Mục lục
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Tiểu Tiểu Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



-Trương Đổng có chút bối cảnh, có điều thái độ làm việc cũng có thể xem là chính phái.

Đường tổng nhỏ giọng nới với Lý Dương một câu, Lý Dương kinh ngạc ngẩn đầu lên, sau đó gât gật đầu.

Có bối cảnh Lý Dương không hề ngoài ý muốn chút nào, làm ăn trong nước, đặc biệt là làm ăn lớn như thế mà không có bối cảnh thì nói ra ai cũng không tin.

Lúc này hắn không còn là tên thanh niên hiền hậu cái gì cũng không hiểu, giới đồ cổ cũng cần bối cảnh, bối cảnh này rất quan trọng, nếu như không có bối cảnh thì muốn bảo vệ thứ mà mình sưu tầm không dễ dàng gì.

Cũng may là sau lưng hắn có bối cảnh rất lớn, đây cũng là bảo đảm lớn nhất của hắn.

Không có Hà lão bảo đảm Lý Dương cũng không dám công khai triển lãm, Hà lão lo lắng rất chu toàn, không có khả năng quên việc này được.

Lý Dương rất cảm kích Đường Xuân Minh nhắc nhở, Đường tổng có thể nói những lời này cho hắn thì đã không dễ dàng gì rồi, người trong thương trường không hề có cái gì hữu nghị thuần khiết cả.

Cơm trưa ăn không tới một giờ đã xong, ngoại trừ Lý Duong và Bạch Minh, những người khác đều uống không nhiều, Lý Dương uống 2 cân rượu không có vấn đề gì, Bạch Minh thì chỉ mới uống một cân thì phải nhờ người mang về nhà, dám chắc sau này cho dù có đánh có mắng thì hắn cũng không dám tìm Lý Dương chuốc rượu nữa đâu.

Buổi chiều triển lãm tiếp tục tiến hành, rất nhiều người trở về tiếp tục thưởng thức bức tranh, một ít người buổi hiều mới tới liền hối hận, biết vậy thì buổi sáng họ đã tới xem từ sớm rồi.

Loại cổ họa thần kỳ thế này có xem nhiều thêm một chút càng tốt, không ai cảm thấy nhàm chán cả.

Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm buổi chiều tạm thời rời khỏi Quang Vinh Bảo Trai, bọn họ còn có rất nhiều công tác phải làm, bức họa này là của Lý Dương, nếu bọn họ muốn xem thì sau này đi tìm Lý Dương là được, cho nên bọn họ cũng không có quá nhiều lưu luyến.

Lý Xán và Liễu Tuấn tiếp tục đi theo Lý Dương, buổi chiều bọn họ không có nhiều việc lắm, hơn nữa lâu rồi chưa gặp Lý Dương nên hai người muốn ở lại thêm, nghe được yêu cầu của hai người Trịnh Khải Đạt không chút do dự mà đồng ý.

-Chị dâu, đây là chén bằng sừng tê giác, loại chén này tổng cộng có 5 loại tạo hình, cái chị xem là loại chén cat tường, chị xem những hoa văn này, có con dơi, đào mừng thọ, ngụ ý Phúc Thọ song toàn .

Trong gian phòng bán những hạng mục phụ ở lầu 2, Vương Giai Giai có chút hứng thú với cái chén bằng sừng tê giác, Lý Xán liền lập tức giải thích ngay.

-Chị dâu, cái chén này được làm từ giữa thời Thanh ở Tô Châu, chế tác vô cùng tinh mỹ, trước mắt trên thị trường không có nhiều, rất có giá trị sưu tầm, lão đại có thể chuyên gia cao cấp nhất của Quang Vinh Bảo Trai chúng tôi, mua sẽ được hưởng chiếc khấu, mua thứ này về nhất định sẽ có lời.



Liễu Tuấn cũng nói một câu, Trịnh Khải Đạt rời khỏi, hai tên này liền bám sát Lý Dương và Vương Giai Giai, đặc biệt còn không ngừng gọi Vương Giai Giai là chị dâu, lúc đầu cô còn có chút đỏ mặt, nhưng lúc sau thì cô cũng đã cảm thấy quen.

-Tiểu Tuấn, cái gì mà chúng tôi, cậu phải bảo là bọn họ, hiện tại cậu là người của Lợi Đạt, không còn là người của Quang Vinh Bảo Trai rồi.

Lý Xán lập tức quay đầu lại không khách khí nói một câu, thời gian Liễu Tuấn rời khỏi Quang Vinh Bảo Trai không dài, nhưng thời gian làm việc ở đây thì lại rất lâu, cho nên hắn theo thói quen dùng từ chúng tôi .

Lần này vừa lúc bị Lý Xán bắt được lỗi nên ngay lập tức bắt bẽ, Liễu Tuấn nhìn Lý Xán một cái, trên mặt có chút bất đắc dĩ, hắn lắc đầu, nói:

-Tôi sai rồi, tôi là người của Lợi Đạt, không nên ở Quang Vinh Bảo Trai dùng từ chúng tôi, chị dâu, lão đại ở Quang Vinh Bảo Trai có thẻ chiếc khấu, mua đồ rất là lời.

Liễu Tuấn nói xong trên mặt còn có chút ủy khuất, Vương Giai Giai cũng bị vẻ mặt của hắn làm cho tức cười, Lý Xán thì há to miệng cười làm cho những nhân viên xung quanh tò mò nhìn bọn họ.

Lý Dương mỉm cười nhìn bọn họ, khóe miệng lộ ra ý cười.

Từ điểm này có thể thấy quan hệ giữa Lý Xán và Liễu Tuấn rất tốt, Lý Xán hiếu động, Liễu Tuấn thì ổn trọng, vừa lúc có thể bù trừ cho nhau, có điều Lý Xán lại cẩn thận ở những chi tiết nhỏ, điểm này thì Liễu Tuấn lại không bằng Lý Xán, hai người tính ra quả thật là một cặp hợp tác trời sinh.

Điểm này Trịnh Khải Đạt là người cảm nhận sâu nhất, hiện tại ctrong công ty người có phối hợp tốt nhất chính là hai người bọn họ, lúc hai người làm việc cùng nhau thì hiệu suất tăng lên vài lần.

-Lý Dương, anh có điện thoại.

Vương Giai Giai tươi cười kéo Lý Dương một cái rồi nói, Lý Dương cười cười lấy di động ra, khi nhìn thấy dãy số xa lạ thì hắn nghi hoặc lắc đầu, có điều hắn vẫn nghe điện thoại.

Số điện thoại của Lý Dương rất ít khi cho người ngoài biết, chỉ có người quen biết được số của hắn, chính vì vậy bình thường chỉ có người quen gọi cho hắn, dãy số xa lạ như thế này quả thật là không nhiều lắm

-Lý tiên sinh, tôi là Sang Dala.

Bên kia truyền tới một tiếng cười, Lý Dương lập tức nhớ tới vị công tử Myanmar này, từ khi chia tay ở Ruili, hai người chưa từng liên lạc qua.

-Chào.



Lý Dương nghe điện thoại, Lý Xán và Liễu Tuấn thì cùng nhau lấy lòng Vương Giai Giai, một lát sau, Vương Giai Giai liền cười không khép miệng lại được.

-Lý tiên sinh, tôi hiện tại đang ở Bắc Kinh, có thể gặp mặt hay không?

Sang Dala nói chuyện rất trực tiếp làm Lý Dương có chút sững sốt, Sang Dala không ngờ đã tới Bắc Kinh, dường như nơi này không thích hợp việc làm ăn của hắn cho lắm. Người chơi đổ thạch ở Bắc Kinh rất nhiều, nhưng không có ra hồn gì cả, nếu không thì những thương nhân Vân Nam không thể nào tổ chức cái gì lôi đài ở đây rồi.

Sang Dala lại là một thương nhân nguyên thạch, một trong năm gia tộc lớn của Myanmar, muốn nói đến Bắc Kinh để buôn bán nguyên thạch thì Lý Dương không thể nào tin được, lúc này Sang Dala lại yêu cầu gặp mình, Lý Dương có cảm giác là Sang Dala vì hắn mà tới.

-Tốt, tối hôm nay đi, anh ở đâu, tôi tới đón anh.

Lý Dương suy nghĩ rất nhiều điều trong lòng nhưng ngoài miệng thì ngay lập tức đáp ứng, lúc trước ở Ruili Sang Dala rất nhiệt tình với Lý Dương, Sang Dala tới Bắc Kinh, Lý Dương cũng phải chiêu đãi lại hắn.

-Tốt, tối nay chúng ta gặp lại.

Sang Dala nói chuyện rất ngắn gọn, hắn nói địa chỉ của hắn cho Lý Dương rồi tắt điện thoại, Lý Dương thu hồi di động rồi lắc lắc đầu.

Bên torng một khách sạn năm sao ở Bắc Kinh, Sang Dala tắt di động rồi nhìn ra ngoài cửa sổ.


-Thiếu gia, Lý tiên sinh đã đáp ứng rồi?


Ở phía sau Sang Dala, một người trung niên hơn 40 tuổi cung kính đứng chờ, người này thoại nhìn giống người Trung Quốc, có điều lại nói tiếng Myanmar.


Sang Dala gật gật đầu, khe khẽ thở dài:


-Đáp ứng rồi, tối sẽ gặp mặt


Người turng niên phía sau Sang Dala dường như cũng thở ra một hơi, có điều hắn không nhìn thấy Sang Dala đang nhíu mày, nếu như có thể lựa chọn thì Sang Dala cũng sẽ không đi tới Bắc Kinh tìm Lý Dương.


... ... ...


:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK