Thời gian cứ chầm chậm trôi qua, Lý Dương bình thường ban ngày đi làm, về đến nhà thì đến nhà Hà lão mượn một hai quyển sách, thỉnh thoảng còn ở lại nhà Hà lão ăn cơm chiều, cuộc sống bình thản nhưng lại phong phú.
Mấy ngày này Lý Dương tăng thêm không ít kiến thức về phương diện đồ cổ, kho sách của Hà lão mọi mặt rất phong phú, Lý Dương một quyển một quyển xem chỉ sợ một năm đều xem không xong, kho sách của Hà lão hiện tại trở thành kho báu cho Lý Dương chuyên hưởng, Lý Dương thoải mái xem còn mau chóng tiếp thu được những kiến thức cần có.
Có năng lực đặc biệt, Lý Dương hoàn toàn không phải lo lắng cho nhãn lực của hắn, những chuyên gia lợi hại có khi cũng bị mắc lừa, có được năng lực đặc biệt Lý Dương có thể phân tích ra một số gốc rễ bên trong của đồ vật, tuyệt đối không phạm sai lầm, đây là ưu thế lớn nhất của Lý Dương.
Không cần đi rèn luyện nhãn lực, có thể nói Lý Dương chỉ cần ghi nhớ những lí luận trong cuốn sách là hoàn toàn có thể biến thành năng lực mà hắn có, ngay cả khi không tận mắt nhìn thấy những đồ vật xác thực cũng không có vấn đề gì, chỉ cần hắn nhớ kỹ đặc chủng của nó, có thể sử dụng năng lực đặc biệt tìm được những thứ liên quan trong đó, giống như lúc trước ở bữa tiệc chúc thọ hắn bình thường đánh giá cổ ngọc.
Sự tiến bộ của Lý Dương mấy ngày qua đều nằm trong tầm quan sát của Hà lão, đối với khả năng thiên phú của Lý Dương, Hà lão chỉ dùng hai chữ ngạc nhiên để hình dung, Lý Dương xem qua đồ vật gì đó sau có thể tổng kết tóm tắt những điều tốt đẹp thành của riêng của mình, còn một số đồ mà Hà lão thu thập ở Minh Dương đều đã bị Lý Dương có lời bình qua một lần, khả năng nhận biết của Lý Dương với một số đồ vật thậm chí có thể hơn hẳn một chuyên gia bình thường, gần như hắn sắp đạt đến trình độ này.
Lý Dương biểu hiện càng tốt, Hà lão trong lòng lại càng vui sướng, đồng thời ý nghĩ của Hà lão càng kiên quyết, bất kể như thế nào cũng phải quản thúc Lý Dương, kiên quyết không thể để Lý Dương đi sai đường.
Trong nháy mắt, thời gian đã tới ngày hai mươi lăm, hai mươi sáu âm lịch, còn có có bốn năm ngày nữa là đón mừng năm mới, thành phố Minh Dương từ trên xuống dưới đã bắt đầu bao phủ một không khí đón năm mới.
Chiều ngày hai mươi sáu, Lý Dương vừa mới về đã bị đã bị Hà lão gọi đến, người mà đến gọi Lý Dương tuyện nhiên không phải là Liễu tẩu mà Lý Dương quen thuộc, Liễu tẩu chính là người phụ nữa trung niên mà đang hầu hạ Hà lão.
Hiện ra trước mặt Lý Dương là một người trẻ tuồi mà Lý Dương từ trước đến giờ chưa gặp qua, người trẻ tuổi này xem ra tuổi tác ngang bằng với Lý Dương, cao 1m8, thoạt nhìn khá gầy, nhưng rất nghị lực, sau khi nói Hà lão muốn gặp Lý Dương xong liền đứng bên cạnh chờ.
Đối với người trẻ tuổi xa lạ này Lý Dương rất là nghi hoặc, hắn đến nhà Hà lão đã rất nhiều lần, có thể khẳng định chưa gặp qua người này bao giờ.
Cũng may từ chỗ Lý Dương đến nhà Hà lão chỉ có vài bước, cho dù bị lừa cũng không lừa được cái gì, vả lại trong tiểu khu luôn có sự giám sát 24/24, và mỗi giờ mỗi khắc đều có người ở trông coi, cho dù ở bên ngoài tình cờ gặp nguy hiểm thì những bảo vệ lợi hại kia tuyệt đối sẽ không bỏ mặc.
Đi theo người trẻ tuổi này, Lý Dương rất nhanh chóng tới nhà Hà lão, sau khi bước vô cửa nhà Hà lão, sự hoài nghi của Lý Dương cũng hoàn toàn biến mất, bắt đầu đoán người trẻ tuổi này có phải là người thân thích của Hà lão hay không.
-Lý Dương, lại đây ngồi
Hà lão đang nằm trên cái ghế của cây đại thụ mỉm cười vẫy tay Lý Dương, Lý Dương trong khoảng thời gian này biết rất rõ về Hà lão, biết lúc trước vợ của Hà lão thích nhất ngồi ở cây này, sau khi vợ Hà lão qua đời, dưới gốc cây này thường xuyên có một người ngồi nơi đây chính là Hà lão.
-Hà lão, người này là ai vậy, tôi từ trước giờ chưa gặp qua hắn, là người thân của ông sao?
Lý Dương không chút khách khí ngồi đối diện với Hà lão, nơi này hắn rất là quen thuộc, hoàn toàn không nghĩ đến bản thân mình như một người ngoài.
Lý Dương hỏi chính là người trẻ tuổi lúc nãy dẫn hắn tới, người trẻ tuổi này hiện tại đứng ở phía sau Lý Dương, cũng không có ngồi xuống.
-Hắn tên là Lưu Cương, tôi đang muốn giới thiệu hai người làm quen.
Hà lão cười tủm tỉm chỉ chỉ phía sau Lý Dương, người trẻ tuổi lập tức đứng ở trước mặt Lý Dương.
-Tôi ngày mai sẽ quay về Bắc Kinh, nhanh nhất cũng sau ngày mồng năm tháng một mới trở về, thời gian này tôi sẽ giao chìa khóa cho cậu, đồng thời gọi Lưu Cương đến giúp tôi trông nhà, cậu giúp tôi trông nom cậu ta, khi có việc đi ra ngoài cũng dẫn theo cậu ấy đi cùng, thời gian mà cậu ấy ở với tôi chưa hề ra khỏi nhà bao giờ.
Hà lão dường như có chút cảm thán, Lý Dương thì nhẹ nhàng gật gật đầu, mấy ngày hôm trước Hà lão đã nói qua với hắn là sẽ về Bắc Kinh đón năm mới, tính tính thời gian cũng cần phải trở về.
Hà lão bình thường sinh sống tại Minh Dương, nhưng mấy đứa con phần lớn ở Bắc Kinh, hơn nữa nhà chính của Hà lão cũng ở Bắc Kinh, đón mừng năm mới nhất định phải đi về. Hà lão trong một năm có thể lưu lại Minh Dương nửa năm đã là không dễ dàng, nếu không phải vợ của ông đã qua đời ở nơi này, muốn ở lại đây để bầu bạn cùng vợ, e rằng Hà lão căn bản sẽ không ở đây.
-Ông yên tâm trở về, nếu không phải tôi trước tiên lấy hết của ông mấy quyển sách, ông cũng không cần dùng cái chìa khóa và người trông nhà.
Lý Dương chậm rãi nói, đối với chuyện Hà lão phải về Bắc Kinh hắn cũng khá luyến tiếc, mấy ngày này Hà lão dạy cho hắn không ít kiến thức về đồ vật,khiến Lý Dương được lợi không phải là ít.
-Ha ha, một số tôi không cần nữa, trong khoảng thời gian tôi không có ở đây chỉ cần cậu giúp tôi trông nom nơi này là tốt rồi.
Hà lão cười ha hả một tiếng, Lý Dương không còn phản đối nữa, trong khoảng thời gian này Lý Dương hiều Hà lão rất nhiều, Hà lão bình thường tính tình rất tốt, đối với hắn cũng đặc biệt thật là tốt, nhưng một khi quyết định chuyện gì ai cũng thay đổi không được, Lý Dương cũng không ngoại lệ.
Lý Dương ở nhà Hà lão ăn cơm chiều, vô cùng thịnh soạn, sáng sớm ngày mai Hà lão sẽ trở về, trước khi trở về Hà lão còn để lại cho Lý Dương một số yêu cầu, để cho lần gặp mặt sau Hà lão sẽ khảo nghiệm Lý Dương.
Khối Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục Hà lão đã cho người ta đưa đến Tô Châu, năm sau khoảng ngày mười lăm có thể cho người đem về, Lý Dương chỉ cần ở nhà an tâm chờ là được.
Ăn cơm xong, Lý Dương mang theo mấy quyển sách liền rời khỏi, đối với việc Hà lão để Lưu Cương ở lại Lý Dương cũng không có nghĩ nhiều, căn bản không biết đây là Hà lão cố ý vì hắn mà để lại người này, nếu các biện pháp an ninh ở đây và cấp độ an toàn toàn của khu biệt thự như vậy, thì đâu cần phải để lại một người quản gia.
Buổi sáng ngày hôm sau Lý Dương còn chưa thức dậy Hà lão đã rời đi, Lý Dương lái xe vừa ra khỏi nhà đã nhìn thấy Lưu Cương đứng bên một gốc cây của hoa viên trước cổng mỉm cười nhìn hắn.
-Lý tiên sinh, tôi hôm nay không có việc gì, anh dẫn tôi đến công ty cùng anh nhé, tôi cũng muốn đến công ty của anh học một chút
Lưu Cương hôm nay và ngày hôm qua đem lại cho Lý Dương hai loại cảm giác, Lý Dương nghi hoặc nhìn thoáng qua hắn, chỉ vào cửa nhà Hà lão hỏi:
-Cậu không phải ở nhà trông coi nhà cho Hà lão sao, sao cậu có thể tùy tiện đi ra ngoài chơi thế?
-Giữ nhà chứ không phải ở trong nhà, đi ra ngoài đương nhiên không thành vấn đề
-Tốt lắm, lên xe đi.
Lý Dương không muốn nghĩ nhiều như vậy, lái xe trực tiếp dẫn theo Lưu Cương ra cửa, ở trên xe Lý Dương mới biết Lưu Cương sinh cùng năm với hắn, chỉ nhỏ hơn mình ba tháng. Tuy nhiên khi Lý Dương hỏi hắn và Hà lão có quan hệ như thế nào, hắn cũng không chịu nói, hỏi không ra Lý Dương chỉ có thể từ bỏ, dù sao Hà lão chỉ yêu cầu anh phải chăm nom người này, không nói cái khác.
Tới gần cuối năm, cửa hàng châu báu An Thị tiến hành một loạt hoạt động lớn cho khách hàng đón lễ mừng năm mới, rất nhiều người xuất ngoại làm công, nhân thời gian này trở về đính hôn. Tập tục đính hôn ở Minh Dương không thể thiếu ba kim sức, tuy rằng những người này sẽ không mua đồ gì đó rất quý, nhưng này mấy ngàn hoặc là vạn thêm cùng một chỗ, nhiều cũng không phải là số nhỏ.
Trương Ưng bận rộn chỉ huy, nhóm viên chức bọn họ cũng đều ra sức công tác, bọn họ biết mấy ngày nay càng vất vả, đến khi ngày ba mươi tết sẽ có tiền lì xì càng dày, khiến cho bọn họ cũng có thể gặt hái tốt cuối năm.
Khi Lý Dương chạy xe đến bãi đỗ xe cũng mới tám giờ hơn, mấy ngày nay tất cả mọi người đều đi làm sớm, Lý Dương cũng xấu hổ khi tới quá muộn.
Mới buổi sáng tám giờ hơn, tại lầu một cửa hàng trang sức An Thị cũng không hề ít khách đến xem vàng bạc, trong đó không ít đều là những nam nữ trẻ tuổi, những người như vậy mới là những người khách hàng chính.
Sau khi ở dưới lầu cùng mọi người chào hỏi xong, Lý Dương lập tức dẫn theo Lưu Cương lên tầng hai, Lý Dương vốn muốn để Lưu Cương tự mình tìm nơi khác đi chơi, An Thị là trung tâm thương nghiệp ở địa phương này, nơi này có không ít chỗ để đi dạo.
Do vì Lưu Cương muốn đi theo, Lý Dương chỉ có thể dẫn hắn sắp xếp một chỗ nghỉ ở lầu hai cho hắn, Lưu Cương có thể là người của Hà lão, tin Trương Ưng đối với chuyện này cũng không trách cứ gì.
-Lý Dương, đến, đến văn phòng của tôi, tôi đang tìm anh
Lý Dương vừa mới sắp xếp xong cho Lưu Cương, ra cửa liền đụng phải Trương Ưng, còn chưa có có quay về phòng làm việc của mình Lý Dương đã phải trước tiên đến phòng làm việc của Trương Ưng
Bước vào văn phòng, Trương Ưng liền vội vàng hỏi:
- Cậu và Thúy Ngọc Hiên, Trương Vĩ quan hệ thế nào?
-Trương Vĩ? Quan hệ rất tốt, y luôn luôn mời tôi làm quản lý cho Hiệp hội Ngọc thạch Minh Dương, tôi còn đang suy nghĩ.
Lý Dương hơi hơi sửng sốt, không rõ Trương Ưng vì sao đột nhiên hỏi đến Trương Vĩ.
-Là như thế này, mấy ngày nay Phỉ Thúy và Nhuyễn Ngọc tiêu thụ rất sôi động khác thường, trong cửa hàng chúng ta đang thiếu hàng Phỉ Thúy cấp thấp, tôi đã liên hệ với tổng công ty, muốn tổng công ty điều hàng đến, tuy nhiên hiện tại cả nước các nơi chi nhánh nguồn cung cấp đều hạn hẹp, tổng công ty có thể giải quyết cho chúng ta có hạn, yêu cầu chúng ta tự nghĩ ra biện pháp ứng phó với khó khăn lần này.
Trương Ưng nhìn Lý Dương, chậm rãi giải thích, hắn vừa nói như vậy Lý Dương liền lập tức hiểu được, Trương Ưng là muốn hắn đến Thúy Ngọc Hiên mượn trước Phỉ thúy và nhuyễn ngọc hoặc là mua một số Phỉ thúy cấp thấp hơn để ứng phó với tình hình tiêu thụ sôi động mấy ngày này trước thềm năm mới, cả một năm buôn bán chỉ trong chờ vào mấy ngày này là tốt nhất ai cũng không muốn lãng phí.
Lý Dương do dự một chút, nhìn thấy ánh mắt chờ đợi của Trương Ưng lập tức gật gật đầu:
- Được, tôi hiện tại phải đi Thúy Ngọc Hiên tìm Trương Vĩ, tận lực thuyết phục hắn trợ giúp chúng ta một số lô hàng Phỉ Thúy vật phẩm trang sức cấp thấp.
-Tốt lắm, phiền toái cậu, lần này sự việc có thể thành, công nhân viên chúng ta tiền thưởng có thể nhiều hơn một chút, tôi biết cậu không quan tâm điểm này tiền thưởng, nhưng tôi sẽ minh bạch nói cho mọi người là do có sự trợ giúp của cậu chúng ta mới có thu nhập nhiều hơn.
Trương Ưng cao hứng vỗ vỗ bả vai Lý Dương, tiền thưởng nhiều ít y cũng không cần quan tâm, nhưng doanh số buôn bán thì trực tiếp liên quan đến thành tích của y. Trương Ưng muốn bước lên một bước trở thành lãnh đạo cao cấp của tổng công ty, nếu vậy nhất định phải làm tốt công tác trước mắt.
Lý Dương vẫn chưa quay lại văn phòng, lại vội vàng đi xuống lầu, còn chưa ra khỏi cửa Lý Dương lại nghĩ tới Lưu Cương đang nằm nghỉ ngơi trên phòng, khi định quay đầu lại mới phát hiện Lưu Cương tự lúc nào đã ở phía sau hắn, nở nụ cười với hắn.
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: