Mục lục
Mạt thế vận (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ưng Bác Không, ngày hôm nay bỏ qua đi, ngươi nêu như muốn đáng nhau, vậy lúc khác ta tùy thời sẽ phụng bồi!" Thạch Trường Tiếu sắc mặt lạnh lẽo, không chút biểu tình, thần quang trong đôi mắt tựa hồ dày đặc như mưa tuyến phủ khắp lối đi chiếu lên khuôn mặt Ưng Bác Không, nói: "Tất cả mọi người đều là người hiểu chuyện, mục tiêu của ngươi cho tới bây giờ cũng không phải là huyền đan, cho dù cấp cho ta chút mặt mũi thì ngươi cũng đâu có sao!"

"Cấp cho ngươi cái rắm ấy! Mục đích của lão tử chính là huyền đan! Lão tử với ngươi không có bầu bí dây dưa gì hết, dựa vào cái gì mà cấp mặt mũi cho ngươi. Hôm nay lão tử chính là muốn giao thủ với ngươi, ngươi có thể làm gì được lão tử?" Ưng Bác Không cách chỗ Thạch Trường Tiếu bảy tám trượng, cũng không tỏ ra yếu thế chút nào lên tiếng.

Nếu là luận tu vi Huyền khí của hai người, tuy đều là người trong bát đại chí tôn, thuộc về một tầng thực lực, thế nhưng bài danh cấp bậc Ưng Bác Không so với Thạch Trường Tiếu còn kém hơn một bậc về phương diện thực lực cũng kém hơn một chút, hai người nếu thật sự đụng độ, chỉ cần không phải sinh tử chiến, tin tưởng không trải qua ngàn chiêu cũng đừng mơ tưởng phân thắng bại!

Hôm nay có Ưng Bác Không tại đây, chỉ cần hắn quyết tâm cuốn lấy Thạch Trường Tiếu mà nói. Như vậy cho dù Thạch Trường Tiếu có liều mạng dứt đuôi được hắn cũng không qua được đám người còn lại kia!

Cao thủ cấp thần huyền chí tôn không phải chỉ có đông người mà giết được, cho dù một nguời cùng tập hợp đám nhân vật bên ngoài vây công người còn lại cũng không thể thắng được. Thế nhưng nếu cầm chân thì không thàng vấn đề!

Mà trong quá trình tranh đoạt huyền đan, thời cơ có thể nói là trôi qua chỉ trong một cái nháy mắt, không cần phải tói ngàn chiêu, coi như là một hai chiêu có điểm sơ hở cũng đủ để người ta cướp mất huyền đan!

Phí Mộng Thần, Phong Tuyết ngân thành cùng ba vị Chí Tôn Thần Huyền, đám người này không phải vẫn luôn nhìn chằm chằm vào huyền đan đó sao?

Thậm chí còn một đám cao thủ Thiên Huyền ở chung quanh nữa, bọn họ tuy không đáng lọt vào mắt của thần huyền cường giả thế nhưng cũng không phải là hạng đèn cạn dầu!

Càng quá đáng chính là phương xa lại không ngừng vang lên thanh âm vù vù, lờ mờ có thể thấy bốn phương tám hướng đang có không ít người tới, chắc chắn là một đám thần huyền tiểu thiên huyền cường giả, địa huyền tiểu ngọc huyền, thậm chí còn có một ít người trong đó là kim huyền, chỉ có điều thấy ở đây tụ tập nhiều người như vậy, bên trong lại không thiếu nhân vật đỉnh cấp, bên ngoài là vô số người vậy quanh, tất cả đều đang chú ý tới động tĩnh ở bên này, không có tiến lên cũng không có rời đi, hiển nhiên vẫn còn ý định "muốn được chia một phần bánh", cũng đã quên mất thực lực của bản thân.

Ưng Bác Không cương quyết đem ánh mắt xuyên qua màn mưa, quét qua tất cả mọi người một lần, đột nhiên ngửa mặt lên trời huýt dài một tiếng, tiếng thét cùng tiếng sấm trên bầu trời hòa làm một, càng về sau tiếng thét như tiếng sấm sét càng lúc càng lớn đáng thẳng vào tim mọi người!

Tiếng thét này khiến một vài người công lực hơi yếu một chút nháy mắt liền cảm thấy khí huyết nhộn nhạo, lỗ mũi nhịn không được mà phun ra tơ máu, sắc mặt tái nhợt như người chết!

"Lão tử chính là Ưng Bác Không! Lão tử chính là muốn tuyên chiến với Thạch Trường Tiếu!" Ưng Bác Không hung ác cười to: "Dưới gầm trời này ngươi không biết tự lượng sức quả không ít, nếu thức thời mau cút hết đi cho lão tử!"

Ngoài đường tràng truyền tới vài tiếng kinh hô mơ hồ, hiển nhiên là khiếp sợ tới cực điểm!

Cái này gọi là người có tên, cây có bóng!

Ai có thể đoán được, tại Thiên Hương thành lúc này lại có tám đại quân tôn như thần tiên trong truyền thuyết của lục địa xuất hiện, hơn nữa lại xuất hiện những hai vị!

Mà hiện tại ai muốn cùng hai người kia đoạt huyền đan? Đó có khác gì tự tìm chết? Có mấy người biết điều ảm đạm thở dài xoay người mà đi, biến mất trong màn mưa, tự động rút lui khỏi cuộc tranh đoạt huyền đan.

Thế nhưng lại có rất nhiều người chỉ lui lại mấy trượng rồi đứng im bất động. Cho dù ngươi là Chí Tôn Thần Huyền thì thế nào? Chờ ngươi cùng Thạch Trường Tiếu đấu đễn nỗi lưỡng bại câu thương, lão tử còn không biết chiếm tiện nghi sao? Pháp luật không đấu lại được quần chúng, ngươi mặc dù là thần huyền điên phong, liệu có thể giết sạch được chúng ta hay sao?

Người có chủ ý như vậy tuyệt đối không phải là ít.

"Người nọ chính là Ưng Bác Không sao? Là một trong những đại lục bát đại chí tôn? Hắn như thế nào lại hung hăn vậy, cha bảo thái độ làm người như vậy thật không tốt, cha luôn là người nói đúng mà." Xa xa, một thiếu nữ ngây thơ thè lưỡi nghịch ngợm nói.

Mộ Tuyết Đồng đứng ở bên người nàng, thở dài cười khổ nói: "Tiểu công chúa, lần này ngươi thật không nên tới. Tràng diện ở đây thật sự là quá lớn rồi."

"Mộ Tuyết Đồng, ngươi không nắm chắc việc có thể bảo vệ an toàn cho công chúa sao?" Tiêu Hàn quái dị nở nụ cười nói tiếp: "Người như ngươi từ lúc nào lại sợ đầu sợ đuôi như vậy, việc bảo vệ công chúa cứ giao cho ta là được, đồ đệ nhát gan!"

Mộ Tuyết Đồng hừ một tiếng nói: "Ưng Bác Không cùng Thạch Trường Tiếu đều ở chỗ này, nếu là Ngân Thành Đương Chân chúng ta chiếm được huyền đan, chỉ sợ sẽ khiến hai người này nổi giận. như vậy tin tưởng cho dù ba vị trưởng lão cũng chưa chắc có thể nắm chắc toàn vẹn rời đi, huống chi là chúng ta? Tiêu Hàn, đầu ngươi bị lừa đá hay sao? Ngươi không nhìn xem ở đây rốt cuộc có bao nhiêu cao thủ? Thật sự tự cho mình đã tiến giai lên Thiên Huyền tài trí hơn người! Đúng là ếch ngồi đáy giếng!"

Mộ Tuyết Đồng nói cực kỳ có lý, giờ khắc này, nơi đây tụ tập toàn những người có thực lực khủng bố, cao thủ nhiều như cẩu, Thiên Huyền đi đầy đường, thần huyền ẩn nấp cũng không ít, nếu chỗ này mà bạo phát đại chiến, tình hình chiến sự tất nhiên sẽ hết sức thảm liệt, chớ nói chi là Tiêu Hàn chỉ là mới bước vào Thiên Huyền, coi như là đã đạt đến thần huyền sơ giai cùng Tam Lục Cửu ba đại trưởng lão cũng chưa chắc có thể bình yên thoát thân, ngay cả thần huyền cao thủ cũng như vậy, chứ đừng nói gì đến người khác!?

Tiêu Hàn giận dữ, đang định quay lại châm chọc một câu, đột nhiên một đạo ánh mắt sắc bén quét tới, hắn nhịn không được nội tâm phát ra một tia sợ hãi, rốt cuộc đem lời nói nuốt xuống.

Bởi vì người vừa nhìn qua chính là nhất đại sinh tử chí tôn Thạch Trường Tiếu!

Hiện tại tình hình ở đường tràng cực kì vi diệu, huyền đan lại đang ở trong tay Quân đại thiếu gia, mà Quân đại thiếu gia lại đang đứng ở trung tâm, từ đó nhìn ra từng tầng từng tầng vòng vây tỏa ra ngoài, tất cả đều là cao thủ, tu vi thấp nhất cũng là Thiên Huyền sơ giai! Mà ít nhất cũng có mười tầng vây quanh hắn, đám người ở tít bên ngoài cùng thực lực không cao lắm, nhưng nhân số lại đông như kiến!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK