cậu mà, chính là cậu ra vẻ thanh cao, không muốn cùng chúng ta ở cùng một chỗ!
Mao lão cườ,i mắng một tiếng, mấy người đã sớm quen thân, nói chuyện cũng không khách khí như vậy.
Lý Dương ở bên cạnh luôn mỉm cười, cũng không nói lời nào.
Lần này đi, Mao lão và Thái lão đều là được Bắc Kinh một vị đại phú hào mời đi nhìn đồ, đưa tiền bo không thấp, còn Bạch Minh, bởi vì lần trước triển lãm còn đang hot, cũng nhận được lời mời, nhưng hắn không đáp ứng thôi.
Còn Lý Dương, cũng nhận được một vài lời mời, toàn bộ đều bị hắn từ chối.
Nhưng những người phát ra thư mời này đều là thương nhân bình thường, người có thực lực, có thân thế thâm hậu sẽ không ai làm chuyện nhàm chán như vậy.
Bọn họ đều hiểu được thân phận Lý Dương, cho dù không nói Lý Dương là người trình độ đệ nhất cả nước, cũng không thể dễ mời được.
Ngoài Thái lão và Mao lão, lần này đồng hành còn có Vương Cương, Vương Cương đi một mình, đại hội đấu giá như vậy, đài truyền hình có biết, cũng không thể đi phỏng vấn.
Bọn hắn dám lộ ra camera cũng sẽ bị người thu mất, âm thầm trộm quay chụp, ngày hôm sau đã bị người ta cởi hết toàn bộ quần áo vứt ra đầu đường.
Đây là nhẹ, nghiêm trọng, có thể cả đời này không về nhà được.
Dù sao đại hội đấu giá lần này, có rất nhiều chủ nhân không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
- Đây là chuyến bay quốc tế, quả nhiên không giống với máy bay nội địa?
Làm xong việc gửi đồ, lên máy bay rồi, Tiêu Nham lại có vẻ có chút hưng phấn, lần đầu tiên hắn được xuất ngoại, cũng là lần đầu tiên ngồi trên chuyến bay quốc tế loại này, nhìn cái gì cũng thấy có vẻ mới mẻ.
- Lý đại ca, anh thích bóng đá không? Tôi thích nhất Milan, lần này nói không chừng có thể tận mắt thấy AC Milan tại Debby chiến đấu, nếu có thể đi ra sân xem bóng thì tốt quá!
Máy bay vừa cất cánh, còn có vẻ có chút hưng phấn, Tiêu Nham lại quay đầu lại, cùng Lý Dương tán gẫu về bóng đá.
Khi Tiêu Nham đến trường cũng là cái người mê bóng, thường xuyên thức đêm xem bóng, sau khi mê sưu tầm, bóng đá bị đặt sang một bên, nhưng có cơ hội vẫn sẽ đi xem.
Lần này đi Milan, Italy, có cơ hội có thể tận mắt nhìn thấy đội bóng mình yêu thích, cũng là một trong những nguyên nhân khiến hắn hưng phấn không ngừng.
- Bóng đá, tôi không hiểu lắm!
Lý Dương mỉm cười lắc đầu, khi học đại học hắn cũng xem qua một vài trận bóng, nhưng đều là xem cho vui, ngay cả người mê bóng cũng không được tính.
- Lý đại ca, bóng đá rất hay, là một môn thể thao vận động hấp dẫn, cũng giống như chúng ta làm sưu tầm. Em cho anh biết, cuộc chiến thành Debby, Milan nổi danh thế giới, có một không hai, xem bọn họ thi đấu, tựa như cảm giác thưởng thức các bảo bối thần khí!
Tiêu Nham lớn tiếng nói xong, chung quanh có không ít người xoay đầu lại nhìn hắn.
- Ngồi yên, nói nhăng nhít gì đấy!
Bạch Minh đột nhiên lên tiếng quở mắng Tiêu Nham. Đi theo lên phi cơ, Triệu Khuê cũng đều nhìn chung quanh một lượt, trải qua chuyện ở Hàn Quốc, Lý Dương hiện giờ xuất hành, đều cần một vài chú ý.
Ngay cả họ đăng ký thông tin lên máy bay, cũng không phải tên thật, để ngừa người lạ có ý thăm dò, xuất hiện cái gì đó ngoài ý muốn.
Lúc này đây đi cùng Bạch Minh bọn họ, cũng chỉ có họ biết những người này. Ngay cả Bạch Minh, đều là đến cuối cùng mới biết Lý Dương cùng đi.
Bạch Minh cũng hiểu được, đáng tiếc Tiêu Nham cũng không hiểu rõ ràng, nói năng quá lớn, còn nói rất lộ, có thể sẽ tiết lộ ra ngoài thân phận Lý Dương, cho nên Bạch Minh mới lên tiếng ngăn cấm hắn.
- Con không nói bậy...
Tiêu Nham vừa định giải thích, Bạch Minh lại hung hăng trừng mắt, hù hắn không dám nói tiếp.
Tiêu Nham cũng theo Bạch Minh lâu như vậy, biết một chút tính tình Bạch Minh, Bạch Minh thực tức giận và giả tức giận là hai bộ dáng khác nhau, vẻ mặt lúc này, rõ ràng cho thấy đang giận thật.
- Không sao, cậu ấy không nghĩ gì mà, dù sao chúng ta đều lên máy bay rồi!
Lý Dương cười ha ha, đưa tay ra xua xua, lúc này Bạch Minh mới thôi, Tiêu Nham hơi sửng sờ, rốt cuộc hiểu được sao lại thế này.
Chuyện Lý Dương ở Hàn Quốc bị tập kích, Tiêu Nham cũng biết, hiện giờ trên tay Lý Dương có hai bảo bối của Hàn Quốc và Nhật Bản là Tân La và Thiên Tùng Vân kiếm, hai đồ vật này, là bảo bối hai quốc gia bọn họ nằm mộng cũng muốn thu hồi về.
Tùy ý tiết lộ thân phận Lý Dương, thật sự có thể sẽ mang đến phiền toái cho Lý Dương.
- Lý đại ca, thực xin lỗi!
Hiểu được ra rồi, Tiêu Nham lập tức nói tiếng xin lỗi Lý Dương, tính tình của hắn thực không khác Bạch Minh, muốn gì nói đó, có sai sẽ trực tiếp nhận sai, tuyệt đối sẽ không sống chết không thừa nhận.
Lý Dương cười lắc đầu, Tiêu Nham không nói chuyện nữa, nhưng miệng lại không nhàn rỗi được lâu, lại nói về một số chuyện thú vị khác.
Sự hoạt bát của hắn còn kéo theo Bạch Minh, hai thầy trò dở hơi này không ngừng nói chuyện phiếm trên máy bay, khiến những người đồng hành vốn buồn tẻ biến thành khoái trá, ngay cả hành khách trên máy bay cũng cười không ít.
Mười mấy giờ sau, máy bay đáp xuống sân bay Milan.
Liên tục ngồi lâu như vậy, trên mặt Vương Giai Giai có chút mệt mỏi, Lý Dương thì có vẻ tốt hơn nhiều, ít nhất còn có vẻ rất có tinh thần.
Việc này nếu là trước, hắn cũng sẽ giống Vương Giai Giai, nhưng từ sau khi kuyện Thái Cực quyền tới trung cấp, Thái Cực quyền đã mang đến nhiều lợi ích cho sức khỏe của hắn, càng lúc càng phát huy tác dụng.
- Lý Dương, hoan nghênh đến Milan!
Mới đi ra, mấy thân hình quen thuộc liền hiện ra trước mặt Lý Dương, phía trước nhất là Hawes tiên sinh, lại còn khoa trương chạy tới ôm Lý Dương một cái.
Phía sau hắn, có hai người đứng mặc quần áo giống nhau, làm cho người ta phân không ra ai là ai, không ai khác chính là anh em nhà Jose.
Ba người, cùng đi đón Lý Dương.
Tin Lý Dương tới không thể giấu diếm được Hawes, cũng không phải Lý Dương tín nhiệm hắn, lần này hành trình tới Italy vốn là được Hawes mời tới tham gia, cho nên Lý Dương đến nơi này, Hawes cũng muốn phụ trách an toàn cho Lý Dương.
- Lý Dương, hoan nghênh!
Anh em Jose cùng đồng thanh, hai người chào hỏi như vậy họ cũng không để ý, nhưng Lý Dương có vẻ có chút kinh ngạc.
- Cám ơn, không ngờ mọi người tới đây!
Lý Dương vội vàng dùng tiếng Anh đáp lại, tiếng Pháp và tiếng Ý hắn không nói được, tuy nói trước khi đến cũng học một chút tiếng Ý, nhưng học có hạn, đọc sách cùng báo chí tạm được một ít, nói chuyện trao đổi thì khó khăn.
- Chúng ta là bạn mà, cũng nên vậy!
Anh em Jose cười cười, lại nói một câu, khi hai người không đồng thời lên tiếng, mới làm cho người ta cảm giác bình thường.
- Đúng vậyi, chúng ta là bạn!
Người em cũng nói theo, nếu không phải thấy hai người mở miệng không cùng lúc, chỉ nghe lời nói, sẽ nghĩ đây là một người nói.
Anh em sinh đôi này, không chỉ có bề ngoài giống nhau, lời âm cũng giống nhau vậy.
- Lý Dương, đi thôi!
Hawes cười lớn một tiếng, hắn đã sớm không kinh sợ khi thấy chuyện quái dị về anh em Jose, liền gọi Lý Dương, cùng nhau đi ra ngoài.
La Mã là thủ đô của Italy, Milan cũng là thành thị nổi tiếng nhất Italy, tựa như Thượng Hải của Trung Quốc.
Nhưng về lực ảnh hưởng quốc tế mà nói, Milan mạnh hơn nhiều so với Thượng Hải, Milan là một trong tám đô thị lớn nhất thế giới, xếp ngang hàng cùng với Newyork, Luân Đôn, Hồng Kông, Paris.
Đối với người nước ngoài mà nói, nhắc tới Milan nổi danh nhất chỉ có hai chuyện.
Một là bóng đá, điểm ấy Tiêu Nham nhắc tới qua khi ở máy bay, cơ hồ không ai không biết thành phố này đội bóng nổi tiếng địa cầu, hai đội bóng này, cũng đều là những “ nhà giàu” trong làng bóng đá.
Ngoài bóng đá ra, chính là thời trang và mua sắm.
Hàng thời trang của Milan nổi tiếng thế giới.
Lần này đến Milan, Hà San San rất muốn đi theo, lý do của cô rất đơn giản, khi cô ở Âu Châu từng đến Milan, có thể làm dẫn đường cho Lý Dương.
Đáng tiếc trò khôn vặt của cô không lừa được lão gia, bị lão gia cự tuyệt.
Lý Dương lần này đến Milan cũng không phải là đến chơi, thật sự cho cô đi theo, không chừng sẽ gây đại loạn, nguy hiểm này lão gia tuyệt đối không dám mạo hiểm.
Nhưng mua sắm ở Milan thật sự không tệ, cho dù là Lý Dương, trước khi đến đã nghĩ qua, phải mua chút quà tặng ở chỗ này mang về nước, đưa cho người thân trong nhà.
Lý Dương đặt khách sạn cùng chỗ Hawes, Hawes đã đến sớm hơn so với Lý Dương nửa tháng, lúc trước nói điện thoại, Hawes cũng đã nói với Lý Dương, hắn có việc.
Về cái tổ chức kia, Lý Dương còn chưa triệt để từ chối, chỉ nói vẫn đang suy nghĩ.
Hắn còn muốn lấy lại kiếm Trục Nhật từ tay anh em Jose, nếu từ chối, có thể sẽ ảnh hưởng đến chuyện này, nói là đang suy nghĩ, kéo dài thời gian, đối Lý Dương mà nói cũng không có vấn đề gì.
- Chúng ta đến khách sạn rồi, đại hội đấu giá lần này, người tới so với những năm qua càng nhiều, hơn nữa tôi còn nghe nói, lần này có mấy món bảo bối chân chính sẽ xuất hiện!
Tới khách sạn, Hawes cười ha ha dẫn Lý Dương xuống xe, cuối cùng lại nói một câu thực thần bí.
Lúc nói chuyện, trong mắt của hắn còn mang theo một tia kỳ quái.