Mục lục
Mạt thế vận (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 142

Mộ Dung Thiên Quân mừng rỡ. Thầm nghĩ sao còn có loại thích khách ngốc cỡ này, đồng bọn chết sạch mà còn chấp cả đại quân bao vây xung quanh cả gan tìm thi thể, thật là khờ hết thuốc chữa. Lão nhân kia soạt một tiếng đem một thanh trường kiếm ném ra ngoài, nhấc thi thể hắc y sát thủ kia quăng tựa như quăng bao tải, không có một chút nương nhẹ.

Rồi cúi người xuống, ôm lấy một thân mình loang lổ vết máu lên. Linh Mộng công chúa vội vàng quát bảo Mộ Dung Thiên Quân ngừng lại, nhìn kỹ, thân thể đó chính là Quân Mạc Tà. Chỉ thấy đầy mặt và đầu cổ hắn đầy máu, bộ dáng tựa như có thể chết bất cứ lúc nào. Nàng nhất thời hoảng sợ, nhưng thấy nhãn châu Quân lâm xoay chuyển, trong lòng không khỏi vui vẻ: hoá ra người nầy còn chưa chết.

– Xin hỏi lão trượng đây là…?

Linh Mộng công chúa hỏi.

– Không rảnh nói chuyện với tiểu nha đầu ngươi, lão phu phải nhanh chóng xử lý vết thương của hắn, nếu không tiểu tử này có thể mất mạng.

Lão nhân ôm lấy Quân lâm, nhoáng một cái, vọt đến trước mặt Mộ Dung thiên quân, trừng mắt nhìn hắn, vễnh râu, mắng:

– Thằng nhóc con, về sau nói chuyện với lão tử chú ý một chút!

Đầu lão rụt lại, nhanh như chớp biến mất như chiếc bóng ma.

Mộ Dung Thiên Quân vô cùng tức giận đang định phát tác, nhưng lão nhân đã sớm biến mất không thấy tăm tích, không khỏi giận sôi lên. Nhưng muốn duy trì phong độ trước mặt Linh Mộng công chúa nên chỉ biết nghiến răng ken két. Trong lòng đã đem tổ tông mười tám đời lão nhân này ra ân cần thăm hỏi một lượt.

– Không hay!

Linh Mộng công chúa biến sắc:

– Ta mới vừa phái người đi báo tin cho Quân lão công gia. Còn ở đây Quân Khương Lâmlại bị người mang đi. Nếu lão công gia giận dữ, chắc chắn mọi chuyện sẽ vô cùng tệ hại.

Mộ Dung Thiên Quân an ủi:

– Công chúa cứ yên tâm hồi cung, ta lập tức liền cho người nữa đến Quân gia báo tin, báo cáo cái tên Quân Khương Lâmkhốn…à không báo tin người này vẫn còn sống.

Linh Mộng công chúa thở phào nhẹ nhõm, nói:

– Như thế là tốt nhất.

Đôi mắt vừa chuyển, bỗng nàng phát hiện trên cổ tên thủ lĩnh sát thủ kia có cắm một ngọn phi đao, nhịn không được ồ lên một tiếng, thầm nghĩ, hoá ra vị tiền bối này đã sớm thanh lí hậu hoạn, vậy mà ta còn như kẻ nằm mơ không biết gì cả. Thật là đáng cười. Nàng đi tới cúi người rút phi đao ra, quả nhiên là hình dáng giống ý hai thanh kia, trong lòng không khỏi thắc mắc không thôi: “Cao nhân như thế, không biết khi nào mới có thể gặp lại một lần nữa, để trực tiếp nói lời cảm tạ?”

Linh Mộng công chúa quay đầu, nhìnđoàn xe cái gãy càng, cái bay nóc. Nàng bất giác thở dài, bộ dáng hiện tại thế này, sao có thể đi Độc Cô thế gia? Lại nghĩ tới lí do thúc thúc thoái thác đối với mình lúc nãy, bèn cất tiếng:

– Hồi cung. Tất cả thị vệ chết trận, thống kê tên tuổi, cấp báo đại nội, tưởng thưởng và trợ cấp thân nhân.

Bất nhẫn, không đành lòng nhìn thêm nữa, Linh Mộng công chúa nhắm hai mắt lại, nước mắt nhẹ nhàng tuôn rơi, những người này… tất cả bọn họ đều vì mình mà chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK