Mục lục
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Tiểu Tiểu Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



- Ông chủ Mạnh, thế là tốt rồi, xin chúc mừng ông.

Ở bên trong, một người đàn ông khoảng sáu mươi tuổi, dáng người thấp cười ha hả nói với ông chủ Mạnh một câu. Ông chủ Mạnh nghe vậy liền nở một nụ cười thật tươi.

- Ông chủ Mạnh, giải ra tăng giá nhưng cũng không phải tăng. Khối nguyên thạch này của ông tôi đồng ý ra giá năm mươi triệu. Còn không thì phần còn lại để cho tôi giải ra. Với năm mươi triệu thì coi như ông đã có lời rồi.

Sau lưng người đàn ông sáu mươi tuổi kia là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, trên mặt tràn đầy ý cười nhưng mỗi lần nhìn thấy máy giải thạch cắt xuống khối nguyên thạch thì ánh mắt không khỏi nóng lên.

- Ông chủ Triệu, xin cám ơn ngài. Nhưng chuyến phiêu lưu này tôi xin nguyện ý gánh vác. Nếu cuối cùng giải ra được Phỉ Thúy và ngài cho giá thích hợp thì tôi sẽ chuyển nhượng cho ngài ngay.

Ông chủ Mạnh cười tủm tỉm lắc đầu, nhưng trong lòng lại mắng thầm. Năm chục triệu lại đòi mua đồ vật trị giá hơn trăm triệu, thậm chí hai trăm triệu của ông ta sao? Bộ xem ông ta là đồ ngốc à? Đồng thời ông ta cũng ra quyết định, khối nguyên thạch này tuyệt đối sẽ không bán đi. Nhất định phải tự mình giải ra được Phỉ Thúy bên trong, khi đó mới có thể đạt được lợi ích lớn nhất.

Ông chủ Mạnh cũng không phải là người trong giới đổ thạch. Với hiểu biết về đổ thạch thì không có nhiều. Khối nguyên thạch hiện tại rất có giá trị nhưng dù sao thì chỉ mới giải được lớp bên ngoài, huống hồ lớp da của nguyên thạch còn làm cho người ta cảm thấy hết hồn. Ở đây ông chủ Triệu nguyện ý trả năm chục triệu thì đã không thấp rồi.

Giống như lời của ông chủ Triệu. Nếu để phần còn lại cho ông ta giải thì quả thật là rất phiêu lưu.

Ngoài cửa vẫn không ngừng có người tiến vào. Người xung quanh Lý Dương càng lúc càng đông lên. Lưu Cương đếm sơ qua, lúc này bên trong cửa hàng giải thạch đại khái có khoảng sáu, bảy trăm người. Khối Thủy Tinh Chủng này thật là có lực hấp dẫn rất lớn. Đợi đến lúc kết thúc chắc cũng tụ tập được khoảng hơn một ngàn người.

Cảm thán thì cảm thán nhưng Lưu Cương lại không cảm thấy kinh ngạc.

Khi Lý Dương giải thạch ở Bình Châu cũng đã có hơn mười ngàn người đứng xem sự kiện trọng đại đó. Nếu so sánh số lượng trước mắt thì không đáng so với số lượng người ở Bình Châu.

Nhưng lúc ấy giải thạch ở Bình Châu không chỉ có Lý Dương mà còn có Thiệu Ngọc Cường.

Hơn nữa, hai người đã đồng thời giải ra được Phỉ Thúy cao cấp nhất nên mới có sức hấp dẫn mọi người. Vả lại hoàn cảnh lúc đó là ngay tại một quảng trường, cho nên mới đủ chỗ cho cả hơn mười ngàn người. Chứ nếu ở chỗ này thì e là không đủ.

Những người tụ tập chung quanh ngày càng nhiều. Âm thanh bàn tán càng sôi nổi. Khi lời nói bên trong truyền ra thì cũng đã có chút biến âm.

Lúc này đây, Lý Dương hoàn toàn biến thành một người xem. Loại cảm giác này thật mới mẻ. Mà lúc này đây hắn càng lấn sâu vào ma lực của đổ thạch.

- Tăng, lại tăng nữa rồi. Mặt ngoài của khối Thủy Tinh Chủng lại tiếp tục tăng.

Bên trong lại truyền đến một tiếng kêu to. Những lời này rất nhanh chóng truyền ra bên ngoài, và trong quá trình truyền còn có chút biến dạng.

- Bên trong đã tăng rồi, nghe nói là lớn như cái chậu rửa mặt đấy.

- Lại giải ra tăng giá nữa à. Khối Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng bên trong được giải ra có đến hơn 10kg đấy.

- Điên rồi, thật sự điên rồi. Khối Thủy Tinh Chủng này có giá ít nhất cũng phải là năm trăm triệu. Nếu tôi là người giải ra được khối thủy tinh đó thì tôi lập tức cầm số tiền này xuất ngoại, tiêu diêu tự tại cả đời.

Những người xung quanh cũng như Lý Dương nghe qua những lời đồn đại này không khỏi ngẩn người. Lời đồn đúng là có lực thật đáng sợ. Lý Dương cuối cùng cũng đã biết vì sao mỗi lần giải ra được Phỉ Thúy tốt lại hấp dẫn mọi người nhiều đến vậy.

Khác không nói, chỉ cần là lời đồn đãi thì người nghe đã muốn chạy đến để chứng kiến rồi.



Quá trình giải thạch thì Lý Dương cũng đã biết. Lúc này thầy Tề đã muốn tiến đến sát bên cạnh khối Phỉ Thúy. Nếu như cắt xuống sẽ xuất hiện một vết nứt phá hủy khối Phỉ Thúy thì khối Thủy Tinh Chủng này xem là như không có gì.

Nhưng cũng không phải là không có thu hoạch. Chỉ sợ là một vết nứt sẽ phá đi khối Phỉ Thúy. Nếu sửa sang lại từng miếng Phỉ Thúy nhỏ thì cũng đáng giá mấy triệu. Hoặc là lấy ra những mảnh Phỉ Thúy không bị phá hư cũng có thể làm ra vài cài vòng tay.

Dù sao thì đây cũng là Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng. Một miếng nhỏ thôi cũng đáng giá rồi.

Chậm rãi, Lý Dương lại khởi động năng lực đặc biệt. Những hình ảnh vừa rồi hiện lên dưới hình ảnh lập thể. Dưới hình ảnh lập thể, Phỉ Thúy đã sớm được phát hiện và quá trình giải thạch với một chút vỏ rơi xuống. Như vậy thì quá trình giải thạch thật sự là nhàm chán. Lý Dương thu hồi lại năng lực đặc biệt, tránh lãng phí tinh lực của mình.

Hình ảnh vừa mở ra thì Lý Dương lập tức lắc đầu.

Dựa theo tốc độ của thầy Tề này thì chưa đầy hai phút, khối Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng này sẽ bị sụp đổ. Đến lúc đó thì âm thanh bàn tán sẽ còn lớn hơn nữa.

Bốp, bốp!

Lại một tràng pháo nữa vang lên. Tất cả mọi người đều ăn mừng cho Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng. Thói quen này không chỉ có ở Bình Châu mà các nơi khác cũng đều có. Dù sao thì Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng khó khăn lắm mới có được.

Âm thanh của tiếng pháo dường như càng kích thích thầy Tề ở bên trong. Tốc độ cắt thạch của ông ta không nhanh cũng không chậm. Tiếng giải thạch chói tai cũng không thể lấn áp được tiếng bàn tán cùng với tiếng pháo ở bên ngoài.

Bên cạnh thầy Tề còn có một người thanh niên khoảng hai mươi tuổi đang hưng phấn vỗ tay. Người này là nhân viên giải thạch của công ty Triệu Thị. Đám người thầy Tề đến đây giải thạch không đủ người nên yêu cầu gã đến phụ họa thêm.

Gã cũng không nghĩ đến việc mình có thể chứng kiến được quá trình giải ra được khối Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng. Nếu khối Phỉ Thúy này được giải ra, khẳng định ông chủ Mạnh sẽ không thiếu tiền lì xì cho gã. Hơn nữa, về sau thanh danh của gã sẽ vang xa. Ai cũng biết gã chính là người đã góp phần giải ra được khối Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng.

Xôn xao!

Gã công nhân trẻ tuổi này vừa mới cầm chén đi lấy nước lần thứ hai, khi quay đầu lại chuẩn bị rót nước thì cả người liền sững sờ.

Chậm rãi, gã công nhân nhìn đến mặt cắt sau khi rưới nước xong, sắc mặt bỗng chốc tái nhợt. Cả người giống như là không còn khí lực nào cả.

Giải ra Thủy Tinh Chủng thì gã cũng có công lao rất lớn. Nhưng nếu giải ra không có gì thì ảnh hưởng của nó cũng tương đương. Và thật sự thì đang xảy ra tình huống này. Gã sợ rằng cho đến suốt cuộc đời của mình sẽ không có ai mời gã, một người ngay cả Thủy Tinh Chủng cũng giải không ra đến giải thạch nữa.

Thầy Tề cũng phát hiện chỗ không ổn, liền tháo mắt kính xuống, ngơ ngác nhìn cái mặt cắt.

Trên mặt cắt không còn là màu xanh dương của Phỉ Thúy nữa mà đã biến thành một màu đen bình thường, giống như màu của đồng tiền.

Màu sắc này thì tất cả mọi người đều không xa lạ. Nếu xuất hiện màu sắc này thì cơ bản có thể kết luận rằng Phỉ Thúy đã bị xuyên thấu. Và đây chính là một lớp da khác.

- Thầy Tề, thế này là thế nào?

Ông chủ Mạnh cũng phát hiện chỗ không ổn, vội vàng hỏi một câu. Thầy Tề liền nở một nụ cười còn khó coi hơn là khóc, khó hiểu lắc đầu.

Ông chủ Triệu, còn có ông chủ Mạnh lắc đầu thở dài. Ông chủ Triệu âm thầm chột dạ, cảm thấy vô cùng may mắn. May mắn là ông chủ Mạnh không đồng ý bán. Chứ nếu không thì tổn thất lần này rất lớn.

- Ông chủ, dường như không đúng. Phỉ Thúy bị đường cắt phá hủy.

Thầy Tề đơn giản lắc đầu, chậm rãi nói ra những lời này. Và lập tức nó được bắn ra với tốc độ chóng mặt ra bên ngoài. Vài giây sau, bảy tám trăm người đang tụ tập trong sân đã nghe được tin tức này.



Còn có hai người đang chuẩn bị đốt pháo, sau khi nghe được tin tức này thì liền thổi tắt cái bật lửa.

Người đã đốt pháo trước càng có vẻ mờ mịt hơn. Như thế nào lại biến thành không có gì? Thế thì bọn họ đốt pháo có tác dụng gì đâu.

Bọn họ không phải sợ là ông chủ sẽ khiển trách mà nghĩ rằng vận may đã không rơi vào tay họ. Đã giải được Thủy Tinh Chủng tăng giá nhưng rốt cuộc lại không có gì.

- Ông chủ, bên trong không có gì là sao?

Dương Chí Cương mở to mắt. Y không phải là người có chuyên môn về đổ thạch nhưng y thường xuyên ở bên này và giao tiếp với các thương nhân đổ thạch, nên những kiến thức cơ bản về nó y vẫn có thể hiểu được.

- Đúng vậy, không có gì. Phỉ Thúy đã bị một vết nứt phá hủy. Thật đáng tiếc!

Lý Dương thở dài gật đầu. Lưu Cương thì cũng yên lặng gật đầu. Đột nhiên ánh mắt y mở to còn hơn Dương Chí Cương, hoảng sợ nhìn Lý Dương.

Bên kia, Dương Chí Cương cũng không khác gì, nhìn Lý Dương giống như nhìn thấy quỷ, chậm rãi hỏi:

- Ông chủ, ông chủ làm sao biết được là Phỉ Thúy đã bị phá hủy, giống như là có ai đã nói qua?

- Lý ca, anh làm sao mà biết được? Chúng ta không nhìn thấy trực tiếp mà?

Lưu Cương cũng vội vàng hỏi một câu. Tin tức bên trong truyền ra không sai nhưng cũng chưa đề cập đến Phỉ Thúy đã bị phá hủy. Lý Dương và bọn họ vẫn ở cùng một chỗ, căn bản vẫn không đi đâu. Tại sao Lý Dương lại biết Phỉ Thúy đã bị phá hủy.

Sửng sốt một chút, tim Lý Dương đập nhanh hơn bình thường. Bình thường thì hắn luôn cố tình che dấu. Nhưng lần này do tiếc hận và kích động nên đã lỡ lời.

- À, thì tôi cũng không dám kết luận, chỉ là đoán đại thôi.

Lý Dương lắc đầu. Cũng may là hắn bình tĩnh rất nhanh và nghĩ ra được biện pháp ứng đối.

- Đoán đại?

Dương Chí Cương vẫn còn một chút nghi hoặc. Lý Dương lập tức đón đầu, nói tiếp:


- Khối nguyên thạch bên trong rất lớn. Chúng ta đều đã biết điều này. Vừa rồi lại có người nhắc đến đặc điểm của đổ thạch, có nói qua có vết nứt. Nói như vậy thì khối đổ thạch này sẽ có một vết nứt rất lớn. Khối nguyên thạch lớn như vậy thì khi giải ra khối Phỉ Thúy lớn có thể tạo thành lực phá hoại lớn vào ngay vết nứt đó. Cho nên tôi mới nói như vậy.


Lý Dương vừa mới giải thích xong thì bên trong đã truyền ra một giọng nói:


- Thật đáng tiếc, mặt trái của khối nguyên thạch này có một vết nứt. Phỏng chừng thì tất cả Phỉ Thúy đều bị phá hủy. Đúng là vết nứt chệt tiệt. Đây mà là Thủy Tinh Chủng à?


Lưu Cương chậm rãi gật đầu. Lý Dương giải thích không phải là không có lý. Ít nhất thì nó cũng làm cho Lưu Cương tin tưởng. Với năng lực đổ thạch của Lý Dương thì chỉ căn cứ vào một ít đặc điểm của nguyên thạch thì có thể phán đoán ra cái gì đã phá hủy Phỉ Thúy thì cũng không phải là việc khó.


Dương Chí Cương lộ ra bộ dạng nể phục, nói:


- Ông chủ, ngài đoán thật là chuẩn. Ngài nhất định cũng là một cao thủ đổ thạch.


Lúc này đây, Lý Dương và Lưu Cương đều sửng sốt một chút. Lưu Cường còn âm thầm bật cười. Ông chủ của y không những là cao thủ đổ thạch mà còn không phải là cao thủ bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK