Mục lục
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Tiểu Tiểu Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



- Lý tiên sinh, xin lỗi, đã làm ông sợ hãi!

Hoàng Thiên Kiệt bất chấp sự kinh ngạc của hai chị em Cục trưởng Thường bên cạnh, tiến lên bắt tay Lý Dương, tỏ ra vô cùng nhiệt tình.

Ánh mắt Cục trưởng Quách căng lên. Theo bản năng ngẩng đầu nhìn Đội trưởng Lưu bên cạnh một cái. Đội trưởng Lưu cũng khẽ lắc đầu với ông, trong mắt còn mang theo chua xót.

Người này, hậu trường hoàn toàn không phải là Thị trưởng, cũng không phải Bí thư, Bí thư rõ ràng không biết Lý Dương, một điểm quan trọng nhất, Bí thư còn đang lấy lòng người này.

Phát hiện này, khiến trong lòng Đội trưởng Lưu vô cùng run, đồng thời hối hận vô cùng.

Cục trưởng Quách cảm thấy bất thường. Tuy ông là chức phó, nhưng năng lực và trí tuệ của ông đều hơn Cục trưởng Thường rất nhiều. Lúc này Đội trưởng lưu nghĩ đến tất cả, ông cũng nghĩ đến.

Vừa nghĩ đến thái độ ban đầu của mình với bọn người Lý Dương, trong lòng Cục trưởng Quách có từng trận bối rối. Lần này cho dù tai kiếp khó tránh, người này là ông bắt về từ khách sạn, thế nào cũng không thoát được quan hệ.

- Ông là?

Lý Dương nghi hoặc xem xét Hoàng Thiên Kiệt trước mặt, còn nhìn Hồ Hân bên cạnh hắn, vừa nãy lúc Hồ Hân xuất hiện, Lý Dương đã trông thấy cô.

Hồ Hân nói là Hà Kiệt tìm cô, chỉ là không ngờ có người khác.

- Lý tiên sinh, tôi là Bí thư Thị uỷ Hoàng Thiên Kiệt. Ông yên tâm, việc hôm nay chúng tôi nhất định sẽ điều tra cẩn thận, lấy lại lẽ phải cho ông.

Vẻ mặt của Hoàng Thiên Kiệt lúc này càng nhiệt tình hơn. Thái độ cũng trở nên tốt hơn, nói là có chút nịnh nọt không quá.

Ngô Dương ngây người, mẹ của hắn ta cũng ngây ngẩn người.

Còn Cục trưởng Thường kia, mắt trợn tròn, bộ dạng như vừa gặp quỷ.

Tất cả xảy ra trước mặt, thật sự khiến bọn họ không dám tin. Hoàng Thiên Kiệt là hậu trường của bọn họ. Hậu trường của tiểu tử này không phải Thị trưởng sao? Sao đột nhiên trong nháy mắt tất cả đều thay đổi.

- Bí thư Hoàng, hắn phạm tôi nghi ngờ người khác!

Cục trưởng Thường có chút mơ hồ, không kìm nổi nói một câu. Hoàng Thiên Kiệt lập tức quay đầu lại, hung hăng trừng mắt với y.

- Câm miệng!

Một tiếng quát mắng, Cục trưởng Thường lập tức cúi đầu. Y có thể không mua được Thị trưởng, nhưng lời của Bí thư không thể không nghe, nếu không thì cho dù anh rể của y là Trưởng phòng công an, vị trí này y cũng giữ không nổi.

Đồng thời đắc tội với Bí thư Thị uỷ và Thị trưởng, kết cục sẽ như thế nào, hắn vẫn rất rõ.

- Lý tiên sinh, tôi dẫn ông ra ngoài, tìm một nơi giảm bớt kinh động bớt ông!

Hoàng Thiên Kiệt quay đầu lại, lúc này thái độ đối với Lý Dương quay ngoắt một trăm tám mươi độ, nụ cười trên mặt vô cùng rạng rỡ.

Thật ra, hắn ta hoàn toàn không biết Lý Dương có thân phận như thế nào, Lý Dương ở trong nước rất nổi tiếng, nhưng danh tiếng hầu hết ở dân gian. Vẫn chưa ảnh hưởng đến Bí thư Thị uỷ này. Yết Dương tổ chức thi đấu đại sư chạm ngọc Hoàng Thiên Kiệt cũng biết. Nhưng không thật sự quan tâm lắm, thi đấu đại sư chạm ngọc, luôn luôn là Hồ Hân chỉ đạo.

- Bí thư Hoàng, Thị trưởng Hồ, cảm ơn, chúng tôi không cần ra ngoài, ở đây có phòng họp không, tôi có chút việc muốn nói với hai vị!

Lý Dương mỉm cười lắc lắc đầu. Hiện giờ hắn biết, Hoàng Thiên Kiệt này cũng là người qua giúp mình.

Nếu giúp mình, vậy nhất định có quan hệ với Hà Kiệt. Xem như là người mình, Bí thư Thị uỷ, Thị trưởng đều là người mình, xử lý oan khuất của Vương Vân liền không thành vấn đề gì.

Lần này, Lý Dương đem vấn đề nói đơn giản. Hắn căn bản không biết, bên trong việc này còn có Bí thư Tỉnh và Chủ tịch Tỉnh, cũng không biết hai người trước mặt thực tế đối đầu. Dù sao Lý Dương chỉ là người bình thường, nói sâu xa chính là người kinh doanh, đối với các việc sâu xa của quan trường hoàn toàn không biết.

Hoàng Thiên Kiệt lập tức gật đầu:



- Không thành vấn đề, Cục trưởng Thường, thu dọn phòng họp của chúng ta!

Trên thực tế, Hoàng Thiên Kiệt biết cũng không nhiều, hắn ta chỉ biết hai vị to nhất trong Tỉnh đối với người này rất coi trọng. Hai vị vì cùng một người đến Yết Dương, hắn ta không coi trọng cũng không được.

Tất cả điều này, cũng có thể nói là âm dương khác nhau.

Quách Thế Đồ chủ động đi thu dọn phòng họp. Thực tế phòng họp không cần chỉnh lý. Ông muốn dẫn Đội trưởng Lưu lại, hai người cùng bàn bạc đối sách.

Bọn họ đều rất hiểu, lần này chọc vào một người tuyệt đối không thể chọc được.

- Bíp bíp!

Công sân lớn cục công an vang lên hai tiếng còi xe, lại có một chiếc xe nữa chạy đến.

Rất nhiều người đều nhìn ra ngoài, sân của cục công an Thành phố rất rông, bình thường rất lạnh lẽo, hôm nay rõ ràng đặc biệt náo nhiệt.

Chiếc xe này lái thẳng đến bên trong, lúc này người bên trong nhất nhiều nhất, vừa nhìn đều biết nơi này có việc.

Một người bước xuống từ trên xe, xem xét xung quanh, sau đó nhìn vào Lý Dương trong đám người, khoé miệng từ từ nổi lên ý cười.

- Đại ca!

Lý Dương thoáng sửng sốt, vội vàng đi ra phía ngoài.

Trên xe bước xuống là Vương Đức, Vương Đức nhận được điện thoại của Hà Kiệt trực tiếp xuất phát, từ lúc sự việc xảy ra đến này cũng mấy giờ rồi, Vương Đức là người đầu tiên chạy đến Yết Dương.

- Bí thư Hoàng, cảm ơn nhiều!

Vương Đức cũng chạy lại, còn cười cười với Hoàng Thiên Kiệt. Anh ta còn tưởng rằng Hoàng Thiên Kiệt vì mình đặc ý chạy đến. Sau khi biết Lý Dương xảy ra chuyện, Vương Đức là người đầu tiên gọi điện cho Hoàng Thiên Kiệt.

- Vương Bí thư trưởng, quá khách khí rồi!

Hoàng Thiên Kiệt có chút mất tự nhiên cười. Trước đây hắn là đem việc của Vương Đức bàn giao quên mất, đương nhiên, những lời này hắn ta tuyệt đối sẽ không chủ động nói ra.

- Đại ca, sao anh đến đây. Lý Dương và Vương Đức gặp nhau không nhiều, chỉ là lúc kết hôn gặp, tuy nhiên, Lý Dương có ấn tượng đối với Vương Đức rất tốt.

Vương Đức không giống Vương Phong, luôn luôn gây rối ở kinh thành, Vương Đức từ nhỏ đã rèn luyện, làm Chủ tịch Huyện, Bí thư Huyện, hiện nay làm Phó trưởng thư ký Tỉnh uỷ, cho nên người rất cẩn thận, Lý Dương đối với đại ca này cũng vô cùng kính trọng.

Vương Đức Trưởng thư ký này, thật ra là quá độ, làm cho phó phòng quá độ đến chính phòng. Không thể không nói, những người có bối cảnh, thăng quan dễ hơn người bình thường rất nhiều.

- Biết anh xảy ra chuyện, tôi có thể không đến sao!

Vương Đức khẽ cười, thấy Lý Dương không sao, trong lòng anh ta cũng hoàn toàn thoải mái.

- Bí thư Hoàng, Thị trưởng Hồ, Lý tiên sinh, phòng họp đã chuẩn bị xong rồi!

Quách Thế Đồ chạy đến, báo cáo nhỏ, ông hoàn toàn không quen Vương Đức, nhưng cũng nhìn thấy xe của Vương Đức.

Làm Phó cục trưởng cục công an, xe của Tỉnh uỷ còn nhận được. Sau khi trông thấy chiếc xe Audi của Vương Đức ánh mắt lại căng lên.

Đội trưởng Lưu cũng chú ý đến những điều này, hai người còn trao đổi ánh mắt.

Bọn họ đều biết, hậu trưởng của vị này ít nhất là Tỉnh, đây không phải người trong Tỉnh đều đến rồi sao

- Tôn tiên sinh, Trưởng thư ký Vương, không bằng chúng ta trước tiên đến phòng họp đi!

Hồ Hân lặng lẽ đứng dậy, mỉm cười nói một câu, đối với sự xuất hiện của Vương Đức cô hoàn toàn không có bất ngờ. Cô sớm biết thân phận của Lý Dương, biết quan hệ của bọn họ.



Nhưng Hoàng Thiên Kiệt, lúc này còn chưa rõ quan hệ giữa Vương Đức và Lý Dương là gì.

Lý Dương lập tức gật đầu nói:

- Đại ca, chúng ta đến phòng họp trước đã, tôi có việc cần nói!

Vương Vân lúc này còn căng thẳng tóm chặt trang phục của Lý Dương, vẫn theo bên cạnh Lý Dương, Vương Đức có vài nghi hoặc nhìn cô một cái, sau đó còn cười dời đi.

Đối với cô gái này anh ta không có nghi ngờ gì, anh ta tin tưởng Lý Dương và em gái mình, hơn nữa, cô gái này rõ ràng vẻ mặt sợ hãi, là người bị sợ hãi.

Đoàn người đến phòng họp, trong sân để lại một đống cảnh sát mắt tròn mắt dẹt.

Ngoài ra Hải Đông cũng được giữ lại, đang như hổ rình mồi nhìn Ngô Dương, lúc Lý Dương dời đi dặn dò anh ta, mình dẫn Vương Vân đi cáo trạng, Ngô Dương này tuyệt đối không thể thả đi.

Nhiệm vụ của Hải Đông, chính là nhìn hắn ta chằm chằm, tránh để hắn ta chạy mất.

- Mẹ, đây là việc như thế nào?

Ngô Dương nhỏ nhỏ mẹ mình một chút. Thiếu gia quần áo lụa là này cũng cảm thấy không đúng. Hoàng Thiên Kiệt là người bình thường hắn ta rất kính sợ, thấy thái độ của Hoàng Thiên Kiệt, hắn ta cho dù ngu cũng biết tình hình bất lợi với mình.

Mẹ của Ngô Dương lắc đầu, chậm dãi nói:

- Không có việc gì, có việc cũng không cần sợ, còn có ông ngoại con, hơn nữa, là hắn đánh con trước, còn giữ con lại chất vấn.

Lời này, thật ra chính ả đều không tin, theo bản năng lại nhắc cha của UBND ra, làm chỗ dựa cho mình.

Ngô Dương gật đầu, không nói gì, tuy nhiên người khẽ run.

Mẹ của hắn ta hoàn toàn không biết các việc xấu xa hắn ta làm. Lần trước cô gái nhảy lầu, Ngô Dương hoàn toàn không dám nói sự thật, chỉ nói yêu đương chia tay, cô gái đó nhất thời nghĩ quẩn làm như vậy.

Lúc này, hắn ta biết rõ nhất những việc hắn ta làm thật sự bị vạch trần ra có kết quả như thế nào.

Lúc này, hắn thật sự sợ hãi.

Không sợ không được, Vương Vân đó là người biết chuyện. Hiện nay đi theo Bí thư Thị uỷ, Thị trưởng. Một khi vạch trần ra ngoài, lại có người thêm mắm thêm muối, hắn ta coi như xong rồi.

Hiện nay hắn ta vô cùng hối hận, hối hận lúc đầu nhất thời mềm lòng, không kịp thời xử lý gọn Vương này cũng hối hận trưa nay sao lại uống rượu, dẫn Vương Vân đến chỗ của mình đưa mình đến chỗ tử hình, cũng sẽ không có những việc này hôm nay.

Từ đầu tới cuối, hắn ta đều không hối hận những việc đó mà mình đã làm qua. Những việc đó đối với hắn ta mà nói chỉ là bé nhỏ không đáng kể, là bình thường, hắn ta có đặc quyền như vậy.

Cục trưởng Quách và Đội trưởng Lưu cũng đang bàn luận, bọn họ biết tất cả việc này.

Lúc này, bọn họ cũng có chút lo lắng. Ngô Dương làm các việc xấu xa bẩn thỉu, có liên quan nhất định đến bọn họ, Bọn họ vừa nói còn vừa lén nhìn vào hướng phòng họp tầng hai.


Các cảnh sát khác, cũng túm năm tụm ba lại, nói chuyện hôm nay.


Ngô Dương cũng là Cảnh sát, cấp bậc ngang bọn họ. Nhưng ở cục công an vô cùng cao ngạo, thường ngày không ít bắt nạt người khác, bị bắt nạt rồi, cũng chỉ có thể nén giận, ai bảo người ta là cháu ngoại của Cục trưởng.


Lúc này, rất nhiều người đều nhìn ra Ngô Dương đen đủi rồi, những người này còn vui sướng khi người khác gặp hoạ.


Đang bàn luận, cổng lại tiến vào một chiếc xe, cảnh vệ ở cổng lúc này đang mở to hai mắt, việc hôm nay khiến anh ta khó hiểu.


Lúc này anh ta còn không rõ sự tình cụ thể, nhưng anh ta đã biết đây chắc chắn là việc lớn.


Chỉ nhìn các xe đó có thể biết, trước tiên là Thị trưởng, sau là Bí thư Thị uỷ, sau đó còn la xe của Tỉnh uỷ, lúc này lại đến một chiếc xe của công an tỉnh.


Cha của Ngô Dương, Phó thường vụ Cục trưởng của văn phòng Tỉnh Ngô Hưng đang sau Vương Đức, là người thứ hai đến Yết Dương, cháu trai bị người là giữ không phải là việc nhỏ. Ông bảo lái xe lái rất nhanh, vốn ông xuất phát muộn, lặng lẽ chạy đến trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK