Mục lục
Mạt thế vận (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Toàn thân Lệ Tuyệt Thiên chấn động, không khỏi vô thức tiến lên trước một bước. Cái miệng mở rộng, thần sắc đầy vẻ thống khổ. Mà vị đứng đầu thiên phạt kia đã tà tà quét mắt một cái, rất rõ ràng ý là, nếu như Lệ Tuyệt Thiên xuất thủ, hắn lập tức sẽ xuất thủ theo!

Mắt thấy huyết nhục tung tóe trên chiến trường, tai nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết liên tục, Lệ Tuyệt Thiên có một loại xúc động muốn mở miệng nhận thua. Nhưng hắn vẫn kiệt lực khống chế, chính mình không thể làm ra quyết định này, thậm chí trên mặt còn bảo trì một mảnh lạnh nhạt bình tĩnh. Tựa hồ như tất cả hi sinh đổ máu ở phía dưới không phải là người của mình vậy!

Ngay từ đầu chiến cuộc đã sớm chủ định bên loài người thảm bại rồi, bởi vì thực lực chênh lệch quá xa. Nói một cách khác, nếu như Thiên Phạt sâm lâm sớm đã có chuẩn bị, vậy thì liên quân loài người chính là một đám đám ô hợp không hề chuẩn bị!

Nguyên bản nếu như có thể dựa theo chiến lược của thống quân đại soái Quân Vô Ý, về phương diện thiên phạt muốn thắng lợi cũng phải trả một cái giá rất lớn. Dù sao trong liên quân cũng có mấy người thực lực cường đại. Hơn nữa khi dựa theo chiến lược phối hợp hợp lý. Tuyệt đối có thể bù lại thực lực yếu kém.

Thế nhưng liên quân nội chiến, không phục hiệu lệnh lao ra...Cho nên liên quân cũng sớm tan rã, lúc đó kết cuộc cơ bản là đã định! Cũng không có bất luận chuyện gì gọi là may mắn có thể lật ngược sự tình.

Bẫy rập cũng có, thế nhưng lại ở sau lưng đám người, mà huyền thú sau khi rơi xuống lại càng trở nên hung ác hơn!

Thế nhưng Lệ Tuyệt Thiên nếu như lúc này muốn bảo toàn lực lượng chịu nhận thua mà nói, cũng quá là mất mặt. Huyền Huyền đại lục công nhận là đệ nhị chí tôn, hắn cũng không thể không nhìn mặt mũi bản thân! Hơn nữa người đứng đầu thiên phạt còn đứng đó không xa, cho dù Lệ Tuyệt Thiên có muốn nhận thua cũng phải hỏi ý kiến của người ta.

Thế nhưng nhìn biểu hiện của hắn, muốn trưng cầu ý kiến của hắn, không thể nghi ngờ gì là người si nói mộng! Tuyệt đối là chuyện không thể xảy ra.

Cho nên Lệ Tuyệt Thiên chỉ có âm thầm cầu nguyện trong lòng, đánh không lại còn không biết chạy sao? Chỉ cần các ngươi đào tẩu, chẳng lẽ Thiên Phạt sâm lâm lại có thể đuổi đến chân trời góc biển hay sao? Trước mắt bọn họ chỉ muốn thắng lợi mà thôi!

Thế nhưng ngay từ đầu đã không chạy, lúc này muốn chạy e là đã chậm.

Vốn định bố cục này là nhằm đối phó với Quân Vô Ý mà thôi, thế nhưng thiết thực lại là trộm gà không được còn mất nắm gạo. Hơn nữa thiếu chút nữa ngay cả bồ thóc cũng bị mất!

Tam đại Thú Vương nhìn chằm chằm, gần ba nghìn bảy trăm đầu huyền thú hung mãnh tạo thành quân đoàn nho nhỏ liều mạng tiến công! Bảy trăm người của Huyết Hồn sơn trang bây giờ chỉ còn lại không tới hai trăm người! Về phía Phong Tuyết ngân thành, thực lực của đám người tuy cường đại hơn còn chưa xuất hiện hao tổn gì lớn, thế nhưng cũng đã xuất hiện vẻ mệt mỏi.

Tam Lục Cửu ba đại trưởng lão cùng Ngân Thành Thất Kiếm hợp thành một vòng vây nho nhỏ, tam đại Thần Huyền cộng thêm Ngân Thành Thất Kiếm kiếm trận, chẳng khác gì là mười vị Thần Huyền cường giả liên thủ. Đem Tiêu Hàn cùng Mộ Tuyết Đồng bảo vệ ở bên trong. Hơn nữa Tiêu, Mộ hai người cũng không phải hạng tầm thường, cho nên trong khoảng thời gian ngắn huyền thú căn bản không thể công vào.

Nhưng bọn hắn trong thủ triều huyền thú cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình mà thôi!

Nhưng Tiêu Hàn ở bên trong tròng mắt đã biến thành màu hồng, vội vàng hung hăng như muốn bộc phát, hắn dùng lực hô to:

- Vì cái gì? Vì cái gì mà nhiều như vậy huyền thú lại không đi công kích Quân Vô Ý? Vì cái gì tên tàn phế kia còn chưa chết đi? Ta muốn hắn chết! Ta muốn hắn chết! Đã như vậy rồi vì sao còn chưa chết đi? Quân Vô Ý! Ngươi vì sao còn chưa chết! A a a!

Tràng diện chiến tranh thảm liệt bực này, Quân Vô Ý ở bên kia lại không hề bị tổn thương gì, lúc đầu Tiêu Hàn có chút hả hê đứng xem cuộc đấu, bây giờ lại biến thành kinh ngạc, hắn không thể thừa thụ nổi cảm giác từ vui sướng biến thành quá bi phẫn, trạng thái thay đổi quá nhanh khiến hắn như phát điên.

Muốn Quân Vô Ý chết, chính là niềm bức thiết của hắn, không ngoại nhân nào có thể hiểu được tâm tình này của Tiêu Hàn!

Quân Vô Ý tuy muốn một kiếm giết chết Tiêu Hàn, hơn nữa suy nghĩ này chính là từ vài chục năm rồi!

Mà Tiêu Hàn sao lại không muốn Quân Vô Ý chết y như vậy? Hắn đồng dạng cũng suy nghĩ vài chục năm! Thậm chí so với Quân Vô Ý còn sớm hơn vài tháng.

Một chiến đoàn khác chính là cao thủ do các các đại gia tộc phái ra, ngoại trừ vài người thực lực mạnh nhất, sơ giai Thần Huyền, cao giai Thiên Huyền còn đang đau khổ chèo chống ra, những người khác sớm đã bị diệt sạch rồi!

Nếu như dựa theo bố trí của Quân Vô Ý, trận chiến này mặc dù thất bại, Quân Vô Ý vẫn phải chết. Thế nhưng có thể bảo đảm một người cao thủ Thần Huyền cũng không hề bị chết, mặc dù bại thế nhưng có thể bình an trở về. Thậm chí Thiên Huyền cao thủ cũng có hơn phân nửa có thể sống sót.

Mặc dù bại nhưng thực lực không tổn hao gì, Quân Vô Ý tự tin nhất định có thể làm được!

Thế nhưng những người này khiếp sợ dâm uy bức bách của Lệ Tuyệt Thiên, lựa chọn ngả về Lệ Tuyệt Thiên. Khi bọn hắn đi theo đội ngũ của Huyết Hồn sơn trang, bay vọt ra, đám người đều có chút hả hê lại không nghĩ tới chính mình bỏ đá xuống giếng nhưng thật ra chính là tự chôn vùi một tia sinh cơ của chính mình!

Kẻ càng ti tiện tại loại chiến tranh khốc liệt bực này, lại càng chết nhanh hơn!

Điều này càng làm cho đám người hối hận!

Trận chiến nghiêng về một bên này rốt cuộc cũng gần kết thúc, tiếng kêu thảm thiết không biết từ khi nào đã thưa dần, thanh âm rống giận dữ cũng giảm xuống, chỉ còn Quân Vô Ý ở một phương. Tinh lực của song phương tịnh vẫn không giảm. Đánh nhau phi thường cao hứng, ngược lại lại là nơi kịch liệt nhất trong toàn trường.

Quân Đại thiếu gia rốt cục cũng hiện thân từ từ đi lên sườn núi, hướng tới Ưng Bác Không ở bên này mà đi tới. Lúc này hắn đã an bài xong hết, hết thảy đều thuận lợi theo sự sắp đặt của hắn.

Chiến trường đội quân nhân loại đám nào phải chết cũng đã chết hơn phân nữa, đám nào không phải chết thì một người cũng không chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK