Nếu như cô cũng bị gãy chân, vĩnh viễn không thể đứng dậy đi đứng được nữa, còn phải đối mặt với những việc chồng chưa cưới bỏ đi và lời chê cười của người khác. Liệu cô sẽ thế nào?
Chỉ là nghĩ đến đây liền khiến cô cảm thấy bản thân sẽ trở nên điên dại mất thôi.
“Muốn nói gì hãy nói thẳng.” Hoa Ngọc Thành thấy dáng vẻ muốn nói lại thôi của cô liền nói thẳng.
“Không có gì ạ, mình ăn cơm đi ạ!” Cao Thanh Thu gắp thức ăn cho anh: “Chú thử món gà tiêu xanh này đi ạ, nếm thử có ngon hay không?”
Hoa Ngọc Thành đã nếm thử một chút: “Ừm.”
“Uống thêm chút canh.” Cô chan canh vào bát đưa cho anh, chăm sóc từng li từng tí.
Cảm thấy chỉ có như vậy mới có thể vơi đi áy náy trong lòng mình, tuy cô cũng biết những việc nhỏ nhặt này không là gì cả.
Dùng xong bữa, Cao Thanh Thu dọn dẹp bát đũa rồi về phòng cùng với Hoa Ngọc Thành.
Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu: “không còn sớm nữa, mau đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi thôi, hôm nay chắc chắn em đã quá mệt mỏi rồi.”
Tuy bọn họ ở cùng nhau tại nhà họ Hoa, nhưng ở nơi đây thì lại chia phòng, mỗi người đều có phòng riêng của riêng mình.
Trước nay hai người đều độc thân, nếu đột nhiên cùng phòng, đừng nói Cao Thanh Thu, đến Hoa Ngọc Thành cũng thấy lạ lẫm.
Dù sao thì anh vẫn luôn là một người cần có không gian riêng của bản thân mình.
Cao Thanh Thu nói: “Chú à, em giúp chú “cọ” người nhé!”
“…” Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, anh không thể ngờ rằng đột nhiên cô lại nói ra ý này.
Giúp anh cọ người?
Anh nhìn Cao Thanh Thu: “Em qua đây.”
Cao Thanh Thu rất nghe lời mà dựa lại gần, bàn tay lành lạnh của anh đặt lên trán cô, nhả chữ: “đầu óc bị nhúng nước à?”
“…” Cao Thanh Thu nói: “Em chỉ muốn giúp chú thôi, sao lại nói óc em bị nhúng nước chứ?”
“Em là một cô gái mới lớn, chẳng lẽ tôi lại phải cần em giúp tôi lau chùi cơ thể hay sao?” Xem như cô không ngại, nhưng anh thì lại có.
Thường ngày thì việc tắm rửa mặc quần áo đa số Lý Sơn sẽ giúp anh.
Cao Thanh Thu lại chân thành nói: “Em không phải là gái mới lớn mà là vợ chú. Sao chú lại xem em như người ngoài vậy chứ?”
Không phải trước đây anh đã từng nói, cô là vợ anh, không được xem anh như người xa lạ sao?
Vậy mà trước nay anh lại không cho cô làm giúp anh những việc này.
Trước đây là do Cao Thanh Thu cô da mặt mỏng, không vượt qua được sự xấu hổ trong lòng mới như vậy.
Nhưng cô đã nghĩ kĩ, cô đã trở thành vợ Hoa Ngọc Thành, phải thích ứng với thân phận này mà giúp anh làm chút chuyện gì đấy!
Cô không làm tốt những việc khác, lại cũng không có cơ hội học hỏi, nhưng cô có thể chăm chút việc ăn uống hằng ngày cho anh.
Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, anh nhìn thấy được quyết tâm to bự từ mắt cô.
Xem ra sự việc hôm nay xảy ra đã mang lại sự kích thích không nhỏ cho cô rồi!
Tuy anh đã hết sức an ủi cô, nhưng sự việc mẹ cô gây ra đã mang đến cho Cao Thanh Thu quá nhiều áy náy.
Hoa Ngọc Thành không vội từ chối cô, chỉ nhíu máy hỏi: “em chắc chắn muốn giúp tôi đúng không? Nhưng tôi là một người đàn ông…”
Anh có phần muốn biết, lá gan của cô sao đột nhiên lại trở nên to đến vậy.
“Không sao cả.” Cao Thanh Thu quả quyết nói: “Em đi lấy quần áo trước đây.”
Cô nhanh chóng đi tìm đồ ngủ giúp anh.
Hoa Ngọc Thành nhìn cô đang tìm quần áo giúp anh trong phòng để đồ, ngắm nhìn dáng vẻ bận rộn của cô mang đến cho anh một loại cảm giác không diễn tả được thành lời.
Rất nhanh chóng, Cao Thanh Thu đã tìm được quần áo mà Hoa Ngọc Thành mặc lúc đi ngủ, cô đưa đồ cho anh, sau đó đẩy anh vào phòng tắm.
“Chú đợi em chút, em mở nước đã.”
Cao Thanh Thu để Hoa Ngọc Thành tại chỗ, còn cô thì đi mở nước tắm.
Đây là lần đầu tiên cô làm việc này giúp anh, tay chân hơi luống cuống, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh xong nhiệt độ nước, chuẩn bị xong khăn tắm, cô mới bước qua, sờ sờ cái mũi của mình, muốn che giấu sự hồi hộp: “Em giúp chú cởi quần áo nhé?”