Mục lục
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Tiểu Tiểu Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



- Hai mươi hai vạn, ông bạn, cái này mới chỉ lộ ra một chút lục sắc, phía sau cũng không ai biết là bộ dạng gì, không bằng ông đem bán lại cho tôi để tôi gánh giúp ông phần may rủi này.

Người nọ thấy Trịnh Khải Đạt không thèm để ý lại đem giá tăng lên hơn nữa còn khuyên bảo Trịnh Khải Đạt buông tha khối cược thạch.

- Không bán, nguy hiểm tự tôi gánh chịu, hôm nay vô luận thế nào tôi cũng muốn đem toàn bộ cược thạch giải ra hết!

Trịnh Khải Đạt đầu cũng không thèm ngoảnh lại tiếp tục vẽ một đường thẳng tắp trên khối cược thạch. Thông qua dấu vết lục sắc lộ ra rất nhanh liền xác định được vị trí hạ dao.

Có thể nói đường dao thứ nhất Trịnh Khải Đạt hạ xuống rất tốt, mặc dù chưa lộ ra Phỉ Thúy bên trong nhưng kết cấu cũng đã hiện ra bên ngoài rồi, người ra giá muốn mua khối cược thạch thấy Trịnh Khải Đạt không muốn bán hơn nữa còn tiếp tục giải thạch nên cũng không tiếp tục nói chuyện.

- Chi chi!

Máy giải thạch lại một lần nữa hoạt động, Tư Mã Lâm đứng một bên khẩn trương mở to mắt nhìn khối cược thạch, Lý Dương thì trên mặt lại vô cùng bình tĩnh.

- Trời ơi, thua trắng rồi!

Đột nhiên có người hét lớn một tiếng hù dọa Trịnh Khải Đạt run cả tay, bực tức quay đầu lại liếc sang phía phát ra tiếng hét nhìn lại.

Người hét lớn chính là một trong những người vây quanh máy giải thạch bên kia, hóa ra ba anh em bên kia kết quả không khác biệt so với Lý Dương đã đoán, giải suốt một đêm cuối cùng cũng không được cái gì cả.

Mới vừa rồi lúc lần đầu tiên Trịnh Khải Đạt thua cược là lúc lão Đại kia không cam lòng cuối cùng cũng bỏ ra một vạn đi mua một khối cược thạch, một vạn này chính là số tiền hôm qua Lý Dương mua lại khối cược thạch của bọn họ, ba anh em họ đem hi vọng cuối cùng đặt lên khối cược thạch này.

Khối cược thạch này đích xác cũng cho bọn họ một sự kinh hỉ, dao đầu tiên hạ xuống đã xuất hiện lục sắc, bên cạnh lập tức đã có người bỏ ra mười vạn muốn mua lại khối cược thạch này nhưng lão Đại lại cự tuyệt không bán ra, kết quả dao thứ hai hạ xuống bên trong chỉ thấy một đám lục sắc phân tán hỗn loạn, khối cược thạch cuối cùng lại thành ra không có giá trị gì.

Lão Đại ngơ ngác đứng yên tại chỗ, một dao này của hắn đã đem khối nguyên thạch ban đầu cắt thành mảnh nhỏ, bây giờ lại xuất hiện lục sắc phân tán hỗn loạn tuyệt đối không phải là điều tốt, cho dù bên trong bây giờ có xuất hiện Phỉ Thúy thì khối cược thạch này bây giờ cũng quá nhỏ nên giá trị không cao, rất khó có thể vượt quá được mười vạn.

- Tăng, lại tăng rồi!



Ba anh em bên này còn đang ngẩn người thì phía Lý Dương bên kia lại liên tục truyền đến tiếng kêu lớn. Dao thứ hai của Trịnh Khải Đạt cũng đã cắt xong, một dao này làm lục sắc lộ ra càng nhiều, càng rõ ràng.

- Chủng Phù Dung, lam thủy lục sắc, lão Trịnh, đại tăng, đại tăng rồi!

Tư Mã Lâm lau sạch sẽ bề mặt khối cược thạch hưng phấn hét lớn, Trịnh Khải Đạt lúc này còn đang ngơ ngác nhìn vào chỗ màu xanh biếc trên mặt khối thạch, lúc này tâm trạng của ông ta đang kích động không thể nói thành lời.

Đại tăng, thật sự là đại tăng rồi, chủng Phù Dung lam thủy lục sắc, cho dù bây giờ ông ta đem khối cược thạch này bán đi thì cũng không thể thay đổi được việc ông ta đã đạt được đại tăng.

- Sáu mươi vạn, vị tiên sinh này, công ty chúng tôi gần đây đang cần loại nguyên liệu cực phẩm này, xin ngài bán lại cho chúng tôi đi!

Người nọ nhìn chằm chằm vào khối cược thạch ra giá một lần nữa, theo lần tăng giá này thì giá trị của khối cược thạch đã biến đổi quá lớn rồi, khối cược thạch vốn chỉ có một vạn rưỡi thì bây giờ đã tăng lên đến sáu mươi vạn, tăng lên đến bốn mươi lần rồi.

- Không bán, không bán. Thật xin lỗi chúng tôi cũng đang cần khối thạch như vậy!

Trịnh Khải Đạt cười ha hả nói, người vừa ra giá lặng đi một chút liền cười khổ không nói tiếp, Trịnh Khải Đạt nói chính bản thân mình muốn nên người ra giá kia đã đem ông ta xem thành người cùng nghề với mình rồi.

Trên thực tế là Trịnh Khải Đạt cố ý nói như vậy, đây là một khối Phỉ Thúy chủng Phù Dung nhưng đồng thời lại là loại cực phẩm lam thủy lục sắc. Loại nguyện liệu này thì ở đâu cũng không sợ không bán được, bây giờ lại không có ai cạnh tranh nếu trực tiếp đem bán đi thì khẳng định không có lợi, không bằng đã chơi thì chơi tới cùng, dù sao trong tay ông ta cũng không có thiếu tiền, hào phóng chơi tới cùng đối với ông ta cũng không đáng gì.

Dọc theo lớp vỏ Trịnh Khải Đạt lại kẻ một đường, phương thức giải thạch của ông ta cùng Lý Dương hôm qua không khác nhau lắm, cắt dần xuống phía dưới đều là lục sắc thì khối Phỉ Thúy này giá trị còn có thể tăng thêm không ít.

- Rầm!

Lại một lớp vỏ bị cắt xuống, mọi người xung quanh tiếp tục hét lớn, bây giờ ba mặt đều đã lộ ra lục sắc không khác gì là nói khối cược thạch này còn tiếp tục tăng giá trị.

Trịnh Khải Đạt hưng phấn lật khối cược thạch chuẩn bị hạ dao một lần nữa, những người xung quanh đang không ngừng nghị luận. Một màn đặc biệt vô cùng kịch tính của Trịnh Khải Đạt, vừa mới thua trắng một khối cược thạch ngay sau đó lại đại tăng tại khu chợ này hình như chưa bao giờ xuất hiện qua.

Tăng càng cao thì người xem vây quanh càng nhiều, Trịnh Khải Đạt người này một lần thua trắng lại một lần đại tăng cũng đã bị quản lý thị trường chú ý, trong tương lai rất lâu sau câu chuyện này của Trịnh Khải Đạt vẫn như một lời cổ vũ với những người cược thạch trong khu chợ.

- Lão Trịnh, ông hôm nay nhất định phải mời khách rồi!

Phỉ Thúy đã được cắt ra, Tư Mã Lâm ghen tị nhìn thoáng qua sau đó hướng Trịnh Khải Đạt nói. Khối Phỉ Thúy này mặc dù không lớn nhưng giá trị lại phi thường cao, so với khối cược thạch hôm qua ông ta vừa đổ được còn muốn cao hơn.



Lại nói tiếp mặc dù ba người đều đại tăng một lần nhưng nói về giá trị thì Tư Mã Lâm là thấp nhất, nếu không phải khối Phỉ Thúy ông ta đổ được là lớn nhất thì sợ rằng ưu thế gì cũng không có để đem ra nói.

- Mời khách tất nhiên là không thành vấn đề, Lý Dương, phần còn lại cậu giúp tôi giải nốt đi!

Lý Dương ngạc nhiên nhìn Trịnh Khải Đạt, khối cược thạch chỉ còn một mặt chưa giải, đối với khối cược thạch như vậy thì ai cũng muốn đem giải ra bởi vì người ta cho rằng giải như vậy cũng có thể mang đến cho mình vận may, cũng giống như hôm qua Lý Dương đem cơ hội giải cuối cùng cho Trịnh Khải Đạt.

Hôm nay Trịnh Khải Đạt lại mang một cơ hội giống như vậy cấp cho Lý Dương, hồi báo này cũng quá nhanh đi.

Tốt, Trịnh đại ca anh trước hết cứ đứng nghi ngơi, em sẽ giải nốt phần còn lại cho anh.

Lý Dương chậm rãi gật đầu, nếu từ chối thì lại phụ lòng tốt của Trịnh Khải Đạt, giải thạch Lý Dương vốn rất quen thuộc huống hồ giải khối thạch cực phẩm như thế này thì ai cũng nguyện ý. Vừa nghĩ đến việc một khối Phỉ Thúy cực phẩm cao quý đẹp đẽ như vậy sẽ từ trong tay mình xuất hiện trên thế gian khiến cho ai cũng phải có cảm giác hưng phấn.

- Tốt, phi thường tốt!

Vài phút sau Trịnh Khải Đạt ôm khối Lục Phỉ Thúy vừa được giải hoàn toàn trên tay đưa ra dưới ánh mặt trời quan sát, vẻ hưng phấn tươi cười vẫn không có dấu hiệu ngừng lại.


- Lão Trịnh, tôi đoán chừng khối Phỉ Thúy này thấp nhất cũng phải bốn trăm vạn, nếu bán tốt thì năm trăm vạn cũng không phải là không có khả năng!


Tư Mã Lâm có chút ê ẩm nói, ngày hôm qua ông ta là người cao hứng đầu tiên, nhưng bây giờ so sánh ra thì ông ta lại là người thu hoạch ít nhất. Loại xui xẻo này cũng khiến cho ông ta có chút cảm giác chua xót cùng ghen ghét. Nhưng đây cũng chỉ là cảm giác nhất thời, Tư Mã Lâm cũng không phải là loại người thật sự để ý tới những chuyện như vậy.


- Bao nhiêu cũng không bán, tôi bây giờ quyết định đem khối Phỉ Thúy này làm thành một bộ trang sức giữ ở nhà làm bảo vật gia truyền!


Trịnh Khải Đạt cười lớn lắc đầu nói. Đầu tiên Trịnh Khải Đạt cũng không có ý định lưu lại khối Phỉ Thúy này cho mình sử dụng, ông ta chỉ thay đổi chủ ý sau khi khối thạch được giải ra hoàn toàn. Khối Phỉ Thúy này khiến ông ta có cảm giác rất thân thiết nên không nỡ đem bán đi. Càng huống chi khối Phỉ Thúy này phẩm chất phi thường rốt, làm thành một bộ trang sức lưu lại làm bảo vật gia tuyền hoàn toàn không có vấn đề gì.


Tư tưởng như vậy trong giới cược thạch kỳ thật cũng có rất nhiều, Lý Dương cũng chính là có ý định như vậy, khối Phỉ Thúy chủng Đế Vương Lục nhỏ kia cũng chính sau khi giải ra hắn đã thay đổi chủ ý giữ lại để chính mình sử dụng.


-o0o-


:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK