Mục lục
Kết Hôn Nhanh Chóng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cao Thanh Thu đi theo Hoa Ngọc Thành vào thăm ông nội Tả Dục rồi mới ra ngoài nhưng Tả Dục đã đi rồi.

Cuối tháng, lúc tựu trường, Cao Thanh Thu bắt đầu có phản ứng nôn nghén.

Cô không đi học mà đến trường học làm thủ tục tạm nghỉ học.

Bởi vì Hoa Ngọc Thành phải họp, cho nên cô tự đi.

Lâm Vi biết Cao Thanh Thu muốn tới trường nên đặc biệt tới đón cô.

Từ khi Cao Thanh Thu mang thai, người bên cạnh đều cẩn thận, chỉ sợ cô xảy ra vấn đề gì.

Lâm Vi nhìn thấy Cao Thanh Thu, nói: “ Cậu nghỉ học ở nhà, mình ở trường chắc sẽ cô đơn lắm?”

Cao Thanh Thu nhìn Lâm Vi một cái, cười nói: “Không phải là còn có Tả Dục sao? Cô đơn cái gì?”

Lần trước nghe được cuộc nói chuyện của Tả Dục và mẹ cậu ta, Cao Thanh Thu cũng không nói với Lâm Vi, có vài chuyện không nên nói, cô sẽ không nói.

Hơn nữa, khoảng thời gian này, quan hệ của Tả Dục cùng Lâm Vi tựa hồ vẫn giống như trước, cuộc nói chuyện đó cũng không có ảnh hưởng đến Tả Dục.

Rất rõ ràng, giữa người nhà và người phụ nữ mình yêu, Tả Dục đã lựa chọn vế sau.

Lâm Vi nghe Cao Thanh Thu nói xong, cúi đầu xuống cười một tiếng.

Đúng vậy, có Tả Dục ở đây căn bản sẽ không cô đơn.

Cao Thanh Thu nhìn Lâm Vi, hỏi: “Lần trước mình giới thiệu cho cậu mấy quyển truyện kia cậu đã đọc hết chưa, cảm giác thế nào? Quan hệ với Tả Dục có tốt hơn không?”

“…” Nhắc tới cái này, mặt của Lâm Vi không tự chủ đỏ rần, Lâm Vi trừng Cao Thanh Thu một cái, “ Đồ đầu óc đen tối.”

“Ai đầu óc đen tối?” Nói như vậy Cao Thanh Thu liền mất hứng, “ mình không phải là vì cậu sao? Cậu còn chưa nói với mình hiệu quả như thế nào đấy?”

Không phải vì cô và Lâm Vi thân quen như vậy, cô sẽ không giúp Lâm Vi nghĩ biện pháp.

Lâm Vi cắn cắn môi, lắc đầu một cái.

Cho nên, vẫn là không được?

Cao Thanh Thu nghe xong không thể hiểu được.

Có lúc cô và chồng cô gặp khó khăn, chỉ cần bỏ ra đọc học hỏi một chút đã thấy rất hữu dụng.

Lâm Vi nói: “ mình cũng không biết tại sao.”

Có thể là bởi vì mình thật sự… Không thích Tả Dục đi!

Bởi vì không phải là người mình thích, cho nên, mới có thể thống khổ như vậy.

Cao Thanh Thu vỗ bả vai của Lâm Vi một cái, “ Đừng suy nghĩ nhiều , để về nhà mình nghĩ cách khác giúp cậu.”

Cô cảm giác mình bây giờ bị chị Châu Du làm hư mất rồi.

“…” Lâm Vi không nhịn được liếc cô một cái, “ sao lúc trước mình lại không nhìn ra cậu là người như vậy?”

“ mình như thế nào?” Cao Thanh Thu căn bản không thừa nhận mình là một tay lão làng.

Mặc dù Cao Thanh Thu và Hoa Ngọc Thành chưa có hoàn thành hôn lễ tái hôn, nhưng đăng kí kết hôn vẫn còn, cho nên, lúc này tạm nghỉ học mang thai, cũng không có bất cứ vấn đề gì.

Ngược lại là giảng viên hướng dẫn khuyên cô, cảm thấy cô còn trẻ như vậy, không nên sinh con sớm như vậy, nhưng Cao Thanh Thu rất giữ vững lập trường.

Buổi chiều, lúc Hoa Ngọc Thành về đến nhà, Cao Thanh Thu đã từ trường học trở về rồi.

Anh đi vào cửa phòng ngủ, muốn hỏi chuyện trường học như thế nào, liền thấy cô gục mặt vào bồn rửa tay, nôn thốc nôn tháo.

Chỉ một thời gian trước, khẩu vị của cô còn rất tốt, hai ngày nay cái gì cũng đều nuốt không trôi, ăn cái gì liền phun ra cái đó.

Hoa Ngọc Thành đau lòng đi tới bên cạnh cô, nhẹ nhàng giúp cô vỗ một cái sau lưng, “ đỡ chưa?”

Thanh âm của anh ôn nhu cực kì, Cao Thanh Thu cúi đầu, cảm giác dịch mật đều muốn ói ra.

Nước mắt từ hốc mắt trào ra, bộ dáng bây giờ của cô muốn bao nhiêu chật vật liền có bao bấy nhiêu chật vật.

Hôm nay cô đã nôn ói rất nhiều lần, Cao Thanh Thu gục ở trên bồn rửa tay, một hồi lâu mới tỉnh lại, nhỏ giọng nói: “ anh đi ra ngoài đi, một lúc nữa em sẽ đỡ thôi.”

Cô Không muốn bị anh nhìn thấy bộ dáng bây giờ của mình, luôn cảm thấy rất mất mặt.

Danh Sách Chương:

Sách

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK