Thẩm Niệm Niệm chỉ biết, lúc trước Hoa Ngọc Thành đối xử với Dương Nhạc Linh rất ôn hoà.
Cô ta nhìn Cao Thanh Thu, nói: “Đúng, có thể anh Ngọc Thành không thích cô ấy, nhưng chẳng lẽ lại thích cô sao? Dương Nhạc Linh không phải xinh đẹp đến động lòng người sao? Cô ấy học vấn có thừa, gia thế lại tốt đấy sao? Nếu như người phụ nữ như vậy mà anh Ngọc Thành còn không thích, chẳng lẽ, lại có thể đi thích cô sao? Thời gian của cô ở bên anh ấy, có bằng Dương Nhạc Linh được không?! Chỉ cần dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết, cô chẳng có địa vị gì trong lòng Hoa Ngọc Thành cả.”
“…” Cao Thanh Thu bị Thẩm Niệm Niệm nói tới nhất thời cứng họng.
Cô hiểu, ở trong mắt những người này, cô là người không có khả năng được Hoa Ngọc Thành yêu.
Quả thực, cô một chút cũng không xứng với Hoa Ngọc Thành.
Không phải là tự ti, mà là thực tế chính là có chênh lệch như vậy.
Coi như Hoa Ngọc Thành thật sự yêu cô, người khác cũng sẽ không tin.
Cao Thanh Thu đang sững sờ không biết nói gì thì sau lưng đột nhiên vang lên âm thanh quen thuộc, “Thanh Thu.”
Lúc Cao Thanh Thu ra cửa, đã nhắn tin lại cho anh, Hoa Ngọc Thành chờ không thấy cô đâu nên quay lại xem.
Kết quả, mới từ phòng ăn đi ra, đã thấy cô cùng Thẩm Niệm Niệm ở chỗ này.
Hoa Ngọc Thành đi tới bên cạnh Cao Thanh Thu rồi ngừng lại, nhìn Thẩm Niệm Niệm một cái, ánh mắt trở nên nghiêm túc.
Sao Thẩm Niệm Niệm cũng ở đây?
Anh biết Thẩm Niệm Niệm không thích Cao Thanh Thu, sợ bảo bối nhà mình lại bị bà cô kia bắt nạt.
Thẩm Niệm Niệm không nghĩ tới Hoa Ngọc Thành cũng ở nơi này, có chút ngoài ý muốn, “anh Ngọc Thành, sao anh cũng ở chỗ này.”
Cô ta còn tưởng rằng Cao Thanh Thu một mình tới đây.
“Theo vợ anh đến đây xem Liveshow.” Hoa Ngọc Thành cầm tay Cao Thanh Thu, kéo cô ra sau lưng mình, nhìn Thẩm Niệm Niệm, “Em có biết, bắt nạt cô ấy sẽ có hậu quả gì không?”
Thẩm Niệm Niệm mới vừa rồi còn nói Hoa Ngọc Thành không thích Cao Thanh Thu, hiện tại liền thấy Cao Thanh Thu được che chở như vậy, nhất thời cảm giác như bị vả vào mặt vậy..
Cô ta lấy lòng nói: “Đâu có, em có làm gì đâu, chỉ là nhìn thấy cô ấy ở chỗ này nên ra chào hỏi mà thôi.”
Hoa Ngọc Thành cũng không tin chuyện hoang đường của cô ta bịa ra, nhìn về phía Cao Thanh Thu, “hai người mới vừa rồi đang nói gì?”
Thẩm Niệm Niệm cứng đờ, chột dạ mà nhìn Cao Thanh Thu một cái, “Không có… Không nói gì, thật sự không có mà, đúng không, Thanh Thu?”
Cô ta dường như hy vọng có thể dàn xếp ổn thỏa.
Cao Thanh Thu nhìn kẻ lật mặt trước mặt mình, làm sao cô có thể cho cô ta được như ý đây?