Mục lục
Mạt thế vận (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quân Khương Lâm hít một hơi:

- Theo như bây giờ mà nói, ta nhiều lắm cũng chỉ là bị hoài nghi, bị phỏng đoán mà thôi. Nhưng nếu ta thật sự cứu sống Dạ Cô Hàn, vậy sự hoài nghi này chính là đã được khẳng định! Công Chúa Điện Hạ, nói gì thì nói Dạ Cô Hàn cũng là người bệ hạ kiêng kị nhất, cứu sống hắn chả khác nào đắc tội với bệ hạ! Loại chuyện này mà nói, chính là có liên hệ đến Quân gia của ta trên dưới mấy nghìn mạng người, ngoài ra cùng có quan hệ với Quân gia tổng cộng còn có mấy vạn sinh mạng tồn vong! Nếu vạn nhất…công chúa điện hạ, Dạ Cô Hàn cũng chỉ có một mạng thôi, người cho rằng vụ mua bán này, ta sẽ làm sao? Đổi lại là công chúa, người sẽ làm sao?

- Ngươi nói xem ta làm sao có thể tin được ngươi chứ! Hoàng gia trước nay vô tình, chẳng lẽ công chúa không hiểu sao?

Quân Khương Lâm nặng nề mà nói.

- Ta có thể thề đảm bảo bí mật…Ngươi, ngươi nói đi, ngươi như thế nào mới có thể tin tưởng ta? Như thế nào mới có thể...

Linh Mộng công chúa ủ rũ gục đầu xuống, nói xong tự biết lời thề chẳng qua chỉ là lời thề, cũng không có bất kỳ chút ước thúc nào, biết phân trần sửa đổi như thế nào đây, nhất thời liền im lặng.

Độc Cô Tiểu Nghệ cắn môi, muốn nói cái gì, cuối cùng cũng không có mở miệng.

Tôn Tiểu Mỹ trong lòng thở dài, Quân tam thiếu nói thật sự rất có đạo lý, lúc này mà sự việc trên người mình. Cũng đành thoái lui không để ý tới, chính mình lúc trước làm như vậy, thật sự là một trò đùa, cũng không có suy nghĩ tới hậu quả.

Hoàng đế hiện tại tài trí mưu lược kiệt xuất, nhưng, một điều không thể phủ nhận rằng hắn cũng có khuyết điểm, như tâm lý nghi kỵ không khỏi hơi nặng một chút…

Đang suy nghĩ. Đã thấy Linh Mộng công chúa đứng dậy, thân thể mềm mại nhỏ bé và yếu ớt loạng choạng tìm phương hướng một hồi, lại bịch một tiếng lần thứ hai quỳ xuống, môi dưới cắn chặt, một dòng máu tươi từ khóe miệng túa ra, rơi xuống, từng giọt từng giọt rơi trên mặt đất, khung cảnh thê lương và diễm lệ cực kỳ.

Nàng do dự một hồi lâu, rốt cục mới hạ quyết tâm, tay trái nhẹ nhàng đặt ở trên ngực, nhẹ giọng, rồi quyết tâm nói:

- Thiên thượng địa hạ, thiên địa thần linh, các triều đại tổ tiên, xin chứng giám lời thề của ta! Ta Dương Linh Mộng xin thề…!

Nói tới đây. Nàng ngừng lại một chút, trên mặt xinh tươi nhăn nhó một hồi, rốt cục lớn tiếng nói ra:

- Nếu Quân Khương Lâm có thể cứu được tánh mạng của Dạ thúc thúc, để cho Dạ thúc thúc không chết; ta Linh Mộng sẽ tức khắc hồi cung, không tiếc điều gì, cầu phụ hoàng đem ta tứ hôn cho Quân Khương Lâm, làm vợ làm thiếp, không thể không tuân theo, cũng không nửa câu oán hận! Đời này kiếp này, đối với Quân Khương Lâm một dạ trung trinh! Đối với chuyện tình của phu quân thủ khẩu như bình, bất cứ chuyện gì cũng không tiết lộ một chữ nửa câu! Nếu vi phạm lời thề, cả nhà nam phụ lão ấu, chết không toàn thây!

-Các triều đại tổ tiên, không được an nghỉ dưới suối vàng!

- Linh Mộng cũng gặp thiên đao vạn quả, hình phạt ngũ lôi oanh kích, vạn kiếp không được siêu thoát!

- Đặc biệt lập thệ này, xin thiên địa thần linh chứng giám!

Nói xong, Linh Mộng lật cổ tay, vừa khéo trong tay đã xuất hiện một thanh phi đao lung linh, hàn quang lóng lánh, nhanh như chớp vẽ một đường trên chính cổ tay mình, máu tươi tuôn ra như suối, nàng ngay cả nhíu lông mày cũng không có, cũng không nhăn mặt, dùng máu tươi của mình, ngay trước mặt, vẽ một vòng tròn.

Sau đó dập đầu xuống. Dập đầu cúi lậy tại tâm vòng tròn! Cả mái tóc đều phủ trên mặt đất! Thật lâu không có ngẩng đầu lên…

Thiên địa minh chứng. Thần minh soi xét; danh vọng tổ tông, linh hồn chi huyết, xin hoàn thành minh ước này!

Đây chính là lời thề thiêng liêng nhất tại Huyền Huyền đại lục, cũng là lời thề độc địa nhất!

Chắc chắn rằng không có ai dám vi phạm lời thề này, mà Linh Mộng công chúa lại dập đầu chính giữa vòng tròn bằng máu.

Thệ thành!

Đời này kiếp này. Không thể thay đổi được nữa!

Độc Cô Tiểu Nghệ "A!" kêu lên một tiếng thất thanh, mở to hai con mắt nhìn nhìn, bàn tay nhỏ bé che miệng của mình lại, trong cặp mắt chứa đầy nước mắt.

Linh Mộng công chúa chậm rãi đứng dậy, gương mặt đã nhòe đi, tràn đầy nước mắt, nhưng không có khóc thành tiếng, từ sau màn nước mắt ánh mắt gắt gao nhìn Quân Khương Lâm, từng câu từng chữ rành mạch nói:

- Quân Khương Lâm. Như thế, ngươi đã có thể tin tưởng ta chưa?

Quân Khương Lâm cứng họng, rốt cuộc nói không ra lời.

Quân đại thiếu gia có nằm mơ cũng không tưởng tượng ra, Linh công chúa lại có thể lập một lời thề như vậy!

Sao có thể nói những lời này chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK