Mục lục
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Tiểu Tiểu Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Lý Dương không biết những cái này, và Bạch Minh không lôi thôi nữa, cũng làm hắn thở phào nhẹ nhõm

Lão Mão và lão sư Thái trong lòng cũng sốt ruột, nhưng bọn họ giống như Bạch Minh, hiểu bảo bối thế này phơi bày ở nước ngoài không thích hợp, phải cố kềm chế, về nước hãy nói.

Hoắc Tư tiên sinh, hoàn toàn không hỏi gì, khả năng kềm chế của ông vô cùng mãnh liệt.

-Lý tiên sinh, tôi thiếu chúng nữa quên rồi!

Sang Dala bỗng lên tiếng, y sớm tìm đến Lý Dương, kỳ thực còn có rất nhiều chuyện khác, ngắt lời vừa nãy, làm y quên đi mất, bây giờ mới nhớ ra.

-Những bảo bối ở trong này đã sắp xếp thành một nữa, một nữa này anh mang đi trước, một nữa còn lại, để anh em bọn Mã Lương mang đi, tôi bảo đảm từng món bảo bối đều không rơi lạc.

-Không sao, Sang Dala, tôi tin anh!

Lý Dương mỉm cười khoát tay, còn mang những món đồ đơn giản trong huyệt mộ, lúc này đã được đưa về trang viên, nhưng những món đồ phiền phức thì mang không được.

Như vàng trên bức tường, phải tháo xuống cẩn thận, còn có một số điêu khắc, phải xử trí cực kỳ cẩn thận, bằng không sẽ xảy ra hư hại.

Đây là ở trong Myanmar, lại là trong huyệt mộ dưới đất trong khu rừng nguyên sinh, những món đồ này để ở đây không có ý nghĩ gì, Lý Dương định mang tất cả những món đồ này về nước.

Lấy đi nhiều đồ như vậy, chỉ bỏ ra hai mươi triệu đô la Mỹ, cuộc làm ăn lời lời vô cùng.

Đương nhiên, lời hứa đó của Lý Dương cũng rất quan trọng, kỳ thực Lý Dương có thể nhận lời Sang Dala, không cần phải hứa như vậy, chỉ cần Sang Dala có khó khăn, có vấn đề, hắn sẽ không chút do dự mà chạy đến giúp đỡ.

Lý Dương đối với bạn bè, đều là như vậy.

Sang Dala gật đầu, không nói chuyện này, một câu nói đơn giản này của Lý Dương, đã chứng tỏ rất tin tưởng y.

Có câu nói này, đối với y mà nói là đủ rồi.

Trừ cái đó ra còn một chuyện, Lâm Lang, An thị, Thiệu thị ở Canada ngoài ra còn có các công ty châu báo nổi tiếng nước ngoài, đúng rồi, Anh và Pháp cũng có người của công ty châu báo đến.

Sang Dala lại mói một chuyện.

Lâm Lang, là ngày Lý Dương vào núi, y chuẩn bị sớm nhất, cũng đến sớm nhất, đáng tiếc còn bị hụt chân.

Người của An thị đến tất nhiên là An Văn Quân, cô ấy đến chậm hơn Lâm Lang nữa ngày, trong công ty cô ấy tranh dành quyền lợi lớn nhất, Lâm Lang hụt chân, cô ấy tất nhiên cũng không thấy người.

Tập đoàn Thiệu thị cũng có người đến, Lý Dương và Thiệu Thị không có xung đột đặc biệt, chỉ là đã từng có cạnh tranh với Thiệu Ngọc Cường, Phỉ Thúy của Lý Dương Thiệu Ngọc Cường cũng chưa bao giờ từ chối không mua.

Lần ngày Thiệu thị phái người đến là Thiệu Ngọc Hoa anh cả của Thiệu Ngọc Cường, cũng là một người quan trọng nhất còn trẻ tuổi của Thiệu gia, từ điểm này cũng có thể nhận thấy Thiệu thị rất xem trọng chuyện này.

Mười công ty châu báo trong mước, cũng có tám công ty đến đây.

Công ty châu báo của Singapore, Thái Lan, Hàn Quốc cũng chạy tới, công ty châu báo hoàng gia Anh quốc, công ty châu báo Thiết Nặc Lợi Pháp quốc, đều là những công ty chây báo danh tiếng ở châu Âu, lần này cũng chạy đến đây.

Lý Dương và hai vị chuyên gia cấp đỉnh thi đổ, liên tục giải ra mấy khối Phỉ Thúy cấp đỉnh, cái khác cũng là nguồn cung cấp vô cùng hút hàng, những công ty châu báo này giống như mèo gửi được tin tức, thì ùa chạy tới.

Thị trường nhu cầu Phỉ Thúy ngày nay càng ngày càng lớn, đặc biệt là thị trường Cao Đoan, số lượng nhu cầu mỗi năm tăng gấp bội.

Nhưng nguyên liệu mỗi năm càng giảm nhiều, đây cũng là một trong những nguyên nhân làm tăng giá Phỉ Thúy Cao Đoan, bây giờ trong tay Lý Dương có nguyên liệu Cao Đoan trên hai mươi triệu, bọn họ chạy đến không phát điên mới lạ.

Phương diện này, còn có mấy khối Phỉ Thúy cấp đỉnh, càng khó lường.

-Bọn họ đều đến rồi.



Chân mày Lý Dương ngưng kết lại, những người này cũng là nhận được tin tức Lý Dương về đến, muốn đến phỏng vấn Lý Dương, nhưng bị người của Sang Dala cản lại.

Sang Dala biết Lý Dương vừa về đến, phải nghỉ ngơi, cố ý căn dặn chiến sĩ, chỗ Lý Dương ở có chiến sĩ canh gác, không phải người nào cũng có thể vào được.

Sở dĩ Bạch Minh khôngbị ngăn lại mà vào được, chính là vì Vương Giai Giai.

Mấy ngày Lý Dương không có ở đây, Bạch Minh và mấy người lão Mao thường đến khuyên giải Vương Giai Giai, những chiến sỹ này sớm nhận được lệnh của tướng quân Thornton, không thể ngăn cản mấy người đến này.

Mệnh lệnh của Sang Dala, thế nào cũng không bằng tướng quân Thornton.

Sang Dala gật đầu, nói:

-Phải, nếu anh không muốn gặp, tôi đuổi bọn họ đi.

-Không cần, Sang Dala anh giúp tôi chuẩn bị một phòng tiếp khách lớn một chút, tôi sẽ đi gặp mặt bọn họ

Lý Dương nhẹ lắc đầu, hắn có quặng ngọc, sau này không tránh được làm ăn với những công ty châu báo này, không được có quan hệ quá cứng nhắc với bọn họ.

Huống hồ, lúc ở Canada Lâm Lang rất chiếu cố Lý Dương, hắn hiện giờ cùng là cố vấn đổ thạch của An thị, hai người nhà này không thể không gặp, nếu đã muốn gặp, dứt khoát gặp một lần.

Sang Dala rất nhanh chuẩn bị xong, bọn Lý Dương lại bắt đầu thu dọn đồ đạc, vì phải gặp người của những công ty châu báo này, làm thời gian của bọn họ càng thêm gấp gáp.

Mấy người Bạch Minh biết phải về nước, cũng phải chạy về thu dọn đồ đạc của mình, đồ của bọn họ cũng không ít.

Mấy ngày không có Lý Dương, Bạch Minh đã đổ thạch không ít lần, ba ngày trước liên tục thua gần trăm ngàn, làm y chới với, sau đó giải ra một loại Băng Nhu, màu sắc không tệ, thoáng cái bán được hai triệu.

Tính ra, Bạch Minh còn kiếm được một triệu chín trăm ngàn, còn mời khách lão Mao và lão sư Thái suốt cả ngày.

Hôm nay, Bạch Minh vốn còn có ý khoe một chút, đáng tiếc chuyện của Lý Dương nói ra, làm cho y quên luôn chuyện này.

Thu hoạch của Lý Dương, hoàn toàn y không thể sánh được.

Phòng tiếp khách rất lớn đã chuẩn bị xong, bên cạnh Lý Dương cũng gần như thu thập, kỳ thực Lý Dương không có bao nhiêu đồ phải thu dọn, hắn bình thường ra ngoài, đồ nhiều đều đã sắp xếp xong, sớm thành thói quen.

Theo Sang Dala, Lý Dương đi thẳng vào phòng khách.

Người trong phòng khách thật là không ít, có chừng ba bốn chục người, những người này đang nói chuyện nhỏ, sau khi thấy Lý Dương lập tức im lặng, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào người Lý Dương.

-Lý Dương, muốn gặp anh quả thật không dễ.

Lâm Lang người đầu tiên đi tới, cười lớn ôm Lý Dương một cái, Lâm Bá Văn cũng chào lễ phép Lý Dương, đối với hai người này Lý Dương không có chậm trễ, cũng tỏ ra vô cùng nhiệt tình.

Lý Dương liên tục xin lỗi, dù sao lúc ở Canada bọn họ đối với mình cũng rất tốt, lần này mọi người lại đợi mình lâu như vậy, nói ít cũng bắt buộc phải nói.

-Lý cố vấn, chào ngài!

An Văn Quân cũng đi tới, Trương Ưng cũng đi theo sau lưng cô, Lâm Lang tranh đi trước cô một bước, mà cô cũng không thể này tránh được.

-Bộ trưởng An, quản lý Trương, chào hai người.

Lý Dương mỉm cười bắt tay với hai người, đối với Trương Ưng, hắn còn quen cách gọi quản lý, vì trước khi vốn là ông chủ của hắn.

Ngoại trừ bọn họ ra, người của công ty châu báo khác cũng lần lượt tiến lên trước, Lý Dương vội vàng nói một câu xin lỗi, Sang Dala lại đứng ra giữ trật tự, cuối cùng cục diện mới tốt được một chút.

-Mục đích đến đây của các vị tôi đã biết, nhưng thật xin lỗi, tôi phải lập tức lên máy bay trở về nước, nhưng mọi người cho tôi cách thức liên lạc, sau khi về nước tôi sẽ liên lạc lại với mọi người.



Lý Dương nói dài nói ngắn, trực tiếp nói ra tình hình.

Tất cả mọi người đều sửng sốt, trên mặt mọi người đều có chút thất vọng, chính Lâm Lang cũng không ngoại lệ.

Ngày xưa Phỉ Thúy của Lý Dương giải ra, ngoại trừ Phỉ Thúy cấp đỉnh không có bán, phần lớn cái khác đều bán đấu giá, bọn họ vốn nghĩ, Phỉ Thúy trên tay Lý Dương đã đủ nhiều rồi, lần này nhất định không chừng khuyên Lý Dương bán đấu giá hai khối, không ngờ Lý Dương không có ý tổ chức bán đấu giá, còn muốn về nước.

-Thành thật xin lỗi, lộ trình sớm đã định rồi, mọi người tin tôi, thì cho tôi cách liên lạc.

Lý Dương lại nói câu này lần nữa.

Hắn phải đi, những người muốn mua Phỉ Thúy đợi nhiều ngày như vậy tất nhiên không muốn, nhưng lúc này Lý Dương không còn cách nào, hắn thật là phải về nước.

-Lý tiên sinh nếu đã có chuyện, vậy chúng ta đừng làm phiền nữa, đây là danh thiếp của tôi, tôi trở về chờ tin lành của ngài.

Thiệu Ngọc Hoa là người đầu tiên nhận lời, đưa tấm danh thiếp bằng vàng vô cùng lễ phép, danh thiếp rất đẹp, cũng là một cách tượng trưng cho thân phận.

Lâm Lang, An Văn Quân cũng không có phản ứng gì.

Vốn Lý Dương có số điện thoại của họ, không cần phải đưa ra cách liên lạc.

Có dẫn đầu của Thiệu Ngọc Hoa, người của công ty châu báo khác đành đưa danh thiếp hoặc cách liên lạc cho Lý Dương, ngay cả người của công ty châu báo Anh quốc và Pháp quốc cũng không ngoại lệ.

Bọn họ còn khách khí mời Lý Dương đến nước của mình làm khách.

Tiễn những người của công ty châu báo này đi, Lý Dương vội vàng rời khỏi.

Nhưng lúc hắn rời khỏi, bên cạnh còn lại mấy người.

Lâm Lang, Lâm Bá Văn đều đi theo Lý Dương, bọn họ vốn đến chính là tìm Lý Dương, Lý Dương ở đâu không quan trọng, huống hồ bọn họ ngoài thu mua nguyên thạch ra, còn có giao dịch đặc biệt khác với Lý Dương.

Hai người muốn đi theo, Lý Dương không từ chối, nhưng người khác không may mắn như vậy, ngay cả An Văn Quân cũng không thể đi theo.

Lo xong những chuyện này, Sang Dala cũng chuẩn bị xong hết thảy tất cả, tướng quân Thornton còn đích thân đến sân bay tiễn Lý Dương, sau khi Lý Dương thắng sự liên thủ của lão Trác và Phỉ Thúy Vương, thái độ của tướng quân Thornton càng thêm kính trọng Lý Dương.

Đây chính là quý nhân quan trọng nhất của gia tộc.

-Lý Dương, nhiều đồ thế này, anh sẽ không mang những lô nguyên thạch này về nước chứ?

Nhìn các chiến sĩ không ngừng mang mấy cái rương lên máy bay, Lâm Lang nhịn không nỗi hỏi, những cái rương này rất lớn, số lượng cũng không ít, khoảng chừng mười mấy cái, mang nhiều đồ thế này về, đầu tiên Lâm Lang nghĩ tới chính là nguyên thạch.

Y không biết mấy ngày này Lý Dương ra ngoài làm gì.

Lúc bọn Lý Dương đi ra, tướng quân Thornton lại giải thích với bọn họ về khu vực khai thác mỏ, điều kiện thông tin khu vực khai thác mỏ rất kém, bảo Lâm Lang cho là thật, trong cái rương này là nguyên thạch Lý Dương trực tiếp mang về từ khu vực khai thác mỏ.


Nói như vậy, những nguyên thạch đó cũng đáng nghiên cứu một chút.


-Không phải nguyên thạch, đợi sau khi trở về thì ngài sẽ rõ!


Lý Dương mỉm cười lắc đầu, sức tưởng tượng của Lâm Lang cũng rất phong phú, Lý Dương thật là mang nguyên thạch trở về, hoàn toàn sẽ không nóng vội như vậy, một cuộc điện thoại của hắn có thể bảo Sang Dala gửi đến cho hắn.


Trong này, đều là những bảo bối trong huyệt mộ mang về.


-Được rồi!


Lâm Lang nhún vai, cùng lên máy bay với Lý Dương, đợi tất cả mọi người lên máy bay, đồ đạc cũng sắp xếp xong, thời gian lên máy bay cũng tới.


Lúc máy bay Lý Dương cất cánh, lão Hà ở Dương Minh nhận được tin tức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK