Mục lục
Mạt thế vận (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong vân sắp tới tại Thiên Hương thành, không thể nghi ngờ cho Quân Khương Lâm áp lực cực lớn!

Áp lực. Cũng có thể chuyển thành động lực! Cho nên Quân Khương Lâm đang ép bách bản thân mình, cần phải ở trong thời điểm trước khi phong vân đến, đem thực lực chính mình lại tăng lên một lần nữa!

"Chính mình kiếp trước luôn luôn đọc lai độc vãng, không kiêng nể ai. Tự do tự tại, có thể tùy thích! Thế nhưng ở dưới hoàn cảnh hiện tại, nghĩ tới đại gia tộc không có một người nào bảo vệ thì không thể chấp nhận. Chính mình nếu muốn ở thế giới này tiêu diêu tự tại thì dư sức, nhưng mình thực sư muốn toàn bộ Quân gia sau này ai ai cũng biết tiếng, tuyệt đỉnh thế lực thì còn phải cố gắng nhiều. Ba trăm người chính mình tự tay huấn luyện trước kia, sau này sẽ có công dụng thật lớn!"

Lần đầu tiên trong đời, Quân Khương Lâm có ý muốn thành lập thành viên tổ chức của chính mình. Cũng là lần đầu tiên trong hai kiếp làm người hắn có suy nghĩ này.

"Chờ khi ông nội tăng lên thực lực, làm sáng tỏ mọi khúc mắc của Quân gia, chính mình phải bắt đầu phát triển thế lực bí mật rồi, như thế nào cũng muốn cho ra vài tay cao thủ. Nếu không, đối mặt với cường giả như mây, vài cái ngân huyền kim huyền có năng lực làm được chuyện gì?"

Thế nhưng nếu quả là cao thủ đứng đầu, lại có thể dễ dàng thu phục như vậy? Quân Khương Lâm nhức đầu, đột nhiên nhớ tới, không biết kiếp trước ở địa phương nào xem qua một câu: " Thân hổ mạnh mẽ chấn động, thiên hạ anh hùng đều cúi đầu bái lạy, mỗi người lòng son dạ sắt, toàn bộ một lòng trung thành và tận tâm, từ nay về sau đánh hạ cơ nghiệp muôn đời không đổ,"

"Ta muốn cũng có thể được "thân hổ chấn động", phàm là người nhìn thấy ta là chí tôn thần huyền cúi đầu bái lạy,như thế tốt bao nhiêu?" Quân Khương Lâm nâng cằm, rất không đứng đắn nghĩ thầm.

Cầm trong tay ba tờ thiếp mời, ánh mắt Quân Khương Lâm chợt lóe, bất kể như thế nào, Nhị hoàng tử mời khách là phải đi, nguyên nhân rất đơn giản, điểm thiết yến vừa lúc là Nghê Thường các! Lần trước nghe trộm, vị "Nguyệt nhi cô nương" kia đối với Quân gia hận khắc cốt hiện giờ còn quanh quẩn trong lòng Quân Khương Lâm.

Bực nữ nhân ác độc này, Quân Khương Lâm nếu không thăm dò chi tiết của nàng, sau đó diệt trừ, hắn sẽ cảm thấy thật có lỗi với bản thân.

Mà nhị hoàng tử mở tiệc chiêu đãi lần này lại cho Quân Khương Lâm một cơ hội rất tốt.

Còn có, ân, tính tính thời gian. Chuyện tay nỏ bằng đám gân huyền thú kia, hiện giờ cũng đã qua khá nhiều thời giạn, chính là không biết nhân thủ ông nội phái ra có chiếm được tin tức không?

Về phần đại hoàng tử thiết yến Yên Vũ lâu, còn có tam hoàng tử bãi rượu Cẩm Tú hồ. Quân Khương Lâm hoàn toàn không để ở trong lòng. Tạm thời với hắn mà nói, địa phương này hoàn toàn không có nửa điểm hấp dẫn.

Quyết định, giờ ngọ hôm nay phải đi Nghê Thường các!

Quân Khương Lâm mặt mày hơn hở mỉm cười, từ từ bước ra khỏi tiểu viện. Chuẩn bị minh mục trương đảm tự đi nói với ông nội mình, chính mình đi tới kỹ viện, làm cho lão nhân gia ngài cấp cho hai cái bảo tiêu, tốt nhất là bảo tiêu thực lực kiên cường.

Vội vàng rời cửa, liền chứng kiến Quản Thanh Hàn áo trắng hơn tuyết, chậm rãi mà đến, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn Quân Khương Lâm:

- Ngươi phải đi ra ngoài?

- Ân, ta đi Nghê Thường các. Quân Khương Lâm thành thật nói, hơn nữa đây cũng phải chuyện gì nhận không ra người, đứa con hoàng đế mời khách nơi nào, ta chỉ là một khách nhân bị mời, tựa hồ thế nào cũng tính không đến trên đầu ta a?

- Vô sỉ! Đi chỗ đó chư nhiên còn có thể mặt dày mày dạn như thế, nguyên tưởng rằng ngươi chính là lãng tử quay đầu, không ngờ mới giả trang người tốt hai ngày, liền lộ nguyên hình!

Quản Thanh Hàn nhất thời tức nhận đỏ bừng mặt, bực bội không tới đánh một chỗ, như muốn tiến lên dạy dỗ trách mắng. Vừa mới xem người này thành thật vài ngày, hôm nay cư nhiên trước mặt mình nói muốn đi thanh lâu lêu lổng! Đúng là cái gì có thể nhẫn cái gì không thể nhẫn? Thúc có thể nhẫn tẩu không thể nhẫn!

Quân Khương Lâm lắc mình tránh thoát một chường Quản Thanh Hàn đánh tới, cười ha ha, nói:

- Đại tẩu, kỳ thật bộ dáng ngươi tức giận xem rất khá, ta nói đúng là rất thật lòng.

Quản Thanh Hàn mặt mày lạnh lẽo, ra tay như gió, không nói một lời. Hôm nay nếu không dạy dỗ tiểu tử này một chút, chỉ sợ hắn lại chứng nào tật nấy! Dù sao hôm nay luận bàn còn chưa có tiến hành đâu! Tam thúc cũng thật là, rõ ràng là ông nội an bài "luận bàn" hắn như thế nào liền cho kết thúc!

Quân Khương Lâm hiện trái hiện phải, đột nhiên bước lướt một cái, thoát ra xa ngoài một trượng, hắc hắc cười nói:

- Đại tẩu, cái luận bàn này nên để sau a, ta trở về sẽ cùng tỷ luận bàn. Người ta còn đang chờ ta tới nhanh mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK