Mục lục
Mạt thế vận (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho nên cho dù lúc trước Quân Khương Lâm không dặn thì Đường Bàn Tử cũng đem phiền phức đổ lên đầu tiểu Dương. Phàm là hoàng thân quốc thích, thậm chí là thất đại cô, bát đại di, mấy vị hoàng tử công chúa đến Tiểu Dương đều bị Đường Nguyên bắt ra tiếp. Đều là hoàng thất, ngươi không ra thì ai ra?

Ngay từ đầu, tiểu Dương đã rất mất mặt mũi, lại thiệt hại không ít. Bời vì Đường Bàn Tử không giúp hắn trả tiền còn tính toán với hắn, đem tổn thất khấu trừ vào hoa hồng chia cho vương phủ. Ngài nguyện ý thay mặt hoàng thất trả tiền, ta cứ làm như thế, dù sao ngài có mặt mũi thì ta phải có bạc!

Rốt cục!

Tiểu Dương cũng vì lợi ích của mình mà bỏ qua mặt mũi!

Mắt nhìn thấy Quý Tộc Đường hàng ngày mua bán không ngừng, ngân phiếu bay rợp trời nhưng lại không có của mình, thậm chí đôi khi tính toán ra mình còn phải bù lại. Như vậy làm sao có thể nhẫn được, mà nhẫn như thế nào?

Vì thế Tiểu Dương thay đổi rất nhanh, trở nên nhanh mồm nhanh miệng không chút sợ hãi rụt rè nào nữa. Ngày ngày đỏ mắt lên như một con gà chọi, tiền không cho có đôi khi còn tự mình tính toán sổ sách. Trưởng bối của ta đến đây, dù sao cũng phải trả tiền. Ta là trẻ con, mua của trẻ con chả nhẽ không phải trả tiền?

Nhưng như vậy, người trong hoàng thất rõ ràng là không dễ nói chuyện, mâu thuẫn không ngừng phát sinh. Nhưng tiểu Dương thiết diện vô tư, tất cả đều dựa trên tiền bạc để xem xét, ngay cả cha hắn nói vài câu cũng dám tranh cãi ngay lập tức.

Kết quả là vài vị hoàng tử trong hoàng thất, trong nội cung đến Quý Tộc đường cũng không có cơ hội lợi dụng. Nhất là cử hạ nhân trong phủ đến càng không có tác dụng. Vì thế ba vị hoàng tử nổi giận lôi đình, tự mình tới tận nơi làm cho tiểu Dương vài lần nếm mùi đau khổ.

Có một buổi tối kia, hai người Đường Nguyên và Tống Thương tâm hoài quỷ thai (trong lòng có quỷ), có tình chuốc rượu cho tiểu Dương. Tuy khuôn mặt hắn tuấn tú, nhưng tửu lượng thì không "tuấn tú" tí nào, hơn nữa rượu vào khi có tâm sự, chẳng khác nào lại càng khơi gợi lên nỗi buồn, hắn chợt nhớ tới câu nói mà Khương Lâm ca ca của hắn bất đắc dĩ nói ra: "Cha ngươi không làm hoàng đệ, ta làm sao mà giúp ngươi? Giúp ngươi chính là đối đầu với nhi tử của hoàng thượng, đây chính là hoàng đế tương lai a, như vậy ta làm sao mà sống được nữa?". Cái gọi là uống rượu buồn, không say cũng thành say, tiểu Dương hoàn toàn say mèm, mà say thì thôi đi, nếu ngủ một giấc ngon lành sẽ không sao nữa, nhưng hắn lại nổi điên vì tửu phong, lè nhè dùng thanh âm trẻ con chưa vỡ tiếng của mình mà hét to:

- Ta muốn làm hoàng đế! Con mẹ nó ta muốn làm hoàng đế, ta muốn tạo phản! Ta không muốn con ta bị người khác khi dễ!

Tuổi nhỏ như thế mà đã nghĩ tới chuyện con của mình bị khi dễ, sự giác ngộ nhanh chóng này quả thực là cao hơn Độc Cô Tiểu Nghệ nhiều…

Giọng nói trẻ con của hắn cơ hồ vang lên cả đêm làm cho Đường bàn tử sợ tới mức tè ra quần, hồn phi phách tán, liền không dám lui lại mà tiến tới ngăn cản. Hiện tại là nửa đêm, nếu có người ngoài mà nghe được, chắc chắn là sẽ sợ hãi đến khủng hoảng. Phỏng chừng cả đời này, bàn tử cho dù có quên họ của mình, nhưng tuyệt đối hắn sẽ không quên thời điểm đêm nay!

Đây chính là tội lớn diệt tộc a!

Bàn tử ngay tại đương trường mà thề, hắn… sẽ không bao giờ chuốc rượu tiểu Dương nữa. Chuốc người khác say rượu kiểu này, nhiều lắm là người bị chuốc chỉ bị say mà thôi, còn chuốc tiểu tử này, hắn chắc chắn phải đi bồi mạng luôn. Con mẹ nó mạo hiểm quá, tí nữa thì chết rồi!

Trong hoàng cung.

Hoàng đế bệ hạ chân mày nhíu chặt, khuôn mặt uy nghiêm, chính trực, trên mặt thoáng có nét buồn bực. Ngôn Tình Xuyên Không

Hắn chậm rãi tản bộ, không nhanh không chậm, thật lâu sau, đột nhiên thở dài một hơi, trong ánh mắt có chút hoang mang, khó khăn hạ quyết đoán, xem ra hắn đang bị sự tình gì quấy nhiễu.

Trong đoạn thời gian gần đây, đông đảo cao thủ huyền khí bàn tán phía sau Quân gia có một siêu cấp cao thủ làm chỗ dựa, làm cho hoàng đế bệ hạ ngày đêm ưu tư. Khó có thể không nghi ngờ tính chân thật của việc này.

- Văn huynh, theo huynh, việc này có bao nhiêu chân thật?

Ngay cả khi biết được tin tức kinh người này, lại gặp qua vô số nhân chứng chứng thực về việc này. Nhưng hoàng đế bệ hạ trong lòng vẫn còn hoài nghi. Nói thật ra, hắn thật sự không muốn tin chuyện này là sự thật!

- Văn huynh, huynh phải biết rằng, nếu thật sự Quân gia có một vị cao thủ đứng sau chống lưng, như vậy, thảm kịch mười năm trước sẽ không thể phát sinh! Quân Vô Hối cùng Quân Vô Mộng sẽ không chết, Quân Vô Ý cũng sẽ không tàn phế, Quân gia đời thứ ba cũng sẽ không chỉ còn có một mình Quân Khương Lâm là độc đinh, Phong Tuyết Ngân Thành cũng sẽ không dám làm ra chuyện như vậy! Cho nên ta tin tưởng bên trong chuyện này nhất định có ẩn khúc!

Hoàng đế bệ hạ cau mày:

- Nhưng hiện tại lại đột nhiên xuất hiện một người như vậy, huynh không cảm thấy có gì cổ quái sao? Huynh nói xem chuyện này, sẽ không phải là Quân gia tự làm ra một cái mánh khóe chứ? Mục đích đúng là làm cho toàn bộ những người đối với Quân gia mất đi chủ ý động thủ? Giúp Quân gia có thể tiếp tục hưng thịnh về sau? Ít nhất một đời của Quân Khương Lâm sẽ không phải chết oan!

Từ lâu trên khuôn mặt Văn tiên sinh đã không còn hờ hững, ngồi đây sắc mặt hắn đang vô cùng trầm trọng, hiển nhiên là gặp phải vấn đề khó giải quyết.

- Đầu tiên một vị cao thủ mạnh mẽ như thế sao lại có thể xuất hiện ở nhân gian, mà trước đây mấy chục năm thậm chí là mấy trăm năm lại hoàn toàn không có truyền thuyết nào về hắn, mà rõ ràng một người muốn trở thành cao thủ không thể trong một thời gian ngắn là có thể xuất hiện, còn nữa, nếu là quả thật có một vị tuyệt thế cao thủ như thế, thì mười năm, hai mươi năm trước đã đứng ra dùng uy phong của một vị cao thủ giúp cho Quân gia trở thành một thế lực không chút thua kém so với Huyết Hồn sơn trang cùng Phong Tuyết Ngân Thành, nhưng mà nhìn Quân gia hiện tại, thật là khiến người ta khó hiểu.

- Thứ ba, nếu quả thật có một người như vậy, toàn bộ thảm kịch của Quân gia sẽ không phải phát sinh, vấn đề cuối cùng, cũng là vấn đề quan trọng hơn một chút, cứ coi như vị cao thủ này bế quan hoặc là phải đi xa hoàn toàn không biết chuyện đã xảy ra với Quân gia mười mấy năm trước, nhưng mà lần này hắn hiện thân tại cõi trần này, lại không có bất cứ hành động gì! Loại sự tình này bất luận là kẻ nào cũng không chịu đựng được. Mà vị cao thủ này không những trong mười năm không có bất kì động tác nào, hơn nữa lúc xuất hiện cũng chỉ đánh chết Lệ Tuyệt Thiên, đối với Phong Tuyết Ngân Thành, thậm chí là người của Tiêu gia lại vẫn buông tha, việc này có chút không hợp tình hợp lý, phải biết Ngân Thành trong việc này còn là môi giới năm đó bức cho Đông Phương thế gia lập lời thề trước Tiêu Bố Vũ, cả đời này Quân Vô Ý bất cộng đái thiên với Tiêu Hàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK