Mục lục
Mạt thế vận (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đông Phương Vấn Tình khổ sở nói.

- A? Đây là đạo lý gì, năm đó chẳng phải lão phu nhân lấy sức một người kịch chiến Tiêu Gia hai đại Thần Huyền cao thủ là gì? Hơn nữa có thể thắng mà lại không thèm thắng, thực lực kinh người bậc này còn không phải là Chí tôn thực lực sao?

Quân Khương Lâm có chút không hiểu!

- Mẫu thân năm đó tất nhiên là lấy sức một người kịch chiến hai đại Thần Huyền, hiển nhiên đã có thực lực siêu phàm nhập thánh. Người có thể sánh với cao thủ cấp Chí Tôn, nhưng chân chính lại không có tiến nhập vào Chí Tôn chi cảnh! Đông Phương Thế Gia sở tu chính là ám sát thuật, xưa nay luôn luôn chú ý về phương diện ẩn hình diệt tích, nhất kích tất sát, truyền xa vạn dặm! Thích khách, tuyệt không thể đánh đồng cùng sát thủ!

Đông Phương Vấn Tình trầm giọng nói:

- Cũng vì như thế mà từ trước tới giờ, mục đích chính của tu luyện chính bởi vì hoàn thiện ám sát thuật, làm sao để nó trở nên hoàn mỹ nhất. Đông Phương Thế Gia từ khi xuất hiện trên giang hồ tới nay, liền bỏ ra rất nhiều tâm sức, không biết mệt mỏi nghiên cứu ra loại thân pháp linh hoạt nhất, nhanh nhất. Từ thế hệ này qua thế hệ khác, càng ngày càng tinh xảo; cho đến hôm nay, có thể nói thân pháp đã đạt tới mức thiên biến vạn hóa, chân chính tiến nhập hoàn mỹ chi cảnh.

- Nhưng cũng chính vì như thế mà làm cho chúng ta đi vào một cái oai lộ(con đường lệch lạc), một cái oai lộ mà khó có thể quay đầu lại được.

- Oai lộ?

Quân Khương Lâm dường như hiểu ra được vấn đề. Sắc mặt dần dần trở nên khó coi.

- Con đoán ra được? Con cũng là người tinh thông một bộ thân pháp tinh diệu, có lẽ vì vậy mới có thể hiểu được vấn đề nhanh hơn bình thường một chút.

Đông Phương Vấn Tình nhìn thấy sắc mặt của hắn như vậy không khỏi thở dài, nói:

- Phàm là thần Huyền cường giả nếu như muốn đột phá tấn giai lên cấp bậc Chí Tôn, cũng không phải cứ có Huyền công thâm hậu là có thể "nước chảy thành sông", thành công tấn giai được. Bất luận là Thần Huyền cường giả nào cũng vậy, trong thời gian tấn giai lên cấp bậc Chí Tôn cũng đều hình thành cho mình một đường lối riêng.

Bao gồm Huyền khí của bản thân cộng với lý giải đặc biệt với vũ kỹ của họ. Do đó, sẽ hình thành một cái lĩnh vực đặc biệt, không giống với cường giả thông thường. Có thể nói, mỗi một vị Chí Tôn đều là một tông sư có thể đứng ra khai tông lập phái!

- Mà hết thảy những điều này đều là kết quả của cả một quá trình tìm tòi, nghiên cứu ma luyện. Mà tìm tòi, nghiên cứu từ đâu? Chính là từ thực chiến, từ trong sinh tử chiến đấu! Từ trong thực chiến không ngừng phát hiện nhược điểm của mình, không ngừng cải tiến, sau đó lại tiếp tục thực chiến không ngừng, rồi lại tiếp tục cải tiến. Sau trăm nghìn lần như thế mới có thể thu được kiến giải riêng của bản thân mình về vũ kỹ, đạt tới cảnh giới cảm ngộ! Đó cũng là nguyên nhân giải thích vì sao mỗi vị Chí Tôn đều từng là những "võ si". Nếu họ không si mê vũ kỹ huyền công, làm sao có thể đạt được Chí Tôn địa vị? Đơn giản chỉ là một mặt không ngừng khổ tu, đồng thời phấn đấu cả đời chỉ vì mục đích duy nhất, tấn giai lên Chí Tôn cấp bậc!

Quân Khương Lâm yên lặng gật đầu. Hắn chợt nghĩ đến Ưng Bác Không không quản mạo hiểm phấn thân toái cốt( tan xương nát thịt) lên đỉnh tuyết sơn chiến đấu với Huyền ưng, cũng chẳng thèm để ý thể diện của mình, đi tới đâu cũng gây sự, tìm người tỷ thí. Chẳng lẽ không phải vì nguyên nhân này sao?

- Mà thích khách như chúng ta, mặc dù chiến đấu hay sát lục đều có thừa, thế nhưng căn cứ vào đặc tính của thích khách mà nói, khuyết điểm chính là không có cơ hội cùng người chính diện giao thủ để rút ra bài học cho bản thân. Nếu như chính diện giao thủ với người còn gọi là thích khách cái rắm? Vì thế chúng ta sát lục tuy nhiều vô kể nhưng thu hoạch duy nhất chỉ là kỹ năng giết người của bản thân ngày càng hoàn thiện mà thôi. Còn việc học hỏi chiêu số từ võ công của người khác chỉ là con số không mà thôi! Thích khách một khi xuất thủ, điều quan trọng nhất chính là "nhất kích tất sát". Tuy sắc bén như thề, sạch sẽ, lưu loát là vậy, nhưng đó chính là chuyện bình thường trong nghề thích khách. Một khi không thể "nhất kích tất sát" mục tiêu thì người chết sẽ chính là bản thân mình! Thích khách nếu để lộ sơ hở, thất bại trước mặt đối thủ, đó chính là tự tìm tử lộ cho mình!

- Đây cũng là chỗ thiếu hụt lớn nhất của Đông Phương Thế Gia! Đó cũng là nguyên do vì sao mà năm đó Đông Phương Thế Gia chúng ta tuy rằng cao thủ như mây, thích khách vô số, nhưng khi đối mặt với ba vị Chí Tôn thì hoàn toàn thúc thủ vô sách! Cũng vì vậy mà năm ấy mẫu thân chỉ có thể ủy khuất chọn lựa, lập thệ ngôn thiệt thòi như vậy!

Đông Phương Vẫn Tình nhãn thần lấp lánh nhìn Quân Khương Lâm nói tiếp:

- Ngày hôm nay nói cho con một vài chuyện xưa, mục đích của ta chắc con cũng hiểu được! Bởi vì thân pháp của con so với chúng ta còn quỷ dị, linh động hơn nhiều! Với thân pháp đó, ta có thể cam đoan rằng không có kẻ nào có thể giết được con. Nhưng chính thân pháp này cũng chính là cản trở đối với việc tu luyện vũ kỹ của con.

- Một cường giả khi đã có được thân pháp kinh diệu như vậy hộ thân thì cuộc đời này của con sẽ không bao giờ cần lo lắng về tình mạng nữa; đồng thời có thể nhờ vào nó mà tung hoành thiên hạ!

- Nhưng mà một khi con đã có bộ thân pháp sở cậy, không cần lo lắng về tính mạng của bản thân, cho nên đâu có điều gì để con phải bận tâm nữa? Ngay cả chính bản thân mặc dù không chịu thừa nhận hoặc là tu luyện lười nhác đi nữa thì trên thực tế, nếu ngươi đã có thân pháp như vậy thì tâm tính của con so với Huyền giả bình thường đã khác nhau rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK