Chương 150
Tần Tiểu Bảo thê thảm gào to. Đối với tên nhị thế tổ điển hình này, năm nay thật sự là năm tai nạn của hắn, thật không dễ dàng gì trên đường thấy được mĩ nữ, thật xui xẻo sao, vừa mới ba hoa được vài câu đã bị một trảo đánh tan đan điền phế đi Huyền khí.
Rồi lại thật vất vả mới khôi phục như trước nhưng trước tửu lầu còn bị một đoàn người té nước vào mặt, vừa mới mắng hai câu đã bị một gậy, còn bị đánh gẫy chân nữa chứ; vừa mới khóc cha gọi mẹ về nhà dưỡng thương, rồi lại xảy ra sự tình này, đã gãy chân lại còn bị người ta xách ra ngoài, sau đó ngã trên mặt đất. Vừa đau vừa sợ vừa hoảng khiến Tần Tiểu Bảo thống khổ kêu to….
Đường lão gia tử chậm rãi vươn tay, bàn tay khô cứng nhẹ nhàng vuốt ve trên cổ Tần Tiểu Bảo, tựa như đang chấn an một con chó nhỏ. Như vậy cũng tuyệt đối không có ai nghi ngờ, nếu Tần Hổ trả lời cho Đường lão gia tử hài lòng một câu nào, bàn tay khô cứng nhăn nheo này tuyệt đối sẽ biến thành lệnh bài truy hồn của Diêm Vương!
Tần Hổ suy sụp thở dài một hơi, cúi thấp đầu xuống nói:
– Ngươi thắng.
Đường lão gia tử đắc ý cười nói:
– Tần Hổ quả nhiên là người đứng đầu một bang, biết xem xét thời thế, rất tốt!
Lời lẽ châm chọc truyền vào tai làm cho khuôn mặt Tần Hổ đỏ lên. Đây là sỉ nhục cực độ làm cho sắc mặt hắn khó coi vô cùng, ngập ngừng vài cái mới khó khăn nói:. ngôn tình hoàn
– Nghĩ đến hẳn lão hầu gia cũng biết, việc này Tần mỗ cũng bị người sau lưng sai khiến, nếu không cho dù Tần mỗ có ăn gan trời sao dám vào Đường phủ trộm đồ được? Đây không phải là tìm chết sao? Cho dù có tâm cũng không có bổn sự, bất quá cảnh gươm đao kề cổ, chúng ta…. Quả là không có biện pháp.
– Nói tiếp.
Đường lão gia tử ánh mắt chớp động.
Đường lão gia tử là một người có nhiều kinh nghiệm nên cũng biết rõ Tần Hổ Bắc Thành Bang không có khả năng ở trước mặt mình giương oai, lại càng không thể nói dối được.
Tần Hổ thấy lão gia tử tin lời hắn nên cũng yên tâm hơn vài phần. Cho dù mình không thể thoát khỏi nhưng con mình có cơ hội sống sót nên vội vàng nói tiếp:
– Người sai khiến ta, lúc đó ta không biết được lai lịch của họ. Người kia có ánh mắt thông thiên, ngay cả những bố trí trong nhà của hầu gia, địa điểm giấu bảo vật, thậm chí thời gian ra tay cũng là thời điểm tốt nhất. Ta đoán rằng hắn là người ở trong kinh thành này.
Tần Hổ nói đến đây đột nhiên trợn mắt, ánh mắt tràn ngập sự sợ hãi vô cùng:
– Lão hầu gia cứu mạng.
Nhưng vào lúc này đột nhiên vang lên một tiếng kêu sắc bén, hoàng quang đại trướng, áp lực khắp bốn phương tám hướng đè xuống không một chút dấu hiệu nào. Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện vài bầu trời nho nhỏ phát ra ánh sáng màu vàng tràn ngập khắp không trung.
Địa Huyền cường giả.
Ba bóng người nhỏ bé bay xuống nhanh như tia chớp tạo thành một hình tam giác nhắm thẳng vào Đường lão gia tử. Mỗi một người đều có khăn che mặt và chỉ để lộ một đôi mắt toát ra ánh sáng màu vàng rực.
Các cao thủ của Đường phủ đồng thời hô lớn, một nhóm người liều chết lao lên ngăn cản nhưng đáng tiếc thực lực của bọn họ không thể nào ngăn cản bước chân của Địa Huyền cao thủ được.
Đường lão gia tử cười lạnh một tiếng quát:
– Bọn chuột nhắt!