Mục lục
Mạt thế vận (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 158

– Mạnh phi! Đi ra cho trẫm!

Hoàng Đế gầm lên một tiếng, một mỹ nữ khoác trên mình một tấm lụa mỏng phất phơ đi ra, quỳ trên mặt đất.

– Trẫm hỏi ngươi, Linh Mộng tìm trẫm có chuyện gì? Ngươi vì sao lại không tiếp?

Ánh mắt Hoàng Đế bệ hạ lạnh lẽo không có một chút ấm áp.

– Công chúa nàng……… nàng nói bị người ám sát, nhưng nô tì, nô tì thấy nàng cũng không bị thương, lời nói cử chỉ vẫn như thường ngày, nên nô tì đoán là tiểu hài tử càn quấy. Hơn nữa bệ hạ ngài khi đó đã ngủ nên nô tì…… không dám làm phiền.

Mạnh quý phi thận trọng đáp.

– Con gái của trẫm bị người ta ám sát. Ngươi còn ngăn nó, không cho nó gặp người cha là ta; không ngờ lại còn cho rằng tiểu hài tử càn quấy nữa chứ? Ha ha ha ha… Ngươi thật đúng là ái phi tốt của trẫm!

Giọng nói của Hoàng Đế bệ hạ trở nên ôn hòa, tựa như hoàn toàn không để ý đến việc đó, nhưng vị Mạnh quý phi đang quỳ trên mặt đất kia thì cả người run rẩy. Nàng biết, nếu Hoàng Đế bệ hạ dùng giọng điệu này nói chuyện thì nhất định phải có người đầu rơi xuống đất!

Hoàng Đế nhẹ nhàng ghé vào bên tai nàng, thấp giọng nói:

– Biết trước được ngươi cũng không có lá gan như vậy. Chỉ có điều, lão Đại nhận lời chuyện của ngươi chắc chắn sẽ không thể làm được. Và trẫm cũng không để hắn làm đâu!

Mạnh quý phi ngay tức khắc mở to hai mắt nhìn sợ hãi, cả người ngồi phịch trên mặt đất.

– Dẫn Mạnh phi đi tống vào lãnh cung chờ xử lý! Bất luận kẻ nào không được tiếp xúc!

Hoàng Đế rất bình tĩnh tuyên bố vận mệnh của vị Mạnh quý phi đã từng trên vạn người này.

– Phụ hoàng!

Linh Mộng công chúa vội vàng chạy đến, đến cả mái tóc vẫn có chút rối loạn.

– Không cần vội vã. Hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lại đây kể cho phụ hoàng. Cẩn thận kể lại.

Hoàng Đế trông thấy con gái của mình liền hiền lành cười, tựa như vừa rồi hoàn toàn không phát sinh chuyện gì, ánh mắt thâm hàn cũng đã được thu lại một cách tài tình.

Công chúa Linh Mộng càng kể, sắc mặt Hoàng đế càng trở lên nghiêm trọng, đôi mắt thỉnh thoảng lại lóe lên, nhưng từ đầu tới cuối lão chỉ lẳng lặng cúi đầu lắng nghe, không hề có phản ứng gì.

Chuyện này dù liên quan đến an nguy của chính con gái lão, nhưng nghiêm trọng hơn, là nó liên quan đến một đại nhân vật, một kẻ dù đã lâu không thèm nhúng tay vào thế sự nhưng chỉ cần hắn ra tay, hậu quả sẽ lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi, đến mức ngay cả đường đường Hoàng đế bệ hạ như lão cũng không hề có ý định nếm thử!

Nhi nữ gặp nạn, người cha chẳng thèm biết, do đã để hết mối bận tâm lên sự sống chết một tên công tử ăn tàn phá hại chính hiệu, đây chẳng phải là Hoàng quyền lãnh huyết, là nỗi bi ai của nhân gian sao?

Cuối cùng……

– Mộng nhi, có phải ngươi vừa nói trước khi vụ ám sát xảy ra, tên Quân Khương Lâm đó đã báo cho ngươi biết? Hắn nói chí ít là ngươi nên cảnh giác một chút phải không? – Hoàng đế trầm tư.

– Thưa phụ hoàng, con cũng không chắc lắm, nhưng động cơ của hắn đúng là không thể nghi ngờ, có thể trước đó hắn đã phát hiện ra manh mối gì bất thường chăng? – Linh Mộng công chúa thấp giọng đáp, ngữ khí cực kì kiên định.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK