Chương 205
Cho nên, lô thuê bao của Thịnh Bảo đường đã sớm trở thành một loại dấu hiệu thể hiện thân phận riêng.
Rất ít trường hợp có người mới nổi mà có thể kiếm được lô thuê bao.
Mặt khác, biểu hiện bên ngoài của Thịnh Bảo đường tựa hồ chỉ là điên cuồng vì tiền. Đối với các việc chính sự khác một chút cũng không có hứng thú, càng chưa hỏi qua chuyện gì. Nhưng nếu có đào phạm hoặc tương đương trốn vào Thịnh Bảo đường, nghĩ rằng có thể trốn thoát thì đã hoàn toàn sai lầm. Thịnh Bảo đường sẽ bắt ngay và giao nộp ra, như vậy lại tiết kiệm thời gian cho triều đình, đỡ phải tốn thời gian truy bắt. Không cần biết người kia có phạm tội hay không, mục đích như thế nào, trốn vào Thịnh Bảo đường mưu đồ gây rối cũng đã đủ tội rồi!
Quân Khương Lâm khép mắt, nhìn đại môn Thịnh Bảo đường. Quân tam thiếu gia tuy chưa từng đi đến nơi này, nhưng cũng biết là tuy Thịnh Bảo đường ngày nào cũng có đấu giá, tuy nhiên hàng xịn chân chính chỉ có ở đấu giá hàng tháng.
Mà hôm nay, rất đúng lúc là ngày này.
Tới giờ này không khí buổi tinh phẩm đấu giá hội đã rất nóng rồi.
Kì quái nhất là những vật phẩm đấu giá ở Thịnh Bảo đường. Cơ hồ không một ai biết lai lịch của chúng, cũng không ai biết được Thịnh Bảo đường có thu mua hoặc nhận cầm đồ, tất cả vật phẩm đấu giá như là chính Thịnh Bảo đường xuất ra, điểm này càng làm cho cái sự thần bí càng thần bí hơn.
Đường mập mạp tỏ vẻ đã lui tới vài lần, quay đầu chào đón, Quân Khương Lâm cũng vội vàng đi theo, tám gã thị vệ bên cạnh hắn trừ một gã đang đợi thu ngân ghi phiếu, bảy người còn lại đều nối đuôi theo hắn vào.
Quân Khương Lâm đang đi bình thường đột nhiên nhíu mày!
Thịnh Bảo đường này quả thật không đơn giản đây?
Vừa bước vào đại môn, trước sau liền có năm sáu cổ thần niệm quét qua người hắn một lần, cơ hồ là đi hai bước, co chân một lần sẽ bị kiểm tra một lần! Điều này làm cho Quân Khương Lâm trong lòng sinh ra cảnh giác! Theo hắn đoán, những người này mỗi người đều có tu vi không dưới Ngọc phẩm Huyền khí!
Nhưng còn nội đường của Thịnh Bảo đường kiểm tra thì sao.
Phía sau Quân Khương Lâm, có hai tên tùy tùng đi tới, trên người mang theo một tầng sát khí ____chính là hương vị này! Quân Khương Lâm đã quá quen thuộc, dĩ nhiên không thể nhận sai! Hơn nữa hai tên tùy tùng này đang trong tư thế phòng bị cao độ, giống như là đang trên chiến trường. Cho nên hắn kết luận, hai tùy tùng này tuyệt đối không phải bằng hữu.
Bọn họ đã từng gặp qua mình, ít nhất là một lần.
Đi lên lầu mấy bước đã thấy lô thuê bao của Đường gia. Quân Khương Lâm vừa chạm vào tay vịn cầu thang cả người giả vờ lảo đảo đứng không vững, mượn cơ hội quay lại sau lưng thoáng nhìn, chỉ thấy sáu gã hắc y nhân đi về phía bên kia, ba người một nhóm, đi vào hai lô thuê bao. Trong đó một cái có thêu một đóa uất kim hương vàng lấp lánh; Cái kia thì có một đóa tuyết liên hoa trắng nõn thêu trên nền vải đen.
Giờ này trong đại sảnh đã kín chỗ, nhưng mà họ đều ngồi yên vị, giống như rất hòa hợp với nhau. Một đám bồi bàn luân phiên bưng chén đĩa lên, dù người tham gia đấu giá rất đông, nhưng bồi bàn lại làm rất êm. Dù sao, họ cảm giác được họ không có tư cách giương oai ở đây.
Tiến vào lô thuê bao, Quân Khương Lâm quan sát lô thuê bao của Quân gia. Một đóa Huyết Lan Hoa cực đại dữ tợn nở trên nền tuyết trắng, hắn không khỏi cười khổ một tiếng. Từ khi Quân gia có lô thuê bao này tới nay, ra vào không quá ba lượt. Không biết Quân lão gia nghĩ thế nào, trước giờ vẫn đóng tiền thuê bao, thực sự là cấp mặt mũi cho Thịnh Bảo đường.
” Hai lô thuê bao kia là của nhà nào?” Quân Khương Lâm không biết là cố ý hay vô ý chỉ lô thuê bao mà hai tên Hắc Y nhân đi vào, hỏi.
“Còn hai cái lô thuê bao kia là của gia tộc nào?” Quân Khương Lâm cố tình làm như vô ý chỉ lô thuê bao có hai tên tùy tùng mặc y phục đen đi vào mà hỏi.