- Lý tiên sinh, tôi nghe nói hôm nay ngài lại giải ra một viên cao cấp Băng Chủng Tử La Lan phải không?
Lâm Lang đột nhiên hỏi Lý Dương.
- Đúng là có chuyện này, thật không ngờ thông tin của Lâm tiên sinh lại nhanh chóng đến vậy.
Lý Dương thoáng sửng sốt, vội lên tiếng đáp. Việc anh tìm được viên Tử La Lan Băng Xung vừa mới xảy ra không lâu, vậy mà Lâm Lang đã biết chuyện, thông tin của con người này quả là nhanh nhạy.
- Hiện đang có rất nhiều người bàn tán về chuyện này, tôi cũng chỉ là tình cờ biết được.
Lâm Lang mỉm cười, nhìn Lý Dương, tiếp:- Vậy chuyện ngài muốn bán hai viên Thủy Tinh Chủng cũng là thật ư?
- Đúng vậy, một viên hiện giờ đang ở Myanmar, viên còn lại đang ở Bắc Kinh.
Lý Dương gật đầu, anh đã hiểu đôi chút ngụ ý của Lâm Lang. Lâm Lang đã thành lập công ty châu báu, nên nhất định là sẽ đặc biệt chú ý đến những viên Thủy Tinh Chủng kiểu này.
- Không biết liệu tối mai, công ty châu báu của Lâm thị chúng tôi có vinh hạnh được tham gia buổi bán đấu giá của ngài ở Mianma không?
Lâm Lang hỏi thêm.
- Tất nhiên là được rồi, dù Lâm tiên sinh không nói, chúng tôi nhất định cũng sẽ có lời.
Lý Dương khẽ cười, đáp. Mục đích của Lâm Lang vẫn là viên Thủy Tinh Chủngtrong tay anh. Điều này không hề ảnh hưởng xấu tới anh. Đấu giá càng kịch liệt thì Lý Dương càng có lợi.
Có một câu Lý Dương không hề nói dối, đó là anh đích thực có ý mời Lâm Lang.
Lý Dương cảm thấy không thể hiểu rõ về con người của Lâm Lang. Lâm Lang giao tiếp rất rộng,không chỉ qua lại rất thân thiết với Viện trưởng Hoàng ở Cố Cung, mà ngay cả vua Phỉ Thúy Mã lão tiên sinh cũng có quen biết. Anh dường như có những mối quan hệ rất tốt trong cả hai giới, đồ cổ và đổ thạch. Không những vậy, hiện giờ trong tay Lâm Lang còn có cả Phỉ Thúy Thiên Châu…
- Trước khi Lý Dương tìm ra Phỉ Thúy Thiên Châu, thì viên trong tay của Lâm Lang có thể coi là viên Phỉ Thúy Thiên Châu duy nhất trên thế giới này.
- Với một con người như vậy, Lý Dương không hiếu kỳ mới là lạ.
- Cám ơn Lý tiên sinh.
Lâm Lang cười vừa ý. Vị chuyên gia đổ thạch đeo kính, tay cầm đèn pin để kiểm tra đổ thạch cũng trở lại, khẽ gật đầu với Lâm Lang.
- Lý tiên sinh, không làm phiền nhã hứng xem nguyên thạch của ông nữa, chúng tôi cũng qua bên kia một lát, ngày mai gặp lại.
Lâm Lang phất tay cười, tham vọng của Lâm Lang trong đại hội giao dịch nguyên thạch Mianma lần này rất lớn. Anh đã chuẩn bị sẵn rất nhiều tiền nhằm mua một lượng lớn nguyên thạch.
Nếu Lý Dương có thể nhìn ra những viên Phỉ Thúy có khả năng bán được giá cao trong đại hội giao dịch nguyên thạch lần này thì đương nhiên Lâm Lang cũng có thể làm được. Do đó, mua được càng nhiều thì lãi càng lớn. Lâm Lang là một thương nhân, thương nhân mưu lợi, không bỏ qua cơ hội làm giàu là chuyện đương nhiên.
- Mai gặp lại.
Lý Dương nhìn theo Lâm Lang. Sau khi họ đi khỏi, anh mới quay người lại, cẩn thận xem xét viên nguyên thạch trước mặt. Anh cũng đã để ý đến thần sắc của vị chuyên gia bên cạnh Lâm Lang, hình như ông cũng đánh giá rất cao viên nguyên thạch này.
Nếu Lâm Lang cũng tham gia cạnh tranh viên nguyên thạch này thì đây quả không phải là một tin tốt lành với Lý Dương. Viên nguyên thạch này không hề rẻ, nếu người cạnh tranh nó càng nhiều thì khả năng Lý Dương mua được nó càng thấp.
Tuy nhiên, Lý Dương cũng không mấy quan tâm tới điều này, nếu giá của nó vượt qua giá trị đích thực của Phỉ Thúy bên trong thì anh sẽ không mua. Chỉ là có chút đáng tiếc, từ trước tới giờ Lý Dương chưa từng thấy viên Phỉ Thúy nào lớn đến vậy..
Lý Dương dẫn Vương Giai Giai đi thêm một lúc nữa. Chưa đầy 1 giờ sau, anh đã xem xong toàn bộ số nguyên thạch cơ mặt ở đây.
Trong hai ngàn viên nguyên thạch, trừ viên Bạch Diêm nặng mấy trăm ký, thì chỉ có 11 viên lọt vào tầm ngắm của Lý Dương. Đây đểu là những viên có vốn đầu tư thấp, nhưng khả năng lãi thì rất lớn.
Ngoài ra, anh cũng để ý tới một số viên có vẻ khá tốt, có thể giải được Phỉ Thúy Băng Xung. Hiện giờ trong tay anh có khoảng hơn 200 triệu.Đợi sau khi bán viên Phỉ Thúy Pha Lê rồi thì sẽ góp thêm được vài chục triệu, vậy là có trong tay khoảng 300 triệu.
300 triệu tệ tương đương với 30 triệuRO. Tuy có hơi chút vội vàng, nhưng nếu chỉ tham gia đấu giá công khai một ngày thì không vấn đề gì.
Sau khi đấu giá công khai, Lý Dương có thể bán những Phỉ Thúy bên trong nguyên thạch. Chỉ cần những nguyên thạch đó có thể nhanh chóng bán được là Lý Dương có thể thu hồi vốn. Đây cũng là cách giúp Lý Dương kiếm tiền nhanh nhất. Cách này Lý Dương nghĩ ra sau khi chứng kiến tập đoàn An thị bỏ ra một khoản tiền lớn để mua viên Phỉ Thúy Tử La Lan.
Tuy nhiên, Lý Dương cũng sẽ không sử dụng hết 30 triệuRO. Ngày đầu tiên chỉ có thể dừng lại ở con số 10 triệu. Bởi khi đó, nếu không thể ngay lập tức bán được Phỉ Thúy để thu hồi vốn thì khi đó Lý Dương cũng không phải giương mắt nhìn những viên Phỉ Thúy còn lại bị người khác mua mất.
Hơn 5 giờ chiều, bọn Lý Dương quay về khách sạn. Trung tâm bảo ngọc đóng cửa lúc 6 giờ, trước khi đóng cửa, tất cả mọi người đều phải ra về.
Về tới khách sạn, Tư Mã Lâm vẫn tỏ vẻ phấn khích. Hôm nay Lý Dương đã giúp anh chọn được 3 viên nguyên thạch. Giá khởi điểm của 3 viên là 50 ngànRO, tức là khoảng 500 ngàn NDT.
Lúc ở trên ô tô, Lý Dương đã kể lại chuyện về viên Phỉ Thúy Can Thanh. Anh cho Tư Mã Lâm biết còn một viên nguyên thạch quý giá hơn thế, đề nghị Tư Mã Lâm thử đấu giá. Tư Mã Lâm hoàn toàn có thể đấu giá viên Phỉ Thúy này, chỉ cần số người cạnh tranh nó không nhiều thì việc mua lại nó là hoàn toàn có thể. Với giá khởi điểm của viên Can Thanh này thì Tư Mã Lâm tuyệt đối không lỗ.
Chiều nay Vương Giai Giai cũng đã chọn một viên nguyên thạch có giá 5 ngànRO. Đáng tiếc là bên trong viên nguyên thạch này không có gì cả. Tuy nhiên, đây là chủ ý của riêng cô, Lý Dương không hề hay biết.
Hôm sau, ngay từ sáng sớm, Sang Dala đã đưa Lý Dương tới trung tâm châu báu.
Người có mặt trong trung tâm châu báu có vẻ nhiều hơn hôm trước. Nhưng ngay từ khi mở cửa, Lý Dương đã không thấy sự xuất hiện của vua Phỉ Thúy.
Hôm nay, Lý Dương xem nguyên thạch nhanh hơn rất nhiều. Trong đó, anh chỉ cần một buổi sáng để xem toàn bộ 5 khu đấu giá. Tổng cộng anh đã ghi lại 80 viên nguyên thạch đáng chú ý. Anh còn đặc biệt lưu ý hơn 30 viên nguyên thạch có vẻ khá tốt nhưng giá khá cao. Ngoài ra, anh cũng bổ sung thêm một số nguyên thạch tầm thấp có khả năng bị lỗ.
Lý Dương định phá những nguyên thạch này tại chỗ, sau đó bán Phỉ Thúy lấy được. Nhưng nếu viên nào cũng bán được lãi thì nhất định mọi người sẽ nghi ngờ, bổ sung thêm một vài viên bán lỗ là nhằm đánh lạc hướng sự chú ý không cần thiết.
Trong một buổi sáng, Lý Dương đã xem hết nguyên thạch. Lòng anh cũng có chút ngậm ngùi, đại hội giao dịch nguyên thạch của Mianma quả thật lớn hơn Bình Châu rất nhiều.
Chỉ một khu đấu giá đã có trên 10 ngàn viên nguyên thạch, trong đó có 6 viên có chứa Phỉ Thúy Pha Lê, bình quân mỗi ngày đều có một viên.
Tất nhiên, tỉ lệ phân bố không hoàn toàn như vậy. Ngày đấu giá thứ ba có tới 3 viên Pha Lê. Đó là ngày trọng điểm của Lý Dương. 1 trong 3 viên Pha Lê hôm đó có giá trị cực lớn, nếu mua được nhất định sẽ lời to.
Buổi trưa mấy người họ quay về khách sạn ăn cơm, sau đó lại quay lại hội trường thăm quan tiếp.
Lý Dương xem nguyên thạch nhanh tới nỗi Sang Dala hết sức ngạc nhiên. Nhìn thì có vẻ như Lý Dương cưỡi ngựa xem hoa, nhưng thực chất phán đoán của anh lại vô cùng chính xác. Sang Dala cũng cố ý hỏi vài viên nguyên thạch, nhưng Lý Dương đều trả lời rất nhanh.
Điều này khiến Sang Dala phải suy nghĩ, thiên tài là gì, há đây chẳng phải là thiên tài hay sao?
Khó trách Lý Dương tuy tuổi còn trẻ mà lại có khả năng lớn như vậy trong lĩnh vực đổ thạch. Lần này thực sự Sang Dala đã không còn tâm trí cạnh tranh với Lý Dương nữa, anh chuyên tâm để lung lạc con người thiên tài này.
Đồng thời, Sang Dala cũng cảm thấy đôi chút vinh hạnh. Gia tộc anh đã là những người đầu tiên kết giao được với con người có tiền đồ vô tận này.
Còn với Thiệu Ngọc Cường, Sang Dala không còn chút để ý nào nữa. Chỉ riêng chuyện Thiệu Ngọc Cường không thể thắng được Lý Dương và sư phụ của ông ta chỉ đấu tương đương thì dù Lý Dương có đối đầu với Phỉ Thúy Vương cũng chưa chắc sẽ thua. Hiện giờ, có thể nói rằng Sang Dala đã tin tưởng Lý Dương tới mức mù quáng.
Sự tin tưởng mù quáng đó cũng giống như bọn Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt.
Buổi chiều, trước khi đóng cửa, Lý Dương cũng đã xem xong nguyên thạch trong hai khu đấu giá chui cuối cùng.
Nam Dương là tiểu học, Bình Châu là trung học, còn Mianma là đại học.
Bây giờ Lý Dương mới thực sự tán đồng câu nói này. Nguyên thạch ở Mianma thực sự nhiều và chất lượng hơn Bình Châu rất nhiều. Khó trách số tiền giao dịch thành công ở Mianma lại có thể lên tới hàng chục tỉ NDT.
3 khu bán đấu giá chui và một khu đấu giá công khai có tổng cộng 29 viên nguyên thạch có dấu hiệu có Thủy Tinh Chủng. Một con số mà Bình Châu không thể tưởng tượng được.
Trên thực tế, trước kia mỗi kỳ đại hội giao dịch nguyên thạch Mianma cũng có mười mấy viên nguyên thạch Thủy Tinh Chủng, nhưng chưa từng có lần nào vượt qua được con số 20. Chất lượng nguyên thạch hôm nay thực sự rất tốt, chỉ 1 viên nữa thôi là đã đạt tới 30 viên.
Đáng tiếc là trong số này có 6 viên sẽ lỗ, bao gồm cả viên trong ngày đấu giá đầu tiên. 23 viên còn lại có lãi, nhưng trong đó chỉ có 3 viên là thực sự chất lượng và có hy vọng mua được với giá khởi điểm. 20 viên còn lại có vẻ rất tốt, nhất định sẽ bị cạnh tranh rất kịch liệt.
Ngoài 3 viên chất lượng tốt nhất nêu trên, Lý Dương cũng đặc biệt lưu ý tới hai viên khác. Muốn mua được hai viên này nhất định phải bỏ ra không ít tiền. Và để đủ tiền để mua, Lý Dương phải nhanh chóng bán số Phỉ Thúy hiện có.
Điều này quả khiến Lý Dương cảm thấy bất đắc dĩ. Tuy nhiên, muốn kiếm được tiền thì chỉ có cách này. Ai bảo trong đại hội giao dịch nguyên thạch hôm nay lại có những thứ khiến nhiều người phải đỏ mắt đến vậy.
Cho dù có nhiều nguyên thạch Phỉ Thúy Pha Lê đến đâu chăng nữa cũng không đủ để chia cho các công ty bảo ngọc. Rất nhiều công ty bảo ngọc Đông Nam Á đều đến tham gia đại hội giao dịch nguyên thạch Mianma lần này. Người khôn của khó, đến khi đấu giá bắt đầu, nhất định cạnh tranh là không tránh khỏi.
Thời gian 1 ngày trôi qua rất nhanh.
Sau khi về khách sạn, bước xuống xe, Lý Dương vươn vai vẻ mệt mỏi. Hôm nay anh đã vận dụng năng lực đặc biệt trong thời gian quá dài, gần như đã lên tới mức cực hạn. điều này khiến Lý Dương mệt nhoài, đã lâu lắm rồi anh không có cảm giác mệt mỏi đến vậy.
- Lý tiên sinh.
- Lý cố vấn.
Vừa bước vào đại sảnh của khách sạn, từ xa đã vang lại nhiều tiếng gọi. An Văn Quân, Thiệu Ngọc Cường và Lâm Lang đang đợi bọn Lý Dương ở khu nghỉ dưỡng của khách sạn. Trong đó, An Văn Quân và Lâm Lang đã ở khách sạn từ trước đó, chỉ có Thiệu Ngọc Cường là vừa tới không lâu.
Ngoài ra, xung quanh còn có hơn 20 người khác, trong đó, Lý Dương chỉ quen biết một mình Chu Phúc, những người còn lại hoàn toàn xa lạ. Lúc này, những người này đang trợn mắt nhìn Lý Dương. Sau khi nhận được tin họ đã tìm gặp anh nhưng không được nên đã đến khách sạn ngồi chờ.