Mục lục
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Tiểu Tiểu Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Hai mặt cắt rất nhanh được rửa sạch.

Người chung quanh không đôgn lắm, mọi người không cần chen lên phía trước cũng có thể thấy rõ ràng tình trạng mặt cắt, không rõ việc giải thạch nên vợ chồng Lý Quân Sơn nhìn nhau đầy mê hoặc, không hiểu những thứ máu trắng này đại biểu gì .

Là người hiểu cược thạch một chút, Vương Yến lại nhíu mày một cái, Vương Giai Giai thì chỉ lẳng lặng nhìn , nét mặt của nàng không có một chút biến đổi.

Vương Giai Giai dường như có sự tín nhiệm mù quáng vào Lý Dương, cho đến nay, hình như Lý Dương chưa từng để cho nàng thất vọng.

- Lý Dương, lớp thạch màu sương trắng lớn như vậy, tình hình không ổn à?

Vương Yến không nhịn được hỏi một câu, ở đây nàng là người hiểu Lý Dương ít nhất, hôm nay cũng là lần đầu tiên thấy Lý Dương giải thạch. Lý Thành và Phương Thục Cầm cũng vậy, nhưng hai người họ cũng không hiểu gì, cũng sẽ không hỏi.

Hồ Hai, Hoàng Vĩ và cả Lão Ngưu cũng quay đầu nhìn Vương Yến một cái, nghi ngờ này, ba người đều giống nhau, nhưng bọn họ khá hơn Vương Yến một chút, đặc điểm lớn nhất của cược thạch chính là theo dõi đến cuối cùng, ai cũng không thể bảo đảm tình hình bên trong .

- Không sao, xem tình hình thế nào rồi hãy nói!

Lý Dương ngẩng đầu lên, bỏ kính xuống cười cười, Vương Yến đột nhiên có chút ngây ngô, mới vừa lấy kính xuống mắt Lý Dương lộ ra vẻ tự tin vô cùng, nàng chưa từng thấy ai tự tin đến vậy.

Giờ khắc này, Vương Yến không nhịn được gật đầu theo.

Lão Ngưu và Hồ Hai vội vàng đem cái ghế tới đây, để cho Lý Dương nghỉ ngơi một chút, khối nguyên liệu trên trăm kg cũng là khối lớn, đứng để giải thật mất sức.

Nghỉ ngơi không tới năm phút, Lý Dương lần nữa đứng lên.

Cố định lại khối nguyên liệu, Lý Dương không dùng máy cắt nữa mà chuẩn bị tiến hành mài thạch.

Hồ Hai, Hoàng Vĩ lại nhìn nhau, giải ra tầng màu sương trắng lại đổi sang mài trình tự bình thường. Nhưng bất cứ chuyện gì đều không phải là tuyệt đối, tầng màu sương trắng lớn như vậy, mài có vẻ không thật thích hợp, lúc này cách tốt nhất là hạ đao thật mỏng, hoặc là chỉ cắt một phần ba bề mặt, xem tình trạng phía dưới rốt cuộc như thế nào .

Bây giờ Lý Dương liền bắt đầu mài, tựa như không làm theo lẽ thường. Hồ Hai và Hoàng Vĩ lại lắc đầu , tiếp tục lẳng lặng nhìn Lý Dương giải thạch .

Chân mày Vương Yến lần nữa nhíu lại, há miệng, cuối cùng lại không nói gì.

- Chú Hồ, thế nào rồi ạ?

Tiểu nha đầu Ngưu Linh đột nhiên xuất hiện, nàng đứng ở sau lưng Hồ Hai, lúc này Lão Ngưu đang giúp Lý Dương giải thạch.

- Tự coi đi, chớ nói lung tung!

Hồ Hai nhỏ giọng nói một câu, vừa rồi Lão Ngưu bảo hắn ra nói với Ngưu Linh hôm nay đóng cửa hàng sớm, tránh bị người ta phát hiện trong này giải thạch, không đóng cửa, với lưu lượng khách bình thường, một lát sân sau sẽ kín người .

Bình thường khi có người giải thạch đều như vậy. Ít nhất có một nửa khách muốn xem người khác giải thạch, lần này người giải thạch lại là Lý Dương, để cho bọn họ biết sẽ còn điên cuồng hơn.

Cho nên không bằng đóng cửa, tránh những phiền toái này.

Trước khi đóng cửa, Lão Ngưu còn dặn dò Ngưu Linh đi ra ngoài mua chút đồ, những thứ đồ này có thể sẽ sử dụng đến, lúc này Ngưu Linh vừa mua đồ xong chạy về tới nhà.

- Két két …

Máy mài không ngừng ma sát vào tầng ngoài cùng, tầng sương trắng dần dần bị mài không ít, sự chú ý của mọi người đều tập trung vào mặt cắt đang được mài.



Lúc này sân sau cửa hàng của Lão Ngưu, ngoài tiếng máy mài không có những thanh âm khác, liên tục qua mấy phút .

- Có màu lục rồi ….

Một thanh âm chói tai vang lên, Vương Yến lôi cánh tay Vương Giai Giai, đưa tay chỉ mặt cắt kêu to. Lý Dương mài xong tầng sương tắng, có chỗ rộng bằng bàn tay bắt đầu lộ ra màu lục nhàn nhạt.

Hoàng Vĩ cũng thở phào, nói:

- Thật sự có màu lục, màu sắc rất thuần, nói không chừng là tăng mạnh!

- Cái gì nói không chừng, tôi thấy chính là tăng mạnh.

Hồ Hai khẳng định nói, giữa những người này, ngoài mấy người giải thạch, cũng chỉ ba người bọn họ hiểu nguyên liệu hơn một chút, ngòai bọn họ ra, hiểu sơ sơ chính là Vương Giai Giai.

Dù sao ở Myanmar, Vương Giai Giai đi theo Lý Dương thời gian dài như vậy, kiến thức căn bản nàng cũng biết .

Phía dưới tầng màu sương trắng xuất hiện màu lục, đúng là biểu hiện tốt vô cùng, nguyên liệu lớn như vậy, bên trong nếu là có Phỉ Thúy cao cấp, không cần quá lớn cũng có thể để cho Lý Dương kiếm về tất cả tiền vốn.

Nhưng Vương Giai Giai hiểu rõ, nguyên liệu được Lý Dương coi trọng như vậy, lại quan tâm đến như vậy, không thể nào là cược thắng bình thường.

Hà Kiệt vẫn đứng ở gần đó, hắn không hiểu rõ lắm về giải thạch, thật tò mò đích nhìn, hắn cũng nhìn thấy màu lục, chỉ là không hiểu nguyên nhân cụ thể, mọi người nói xong, hắn cũng liền hiểu một chút.

Triệu Khuê và Hải Đông vẫn luôn đứng ở phía ngoài cùng, bình tĩnh nhìn Lý Dương giải thạch, bất kỳ sự thay đổi của nguyên liệu tựa hồ cũng không hấp dẫn được bọn họ.

Lộ ra màu lục, Lý Dương tạm thời dừng lại, dùng nước rửa sạch, khóe miệng lộ ra nụ cười vui vẻ.

Chút màu lục này chẳng qua là món khai vị, món ngn còn ở phía sau đây .

- Lão Ngưu, Lão Ngưu …ông có ở đó hay không, có ở đó hay không!

Bên ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng hô to, đúng lúc máy giải thạch ngừng lại, Lão Ngưu nghe được thanh âm bên ngoài.

Lão Ngưu cau mày, sắc mặt Hồ Hai và Hoàng Vĩ cũng trùng xuống, thanh âm của người phía ngoài bọn họ rất quen, ngay cả Lý Dương cũng không xa lạ .

Nếu Lý Dương không nghe sai, đây chính là tiếng của vị ông chủ Triệu, bọn họ định dựa vào cảnh sát muốn đổ trách nhiệm cho Lão Ngưu, nếu không phải là Lý Dương xuất hiện đúng lúc, nói không chừng thật có thể để cho bọn họ được như ý, lúc này Lão Ngưu đã không còn chút cảm tình nào với họ, không biết họ tới làm gì .

- Lý tiên sinh, chúng ta không để ý tới ông ta, cậu tiếp tục đi!

Lão Ngưu nhẹ giọng nói với Lý Dương, Lý Dương quay đầu lại nhìn Hà Kiệt một cái, lại lắc đầu:

- Không ổn, ông ta vẫn ở gõ cửa, đoán chừng biết ông ở bên trong , bất kể ông ta muốn làm gì, cứ để cho hắn vào trước rồi hãy nói!

Lý Dương không biết mục đích ông chủ Triệu tới, cũng không muốn biết, nhưng nếu hắn không biết điều, Lý Dương không ngại giúp Lão Ngưu, dạy cho hắn một bài học nhớ đời, phương diện này đối với Hà Kiệt quá dễ.

Hà Kiệt hoàn hảo không biết ý tưởng của Lý Dương, biết được khẳng định sẽ muốn mắng to Lý Dương, Hà Kiệt đường đường chánh chánh là Phó sở công an cấp cao, hình tượng trong mắt Lý Dương sao lại thấp bé vậy.

Lão Ngưu do dự, lại nói:

- Bây giờ cậu đang giải nguyên liệu mua từ chỗ ông ta về mà!

- Không sao, để cho ông ta thấy cũng không có gì!

Lý Dương cười nhàn nhạt, giải thạch ở đây, khẳng định lừa không được mọi người, ông chủ Triệu sớm muộn cũng sẽ biết chuyện này, Lý Dương cũng không sợ cho hắn biết, khối nguyên liệu này là hắn đường đường chánh chánh mua lại, quyền sở hữu là của hắn, không còn là của ông chủ Triệu kia.



Còn về phần ông chủ Triệu, có thể thấy không vừa mắt vì hắn, Lý Dương cũng không suy nghĩ, nhiều người biết hắn có bảo bối, nhiều thêm một cũng không có gì .

Hôm nay các biện pháp bảo vệ Lý Dương vô cùng mạnh, người nào thích gây sự chỉ hại mình, chuyện mưu đồ lấy bức Thủy Trung Họa của hắn ở Nghiêm Thành chính là ví dụ tốt nhất.

Sự bảo vệ người bên cạnh Lý Dương hôm nay cũng rất cao. Lý Dương cũng đã cho thêm người công ty bảo vệ về chỗ cha mẹ, tăng không ít hộ vệ kín, mỗi người đều có bốn hộ vệ kín theo dõi, nam nữ đều có, đối với người nhà, Lý Dương không sợ tốn tiền.

Nếu không phải sựo cha mẹ phản đối, Lý Dương cũng tính thuê hộ vệ đi theo họ mỗi ngày.

- Vậy tôi đi mở cửa!

Thấy Lý Dương không có phản đối, Lão Ngưu cũng gật đầu một cái, hắn cũng muốn xem rốt cuộc ông chủ Triệu còn mặt mũi nào mặt tìm đến mình .

Chuyện lần này qua đi, Lão Ngưu sẽ từ chức phó chủ tịch thương hội, an tâm làm việc làm ăn của mình, chuyện lần này cũng làm cho hắn hoàn toàn thất vọng.

Lão Ngưu đi ra ngoài, Lý Dương lần nữa nhấc máy mài lên, chuẩn bị tiếp tục mài thạch .

- Két …

Máy mài mau chóng chuyển động, tiếp tục ma sát vào mặt phía dưới, ánh mắt mọi người chung quanh cũng đều tập trung ở trên mặt cắt.

Hai phút sau, Lão Ngưu dẫn theo hai người đi vào sân sau, trừ ông chủ Triệu ra, còn có ông chủ Lưu – Lưu Nguyên.

Hai người này còn xách theo nhiều quà, mục đích bọn họ tìm đến Lão Ngưu là nói xin lỗi .

Đặc biệt là Lưu Nguyên, sau khi nghe anh trai nói cho biết thân thế Lý Dương, trong lòng thấy sợ hơn, hắn tìm tới ông chủ Triệu, hai người hợp kế lại, sớm còn hơn muộn, hai người nên tới nói xin lỗi trước rồi hãy nói .

Cho dù không cách nào khôi phục quan hệ như cũ, cũng có thể cứu vãn một chút ảnh hưởng.

Phá sản, vẫn còn cơ hội làm lại từ đầu, thật chọc giận Lý Dương, sợ rằng cơ hội llàm lại cũng không có, đây là lời Lưu Bình nói với Lưu Nguyên, hắn cũng hiểu ý người anh này .

Lý Dương giúp Lão Ngưu, cái gốc chuyện này vẫn ở Lão Ngưu này , chỉ cần sau này Lão Ngưu không để ý là được.

Hai người đi vào sân sau, đem quà để xuống, đàng hoàng đứng ở một bên, một câu nói cũng không dám nói .

Vừa rồi ở cửa, bọn họ đã nghe thấy tiếng của máy giải thạch bên trong, lúc này mới lên tiếng, sau khi đi vào mới biết Lý Dương đang giải thạch, điều này làm cho bọn họ lo lắng, đồng thời lại có chút hưng phấn, bất kể nói thế nào, Lý Dương cũng là nhân vật truyện kỳ trong giới cược thạch, có thể tận mắt xem một lần Lý Dương giải thạch cũng tốt .

Ông chủ Triệu cười cười với Hồ Hai và Hoàng Vĩ, hai người căn bản không để ý đến hắn, ông chủ Triệu cũng không để ý, yên lặng cùng Lưu Nguyên đứng ở phía sau cùng .


Ông chủ Triệu nhìn kỹ mặt cắt trên bàn giải thạch, lại cười nói:


- Có màu lục, khối nguyên liệu này có thể tăng mạnh, nguyên liệu lớn như vậy, nếu tăng mạnh thì thật lợi hại , không hổ là ngọc thánh!


Lưu Nguyên không nói như ông chủ Triệu, nhưng biểu hiện trên mặt cắt của khối nguyên liệu hắn cũng nhìn rõ ràng , liền gật đầu tán thành .


Vương Yến quay đầu lại nhìn bọn họ một cái, hừ lạnh một tiếng, không nói gì, ông chủ Triệu nhìn Lý Dương giải thạch, nhưng sắc mặt hắn càng lúc càng kỳ lạ.


Ông chủ Triệu lại thấy được một nửa khối nguyên liệu kia, ông chủ Triệu nhìn kỹ, rốt cục nhìn ra, khối nguyên liệu này rất giống một khối trong số nguyên liệu hắn bán đi hôm nay.


Lúc này, Hà Kiệt quay đầu lại nhàn nhạt nhìn bọn họ, thấy Hà Kiệt, ông chủ Triệu đột nhiên sửng sốt .


Ông chủ Triệu có ngu hơn nữa, cũng có thể xác định khối nguyên liệu Lý Dương đàng giải chính là mua chỗ hắn, cái kết quả này khiến cho ông chủ Triệu rất khó chịu, nhưng lại không nói gì, chỉ có thể lấy lại tinh thần tiếp tục nhìn Lý Dương giải thạch .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK