Người Có thể làm cho Giang Hàng Chi coi trọng như vậy, tuyệt đối không phải người bình thường. Cho nên bây giờ đối mặt Vũ Minh Hân, liền một câu cũng không muốn nói.
Nhất định là vừa rồi Vũ Minh Hân đã không thức thời, chọc Hoắc Chấn Đông mất hứng.
–
Giang Hàng Chi nhìn Cậu chủ cao ngạo nhà họ Hoắc, trêu ghẹo nói: ” Con gái nhà người ta làm gì chọc giận đến cậu rồi, mà cậu lại muốn triệt đường sống của cô ta như vậy? Chẳng lẽ vừa rồi cô ta cự tuyệt cậu hả? Coi như như thế, cũng không trở mạwt nhanh như vậy chứ! Cậu muốn người phụ nữ nào thì bảo tôi một câu, tôi mang tới tận giường cho cậu là được, sao phải tức giận làm gì.”
Hoắc Chấn Đông liếc Giang Hàng Chi một cái, “Trở về thôi.”
“Hay chúng ta tìm một chỗ uống rượu đi?”
“Không cần đâu.” Hoắc Chấn Đông trực tiếp đi, Giang Hàng Chi nhìn lấy bóng lưng của anh, nhận mệnh mà đi theo. Ai bảo đây là Ngôn ca cơ chứ?
–
Thứ sáu, Cao Thanh Thu nhận được quyết định danh sách diễn viên công ty điện ảnh gửi tới, phản ứng đầu tiên chính nhìn xem ở bên trong có Vũ Minh Hân hay không, kết quả nhìn hồi lâu cũng không nhìn thấy ba chữ Vũ Minh Hân, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Cô thật sự sợ Vũ Minh Hân xuất hiện trong danh sách, công ty điện ảnh và bên kia, đều coi như là có chút giao tình, Cao Thanh Thu cũng không muốn đắc tội nhà sản xuất.
Nhưng, nếu như Vũ Minh Hân thật sự thành nữ chính, đến lúc đó không tránh khỏi việc cô và bọn họ xảy ra tranh chấp, Cao Thanh Thu không thích cùng người khác nổi lên va chạm.
Không có là tốt rồi!
Nghĩ tới đây, tâm tình của cô cũng khá hơn nhiều.
–
Cuối tháng mười hai, trước sinh Nhật của Hoa Ngọc Thành mấy ngày, Cao Thanh Thu lướt Facebook, đột nhiên nghĩ tới Vũ Minh Hân, khoảng thời gian này Vũ Minh Hân không có tới trường học, Cao Thanh Thu không thấy cô ta ở đâu cả.
Vốn cho là lúc trước cô ta hot như thế, hẳn là sẽ thuận buồm xuôi gió, kết quả, điều làm cho Cao Thanh Thu không nghĩ tới chính là, lên seach Google một hồi về ba chữ Vũ Minh Hân, cơ hồ không có một tin tức mới gì của cô ta, tất cả tin tức, đều dừng lại ở trước khi cô ta đến thủ đô casting vai nữ chính trong phim của cô.
Chuyện này… Là tình huống gì?
Cao Thanh Thu và Lâm Vi đang ở trong quán cà phê uống cà phê, cô nhìn Lâm Vi, ” Gần đây cậu có nghe tin gì về Vũ Minh Hân không?”
Lâm Vi nói: “Không có, sao thế?”
” Cậu không cảm thấy gần đây trong trường học không thấy ai nhắc tới cô ta sao?” Cao Thanh Thu hỏi.
Theo lý thuyết, cô ta có xuất phát điểm cao như vậy, vừa xuất đạo, nhất định sẽ rất nổi tiếng, kết quả lâu như vậy rồi mà vẫn im hơi lặng tiếng.
Lâm Vi nhíu mày, “Nghe cậu nói mình mới để ý! Đúng là rất lâu rồi không nhìn thấy tên cô ta trên mạng rồi.”
Người nổi tiếng chính là như vậy, nếu không có tin tức gì nổi trội rất nhanh sẽ bị người ta quên mất, nhất là Vũ Minh Hân lại vừa mới xuất đạo, chưa có sản phẩm gì, càng không có vị trí vững của mình.
Cao Thanh Thu nói: “Thật kỳ quái.”
Trước kia không phải có tin đồn Vũ Minh Hân và Hoa Ngọc Thành có dính líu quan hệ sao, người khác hẳn là sẽ tò mò mới đúng.
Chẳng lẽ chồng cô đã làm cái gì rồi?
Chắc là như vậy.
Buổi chiều, Cao Thanh Thu mua cho ít thịt xiên nướng, về đến nhà, Hoa Ngọc Thành ngẩng đầu lên thấy cô, nhíu mày một cái, “Tại sao lại ăn những thứ không lành mạnh này nữa rồi, quên lần trước phải vào viện rồi sao?”
Cao Thanh Thu cười xòa, “Không sao đâu mà, thỉnh thoảng ăn một lần, lúc trước em thường xuyên ăn mà có làm sao đâu.”
Hoa Ngọc Thành bó tay nói, “Nói em không chịu nghe, bao giờ bị bệnh em mới biết mặt.”
Bất kể anh có quản cô nghiêm ngặt thế nào thì cô cũng sẽ len lén ăn, cô vợ hàm ăn này quả thật làm cho anh không thể làm gì được!
Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, ngồi xuống, nói: ” Ông xã à, em yêu anh.”
“…” Hoa Ngọc Thành khó hiểu nhìn Cao Thanh Thu, “Đây là thế nào?”
Đột nhiên tới nói một câu không đầu không đuôi như vậy, làm cho anh cảm giác thật ngoài ý liệu.