Trong lúc nhất thời vị Tiêu Bố Vũ nổi danh trong hàng ngũ cao thủ đứng đầu Phong Tuyết Ngân Thành, một trong Hành Vân Bố Vũ, một Tiêu Nhị gia gần như đạt tới mức Chí Tôn kia giờ đang lo sợ không yên.
- Mấy tên này cũng đáng để muội động thủ sao, không sợ dơ tay à? Trực tiếp tìm tên Hàn Phong Tuyết rồi trị hắn một trận cái tội không biết dạy dỗ đày tớ đi!
Lúc này, cô gái áo trắng vốn không nói gì nãy giờ, giờ với một câu thanh thanh đạm đạm đã trực tiếp coi một đám người mười bảy tên của Tiêu Bố Vũ kia như kẻ chết rồi không cần quan tâm nữa.
- Dạ, tỷ nói rất đúng, em xin nghe theo lời chị
Xà Vương Thiên Tầm cung kính cúi đầu, tiếp theo lạnh lùng quay sang Tiêu Bố Vũ:
- Nói cho ta biết, các ngươi vì sao lại ở đây?
- Ha Ha ha, không dám giấu cô nương, chính là vì ân oán cá nhân củ Tiêu gia và Quân gia, Hàn nhi quyết chí chờ ở đây để lấy danh nghĩa đàn ông mà quyết chiến với Quân Vô ý!
Tiêu Bố Vũ vốn định mở miệng "Không dám giấu Xà Vương" nhưng lập tức nhớ đến việc người ta dịch dung, quá nửa là không muốn để lộ thân phận nên vội vàng sửa miệng.
Mà chuyện hắn giải thích cũng không tính là tỉ mỉ, chỉ đơn giản nói sơ qua. Mắt hắn nhìn chăm chăm về phía đại quân, giọng nói lại có phần ỉu xìu.
Hiện giờ hắn có thể hứng chí với việc Tiêu Hàn khiêu chiến Quân Vô Ý sao?
Tuy rằng nhờ một câu nói của cô gái áo trắng nên tình thế không con nguy hiểm. Nhưng về lâu dài thì việc này vẫn chưa xong. Cái câu "Trực tiếp tìm lão nhân Hàn Phong Tuyết rồi trị hắn một trận cái tội không biết dạy dỗ đày tớ đi!" đã có nghĩa là Phong Tuyết Ngân Thành mình đã gây mối thù với một đối thủ không thể trêu vào!
Cái này, quả thật là đánh rắm cũng làm đứt gót chân, uống nước bị mắc nghẹn chết. Một người có thể xui đến mức này thì quả là chuyện lạ trong thhiên hạ mà.
Hắn giờ hận sao mình không mọc ra hai cánh sau lưng để sớm có thể bay về Phong Tuyết Ngân Thành bố trí mọi chuyện. Xà Vương vốn đã là một sát tinh khó chống cự, mà nghe giọng nói của cô ta này thì Mai cô nương kia còn đáng sợ hơn nhiều!
Mọi chuyện giờ thực sự đã hỏng bét rồi!
Trước giờ có khi nào mình phải ăn nói khép nép như bây giờ? Giờ lại gặp một kẻ thù dai còn hơn mình! Móa nó, giờ mà lão thành chủ Hàn Phong Tuyết có đứng đây chắc còn phải khách khách khí khí chứ huống gì là mình?
Nhưng đám đệ tử kia còn không biết chuyện này, bọn chúng không biết thân phận của hai cô gái này, cũng không biết hiện tại bọn chúng yếu ớt cỡ nào. Thậm chí chúng còn cho rằng có mình thì không thể không chiến thắng, là chỗ dựa vững chắc của chúng. Nếu bọn chúng mà biết sự thật thì uy tín sau này của mình chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. Nhưng thực sự giờ mình cũng bó tay, giờ này mà tùy tiện đi chọc người ta thì máu tươi năm bước là cái chắc.
- Lời này nghe cũng có lý. Oán thù như thế quả thật khó đội chung trời! Chuyện giữa chúng ta tạm thởi chưa tính, cứ đứng đây xem một hồi rồi nói sau. Quyết chiến cùng Quân Vô Ý của Quân gia. Ha ha ha, bản thân ta cũng muốn nhìn thử coi tinh anh của Tiêu gia Phong Tuyết Ngân Thành có thể thắng được một Huyết Y đại tướng của thế tục quốc gia không? Tốt nhất là đừng để ta thất vọng.
Cô gái áo trắng ngay cả mí mắt cũng không chớp một cái, nói chuyện y như là nói với không khí vậy.
Xà Vương lập tức thu lại khí thế của mình rồi lẳng lặng đứng kế bên cô gái áo trắng. Giờ đây cô nàng đã trở lại thành một cô gái bình thường, ngoại trừ chuyện sắc mặt ngăm đen khó coi ra thì thật ra nhìn cũng rất hấp dẫn….
Tiêu Bố Vũ thực sự nửa cười nửa mếu rồi.
Hai người này tạm thời bỏ qua để đứng xem kịch vui.
Mà cái kịch vui trong mắt hai người này, lại khiến ta suýt nữa hộc máu luôn.
May mắn là Tiêu Hàn còn không biết thân phận hai cô gái này, nếu không mười phần công lực của hắn có thể phát huy ra một phần cũng quá hên rồi…
Điếc không sợ súng, tính ra cũng là một loại hạnh phúc mà!
Chỉ có điều những lời này giờ Tiêu Bố Vũ Tiêu nhị gia mới thấu hiểu hiểu hết được.
Tâm tình của Quân đại thiếu gia chúng ta mấy ngày nay thật sự "Không tệ vì quá tệ" rồi!
Mỗi lần vó ngựa vang lên, là khoảng cách tới Thiên Hương thành càng gần. Mà Quân Khương Lâm giờ chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với mọi tính huống và hắn cũng đã suy tính cách ứng phó cẩn thận! Chỉ có điều việc này tuy đối với hắn không lớn, nhưng cũng là một nguyên nhân khiến tâm tình của Quân đại sát thủ nhà ta mệt mỏi.
Đại thiểu đang lo lắng, lo rẳng nếu lỡ mình không khống chế được tính nóng này mà ra tay giết cả thiên hạ! Nhất là đối với cái lũ suốt ngày ra rả "Chánh nhân quân tử" đáng ghét kia. Mỗi lần nghĩ đến là sát khí của Quân Khương Lâm không tự chủ được mà cứ ào ào tuôn ra! Mà lúc này đối tượng công kích của bọn chúng là nhằm vào mình, coi như là mình có chuẩn bị sẵn tâm lý đi nữa, kết quả cuối cùng như thế nào Quân Khương Lâm mình cũng đã đoán trước được, mà thật ra cái này cũng không khó đoán.
Chỉ có điều liên quan đến Quản Thanh Hàn.
Trong lòng Quân đại thiếu thật sự vẫn còn một tầng vướng mắc. Nói gì thì nói ta đây cũng tính là "Trai tân" cả hai đời, từ khi đến Huyền Huyền đại lục này còn chưa thực sự "Mất zin" mà. Tuy rằng thiên hạ đồn rằng mình là một kẻ khi nam phách nữ, hoang dâm vô đạo ăn chơi trác táng number one…. Nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên ấy của mình, hỏi sao lại không băn khoăn?
Hơn nữa, chuyện này tính ra cũng là chuyện tốt, không phải nói ít nhất cả hai cũng đều lên đỉnh sao? Cho nên mấy ngày nay Quân Đại thiếu của chúng ta luôn luôn tìm cách mai khai nhị độ.
Chỉ có điều anh Tà nhà ta nhiệt tình như lửa, dục vọng như thủy triểu dâng, dù cho cố tìm mọi hoàn- cảnh- thuận- lợi, trêu ghẹo, khiêu dâm … à không, khiêu khích cỡ nào đi nữa, nhưng Quản Thanh Hàn người ta lại giữ nguyên cái thái độ lạnh như nước đá, lù lù bất động!
Thậm chí, còn không cho hắn cơ hội nói chuyện, bởi vậy lửa chưa nhóm đã bị dập tắt, củi ướt không đốt lên lửa… khiến dục vọng mãnh liệt cỡ nào cũng phải tiêu tan!
Quân Đại thiếu dù sao cũng là trai mới lớn, mới nếm mùi đời nên cũng xem nhẹ cách nghĩ của Quản Thanh Hàn. Hiện tại trong lòng Quản Thanh Hàn tuy rằng cực kỳ cảm động, đối với Quân Khương Lâm cũng đã có chút động lòng. Thậm chí trong lòng nàng cũng đã chấp nhận Quân Khương Lâm từ lâu. Chỉ có điều thân phận mình dù có thay đổi đi nữa, thì trên đoạn đường này chỉ một sô ít người biết chuyện Quân Vô Ý thu Quản Thanh Hàn làm con gái nuôi. Nhưng có một sự thật là còn rất nhiều người trong thiên hạ còn chưa biết.
Có thể nói rằng Quân Vô Ý đã đồng ý với chuyện của hai người.
Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là Quản Thanh Hàn có thể tùy ý quan hệ phóng túng trước hôn nhân với Quân Khương Lâm! Chuyện hôm trước là một tai nạn, cũng là một tai nạn mà Quản Thanh Hàn không thể không nhận. Nhưng nếu sau đó cứ cùng Quân Khương Lâm mây mưa giao hoan, cùng đưa nhau lên đỉnh vu sơn kiểu này thì thật sự Quản Thanh Hàn sẽ trở thành kẻ bị cả thiên hạ chê cười.
Suy cho cùng, trước chưa nói đến chuyện lúc nào cũng có bộ đội tiền vệ vây quanh, chỉ nói đến thời kỳ mẫn cảm bây giờ là đủ? Cho nên thái độ của Quản Thanh Hàn đối với Quân Khương Lâm là thứ nhất khó xử, thứ hai mắc cỡ, thứ ba băn khoăn, thứ tư… v.v… nói tóm lại là kiên quyết không cho Quân Đại thiếu thực hiện cái âm mưu đen tối của mình.