Cao Thanh Thu nhìn sang Lâm Vi, “cậu tin không?”
Lâm Vi cười một tiếng, “cậu giỏi như vậy, người đố kị cậu cũng rất nhiều. Trước cũng không biết là ai đăng hình của mình lên Facebook, người nói xấu mình cũng rất nhiều. Cho nên, những thứ kia lung ta lung tung lời đồn đãi, mình sẽ không tin.”
Lâm Vi nói như vậy, làm cho trong lòng Cao Thanh Thu vô cùng ấm áp: “mình cũng biết cậu sẽ không tin.”
Cũng chính là như vậy, cô mới có thể thân thiết với Lâm Vi.
Thật ra thì Cao Thanh Thu cũng biết những bài post kia, nhưng không có để ở trong lòng.
Vũ Minh Hân bây giờ đem mình biến thành như vậy, cũng chỉ có thể tránh ở sau lưng nói xấu cô thôi! Những chuyện vặt vãnh này, Cao Thanh Thu không có hứng thú để tâm.
Vũ Minh Hân càng muốn bôi đen cô, cô càng sống tốt cho cô ta phát điên
Hàng cây hai bên đường, bóng cây rơi vào trên người hai người, Cao Thanh Thu nhớ lại chuyện đã qua, tiếp tục nói với Lâm Vi: “Lúc trước ở cấp ba, mình cùng Vũ Minh Hân là bạn tốt. Cùng Đinh Cẩn là bạn ngồi cùng bàn, cũng từng yêu nhau.”
“Là bởi vì Vũ Minh Hân chen chân vào sao?” Từ quan hệ hiện nay của Vũ Minh Hân cùng Cao Thanh Thu, Lâm Vi cũng có thể đoán được một chút.
Cao Thanh Thu nói: “Đúng! Trong kì nghỉ, mình mỗi ngày bận bịu làm thêm, cũng không có thời gian đi ra ngoài, Vũ Minh Hân liền thừa cơ khiêu khích, nói mình không thích Đinh Cẩn, nói mình đang cố tình tránh Đinh Cẩn, Đinh Cẩn liền chia tay. Cậu ta khi đó rất tin tưởng lời của Vũ Minh Hân, nhận định mình phản bội cậu ta, vô luận mình giải thích thế nào, cậu ta cũng không tin.”
Đó là lúc Cao Thanh Thu tuyệt vọng nhất, cũng là thời điểm cô thất vọng nhất.
Cô đã từng coi Đinh Cẩn giống như là ánh sáng trong lòng mình, mặc kệ cuộc sống của cô có bao nhiêu khó khăn, chỉ cần có hắn, cô cảm giác mình sống rất vui vẻ.
Chỉ bất quá, lúc cô tin tưởng hắn nhất, hắn lại lựa chọn tin tưởng Vũ Minh Hân.
Lâm Vi cũng cùng Vũ Minh Hân tiếp xúc qua, biết đại khái Vũ Minh Hân là người thế nào, Vũ Minh Hân có thể làm ra loại chuyện này, cũng không ngoài ý muốn.
“Nhưng mà…” Lâm Vi nhìn Cao Thanh Thu, “Nếu là bởi vì hiểu lầm mà chia tay, Đinh Cẩn bây giờ chọn lựa tin tưởng cậu, sao cậu không cho anh ấy một cơ hội?”
Cô ta nhìn ra được, Đinh Cẩn là thật tâm muốn quay lại với Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu nhìn Lâm Vi, cười một tiếng, “mình đăng ký kết hôn rồi.”
“…” Lâm Vi không dám tin nhìn Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu nói: “Hơn nữa người kia, Đinh Cẩn cũng biết. Cho nên mình cùng Đinh Cẩn đời này không có khả năng, đã như vậy, mình đối với cậu ta lạnh lùng một chút, cũng là vì tốt cho cậu ta. nếu để cho cậu ta có hy vọng, cậu ta sẽ chìm trong tình cảm hoang đường này mà không bao giờ thoát ra được.”
“Nhưng mà, mình cảm thấy anh ấy rất khổ sở.” Ngày hôm qua bọn họ ở phòng Karaoke, Lâm Vi cùng đi, Đinh Cẩn chỉ ngồi một chỗ uống rượu, Lâm Vi không dám đến gần hỏi chuyện.
Cao Thanh Thu bình tĩnh nói: “mình ngồi cùng bàn với cậu ta lâu rồi nên khá hiểu cậu ta, yên tâm, cậu ta sẽ không có chuyện gì. So với yêu người khác, cậu ta yêu bản thân mình hơn nhiều, cũng ưa sĩ diện.”
Cho nên, Cao Thanh Thu luôn dễ dàng dùng vài câu là có thể chọc tức hắn.
Nói tới chỗ này, Cao Thanh Thu nhìn Lâm Vi một cái, “nếu cậu thích Đinh Cẩn thì cứ mạnh dạn theo đuổi. Đừng để Vũ Minh Hân hớt tay trên.”
Lấy tính cách của Đinh Cẩn, nói không chừng Vũ Minh Hân chỉ cần cố gắng một chút, lại sẽ cùng Đinh Cẩn ở chung một chỗ.
So với Vũ Minh Hân, Cao Thanh Thu muốn tiếp nhận người kia là Lâm Vi hơn.
Lâm Vi nghe xong lời của Cao Thanh Thu, theo bản năng phủ nhận nói: “Ai… Ai nói mình thích anh ấy?”
“Ồ, cậu không thích cậu ta, hay vẫn bận tâm chuyện của cậu ta và mình?” Cao Thanh Thu nhếch khóe miệng, “sĩ diện của Đinh Cẩn rất cao, tìm bạn gái cũng phải tìm cô gái ưu tú, xứng với cậu ta. Cậu dùng chút tâm tư,sẽ có cơ hội.”