Mục lục
Mạt thế vận (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liên tiếp là ba câu hỏi như thế nào, tựa hồ là câu hỏi rất bình thường, thế nhưng tam đại Thú Vương đều cảm nhận được áp lực cực lớn.

- Hai người này rất lợi hại! Rất lợi hại!

Hạc Trùng Tiêu cẩn thận ngẫm lại tình hình chiến đấu vừa rồi, cái miệng thật dài mở ra, nói:

- Thực lực của bất kì một người trong hai người bọn họ, tuyệt đối vượt qua thực lực của bốn chí tôn, thậm chí so với Lệ Tuyệt Thiên là người mạnh nhất trong bốn chí tôn còn cao hơn nhiều, hai người liên thủ, song kiếm hợp bích, uy lực càng tăng lên gấp bội! Ba người bọn đệ mặc dù thoáng qua đối chiêu với bọn họ, chính là thắng ít bại nhiều, hơn nữa trước mắt cũng chỉ là đối chiêu mà thôi.

- Đệ đồng ý với ý kiến của Tam ca, lại nói tới chuyện Độn Thế Tiên Cung, tựu lấy Lôi Bạo Vũ, Bố Cuồng Phong hai người bọn họ hôm nay chỉ biểu hiện ra một góc thực lực mà thôi, thực lực tổng thể, chỉ sợ còn cao hơn cả thiên phạt chúng ta!

Xà Vương Thiên Tầm khẽ vuốt mái tóc mai đang phất phơ trên khuôn mặt, nói:

- Hơi cao hơn chúng ta!

- Thuyết pháp này quá bảo thủ đi! Ta cũng không dám hy vọng xa vời như thế, ta xem ra không những cao hơn chúng ta, mà còn hơn xa chúng ta mới đúng!

Mai tôn giả chậm rãi xoay người, ngữ khí có vẻ cô đơn chậm rãi nói:

- Các ngươi tiến bộ quá chậm! Khiến ta rất thất vọng.

Hạc Trùng Tiêu cùng tam đại Thú Vương mặt đỏ tới mang tai cúi đầu.

- Tam đại Thánh Địa là nhất đại hung địa, Thiên Phạt sâm lâm những năm gần đây thực sự xuống dốc nhiều lắm, có lẽ không lâu sau sẽ thật sự bị xóa tên khỏi đại lục, như vậy quả là sỉ nhục, hừ hừ. Hùng Khai Sơn. Hạc Trùng Tiêu!

Mai tôn giả cười lạnh một tiếng, nói:

- Các ngươi đã đảm bảo cho chuyện làm mất Phạt Thiên Thánh Quả, như vậy ba năm sau còn chưa có tin tức, các ngươi nên biết làm như thế nào!

Khẩu khí của Mai tôn giả vô cùng nghiêm khắc.

Hạc Trùng Tiêu cùng Hùng Khai Sơn đồng thời đứng thẳng, nghiêm trang nói:

- Lão đại yên tâm, đến lúc đó nếu quả thật là gặp rủi ro, huynh đệ hai người bọn ta nhất định sẽ chịu trách nhiệm!

Mai tôn giả hừ một tiếng, trầm thấp nói:

- Hai người các ngươi tưởng là đầu mình rất đáng tiền sao?

Mọi người nhất thời im lặng.

Đầu của hai đại Thú Vương sao lại không đáng tiền?

Nhưng nếu như một khi sự tình có biến, cho dù có chém đầu bọn họ cũng có ý nghĩa gì, chẳng qua là không duyên cớ lại hao tổn thực lực, thật sự không biết nói như thế nào với hai người bọn họ.

Mai tôn giả lại cảm thán, im lặng suy tư về di ngôn của thiên phạt.

Thú Vương quy chân, thiên phạt vạn tái, thành bại chiếu, mấy câu này rốt cuộc bao hàm huyền cơ gì? Hiện tại nguy cơ đối với thiên phạt huyền thú triều xem như đã đi qua, về phương diện thiên phạt ngoại trừ "Di ngôn thiên phạt" ra, những chuyện khác, vẫn như cũ lọt vào sương mù.

Mai tôn giả vốn tưởng rằng lần này đám Thú Vương chỉ sợ sẽ hao tổn lớn, ứng với câu "Thú Vương quy chân", thế nhưng hiện tại xem ra hiện tại xem ra rõ ràng là không phải.

Về phần "Thiên phạt vạn tái" "Thành bại một người" càng lâm vào trong sương mù.

Không thể nào nắm bắt, đến tột cùng là như thế nào.

- Lão đại, tiểu tử kia, ngài muốn thu hắn làm đồ đệ sao?

Xà Vương hỏi.

- Ta tự nhiên có biện pháp!

Mai tôn giả thản nhiên nhìn về phương xa, chậm rãi nói:

- Há có thể để hắn dễ dàng chạy thoát khỏi lòng bàn tay ta? Nếu như không thể dạy bảo hắn đạo lý làm người, chẳng phải là quá tiện nghi cho hắn sao?

Nói xong lời cuối cùng, âm thanh đã trở nên băng lãnh, lại có cảm giác nàng đang hận nghiến răng nghiến lợi.

Tam đại Thú Vương quen biết nàng nhiều năm, cách đối nhân xử thế của vị lão đại này như thế nào há lại không biết, lúc này trong lòng cả đám không khỏi rét run.

Tất cả đồng thời đưa mắt nhìn nhau nghĩ: "lão đại đây là muốn thu đồ đệ hay là muốn báo thù vậy? Sao lại có khẩu khí âm trầm đầy cừu hận như thế?"

- Ta sắp tiếp cận biên giới đột phá, trận chiến hôm nay, ta mới đốn ngộ, nếu như muốn một đòn phá tan chướng ngại, một mặt khổ tu không phải là thượng sách, cần phải lịch lãm giang hồ mới là lựa chọn tốt nhất!

Mai tôn giả cười hai tiếng, nói tiếp:

- Hùng Vương, Hạc Vương.

- Hai người các ngươi trông coi Thiên Phạt sâm lâm cho tốt, trong thời gian này không được ra ngoài dù chỉ một bước, trong vòng hai năm nữa, ta sẽ cùng Thiên Tầm ra ngoài lịch lãm!

Nói xong nàng lại thở dài một tiếng, nếu như có thể nhìn xuyên qua miếng vải che mặt kia, sẽ thấy được, một đôi ánh mắt trong vắt như nước của Mai tôn giả cư nhiên lại xuất hiện vẻ mê võng cùng mâu thuẫn! Hùng Khai Sơn cùng Hạc Trùng Tiêu đồng thời khom người đáp ứng.

Mai tôn giả lẳng lặng đứng đó, màn đêm chậm rãi phủ xuống.

Gió núi lạnh thấu xương, Mai tôn giả cũng không có vận dụng huyền công hộ thể, cứ như vậy mà đứng trên đỉnh tuyệt phong, hắc bào quanh thân phần phật mà tung bay, không ngờ lại giống như linh lung, dáng người đẹp đẽ vô cùng, chẳng qua là bên cạnh mơ hồ thấy được một hình dáng mơ hồ, thế nhưng có thể kết luận được đó chính là một vị phong hoa tuyệt đại. Bởi vì bộ dáng mơ hồ này đã đủ khiến đám người bọn nữ tử khắp thiên hạ được xưng là "Mỹ nữ" tự ti mặc cảm! Nàng mặc dù không có lộ ra tướng mạo vốn có, thế nhưng cứ như vậy mà đứng, phong tư tú cốt quả thực là tuyệt đại siêu nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK