Mục lục
Mạt thế vận (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quân Khương Lâm nhận lấy, nhìn một chút rồi hỏi.

- Thiếu gia sớm đã có phân phó, tiểu nhân đương nhiên không làm bị thương đến nó, nếu hiện tại lập tức buông tay, tiểu nhân tin chắc nó vẫn có thể bay tới nơi muốn tới, thời gian cũng không sai lệch bao nhiêu.

Hắc y nhân cười cười, rất tự tin nói.

Quân Khương Lâm gật đầu, từ trên chân bồ câu nhẹ nhàng gỡ xuống một cái ống trúc nhỏ, từ đó lấy ra một mảnh giấy nhỏ.

- Nội trong một tháng phải giết chết Quân Khương Lâm! Thế bất lưỡng lập!

Trên tờ giấy chỉ có duy nhất một câu này, bút tích vô cùng cẩu thả, chứng tỏ người viết đang vô cùng kích động, phần đề tên chỉ có duy nhất một chữ "Nguyệt".

- Ha ha ha, nữ nhân này quả là hẹp hòi, ta không phải chỉ chửi nàng là con kỹ nữ thối, tát nàng vài cái bạt tai thôi sao? Chẳng lẽ nàng cho rằng mình là một người thanh cao, không phải là một kỹ nữ sao? Bụng dạ như thế thì làm sao thành đại sự được!

Quân Khương Lâm mỉm cười lắc đầu, khinh thường mà nói.

Hai hắc y nhân trên mặt đều đồng thời giật giật. Nếu là một cô gái bình thường, gặp phải chuyện này còn muốn giết người, huống chi đây là một tuyệt sắc nữ tử thân mang huyền khí tâm cao khí ngạo?

- Nếu phóng thích bồ câu này đi thì có thể theo nó truy ra điểm đến không?

Quân Khương Lâm giơ lên tờ giấy trong tay.

- Không cách nào truy ra!

Hắc y nhân mặt lộ vẻ khó khăn:

- Loại bồ câu này quen bay đường dài, sự dẻo dai rất mạnh, trừ phi nhân lúc nó vừa bay lên có thể bắt được hoặc giết chết ngay, những lúc khác thì tiểu nhân thực lực có hạn, không thể làm gì hơn.

- Vậy sao? Nếu vậy thì không còn việc của ngươi nữa!

Quân Khương Lâm cẩn thận tỉ mỉ xếp tờ giấy lại như cũ rồi nhét vào lại ống trúc. Cuối cùng, sau khi cẩn thận kiểm tra cách buộc ống trúc đã giống y đúc Nguyệt Nhi cô nương đã buộc, thậm chí vận cả Khai Thiên Tạo Hóa Công, đem tất cả khí tức yếu ớt còn lưu lại của mình tẩy sạch đi, mới đưa chim bồ câu cho thuộc hạ.

- Được rồi, cho nó bay đi.

Hắc y nhân tiếp nhận bồ câu đưa tin liền xoay người bỏ đi. Quân Khương Lâm mỉm cười, gió đêm nhẹ nhàng mơn trớn trên mặt hắn: "Thả con chuột lắt, ngồi chờ chuột to, thiên la địa võng, cá tôm nào có thể thoát? Hahaha…. "

Một đêm này, đối với Thiên Hương Thành mà nói, đã không giống những đêm bìnhthường khác nữa rồi.

Trong bóng tối tĩnh lặng, thỉnh thoảng lại có người mang theo kim sắc, ngân sắc, bạch sắc, hoàng sắc huyền quang bay lên, nhìn thoáng qua như pháo hoa phóng ra, khá là náo nhiệt.

Vô số tai mắt đang nhìn chằm chằm vào nơi đế đô âm u này, mỗi một người đều cố gắng vươn tai lắng nghe bất cứ động tĩnh gì xảy ra trong Thiên Hương thành.

Lâu lâu lại có hai hắc y nhân bịt mặt va chạm nhau, cả hai bên một lời cũng không nói, chỉ bày ra một trận huyết chiến không chết không thôi. Sau đó, chỉ còn lưu lại vết máu khắp nơi, phần tay chân bị cắt cụt hay kể cả thi thể đều bị mang đi.

Mấy đại gia tộc như Lý gia, Mạnh gia, Tống gia, Mộ Dung gia đều âm thầm chuẩn bị, xuất ra một lượng lớn thế lực tỏa ta khắp nơi trong thành. Cho dù là một tên côn đồ, chỉ cần nói ra một câu nói nhạy cảm gì đó, lập tức có người tiến tới mời đi uống trà ngay.

Cửu giai đỉnh phong huyền đan này không nghi ngờ gì, đã làm động tâm vô số huyền giả trong thiên hạ.

Chỉ có Độc Cô gia và Quân gia từ đầu tời cuối không làm ra bất cứ hành động gì. Kỳ quái nhất là, huyền đan chính là bị trộm ra từ Đường gia, nhưng khi phong vân nổi lên như bây giờ, Đường gia lại thu liễm khí tức, chẳng những không phái người tìm hiểu, trái lại còn đem người của Đường gia đang công tác bên ngoài tất cả gọi về, lại ra nghiêm lệnh không kẻ nào được tự tiện ra ngoài.

Trong bóng đêm đậm đặc, có tám bóng đen như bay mà đến, đối với tường thành cao chót vót, tám người vẫn cứ như đạp trên đất bằng, âm thầm tiến nhập vào thành, thẳng một đường tiến vào Lý gia….

Phương Bắc Thiên Hương thành, tiếng bánh xe nghiến trên mặt đường như muốn phá tan bóng đêm vang lên.

Một đội nhân mã im lặng tiến về phía Thiên Hương thành với tốc độ rất nhanh. Bên trong đội nhân mã lại có vài cỗ xe vô cùng xa hoa, những con vật kéo xe hình dáng cũng vô cùng đẹp mắt, thân thể nếu so với ngựa thường thì cao hơn rất nhiều, hơn nữa trên trán còn có hai cái sừng, bốn bắp chân đều có lân phiến bao phủ. Hiển nhiên đây không phải là ngựa bình thường mà là một loại huyền thú đặc thù.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK